Chương 2: Thần hào hệ thống (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: juki_maiVN &  DuongChan

【 Tiểu tỷ tỷ đã chuẩn bị xong chưa? 】

"Chưa chuẩn bị xong, ngươi sẽ cho ta trở về à?"

【 Chúng ta bắt đầu phá sản đi! 】 Hệ thống trực tiếp bơ lời Sơ Tranh, nói.

"...... Phá sản thế nào? Hủy phòng này hả?"

【......】 Ý trên mặt chữ tuy không sai, nhưng nó không phải một hệ thống nông cạn, nó là một hệ thống có nội tâm đó!

Khụ khụ.

【 Tiểu tỷ tỷ không cần gấp, nhiệm vụ ta sẽ tuyên bố, dựa theo chỉ thị hoàn thành là được. 】 Thanh âm đáng yêu tràn đầy vui sướng, 【 Về sau xin chỉ giáo nhiều hơn. 】

"Chỉ giáo?"

Sơ Tranh lấy đạo cụ mà mình vừa tự sát ra, hướng tới sô pha đâm xuống, hiện lên một ảo ảnh lóe sáng trên lưỡi dao, mặt không cảm xúc: "Chỉ giáo tốt, ngươi có thể cho ta trở về sao?"

【...... Đương, đương nhiên. 】 Tiểu tỷ tỷ này, sao lại hung dữ như vậy!

Sơ Tranh rút dao ra, ánh dao hiện lên bên trong đồng tử của cô.

"Đừng để ta nắm được nhược điểm của ngươi."

【......】 Tiểu tỷ tỷ quả nhiên thật hung dữ, phải giấu đuôi thôi.

【 Bởi vì đây là vị diện đầu tiên, cho nên để tiểu tỷ tỷ thích ứng, vị diện này là cho người mới nha~】

Sơ Tranh không chút để ý cầm lưỡi dao lật qua xem lại, không hề hé răng.

【......】

【Yêu cầu tiểu tỷ tỷ chú ý đến tiền và vật phẩm, nó cần phải có giá trị bằng nhau (lấy giá trị tiền của vị diện làm chuẩn), cô phải trả tiền để mua đồ vật, tiền rất cần thiết. 】Nói cách khác không thể cho, quyên góp, hay ném đi......

Cần phải dùng để mua mua mua.

"Sau khi hoàn thành ta có được thưởng gì?"

【 Mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ, sẽ nhận được số tiền tương ứng, và cả vật phẩm đã mua bên trong vị diện. Nói cách khác, ký chủ phá sản càng nhiều, sẽ có được thật nhiều tiền. 】

"Ta tiêu mười vạn, là có thể được mười vạn?"

【 Đúng vậy. 】 Hệ thống không vui lắm, 【Có phải tiểu tỷ tỷ rất vui không? 】

"Các ngươi làm vậy là có ý gì?"

【...... Ngốc nghếch lắm tiền, đưa tiền cho tiểu tỷ tỷ. 】

Sơ Tranh: "......"

Không có cách phản bác.

【 Tiểu tỷ tỷ còn có gì thắc mắc sao? Ta có thể giải đáp ~】 Hài Đồng non nớt tràn đầy hưng phấn.

"Không có." Sơ Tranh lạnh nhạt cự tuyệt nó.

【......】 Hệ thống có chút thương tâm, thanh âm ủy khuất, 【 Vậy được rồi, ta sẽ vì tiểu tỷ tỷ mà phục vụ tận tình, tranh thủ để tiểu tỷ tỷ sớm ngày trở về. Chúng ta bắt đầu phá sản đi! 】

Sơ Tranh tiện tay đem dao nhỏ đâm vào sô pha.

Nhìn kỹ, sẽ phát hiện vị trí đâm, cũng trùng với vị trí trước đó.

Cô đen mặt, vuốt khuôn mặt của chính mình.
-
Tuyến thời gian hiện tại là lúc nguyên chủ cùng một đám hồ bằng cẩu hữu(bạn bè như chó) chơi ở KTV, kết quả bị người chuốc say, đưa đến cái ghế lô(sofa karaoke) này.

Chút nữa sẽ có người vào, chính chỗ này mà nguyên chủ mất đi sự  trong sạch.

Sơ Tranh vừa nghĩ xong, cửa đã bị đẩy ra.

Một thanh niên xoay người tiến vào.

Ánh sáng hơi tối, thanh niên lại mới từ bên ngoài vào, chỉ nhìn thấy có dưới đất có bóng người đang ngồi.

Hắn xoa xoa tay, cười đến đáng khinh: "Tiểu mỹ nhân, sốt ruột chờ à? Đừng nóng vội, anh đây sẽ tới làm em vui vẻ."

Nói xong, thanh niên gấp gáp đi về phía Sơ Tranh.

Từ trên sofa Sơ Tranh bật dậy, lại nâng  tay lên, cầm một con dao.

Thanh niên đột nhiên dừng lại.

Mũi dao sắc bén chĩa vào mình.

Nhưng hắn không hề giật mình, ngược lại đáng khinh mà muốn sờ tay Sơ Tranh: "Tiểu mỹ nhân, em uống say, con dao này rất nguy hiểm......"

"A!"

Dao nhỏ xẹt qua tay thanh niên.

Hắn che tay lại la lên một tiếng.

"Tiện nhân!" Thanh niên giận dữ: "Không biết xấu hổ...... A......"

Sơ Tranh động cước, trực tiếp đá vào nơi nào đó của thanh niên.

Mệnh căn của hắn bị đá, thân thể không xong, ngã trên đất, đầu đụng vào cái bàn, nằm đó kêu rên.

Sơ Tranh đứng lên, có thể là phúc lợi của hệ thống, lúc này cô cảm thấy cơ thể rất khỏe.

Cô đi đến bên cạnh thanh niên, lấy chân đá hắn.

Thanh niên còn ý thức, từ kẽ răng nhả ra mấy chữ: "Mày dám đánh tao......"

"Đánh mày?"

Sơ Tranh hơi khom lưng, khuôn mặt dọa người kia, vào lúc này lại được ánh đèn làm nổi bật, càng có vẻ âm trầm dọa người, từng câu từng chữ, lạnh như băng phun ra bốn từ: "Tao không động thủ."

Không đánh mày thì bố đánh ai!

Xấu như vậy!

Còn dám kêu bố mày là tiểu mỹ nhân.

Quả thực vũ nhục ba chữ này.

"Mày......"

Sơ Tranh lại đá một phát.

Còn có thể nói chuyện.

Lực vừa rồi không đủ, lần sau phải chú ý.

Lần này thanh niên không thể chống đỡ, hai mắt nhắm lại, hôn mê bất tỉnh.

【......】 Thật hung dữ quá đi, ôm chặt cái đuôi nhỏ của mình, để tiểu tỷ tỷ không bắt được.

Sơ Tranh hờ hững nhìn vào thanh niên trên mặt đất.

Mãi đến cuối nguyên chủ mới biết được, mình mất đi sự trong sạch, là do Kỷ Đồng Đồng hãm hại.

【 Nhiệm vụ chủ tuyến: Trong một giờ tiêu mười vạn tệ. Tiền đã chuyển tới, mời chú ý kiểm tra và nhận. 】 Âm thanh hệ thống vui sướng nhắc nhở.

【 Tiểu tỷ tỷ, chớ quên đó, mục tiêu của chúng ta là phá sản để hoàn thành nghịch tập đó! 】

Vượt qua phá sản...... Nghịch tập?

Nói cách khác, là dạy dỗ mấy con chó bắt nạt nguyên chủ lúc trước?

【 Tiểu tỷ tỷ thật thông minh, đại khái ý là như vậy. 】 Hệ thống vui vẻ khen cô.

Sơ Tranh hỏi: "Nếu trong vòng một giờ mà ta không tiêu hết mười vạn tệ thì sao?"

【 Sẽ tăng gấp đôi nha. 】

"......" Không hổ là kẻ ngốc lắm tiền.

Sơ Tranh nhìn thanh niên trên đất một cái.

Hại nguyên chủ mất đi trong sạch, tội danh vậy là đủ rồi.

Đánh ngất như vậy, rất tốt.

【 Tiểu tỷ tỷ, chúng ta là hệ thống phá sản, tìm hiểu về việc phá sản à? Không cần phải làm vậy đâu!! 】

Sơ Tranh: "......"

Phiền toái.
-

Nửa giờ sau, Sơ Tranh ném quần áo thanh niên kia vào thùng rác toilet công cộng, nhìn di động trong tay một lát, thả lại vào túi.

Cô trấn định để rửa tay, xuống lầu đến trước quầy.

"Cho tôi lấy mười vạn tiền rượu, đưa đến ghế lô 680.''

Nữ phục vụ quầy: ''!!!''

Mười vạn á?

Nữ phục vụ quầy nhìn người tóc nhuộm như tắc kè bông trước mặt, mang xì tai của HKT, dung nhan càng kinh dị hơn nữa, trên người mặc quần áo quái gở.

Không phải là quấy rối chứ?

Nữ phục vụ mơ hồ dò hỏi: ''Cô chắc chắn chứ?''

Sơ Tranh ném thẻ qua.

Phục vụ quầy tuy rằng cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng người ta đã ném thẻ rồi, cũng không dám nói.

"Cô muốn rượu gì? Ở đây chúng tôi có rất nhiều loại......"

"Tùy tiện, không chết người là được."

Nữ phục vụ quầy: "......"

Mười vạn đó, không chừng có thể uống đến chết người.

Nữ phục vụ quầy lập tức sai người chuẩn bị rượu, nhập mật khẩu mà Sơ Tranh đưa.

【 Chúc mừng tiểu tỷ tỷ hoàn thành nhiệm vụ, mười vạn khen thưởng đã đến nơi. 】

Sơ Tranh không cảm xúc rút thẻ lại.

Đơn giản như vậy đã hoàn thành nhiệm vụ?

Sơ Tranh đi theo người phục vụ đưa rượu đến ghế lô 608.

"Đây là rượu của mọi người."

"Chúng tôi không gọi rượu mà...... WTF, đống này là?"

Người phục vụ nói một cái tên, khiến bên trong ồn ào một lúc.

"Đã thanh toán rồi ạ."

"Đã thanh toán? Có phải đưa nhầm nơi rồi không?"

"Chính là chỗ mọi người, không nhầm được đâu.''

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net