Chương 20: Thần hào hệ thống (20)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: TuyetNhu442 & juki_maiVN

Beta: juki_maiVN

Kỷ Đồng Đồng mời rất nhiều bạn học đến, mà cha Kỷ cũng vì cô ta mà mời không ít người trong tầng lớp thượng lưu.

Đương nhiên Kỷ Đồng Đồng rất vui vẻ, đây là minh chứng về địa vị của cô ta trong lòng cha cũng như địa vị của cô ta ở Kỷ gia.

"Đồng Đồng, hôm nay cậu thật xinh đẹp."

"Cảm ơn, cậu cũng thật đáng yêu."

"Đồng Đồng, trang phục của cậu thật đẹp."

Kỷ Đồng Đồng được người vây quanh ca ngợi.

Sơ Tranh đứng trên lầu, mặt vô cảm nhìn tình hình náo nhiệt phía dưới.

Ở bữa tiệc sinh nhật này nguyên chủ bị Kỷ Đồng Đồng hố một phen.

Em gái này có sức chiến đấu cường hãn mạnh mẽ ghê.

Sợ quá à.

【Tiểu tỷ tỷ, đừng sợ, chúng ta có tiền.】

Vậy ngươi có thể dùng tiền đập chết bọn họ sao?

【... 】Tiểu tỷ tỷ thật hung dữ.

【Về việc này thì, dùng tiền giết người là phạm pháp đó...】

Vậy ngươi còn nói mấy lời vô nghĩa để làm gì?

Tiểu tỷ tỷ thật hung dữ.

"Mạnh Nhiên học trưởng tới kìa."

Đám người phía dưới xôn xao một lúc.

''Thật sự là Mạnh Nhiên học trưởng..."

"Đồng Đồng và Mạnh Nhiên học trưởng thật sự qua lại...?"

"Bọn họ đúng là Kim Đồng Ngọc Nữ..."

Đám người khe khẽ nói nhỏ, những lời ca ngợi với hâm mộ khiến Kỷ Đồng Đồng thập phần hưởng thụ.

Nhưng trên mặt không hề biểu lộ ra, mà còn cố tình giả bộ ngượng ngùng.

Nam sinh từ bên ngoài bước vào, lúc này Mạnh Nhiên càng soái hơn làm mọi người không ai rời mắt được.

Mạnh Nhiên tươi cười ôn hòa :"Đồng Đồng, sinh nhật vui vẻ."

Vẻ mặt Kỷ Đồng Đồng thẹn thùng, thanh âm ôn nhu: "Cảm ơn anh Mạnh Nhiên."

Mạnh Nhiên đem quà đến cho cô ta, bên cạnh lập tức ồn ào muốn Kỷ Đồng Đồng mở ra xem.

Cô ta ngượng ngùng hỏi ý kiến Mạnh Nhiên. Hắn ta hào phóng đồng ý mở, lấy đồ từ bên trong ra.

"Wow..."

"Thật đẹp."

Là một chiếc vòng cổ, kim cương dưới ánh mặt trời chói sáng lấp lánh, vừa nhìn đã biết rất xa xỉ.

Mạnh Nhiên tự mình đeo cho Kỷ Đồng Đồng, hai người nhìn nhau cười, hình ảnh đẹp đến mức làm mọi người kinh ngạc.

"Cha, đẹp không?" Kỷ Đồng Đồng lập tức chạy đến kéo tay cha Kỷ, nũng nịu hỏi.

"Đẹp." Cha Kỷ gật đầu.

"Cha à, quà của cha đâu?"

Cha Kỷ im lặng trong một chút, rồi cười nói: "Biết con sẽ hỏi mà, cho nên cha đã chuẩn bị trước rồi."

Cha Kỷ đưa Kỷ Đồng Đồng ra ngoài, mọi người thấy vậy cũng sôi nổi đi theo, tò mò không biết lễ vật là gì.

Chỉ thấy một chiếc xe kéo được che kín.

Kỷ Đồng Đồng chờ mong nhìn, ngay cả mọi người cũng bị hấp dẫn theo.

Người trên xe xuống, đem vải đỏ kéo ra, khi vải đỏ hạ xuống, ánh mắt của mọi người liền bị hấp dẫn.

"Wow."

"Xe đẹp quá."

''Bác Kỷ tặng xe cho Đồng Đồng, thật hạnh phúc a!"

"Thật đẹp! Đúng là hợp với Đồng Đồng.''

Thiết kế màu hồng sáng mắt, toàn thân lấp lánh, liếc mắt một cái đã thích, rất với nữ sinh.

Kỷ Đồng Đồng lúc này cũng che miệng, vẻ mặt vui mừng, cô vừa mới quay đầu liếc mắt nhìn cha Kỷ một cái, còn chưa kịp nói chuyện liền bị mọi người xung quanh kéo đến bên chiếc xe.

Tuy rằng cô chưa trưởng thành, nhưng có thể có một chiếc xe như vậy là rất có mặt mũi.

Hơn nữa trong lúc sinh nhật cô, trước mặt mọi người cha Kỷ trước tặng xe cho cô, về sau khi đến trường cũng đặc biệt có phong cách.

"Đồng Đồng, sau này tớ có thể ngồi xe cậu khôngp?"

"Có thể." Kỷ Đồng Đồng tươi cười đáp ứng.

"Đồng Đồng cậu thật tốt quá."

"Tớ cũng muốn ngồi.''

''Tớ cũng muốn.''

Sau khi người ta hạ vải đỏ xuống, đã có bạn học gấp không chờ nổi mở cửa xe vào ngồi, Kỷ Đồng Đồng khẽ nhíu mày, nhưng cũng khó mà có thể nói gì, chỉ có thể tiếp tục tươi cười.

"Đồng Đồng mau đến ghế trước điều khiển thử xem."

Kỷ Đồng Đồng bị đẩy đến ghế điều khiển phía trước.

Người giao xe nọ không thể hiểu được, nghĩ rằng ngăn được nhưng không cản được nhiều người như vậy.

Hơn nữa việc này phát sinh quá nhanh.

Cha Kỷ lúc này mới tiến lên.

"Đồng Đồng!"

"Cha, con rất yêu cha!" Kỷ Đồng Đồng từ bước khỏi ghế điều khiển, ôm chầm cha Kỷ vào lòng.

Mẹ kế ở bên cạnh cười duyên: "Vẫn là cha thương con, về sau con nhớ hiếu thảo với cha nha."

"Dạ, cha là tốt nhất."

"Đồng Đồng, con chờ một chút." Cha Kỷ đẩy cô ra, lôi người giao xe nọ đi đến bên cạnh, hạ giọng hỏi: "Các anh đưa nhầm xe à?"

Quả thật là ông muốn tặng xe, nhưng không phải là chiếc nhiều tiên thế này.

Ông cũng đã từng nhìn thấy chiếc xe này, nhưng là ba trăm vạn, cho một học sinh, lại là một học sinh tuổi vị thành niên, rõ ràng là hơi xa hoa quá mức.

Bởi vậy ông chỉ mua một chiếc một trăm vạn.

Kỷ Đồng Đồng không hiểu vì sao đáy lòng lại bất an, nhưng cũng chịu an tĩnh lại.

"Không có mà." Người nọ cầm hóa đơn ra, chỉ vào địa chỉ trên hóa đơn: "Đúng là ở đây mà, người nhận, Kỷ Sơ Tranh tiểu thư."

Cha Kỷ vốn đã hạ giọng, nhưng đối phương không có, hơn nữa bây giờ rất yên tĩnh, ai cũng nghe thấy được.

Kỷ Sơ Tranh.

Kỷ gia...... Đại tiểu thư?

"Sao lại thế này?" Mẹ kế nhíu mày đi đến bên cạnh cha Kỷ, ngữ khí ôn hoà như cũ lời nói nhỏ nhẹ: "Có phải ông bận công việc quá, nên viết nhầm tên không?''

"Không phải." Cha Kỷ lắc đầu, hạ giọng nói: "Tôi không mua chiếc đắt thế này."

Mẹ kế: "......"

Kỷ Đồng Đồng cũng nghe thấy, vẻ mặt hơi tái nhợt, hai chữ lúng túng hiện rõ trên mặt trong nháy mắt.

Mạnh Nhiên chạy nhanh tiến lên, vỗ vai Kỷ Đồng Đồng an ủi.

Mà các bạn học vừa rồi còn ồn ào, cũng tỏ vẻ xấu hổ.

Xe còn lại đang được gửi đến một cách nhanh chóng, tuy còn cách này chiếc xe rất xa.

Thế nhưng cảm xúc của Kỷ Sơ Tranh......

Và những người còn lại có chút phức tạp.

Người giao xe không biết đã xảy ra chuyện gì, hắn chỉ hỏi một tiếng: "Xin hỏi ai là Kỷ Sơ Tranh tiểu thư, phiền lòng ký nhận một chút."

Lúc này lại càng xấu hổ hơn.

Những người ban nãy khen tặng Kỷ Đồng Đồng, lúc này hận không thể tìm cái khe đất chui vào đi.

Lúc mọi người còn đang nghi ngờ, một người nữ sinh từ bên trong biệt thự bước ra, lập tức cầm hóa đơn lên ký tên.

"Đây là Kỷ Sơ Tranh?"

"Không phải đâu, là tôi hoa mắt thôi ? Kỷ Sơ Tranh sao lại thế này? Cái đầu nhìn ''truất'' đâu rồi? Phụ kiện trên người đâu?"

"Tôi cũng cảm thấy mình bị hoa mắt rồi, Kỷ Sơ Tranh thay đổi thành thế này rồi à?"

Nữ sinh ăn mặc đơn giản trang điểm nhẹ nhàng, tóc hất lên, lộ ra chiếc cổ trắng nõn thon dài, trên tai mang theo một đôi khuyên tai đen, mặt không cảm xúc, bộ dạng dịu dàng, trông rất soái.

Người giao xe hỏi: "Kỷ tiểu thư, muốn kiểm tra không?"

"Không cần."

"Tôi đi trước vậy."

Người giao lái xe rời đi, ngay sau khi hắn rời khỏi đây, một chiếc xe khác tiến vào.

Đây mới chính là chiếc xe cha Kỷ muốn tặng Kỷ Đồng Đồng.

Sơ Tranh cuối cùng cũng hiểu, vì sao hôm nay Vương bát đản lại muốn cô mua thứ này, ra là để chờ cô em gái hoang.

【 Tiểu tỷ tỷ, chúng ta phá sản, nhưng không được quên nghịch tập nga ~】 Vương giả vui sướng nhắc nhở trong đầu Sơ Tranh.

Sơ Tranh: "......"

Hệ thống ngốc nghếch lắm tiền này, cô không hiểu nổi.

Trong lòng Kỷ Đồng Đồng bên kia có chút chờ mong, có lẽ...... Xe cha Kỷ tặng, đắt hơn xe của cô nhiều?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net