Chương 31: Thần tượng quốc dân (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: DuongChan

Sơ Tranh tỉnh lại trên một chiếc giường, trong một căn phòng nhỏ hẹp, có mùi cũ kĩ khó chịu.

Cô nằm trên giường không nhúc nhích.

Vì sao cô lại ở đây?

Đúng rồi...

Cô gặp một hệ thống tên là Vương Giả, nói mình đã chết rồi, phải làm nhiệm vụ mới có thể trở về, sau đó...

Sơ Tranh nhíu mày, hình như trí nhớ của cô không đúng lắm.

【 Tiểu tỷ tỷ. 】Thanh âm nhẹ nhành vang lên, 【 Để đảm bảo cho sức khỏe , một phần ký ức trong thế giới kia đã bị niêm phong ~ đương nhiên, tôi là một hệ thống có nhân tính, nếu cô muốn xem..., có thể tùy ý tra lại. 】

Cô nhớ mình làm nhiệm vụ, nhưng không rõ ràng từng chi tiết.

"Không cần." Sơ Tranh mặt không cảm xúc từ chối, đối với cô mà nói, cô chỉ muốn trở về, mặc kệ trong nhiệm vụ vừa rồi có xảy ra chuyện gì, đều không quan trọng.

Tuy cô bị niêm phong không nhớ rõ ràng từng chuyện đã diễn ra, nhưng đại khái cả quá trình cô vẫn nắm rõ được, không có ảnh hưởng gì cả.

"Mi không cung cấp số liệu gì à?"

Kết thúc nhiệm vụ vừa rồi, cô đã tới đây luôn rồi, đến thời gian để thở cũng không có.

Cái này mà bảo là có nhân tính?

Cmn tính người ở đâu?

Thứ đồ chơi hệ thống này, không biết xấu hổ nói mình có nhân tính, cái thứ mặt dày như thớt.

【... Tiểu tỷ tỷ đó...cũng chỉ là hư ảo thôi, chúng ta không thể đánh đồng với mấy cái đó được.】

【 Tiểu tỷ tỷ tiếp thu kịch bản của vị diện này ~~】

Trong đầu Sơ Tranh lập tức xuất hiện vô số ký ức.

-

Thân thể cô dùng lúc này tên là Cố Sơ Tranh.

Gia cảnh bình thường, chỉ học hết cấp 3, đi đến thành phố Thanh Đằng, vì thích nghề diễn xuất, nên đến phim trường nhận một số vai diễn quần chúng.

Nguyên chủ rất xinh đẹp, cũng không hề được đào tạo chính quy, nhưng tính tình quật cường, tuyệt đối không chịu quy tắc ngầm, bởi vậy không nhận được vai diễn nào tốt cả.

Nhưng cơ duyên xảo hợp, cô thử thành công một vai diễn, còn là nữ phụ thứ ba.

Vậy mà nhận vai diễn chưa được bao lâu, đã được báo là không cần đến nữa.

Nguyên chủ khó hiểu, đi hỏi người ta, còn chưa tìm thấy người, liền thấy bạn cùng phòng mình Liễu Mạn Mạn ngồi cùng xe với phó đạo diễn.

Tốt xấu gì cũng đã lăn lội trong giới lâu như vậy, sao không biết chuyện gì đã xảy ra.

Sau khi Liễu Mạn Mạn trở về, nguyên chủ đã chất vấn cô ta.

Nhưng Liễu Mạn Mạn nói như thể đúng tình hợp lý, nói đó là nhờ bản lãnh của mình mới dành được.

Đương nhiên nguyên chủ không thể làm gì Liễu Mạn Mạn được, nhờ vai diễn đó, đã trở nên nổi tiếng, cô ta ký hợp đồng, trở thành một tiểu hoa đán được công ty quản lý lớn nâng đỡ.

Liễu Mạn Mạn không ngừng gặp may, còn nguyên chủ vẫn đóng vai quần chúng như trước, cho đến khi một vị đạo diễn để ý đến cô, cảm thấy khí chất và gương mặt của cô phù hợp với vai nữ chính trong phim của mình.

Nguyên chủ cứ nghĩ rằng cuối cùng mình cũng có cơ hội để chứng minh thực lực của bản thân.

Nhưng mà cô ấy chưa vui mừng được bao lâu, Liễu Mạn Mạn đầu tư cho bộ phim rồi đoạt mất vai diễn của cô, đạo diễn thấy áy náy về chuyện này nên sắp xếp cho cô vai nữ phụ.

Liễu Mạn Mạn làm nhà tài trợ, hoàn toàn có thể đá nguyên chủ ra khỏi đoàn phim, nhưng cô ta vẫn cho nguyên chủ ở lại, để tiện dày vò cô ấy.

Buồn thay là những người ngoài nhìn vào, đều cho là do nguyên chủ diễn không đạt, làm chậm tiến độ của cả đoàn phim.

Về sau Liễu Mạn Mạn có scandal với một nam diễn viên, Liễu Mạn Mạn sợ kim chủ của cô ta tức giận, liền đẩy nguyên chủ ra làm lá chắn.

Thân hình của nguyên chủ và Liễu Mạn Mạn tương tự như nhau, sau lưng cô ta còn có cả một ekip, nguyên chủ thì đơn thương độc mã, chắc chắn cái tội này cô ấy phải gánh rồi.

Mà diễn viên nam kia vì tẩy trắng bản thân, đã đổ mọi tội lỗi nên người nguyên chủ, nói cô ấy muốn nổi tiếng, mới câu dẫn mình, muốn len cao.

Nguyên chủ càng giải thích thì càng rối, trên mạng đều tràn ngập những lời thóa mạ nguyền rủa, cơ hồ muốn cô không còn làm trong giới nữa.

Nguyên chủ đối mặt với những bình luận như vậy, lúc đầu còn thanh minh, nhưng những lời bịa đặt mỗi ngày một thêm, dù cô có nói thế nào, cũng chằng có một ai tin tưởng.

Cuối cùng không chịu nổi mà tự sát.

Một diễn viên không nổi danh, chẳng có ai để ý đến chuyện cô tự sát, đảo mắt một cái tin tức đó đã bị cho vào quên lãng, như chưa từng tồn tại.

-

Hiện tại là thời gian Liễu Mạn Mạn vừa cướp vai diễn của cô, nguyên chủ bị Liễu Mạn Mạn châm chọc, vô cùng đáng thương, bị nhiễm gió lạnh, nên cảm rồi.

【 Tiểu tỷ tỷ, xét biểu hiện lần trước của cô rất xuất sắc, nên tôi sẽ chỉnh quy tắc một chút. 】 Hai từ xuất sắc còn được nhấn mạnh thêm.

Trong con mắt lạnh lẽo của Sơ Tranh hiện lên vẻ hung ác: "Cái quy tắc muốn mi cút đi là có thể luôn à?"

【... 】Tiểu tỷ tỷ đừng hưng dữ như thế chứ!

【 Tôi... Tôi cũng là vì tiểu tỷ tỷ mà. 】

Nếu không phải do cô suốt ngày chỉ muốn đánh nhau mà không muốn dùng tiền, thì nó đâu phải tốn sức như thế.

Vì bắt tiểu tỷ tỷ tiêu tiền, nên nó mới khổ như thế.

Cô không thể học tiểu tỷ tỷ nhà bên một chút được sao?

【 Tiểu tỷ tỷ chỉ cần tiêu tiền là được, không cần phải so sánh tiền và đồ dùng khác, nhưng vẫn không thể ném, quyên góp, cho đi hay phá hủy. 】

Quy tắc thay đổi như thế này, lúc trước hai đồng chỉ có thể mua hai chai nước, còn bây giờ đổi lại 100 đồng cũng có thể dùng để mua hai chai nước.

【 Nhiệm vụ chính tuyến: trong hai giờ, tiêu hết 1000 vạn. Tiền đã chuyển vào tài khoản, xin chú ý kiểm tra và nhận. 】

Sơ Tranh: "..."

''Nói lại lần nữa xem nào?" Rốt cuộc cô vừa nghe thấy cái gì vậy.

【 Nhiệm vụ chính tuyến: trong hai giờ, tiêu hết 1000 vạn. Tiền đã chuyển vào tài khoản, xin chú ý kiểm tra và nhận. 】Vương giả lặp lại không sai một chữ.

Sơ Tranh: "..."

Chẳng phải lúc trước nhiệm vụ tuần hoàn từ dễ đến khó mà.

Vì sao lần này lại bắt đầu từ 1000 vạn.

Vương bát đản mi nhẹ nhàng một chút đi.

【 Tiểu tỷ tỷ, vị diện mới, đương nhiên giá tiền sẽ thay đổi. 】vương giả giải thích,

【 Hơn nữa trước vị diện là cho người mới, chỉ để cho cô thích ứng thôi. 】

Nó rất tri kỷ đấy nhé!

Không giống những hệ thống lòng dạ hiểm độc, vừa vào chơi đã thực hiện nhiệm vụ cấp địa ngục.

Sơ Tranh bóp trán, chống tay ngồi dậy.

Hai giờ, mà tiêu hết 1000 vạn?

Mua biệt thự à?

Cô không biết đi mua ở đâu!

Dựa vào tri thức của nguyên chủ, chắc không thể hoàn thành nhiệm vụ được.

Cô cầm di dộng của nguyên chủ lên, điện thoại bị một cuốn kịch bản dày đè nặng, Sơ Tranh lôi kịch bản ra xem.

《 Hoàng phi khuynh thành 》—đúng là bộ phim mà nguyên chủ đã thử thành công, lại bị Liễu Mạn Mạn cướp mất.

Bộ phim này cũng không có chế tác quá quy mô, nhưng sau đó lai rất hot.

Không chỉ có Liễu Mạn Mạn, mà còn rất nhiều người nổi tiếng vì nó.

Sơ Tranh mở điện thoại ra, màn hình có thông báo 1000 vạn đã được chuyển tới.

Sơ Tranh tìm đến số của đạo diễn.

Điện thoại kết nối một lúc, mới có người nghe, đối phương không để Sơ Tranh kịp mở miệng, hơi nổi cáu mà nói: " Cố tiểu thư, tôi nói với cô nhiều lần rồi, cô không hợp với vai diễn này, lần sau có cơ hội, chúng ta lại hợp tác có được không?"

Hiển nhiên nguyên chủ đã gọi rất nhiều lần rồi, đạo diễn bị cô làm phiền không chịu được rồi.

"Tôi đầu tư 1000 vạn."

"Cố tiểu thư, tôi có rất nhiều việc, nếu không có chuyện gì..." Thanh âm của đạo diễn dừng lại: " cô vừa mới nói gì cơ?"

"Tôi đầu tư 1000 vạn."

Hình như đạo diễn bị sặc, rối loạn một hồi.

"Cố tiểu thư, đừng có đùa tôi."

"Tôi bận nhiều việc, không có thời gian mà đùa ông." Cô chỉ có hai giờ! Thực sự là rất bận mà.

Đạo diễn: "..." Bị vả lại bởi câu mình vừa nói ra.

Trước khi cô ấy tới thử vai, tuy xuất thân tầm thường nhưng lại xinh đẹp.

Nhưng mà cô ấy có nhiều tiền như vậy ư?

Đạo diễn hơi hồ nghi, nhưng bộ phim của bọn họ đang thiếu nhà tài trợ.

"Cố tiểu thư ở đâu, chúng ta gặp mặt nói chuyện."

"Gặp ở phim trường." Nơi cô ở cách chỗ đó không xa, nhưng lại cách chỗ đạo diễn xa hơn một chút, nhưng phim trường là nơi gần nhất rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net