Chương 4: Thần hào hệ thống (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: keyy4999 & TuyetNhu442
Beta: DuongChan & juki_maiVN

Lúc Hoành Ca tỉnh lại, đã thấy em trai mình ôm bình rượu, uống đến đỏ mặt, lăn trái lăn phải.

Hoành Ca: "......"

Chưa rõ chuyện gì xảy ra, trước mặt hắn lại có thêm một chai rượu-- đúng chai rượu hắn vừa khen ngon

Hoành Ca nhìn theo hướng của bình rượu.

Thiếu nữ mặc bộ đồ màu đen, sơn móng tay ngón tay lại trắng nõn tinh tế.

"Kỷ Sơ Tranh......"

"Giữ hắn." Sơ Tranh phân phó Tam Mao.

Tam Mao "......"

Tam Mao lưỡng lự, dù sao cũng đã đắc tội bọn họ, nên một trái một phải đè Hoành Ca lại.

"Kỷ Sơ Tranh cô muốn làm gì!" Hoành Ca nổi giận gầm lên một tiếng.

"Mời mày uống rượu."

Sơ Tranh bóp cằm Hoành Ca, trực tiếp đổ rượu vào miệng hắn, Hoành Ca giãy giụa, nuốt rượu không ngừng.

Tam Mao hơi sợ, thật sự sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?

Hết một chai, Hoành Ca có hơi men, miệng lớn tiếng mắng: "Kỷ Sơ Tranh cái đồ tiện nhân, không biết bị bao nhiêu người ngủ qua, còn giả vờ đoan trang với ông, mày giỏi thì buông ông ra, ông giết chết mày......" Tửu lượng khá tốt.

Sơ Tranh lại dốc thêm một chai cho Hoành Ca, lần này rõ ràng hắn đã hơi say, chửi rất hưng phấn.

Sơ Tranh buông bình rượu: "Ai sai mày đối phó tao?"

Hoành Ca đã bắt đầu say: "Ha ha ha tiểu tiện nhân đắc tội bao nhiêu người, xứng đáng! Lúc trước ông coi trọng mày, mày còn không vui, hiện tại ông chán mày rồi!"

"Ai sai ngươi đối phó tao?"

Hoành Ca liên tục mắng, kiên nhẫn Sơ Tranh có hạn, lại lười chửi nhau với hắn, lục trên người bọn họ lấy gậy, liên tiếp đánh xuống.

Hoành Ca bị đánh om sòm kêu rên. Lúc này mới khai toàn bộ.

Hắn cũng không biết là ai, chỉ là có số lạ gửi tin nhắn cho hắn, sai hắn đối phó cô, tiền đặt ở một bồn hoa, chính hắn đi lấy. Bởi vì đối phương trả tiền nhiều, hơn nữa nếu xong việc, sẽ còn thêm tiền, hơn nữa hắn ghi hận Kỷ Sơ Tranh, lúc này hắn mới động tâm.

Hoành Ca kêu gào ôm đùi Sơ Tranh, tỏ vẻ về sau không dám nữa. 

"Uống." Sơ Tranh đem rượu đưa cho hắn.

"Uống, tôi uống, tôi uống." Hoành Ca ôm bình rượu tu ừng ực ừng ực.

Kỷ Đông Đồng làm việc rất kín đáo, một chút manh mối cũng không lưu lại. Không hổ là nữ nhân sống đến cuối cùng.

Sơ Tranh sai Tam Mao canh mấy người Hoành Ca uống hết rượu sau đó lột sạch bọn họ.

Nghe nói hôm đó phục vụ phát hiện bọn họ lõa thể nằm đó thì suýt chút nữa báo cảnh sát bắt họ đi.

Sơ Tranh rời khỏi KTV, bên ngoài xa hoa truỵ lạc, đèn neon lộng lẫy, ban đêm bữa tiệc chính bắt đầu. Cô đi dọc đường cái, tầm mắt tùy ý đảo qua bốn phía, vừa đi vừa suy tư. Rốt cuộc cô đến đây bằng cách nào? Cái kia hệ thống, lại có mục đích gì. Đơn thuần để cô tiêu tiền? Vậy quá thiểu năng trí tuệ rồi.

Tạm thời cô không rõ vẫn đề này...... Mấu chốt là phải nghĩ biện pháp trở về! Cô vừa chết đã trọng sinh tới đây, căn bản không có biện pháp trở về...... 

"Đứng lại!" Sơ Tranh bỗng dưng nghe thấy một tiếng quát lớn.

Cô thoát khỏi mơ hồ trở lại hiện thực, phát hiện từ lúc nào mình đã đi đến một con đường hẻo lánh. Phía trước có người chạy tới, cách cô hơn mười mét, bị kẻ khác chặn lại. 

"Còn dám chạy? Cho mày chạy! Ông cho mày chạy!"

"Vừa rồi không phải rất ngang bướng sao?"

"Ông cho mày cứng đầu!"

"Lên!"

"Mẹ nó, ông không trị được thằng nhãi như mày ư!"

Chúng ra tay với người trên mặt đất. Sơ Tranh thản nhiên nhìn, như thể chuyện phía trước không hề có liên quan đến mình. Kỳ thật, nội tâm cô đang điên cuồng phun trào.

Quá đáng sợ, tùy tiện cũng có thể gặp được việc như vậy, bọn họ đừng gây phiền toái cho cô được không? Hiện tại cô nên ở lại hay xoay người đi? Nếu biến cô thành đồng lõa, ấy ấy cô thì "nàm"  sao bây giờ? Hoặc là diệt khẩu gì đó cũng rất đáng sợ! A a a a! Cái nơi quỷ quái! Cô phải về!

【 Tiểu tỷ tỷ, có nhiệm vụ ẩn giấu nha! 】 Hệ thống vui sướng lên tiếng, bên kia cũng có tiếng mắng vang lên.

Thần sắc Sơ Tranh lạnh nhạt  hỏi: "Nhiệm vụ ẩn giấu là cái gì?"

Nói là vị diện cho tay mới, còn có nhiệm vụ ẩn giấu, hệ thống này không thể tin! 

【 Nhiệm vụ ẩn giấu: Tiểu tỷ tỷ cần lấy được thẻ người tốt từ Diệp Trầm. Hắn chính là người bị đánh phía trước, ngàn vạn lần đừng để Diệp Trần hắc hóa ~】

Sơ Tranh: "???" Cái gì... thẻ người tốt? Để hắn thấy mình là người tốt á?

"Ngươi không phải là phá sản hệ thống à?"

【 Cái này cái này...... Phải lao dật kết cáp*! Hơn nữa đây cũng là phá sản mà! 】 hệ thống mạnh mẽ giải thích.

Nguyên bản: 劳逸结合(Láoyì jiéhé): Lao dật kết cáp - 1 thành ngữ TQ chỉ sự bố trí thời gian hợp lý để vừa lao động vừa nghỉ ngơi.

Chuyện này với lao dật kết cáp có quan hệ gì?

Bắt nạt cô ít đọc sách à!

Sơ Tranh suy tư một lát: "Ta không làm thì sao?"

【 Tiểu tỷ tỷ, không làm nhiệm vụ ẩn giấu, cô sẽ không thể rời khỏi vị diện này, nó sẽ liên tục lặp lại, đến khi hoàn thành mới thôi, có phải rất đáng sợ không? 】

"......"

Cái này là con chó nào thiết kế!! Sơ Tranh mặt không cảm xúc nhìn bên kia vẫn đang ẩu đả.

【 Tiểu tỷ tỷ không ra tay sao? 】 Lúc này cứu hắn, nói không chừng là có thể được thẻ người tốt luôn! Lên đi tiểu tỷ tỷ!!

"Đánh không thắng." Sơ Tranh rất bình tĩnh nói ra lý do.

【...... Vừa rồi cô? 】 lợi hại như vậy mà.

Sơ Tranh cãi không lại hệ thống.

Cái tên Diệp Trầm này...... nghe hơi quen tai! Đã nghe qua ở đâu đó sao? Chẳng lẽ là người nguyên chủ bắt nạt à?

Trong lúc Sơ Tranh suy nghĩ, bên kia đã kết thúc ẩu đả.

Trong đó một người nắm cổ áo thiếu niên. "Tiểu tử thối, ông nói cho mày, lần sau không có mắt, sẽ lại cho mày bài học, có nghe thấy không!"

Chúng khoác vai nhau, vui cười rời đi.

Thiếu niên quỳ rạp, chống tay xuống mặt đất, muốn đứng lên. Đáng tiếc vài lần đều thất bại. Sơ Tranh nhìn hắn thử nhiều lần, thiếu niên lần thứ năm ngã, nhấc chân đi qua.

Cô ngồi xổm trước mặt hắn. Đột nhiên xuất hiện một người, thiếu niên ngẩng đầu liền đụng phải một khuôn mặt khiếp sợ.

khuôn mặt này......lòng Diệp Trầm trầm xuống.

Hai người yên lặng đối diện gần một phút đồng hồ, Diệp Trầm không dám động, hắn không biết cô muốn làm gì.

Cánh môi Sơ Tranh khẽ nhếch, mở miệng mang theo lãnh ý: "Tôi là người tốt à?" 

Đâu tiên Diệp Trầm sửng sốt sau đó lộ ra vẻ châm chọc. 

Hôm nay hắn xui xẻo.

 Gặp được đám người kia, lại gặp được Kỷ Sơ Tranh nổi tiếng trường học......

Sơ Tranh chờ hắn trả lời.

Nhưng thiếu niên chỉ giữ nguyên biểu tình châm chọc, cũng không hé răng, lộ ra bộ dạng 'tự nhận xui xẻo, ngươi muốn làm gì thì làm'.

【 Tiểu tỷ tỷ, như vậy là không được, cần đáy lòng hắn thừa nhận mới được. 】

Sơ Tranh: "......" Như vậy rất phiền toái?

【...... Sẽ, sẽ sao? 】 Hệ thống nói lắp, 【 Còn tốt mà, tiểu tỷ tỷ cố lên nhé! Nhiệm vụ ẩn giấu hoàn thành, sẽ có khen thưởng! 】

Khen thưởng? Tiền sao?

【......】 Nó không phải một hệ thống nông cạn như vậy.

Sơ Tranh giơ tay về hướng thiếu niên.

Hắn đột nhiên co rụt lại, đáy mắt xẹt qua một tia âm trầm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net