Chương 40: Thần tượng quốc dân (10)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: juki_maiVN

Thu mua Tinh Diệu không phải điều dễ dàng gì, bên kia cứ tăng giá, Sơ Tranh sợ phiền nên cứ vung tiền ra, đối phương đành phải đồng ý.

Thân tâm đoàn đội phụ trách thu mua toàn đều lộ ra vẻ khiếp sợ.

Cô xuất thân từ đại gia tộc ra bại gia tử nào à!

Nhiều tiền như vậy, bao lâu mới thu hồi được? Có điên không thế?!

Đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ của bọn họ, không dám nói ở bên ngoài, chỉ có thể âm thầm nói.

Bùi Vũ cũng rất khiếp sợ, trước đây hắn còn từng tạo ra ''lời thề son sắt'' nói mình không phải người đại diện của Tinh Diệu, kết quả quay đầu lại hắn lại bước vào Tinh Diệu......

Nhân sinh a!

Con người vĩnh viễn không biết giây tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì!

Phần sau của Hoàng phi khuynh thành quay cảnh phiên ngoại, Sơ Tranh đã rời đi cùng với đoàn đội này gần hai tháng.

Đoàn phim đóng máy Sơ Tranh mới trở về.

"Buông ra!"

Sơ tranh lắc tay, nhìn về phía toilet nam.

Hôm nay có tiệc đóng máy, cô là nhà đầu tư kiêm luôn nữ thứ, nhất định phải tham gia.

Sơ tranh xoa xoa tay, di động trong túi đột nhiên rung lên,

có điện thoại gọi đến —— là Tô Tửu.

Sơ Tranh nhấn nghe, đầu dây bên kia lúc đầu có tiếng tạp âm xuất hiện, tiếp theo là thanh âm không được tốt lắm của nam nhân.

Sơ tranh nhìn về phía toilet nam, xác định được vị trí của âm thanh kia, giống hệt như trong điện thoại vậy.

【 Tiểu tỷ tỷ cô mà không vào là tiêu đó! Cô còn tự hỏi cái gì!! Mau a!! 】 Vương giả gấp đến mức chịu không được.

Sơ Tranh: "......" Cô còn phải cứu hắn á? Đâu có liên quan tới cô đâu a!

【 Vô nghĩa! Đương nhiên cô phải cứu hắn rồi! Cô không cứu thì sao có được thẻ người tốt! 】 Thẻ người tối muôn năm!!

Sơ Tranh: "......"

Sao lại phiền như thế.

Toàn là mấy cái chuyện tào lao!

【......】 Tiểu ca ca kia sắp hắc hóa rồi đó a! Nếu có năng lực, còn bị hắc hóa sao?! Thiển cận!

Sơ Tranh cho điện thoại di động vào trong tui, đi vào toilet nam.

Toilet không có ai, mỗi căn phòng đều có tường ngăn cách, cô đi đến căn phòng kia, hé cửa ra một tí.

Sơ tranh lui ra phía sau một bước.

Hít sâu, giơ chân đá!

Rầm!

Cánh cửa bị đá văng, rơi vào phía người bên trong, một nam nhân cao ráo to lớn trừng lớn mắt, ai dám làm hỏng chuyện tốt của hắn?

Nhưng kết quả, bên ngoài chỉ là một cô gái nhỏ, khiên hắn sửng sốt một chút.

Một lần nữa, Sơ Tranh lại dùng một chân, đá văng hắn ra ra, thuận tay túm Tô Tửu ra ngoài, không biết trong tay Tô Tửu sao lại xuất hiện một con dao nhỏ, suýt chút nữa đã đâm phải Sơ Tranh.

Hắn sợ tới mức tay run, dao nhỏ rơi trên mặt đất.

"Mày là đứa nào a!" Nam nhân bò dậy: "Cmm dám xen vào việc người khác à."

Sơ Tranh khom lưng nhặt dao nhỏ lên, đi về phía nam nhân bên kia, khiến nam nhân sợ tới mức phải lui ra sau một bước.

"Mày muốn làm gì?"

Nam nhân ngồi trên bồn cầu, mặt không cảm xúc nhìn nữ sinh giơ dao nhỏ lên, hướng vào giữa hai chân hắn, nam nhân sợ tới mức phải banh hai chân ra.

Dao nhỏ đúng lúc rơi về phía bồn cầu.

Sơ Tranh ngước lên nhìn nam nhân còn đang sợ sệt: "Quản không tốt cái chân thứ ba của mày rồi đó, lần sau tao sẽ giúp mày quản nó."

Nam nhân không dám thở mạnh, trên người nữ nhân này phát ra làn khí mạnh mẽ, quá dọa người......

"Cút mau."

Nam nhân: "???"

Không biết có phải bị dọa không, nam nhân không dám nhúc nhích.

Sơ tranh rút dao ra, lại lần nữa cầm lên, ngữ khí lạnh hơn ban nãy: "Cút."

"Cút cút cút, tôi cút......"

-

Sơ Tranh đưa Tô Tửu ra khỏi toilet, ném toàn bộ quần áo nam nhân và điện thoại vào thùng rác, cô rửa tay, quay đầu nhìn Tô Tửu.

Sắc mặt Tô Tửu có chút trắng, ôm lấy quần áo đứng bên cạnh.

"Bùi Vũ đâu?"

Tô rượu nghe thấy Sơ Tranh nói thế, con ngươi hắn liền giống như con nai vàng ngơ ngác, nhìn về phía Sơ Tranh.

Tô Tửu không đáp, Sơ Tranh gọi điện thoại cho Bùi Vũ, Bùi Bũ vội vàng chạy tới.

"Cố tổng? Xảy ra chuyện gì vậy?" Bùi vũ nhìn về phía Tô Tửu: "Tô Tửu?"

Không phải đây là toilet sao? Sao lại gặp lão đại của hắn ở đây? Tình huống thế này hình như có chút không tốt?

"Dẫn hắn tới đây làm gì?" Sơ Tranh hỏi.

"...... Tham gia một buổi tiệc rượu." Bùi Vũ ngáo luôn.

"Hắn không cần tham gia." Sơ Tranh nói: "Đưa hắn trở về, xử lý người bên trong kia một chút."

Bùi Vũ nhìn về phía toilet, dường như đã hiểu ra điều gì đó.

"Cố tổng, tôi thật thất trách." Hắn cho rằng đi toilet sẽ không ra vấn đề gì lớn, không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện này.

Hai tháng nay, Tô Tửu đi theo hắn, không thể không thừa nhận, Tô Tửu rất thông minh, cũng đóng phim cũng vô cùng xuất sắc, nhưng gương mặt kia, quá hấp dẫn người.

Dù là nữ nhân hay nam nhân......

Nếu hắn không có một bối cảnh tốt, chắc chắn sẽ bị cái vòng luẩn quẩn này kéo chân, kết cục thảm nhất chính là có mối tình cấm luyến với người khác.

"Không có lần sau." Mỗi lần cô đều phải tới cứu, phiền chết đi được.

"Không có lần sau, không có lần sau." Lão đại đã lên tiếng, sau này dù có hoạt động gì đi nữa, hắn cũng không dám dẫn Tô Tửu tham gia.

Mãi đến khi Sơ Tranh rời đi, Bùi Vũ mới dám thở phào nhẹ nhõm, tên tiểu tử này, không biết là tới từ đại gia tộc nào......

"Tô Tửu, cậu không sao chứ?" Bùi Vũ nhìn về phía tô Tửu.

Tô Tửu hoảng hốt lắc đầu, một lúc lâu sau mới dám kéo tay Bùi Vũ hỏi: "Người đứng phía sau anh, là cô ấy à?''

"Đúng vậy." Bùi Vũ vừa cầm điện thoại vừa nói: "Tô Tửu, cậu không nên đắc tội cô ấy, cậu phải biết rằng, ở trong giới này, hiện tại chỉ có cô ấy mới có thể chống lưng cho cậu thôi."

Bùi Vũ kiểm tra một chút về người bên trong toilet là ai, xác định không phải nhân vật gì có tên tuổi lớn, xử lý rất nhanh.

"Đi thôi, tôi đưa cậu về."

Tô Tửu được Bùi Vũ đưa về chung cư.

Bùi Vũ nói với hắn gì đó, Tô Tửu cũng không nhớ rõ, chung cư dần dần an tĩnh lại.

—— Hiện tại chỉ có cô ấy mới có thể chống lưng cho cậu thôi.

Trong đầu Tô Tửu không ngừng lặp lại những lời này.

Cô và những người đó hắn gặp qua không giống nhau, trong ánh mắt cô hắn chỉ giống một món đồ, không chứa chút dục niệm nào, lạnh như băng.

Không có dục vọng gì với hắn, vậy sao cô phải......

Tô Tửu cúi đầu nhìn di động, màn hình mau chóng chuyển màu thành tối đen..

Một lát sau, hắn mở nhật ký ra xem, mới biết......

Lúc ấy nam nhân kia đột nhiên tiến vào, di động ở trong túi hắn cũng lấy không ra, hắn chỉ ấn thử di động, không biết rằng mình đã vô tình gọi cho cô.

Cho nên cô cố ý tới cứu hắn?

Không đúng, sao cô lại ở nơi đó?

Không phải do Tô Tửu quá đa nghi, mà là hắn đã trải qua quá nhiều việc nên không thể tin tưởng người nữa.

Tô Tửu gọi điện thoại cho Bùi Vũ.

"Vũ ca, tôi có thể hỏi một chút không, hôm nay sao...... Cố Tổng xuất hiện ở đó?"

"À, phim của Cố tổng đóng máy, vừa lúc tiệc đóng máy diễn ra ở nơi đó, làm sao vậy?"

"Không, không có việc gì." Trùng hợp thôi sao?

"Được rồi, cậu nghỉ ngơi tốt đi, ngày mai tôi sẽ sắp xếp bảo vệ cho cậu, sẽ không phát sinh chuyện như vậy nữa."

Bùi Vũ dặn dò hắn hai câu, rồi tắt điện thoại.

Tô Tửu ngã xuống giường, nhìn chằm chằm đèn thủy tinh, vừa cầm di động lại buông xuống, buông xuống lại giơ lên.

Ngón tay hắn click vào avatar Sơ Tranh trên màn hình tin nhắn, thong thả gõ mấy chữ.

Rồi lại nhanh chóng xóa đi.

Lại gõ......

Rồi xóa......

Gõ......

Xóa......

Lặp lại rất nhiều lần, cuối cùng Tô Tửu chỉ gửi có hai chữ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net