Chương 48: Thần tượng quốc dân (18)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: juki_maiVN

"Không phải, người kia nói dối, hắn căn bản không có vợ."

Cha Cao ném một chồng tư liệu riêng, hận sắt không thành thép quát lớn: "Người ta đã kết hôn được 5 năm! Có con hai tuổi!"

Cao Tuyết Vân nhìn đứa con trên ảnh chụp, khiếp sợ nói không nên lời.

Sau một lúc lâu mới lẩm bẩm một tiếng: "Sao có thể......"

"Cha, cha nghe con nói, con không biết, con thật sự không biết, hắn lừa con, tìm hắn đến đây, để hắn làm sáng tỏ!"

Cha Cao: "Tìm không thấy."

"Sao lại tìm không thấy? Không phải là trước đây hắn ta còn từng tham gia phỏng vấn sao? Sao lại tìm không thấy?" Cao Tuyết Vân chất vấn.

Cha Cao: "Phỏng vấn xong đã lên xe và đi rồi, sau này không có tung tích. Nếu tìm được hắn thì có lợi gì chứ, sau này còn nhiều chuyện hơn!!"

Cha Cao sắp bị đứa con gái này làm tức chết rồi.

Những tin tức về cô ta liên tục bị tuôn ra.

"Con còn làm gì nữa hả?" Cha Cao hỏi.

Cao Tuyết Vân lắc đầu: "Không có, cha, con không có. Cha, cha nhất định phải đẩy tin tức này xuống! Cha nhất định có biện pháp."

Càng nói đến chuyện này cha Cao càng tức, đầu tiên, hắn tìm người làm giảm độ hot xuống, nhưng độ hot vẫn là không ngừng tăng lên.

Hắn dùng tiền để làm giảm độ hot, sẽ có người dùng tiền mua độ hot.

Đối phương căn bản không để bụng đến tiền, vậy cho nên không thể làm giảm dộ hot xuống.

Cha Cao thấy Cao Tuyết Vân la hét điếc tai, đau đầu không thôi, kêu người nhốt cô ta vào, hắn không cho phép không được ra ngoài.

-

Giải trí hoàng phi.

Tạ Thuyền không cảm xúc nhìn hot search mới nhất.

"Cao gia đắc tội ai à?" Hắn hỏi.

Trợ lý nói: "Chắc là Cố Sơ Tranh rồi, trước đây có người chụp được vụ Cao Tuyết Vân bị ném ra ngoài trung tâm thương mại, tôi điều tra được một ít, có cả ảnh chụp đây......"

Trợ lý đưa ảnh chụp cho Tạ Thuyền xem.

"Đây là ảnh chụp ngày hôm đó." Trợ lý nhấn vào màn hình, ảnh chụp bên ngoài trung tâm thương mại, là cửa hàng kia.

Cao Tuyết Vân bị Sơ Tranh đè xuống đánh nặng, không hề có sức phản kháng.

"Tôi còn điều tra được, trên mạng trước đây có một vài tin tức sai lệch về Cố Sơ Tranh, chắc là Cao Tuyết Vân đã điều khiển ở đằng sau. Cố Sơ Tranh chỉ là ăn miếng trả miếng......" Nữ nhân này trả thù đúng là vừa tàn nhẫn vừa nhanh chóng.

"Tạ tổng, Cố Sơ Tranh này có lai lịch không nhỏ a." Cao gia không dám đắc tội, bọn họ cũng không được tin tức cụ thể.

Hơn nữa tin tức trước đây của cô cũng rất mau chìm ngỉm.

Sau khi cô biết Cao Tuyết Vân làm chuyện sau lưng mình, cô đã kêu người điều tra cô ta?

Nhưng mà lúc này mới chỉ có mấy ngày, cô lại có thể làm được nhiều việc như vậy, đúng là làm lòng người kinh sợ.

Tạ Thuyền tắt giao diện đi: "Điều tra động tĩnh của việc này."

"Còn Cố Sơ Tranh kia?"

"Tiếp tục điều tra."

"Tạ..." Trợ lý chuẩn bị đi ra ngoài, đi được một nửa lại quay trở lại tới: "Tạ tổng, Mạn Mạn tiểu thư nói muốn chuẩn bị thử vai nữ thứ《Thủy Nguyệt Kính Hoa》, muốn nhờ tôi nói với cậu một tiếng, sắp tới có thể cô ấy sẽ không về đây."

Tạ Thuyền nhíu mày: "Đem kịch bản đưa cho cô ấy đi."

Trợ lý biết đây là có ý gì, điều động nội bộ giao vai cho cô ta.

-

Bên kia, Sơ Tranh nằm ở ghế sofa, Vương Giả vẫn đang lải nhải trong đầu cô.

【Tiểu tỷ tỷ, cô xem, tôi nói đâu có sai, có tiền có thể sai quỷ khiến ma, sau này cô chỉ cần phá sản, không cần làm hại ai, làm con gái thì không nên bạo lực thế.】

"Nếu tôi có thể dùng tiền hại bọn họ, thì bây giờ đâu phiền thế này?" Sơ Tranh tỏ vẻ không nghe.

【......】Mệt tim, offline offline.

Sơ Tranh dựa vào ghế, giải quyết việc Cao Tuyết Vân, việc của Tô Tửu cũng phải giải quyết, không có Cao Tuyết Vân, hắn không thể hắc hóa đúng thôi?

Thế thì sẽ có thẻ người tốt rất nhanh đây......

Đinh ——

[Bùi Vũ: Cố tổng, Tô Tửu nằm viện rồi.]

Sơ Tranh nhận được tin nhắn này, nhìn chằm chằm khoảng ba mươi giây, chậm rì rì đánh chữ.

[Cố Sơ Tranh: Tiền thuốc men tôi sẽ gửi sau.]

Dường như Bùi Vũ bên kia bị mấy chữ này làm choáng, Tô Tửu có đãi ngộ tốt như vậy, chẳng lẽ vị Cố tổng không rõ lai lịch này lại coi trọng hắn?

Nhưng sao khi hắn nằm viện, lại không lo lắng chút nào.

【 Tiểu tỷ tỷ a. 】 Vương Guả thở dài, 【Bây giờ cô phải tới bệnh viên, tiến hành săn sóc tỉ mỉ quan tâm chiếu cố, cô cự tuyệt như vậy thì khác gì cầm thú đâu】

Có phải nghĩ rằng mình muốn thẻ người tốt!

Cô phải nghĩ về việc trở về!

Sơ Tranh: "......"

-

Lúc Tô Tửu đóng phim, chân bị cái giá rơi trúng, lúc này đã sưng đỏ một mảng, không thể đi nữa.

Tô Tửu ngồi trên giường đọc kịch bản, nhưng không chữ nào vào đầu hết.

Khuôn mặt xinh đẹp, vì đau đớn, nên lúc này có vẻ có chút tái nhợt.

Bộ dáng bé nhỏ kia, càng khiến người ta thương tiếc.

"Cố tổng, cô đã tới?"

Tô Tửu nhìn về phía cửa, bên ngoài hình như có một người đang đứng, hắn lập tức nằm xuống nhắm mắt lại.

Tiếng bước chân của hai người từ bên ngoài truyền đến, Bùi Vũ nói: "Bác sĩ nói cậu ta phải nghỉ ngơi một lát, đoàn phim bên kia tôi đã xử lý tốt rồi."

"Hình như cậu ta đã ngủ rồi, cầm tôi đánh thức cậu ta không?"

Sơ Tranh cầm khẩu trang, vội nhét vào trong túi: "Không cần, cậu đi mau đi."

Bùi Vũ hiểu ý, đáp: ''Tôi đi trước đây.''

Sơ Tranh kéo ghế dựa ra, ngồi xuống, duỗi tay giật kịch bản trong tay Tô Tửu.

Vừa nhấc tay ra, cô đã dối diện với con ngươi đẫm nước của Tô Tửu.

Tô Tửu thấy vậy đành cười: "Tôi cứ cho rằng cô sẽ không tới."

Hắn nhìn Bùi Vũ gửi tin nhắn cho cô, và cô đã trả lời, Tô Tửu không nghĩ rằng mình lại thất vọng như vậy.

Hắn tưởng cô tới vì hắn.

Khi Tô Tửu nghĩ ra điều này, trái tim hắn lập tức đập loạn xạ, sao hắn lại có ý nghĩ như vậy.

Tự hắn không ngừng thuyết phục chính mình, nếu cô thật sự có ý đồ gì với hắn, có rất nhiều cơ hội, nhưng cô thật sự không có tình cảm gì với hắn sao?

Có lẽ cô không giống những người đó?

Kể cả lần cô quay show thực tế, và cả lần đầu tiên gặp mặt.

Sơ Tranh buông kịch bản xuống: "Đóng phim, cần phải chú ý."

"Cô quan tâm tôi sao?" Tô Tửu cúi xuống, hàng mi dài run rẩy, khẽ nhắm mắt, gió thổi hai bên.

Sơ Tranh giơ tay, đặt ở trên đùi: "Cậu xảy ra chuyện, tôi sẽ rất phiền."

Thẻ người tốt không thể xảy ra chuyện gì.

Tô Tửu không thể hiểu nổi câu nói kia.

Hắn có thể hiểu được ai đó qua ánh mắt, nhờ đó phân biệt được ý niệm của mình với bọn họ, nhưng hắn không thể hiểu nổi con người cô.

Ánh mắt của cô quá bình tĩnh.

Bình tĩnh giống như một hồ nước, không nổi một gợn sóng, ai cũng không thể trở thành tiêu điểm trong mắt cô...... Ai cũng không thể.

Tô Tửu nhấp môi: "Tôi muốn uống nước."

Sơ Tranh duỗi tay cầm cái ly bên cạnh, bên trong không có thủy, cô đứng dậy đi ra ngoài, rót nước cho hắn.

Tô Tửu uống một ngụm, nước vừa đủ ấm.

Hắn bỗng nhiên nhớ tới, lúc quay Chân Nhân Tú, cô thật sự rất biết chiếu cố người ta, tuy sắc mặt lạnh băng, nhưng mỗi một chi tiết đều làm tốt.

Tô Tửu uống mấy ngụm, rồi đưa nước cho cô.

"Nữa hả?"

Tô Tửu: "......" Cô nghĩ gì thế! Tôi muốn mời cô uống mà?

Tô Tửu ngượng ngùng thu tay, có chút khó khăn đặt cái ly ở bên cạnh.

Tô Tửu định nói ra vài yêu cầu, tuy cô vẫn lạnh lùng nhìn hắn, nhưng lại xoay người làm ngay.

Hắn không hiểu cô rốt cuộc đang nghĩ gì.

Hình như hắn có chút...... cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net