Chương 53: Thần tượng quốc dân (23)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: juki_maiVN

"Tí nữa tôi sẽ tới, mọi người chuẩn bị tốt văn kiện nhé." Sơ Tranh từ thang máy bước ra, bị người ta ngăn trở trước mặt, cô liền đi sang phía bên cạnh, người nọ cũng đi theo, di chuyển đến bên cạnh.

Sơ Tranh ngước mắt lên.

"Cố tổng." Tô Tửu nhẹ nhàng kêu một tiếng.

Sơ Tranh nhìn về phía sau, chỉ có mình hắn.

"Cậu ở chỗ này làm cái gì?"

Tô Tửu đặt tay ở phía sau, thân thể hơi hơi nghiêng về phía Sơ Tranh, khóe miệng giơ lên: "Chờ Cố tổng."

Sơ Tranh lạnh mặt: "Chờ tôi làm gì?"

Tô Tửu lắc đầu, tóc mái mềm mại buông xuống một bên sau động tác của hắn: "Trước đây Cố tổng đã cứu tôi, tôi muốn cảm ơn Cố tổng, có thể mời Cố tổng ăn cơm chứ?"

"Không rảnh." Sơ Tranh cự tuyệt nhanh chóng.

"Không phải Cố tổng muốn tôi cảm thấy cô là một người tốt sao? Cô không muốn ăn cơm với tôi, sao tôi có thể cảm thấy cô là người tốt chứ?"

Sơ Tranh đối diện với ánh nhìn của Tô Tửu, Tô Tửu cười rất tươi, con ngươi sáng lên, dáng vẻ ngây thơ vô số tội.

Hình như hơi sai sai...... Hình như có chút không giống với tính cách của hắn lắm, hắn phân thân à?

【Tiểu tỷ tỷ tận dụng thời cơ đi! Thẻ người tốt đang đợi cô vẫy tay đấy.】 Vương giả thường nhanh chóng xúi giục.

"Cố tổng, có thể chứ?" Tô Tửu hỏi lại một tiếng.

Sơ Tranh gật đầu: "Bây giờ tôi còn có việc."

"Hôm nay tôi không có việc gì, nếu không ngại ngại cô cứu nói, tôi sẽ đi cùng cô." Tô Tửu lập tức nói tiếp: "Tôi cũng có thể chờ cô xong việc."

Sơ Tranh suy nghĩ một lát, rồi đồng ý ý kiến của hắn.

Ngồi trên xe, Tô Tửu thỉnh thoảng ngắm trộm Sơ Tranh, như thể cô chưa từng để tâm đến ngày hôm đó, một chút cũng không thèm.

Hình như cô cũng không để ý, bốn phía đã xảy ra chuyện gì......

Lúc Sơ Tranh đi làm việc, Tô Tửu đành chờ trên xe, Sơ Tranh đi mãi mà không về, Tô Tửu muốn xuống xe, kết quả phát hiện xe bị khóa.

Tô Tửu: "......"

Tô Tửu đợi tiếp, lấy di động ra gửi tin nhắn cho Sơ Tranh.

[Tô Tửu: Khi nào thì cô về?]

[Sơ Tranh:?]

[Tô Tửu: Cô khóa cửa xe rồi, tôi...... Muốn đi WC.]

Tô Tửu mấp máy môi, vẻ mặt có chút hối hả.

Sơ Tranh không đáp, Tô Tửu nhìn chằm chằm di động, lúc hắn cho rằng mình sẽ phải nhịn đến chết, cửa xe lại được mở.

Sơ Tranh mở cửa xe, đứng ở ngoài xe nhìn hắn.

"Cố tổng, tôi không nín được." Khuôn mặt Tô Tửu ửng đỏ, vẻ mặt vô tội.

Sắp ra nhiều lắm rồi.

Phải giải quyết nỗi buồn!

Sơ Tranh hít sâu, tránh ra, Tô Tửu đeo khẩu trang, xuống xe tìm toilet công cộng, lúc hắn trở về, đã thấy Sơ Tranh dựa vào xe, đứng tại chỗ.

Có không ít người vây quanh cô, dường như đã nhận ra cô, có thể nghe thấy tiếng thét hưng phấn chói tai.

Nhưng không ai tiến lên, có lẽ là sợ cảm giác trên người cô.

Tô Tửu trở về, lập tức có người phát hiện.

"Đó là Tô Tửu sao?"

"Chắc là...... Từ đầu đến chân đều giống hệt."

"Cho nên, bọn họ thật sự ở hẹn hò a?"

Tô Tửu chạy chậm đến trước mặt Sơ Tranh, Sơ Tranh kéo cửa xe ra, hắn lập tức chui vào trong xe, thì Sơ Tranh cũng nhanh chóng lên xe.

Sơ Tranh chuẩn bị rời đi, thì Tô Tửu giữ chặt cô: "Không khóa cửa xe được không?"

"Ừ."

Sơ Tranh xuống xe, Tô Tửu liền nghe thấy tiếng khóa cửa xe, hắn nhếch mép cười, nhìn bóng dáng Sơ Tranh rời đi xuyên thấu qua cửa sổ xe.

-

Lần này Sơ Tranh trở về rất nhanh, Tô Tửu đưa điện thoại di động cho cô xem: "Cố tổng, chúng ta lại lên hot search."

Vừa rồi bọn họ bị người ta chụp lén, chỉ trong chốc lát, mà đã leo lên hot search.

Sơ Tranh lạnh nhạt liếc một cái, không nói một lời khởi động xe.

Tô Tửu đau lòng quan sát trong chốc lát: "Cố tổng, nếu cô không muốn bọn họ nói bậy, có thể làm sáng tỏ."

"Cậu muốn mà."

"......"

Tô Tửu câm miệng, cho nên cô không muốn làm sáng tỏ?

"Đi ăn ở đâu?" Xe đi được một đoạn, Sơ tranh mới hỏi Tô Tửu.

Tô Tửu nói địa chỉ ra.

Là một cửa hàng có tính riêng tư rất cao, Tô Tửu đã đặt chỗ rồi, từ gara ngần, có thể trực tiếp đến một tầng trệt quan sát rất tốt.

Tô Tửu ngồi xuống ghế lô, gỡ khẩu trang, muốn kéo ghế giúp Sơ Tranh, nhưng Sơ Tranh đã tự làm trước, tự kéo ghế ra, ngồi xuống.

Tô Tửu thu tay, ngồi bên cạnh cô, còn cố ý dịch ghế gần hơn một chút: "Cố tổng, cô vẫn luôn như vậy sao?"

"Như thế nào?"

"......" Cô không biết cô khó hiểu lắm sao, Tô Tửu không dám nói lời này, hắn cười lắc đầu: "Không có gì, Cố tổng như vậy cũng tốt."

Nếu cô giống như những nữ nhân bên ngoài......

Tô Tửu cảm thấy lúc này mình sẽ không ngồi ăn cơm cùng cô như lúc này.

Lúc Tô Tửu gọi món, người phục vụ bên cạnh vẫn luôn ngắm sơ tranh, con ngươi phảng phất ra ánh sáng.

Khóe miệng tươi cười của Tô Tửu lập tức vụt tắt, bắt chước người phục vụ áp sát mặt Sơ Tranh: "Cô muốn ăn gì?"

"Gì cũng được."

"Cô chọn một đi." Tô Tửu đẩy thực đơn qua, mong chờ nhìn cô.

Sơ Trnah tùy tiện chọn một món, nhưng dường như Tô Tửu rất vui vẻ, đem thực đơn đưa cho người phục vụ, người phục vụ lưu luyến rời khỏi phòng.

Ra khỏi cửa, người phục vụ ôm thực đơn nhảy lên.

Cô ta đã thấy nữ thần! Thật vui!!

"Các cô biết tôi vừa rồi thấy không sao?" Người phục vụ như điên trở về, chia sẻ cho đồng nghiệp.

Đồng nghiệp kia rất bình tĩnh: "Là minh tinh nào?"

Bởi vì nơi này của bọn họ có tính riêng tư rất cao, đồ ăn cũng ngon, nên có rất nhiều minh tinh và người có thẩm quyền đã đến, thế nên dù có thấy ai thì cũng không phải chuyện lạ.

"Là nữ thần Sơ Tranh!"

"Ai?" Đồng nghiệp kia nghi ngờ.

"Nữ thần Sơ Tranh! Thật vui!"

"Cô ấy đi một mình a?"

"Không phải......" Người phục vụ lắc đầu: "Đi với Tô Tửu, Tô Tửu rất đáng yêu, bọn họ thật sự đang hẹn hò!"

"Sao cô biết?"

"Tôi thấy nha." Ái muội như vậy, nhất định là đang hẹn hò.

-

Sau khi ăn xong, Tô Tửu mở chai rượu vang đỏ ra, hắn đưa cho Sơ Tranh: "Cố tổng, tôi kính cô một ly, cảm ơn cô lần trước đã cứu tôi."

Sơ Tranh nghiêm túc ra mặt: "Không có gì."

"......" Tô Tửu khẽ nhếch môi, nhìn Sơ Tranh uống rượu xong, hắn cười một cái, ngửa đầu nhìn ly rượu đã uống cạn.

Hắn tiếp tục rót rượu: "Một ly này là để cảm ơn Cố tổng đã chiếu cố."

"Ừ."

Tô Tửu mời liên tiếp ba ly, mặt Sơ Tranh vẫn không đổi sắc, giống như đang uống nước vậy, nội tâm Tô Tửu rất phức tạp, yên lặng buông ly rượu xuống.

Hắn ngậm đũa, nhìn Sơ Tranh ăn.

"Nhìn tôi ăn khiến cậu no à?"

Tô Tửu đáp ừ một tiếng, ngoan ngoãn trả lời: "Cố tổng rất xinh đẹp."

Sơ Tranh liếc hắn, con gà yếu đuối này lại muốn làm gì đây? Chẳng lẽ muốn cô xuống tay với một tiểu khả ái như hắn?

Tuy trước đây hắn luôn ngoan ngoãn, nhưng từ trong xương cốt vẫn luôn cảnh giác, nhưng mà hôm nay không như thế

Sơ Tranh: "Cậu muốn làm gì?"

Tô rượu nghiêng đầu, tiếng nói nhẹ nhàng: "Cố tổng, tôi chỉ muốn cảm ơn cô, không muốn làm cái gì khác."

Sơ Tranh nhìn lên đỉnh đầu hắn, lạnh lùng mở miệng: "Tốt nhất là..."

Tô Tửu : "Cố tổng cho rằng tôi muốn làm gì?"

Sơ Tranh: "Tôi cũng chưa nghĩ ra nữa." Mà nếu tôi nghĩ ra rồi, tôi sẽ nói cho con gà yếu đuối là cậu sao?

Tô Tửu: "......"

Dường như Tô Tửu đã hiểu, cho nên hắn lại ngại ngùng với cô tiếp, nói chuyện với cô cũng rất ngại ngùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net