Chương 158: Yêu đương vụng trộm bị bắt gặp (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đúng là vị Lục tiểu thư nhà họ Chung này lớn lên thật xinh đẹp, so với thiếu tướng cũng không kém mấy đâu!

Dịch Giản không nhìn cô, trên người lạnh như băng, từng chút từng chút đọng lại.

Cũng không biết là tại sao, chỉ là cảm thấy ngồi không yên.

Cả người càng ngày càng điềm tĩnh.

Tác phong cả đời anh, tính cách vốn vô cùng lạnh lùng, nên ngày càng lạnh đến dọa người.

Tác phong cả đời anh, tính cách vốn là vô cùng lạnh nhạt, nên càng ngày càng điềm tĩnh, căn bản giống như là không tồn tại.

Nhưng mà cố tình, lại khiến cho không người nào có thể không để mắt đến sự hiện diện của anh.

Trác Nhiên... Trác Nhiên... Trác Nhiên...

Tiểu Hoàn... tiểu Hoàn... tiểu Hoàn...

Nói ba câu, những câu nói về tiểu Hoàn, từ từ xuất hiện Trác Nhiên!

Trong lòng cô, không phải không có người trong lòng, mà chỉ sợ rằng không phải là thích anh...

Dịch Giản trở nên có chút không yên lòng, anh vẫn ngồi ở đó không nhúc nhích, sau một lúc lâu cũng không lên tiếng.

Chỉ là lẳng lặng nhìn ra xa, lộ ra một loại dáng vẻ giống như cô đơn chưa từng gặp qua.

Một bàn toàn người không dám nhìn thẳng thiếu tướng, chỉ lén liếc mắt một cái thì tim đã có thể đập nhanh mất một lúc lâu chứ nói chi là nhìn chằm chằm vào.

Cho nên tất nhiên phát hiện dáng vẻ thay đổi của anh.

Chỉ riêng Từ Ngang đứng ở nơi đó, không dám tin đó là vị thiếu tướng mình đã đi theo lâu như vậy, là vị thiếu tướng chưa bao giờ để lộ cảm xúc ra ngoài kia...

Ngược lại thì Chung Tình không phát hiện Dịch Giản có gì khác biệt, tâm trí cô đều đặt ở tiểu Hoàn trong lòng, ánh mắt mang theo thương tiếc nồng đậm, ánh mắt dịu dàng đến cực điểm như vậy, giống như thấy được người chị hai ấm áp đã lấy chồng từ trên người tiểu Hoàn.

Từ Ngang đứng ở đó, mất một lúc lâu cùng không biết làm sao bây giờ.

Một người càng ngày càng dịu dàng, mà một người khác thì càng ngày càng lãnh đạm...

Hai người kia...

Cũng may có người đến đánh vỡ cục diện bế tắc.

Là một nữ giúp việc muốn gặp đại phu nhân.

Tâm trạng đại phu nhân đang rất tốt, vốn là cùng đám Chung Tình bọn họ nói về tiểu Hoàn, từ trước đến nay Chung Tình rất biết ăn nói, nói hai ba câu liền dỗ đại phu nhân vui vẻ.

Đột ngột bị người đánh gãy câu chuyện.

Đại phu nhân nhíu mày, ánh mắt nhìn nơi đó, ngược lại có vài phần không hờn giận: "Chuyện gì?"

Dù sao cũng là đại phu nhân, làm đương gia chủ mẫu nhiều năm như vậy, trong lời nói nói ra có mười phần khí thế.

Nữ giúp việc sợ tới mức vội vàng quỳ gối xuống, không dám nhìn một bàn người kia, ấp úng nói: "Là... Hà tiểu thư..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net