Công Thức Ngọt Ngào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là một mẩu chuyện nhỏ mà thôi .

Không có liên quan gì đến câu truyện.

Nhân vật nữ chính cũng khác luôn .
______________________________________

Thân tặng những nàng anti dầu ăn , mắm muối , bột ngọt cũng như xoong chảo , chén bát , muỗng nĩa .....

_____________________

Bố tôi nấu ăn rất ngon . Anh trai tôi lại đang làm đầu bếp cho một nhà hàng bốn sao trong thành phố . Phái nam vào bếp xưa giờ đã trở thành truyền thống của gia đình .

Bạn bè của mẹ phát ghen mỗi khi ghé chơi nhà thấy bố tôi một tay quán xuyến việc bếp núc thật rộn ràng . Bạn bè tôi thì rú rít lên khi thấy tôi 'sở hữu' một ông anh zai chu đáo và đảm đang hết mực : Trưa nào cũng lon ton xách cà-mên cơm qua trường tiếp tế cô em . Tôi hoàn toàn tin vào quy luật bù trừ . Bởi vì tôi - rất - ghét - nấu - ăn , ghét tận tụy.

Đông - cô bạn thân của tôi - thì khác . Mỗi khi hai đứa lang thang trong siêu thị , khi tôi chỉ ngó nghiêng các loại snack và nước giải khát có gas thì Đông lại mải mê ngắm nghía đồ dùng cho nhà bếp. Đông nhỏ nhẹ , nữ tính bao nhiêu thì tôi nóng nảy , bộp chộp bấy nhiêu .

Bố từng bảo các chàng trai chỉ bị thu hút bởi những nàng cỏ mềm mại . Không phải tôi.

Bù lại , tôi chưa bao giờ thiết tha đến quà cáp hay hoa hoét gì vào những ngày kỉ niệm . 14/2 hay 8/3 , tôi cũng ở nhà trùm mềm ngủ một lèo cho tới sáng . Với tôi , một cô bạn thân tốt trên cả tuyệt vời như thế này đã là quá đủ .

Nhưng đến một ngày , khi Đông đột ngột tuyên bố đã tìm thấy gà bông , tôi mới thấy trời đất nổi bão . Tôi chính thức bị 'bỏ rơi' , theo cái cách mà hội con trai cùng lớp vẫn rêu rao mỗi bận thấy Đông tung tăng cùng Tuấn , để tôi ngồi trong lớp một mình . Khôi - tên bạn cùng bàn còn vỗ vỗ vai tôi , giọng sặc mùi đâm chọc :

"Đằng nào thì bà cũng biết trước được tình cảnh này cơ mà , phải không ? Hãy chứng tỏ mình thật mạnh mẽ như một trang nam tử , há Linh há ! "

"Dẹp nhà ông đi ! Nam tử nào ? ...... Cười cái gì mà cười , hả ??? "

Cuối tuần , bố thông báo với cả nhà :

"Đông nó có bạn trai rồi . Linh nhà mình đang bị cho ra rìa đấy !"

"Sao sao?" Mẹ thất kinh

Ông anh trai thì bình tĩnh hơn :

"Buồn làm quái gì , cứ - phớt - đời đi . Thấy anh mày không , hai lăm mà chưa có mảnh tình nào vắt vai đấy . Cười lên em ! "

Tôi cười không nổi .

Bữa trưa hôm đó , tôi được ăn một bữa hoành tráng , no và ngon nhất trên đời . Bố tôi vẫn thường có kiểu an ủi rất 'mùi vị' như thế . Thấy tôi ngồi thần mặt , bố bảo :

"Học nấu ăn đi con ạ. Rồi con sẽ thấy công việc đó nó thú kinh . Không phải bố dụ dỗ đâu . Bố cũng chẳng ép con gái cưng phải học nấu ăn chỉ vì mong được chàng nào để mắt tới.  Chỉ là vì nấu ăn thì rất hay . Bố xin thề ! "

"Con thậm chí còn chẳng biết bóc vỏ trứng "

"Cái gì cũng phải học , kể cả ..... ăn "

"Thế thì ...... Vâng! "

Tôi học nấu ăn (và phải tỏ ra thật hào hứng thì bố mới yên lòng ).

Tôi học ở trung tâm vào những ngày cuối tuần . Ngặt một nỗi , lớp học quá đông . Những học viên mới dạng 'bèo bọt' như tôi chỉ được xớ rớ đứng gần để lột vỏ hành hay nhồi thịt .

Đã thế , lớp học lại toàn các mẹ các chị . Họ tới nói chuyện chồng con ầm ầm , rồi họ làm đồ ăn nhanh thoăn thoắt. Đến nỗi tôi có cảm tưởng như mình hệt như cô vịt con đang đi lạc giữa bầy ngỗng trời huyên háo .

Tới ngày thứ năm , tôi bắt đầu mất kiên nhẫn. Khi cả lớp vừa làm đồ ăn vừa nói chuyện ồn ào , tôi lẳng lặng nhặt một cọng hành lá rồi ra ngồi ngoài ban công và say mê gấp thành hình con muỗm . Một giọng con trai ồm ồm cất lên từ phía sau :

" Sang lớp Mĩ thuật học đi Linh . Cậu có vẻ phù hợp với ' món đó ' hơn đấy "

Tôi quay ngoắt đầu . Anh chàng có giọng nói khích tướng ban nãy té ra là Minh - cậu bạn nhút nhát cùng lớp . Hơi ngạc nhiên một chút , vì Minh lại lù lù xuất hiện ở đây , tôi hỏi ngay :

"Cậu đi học nấu ăn hay trở mẹ đi học nấu ăn?"

"Cậu thông minh đấy . Tớ chọn vế đầu" Minh cười .

"Để làm gì ?"

"Thì để nấu ăn . Chứ không lẽ đi học nấu ăn chỉ để làm kiểng? " Minh cười "Tớ đang học ở lớp làm bánh tuốt dãy bên kia , đi lang thang một tí trong lúc chờ bánh chín . Ây , mà trông cậu có vẻ 'sầu đời ' nhỉ? Bị ép học nấu ăn à? "

Tôi tròn mắt nhìn Minh . Từ đầu đến chân , cậu ấy lấm lem bột mì . Và Minh chẳng có vẻ gì là nhút nhát cả . Điều ấy cứ khiến tôi ngạc nhiên mãi cho đến tận lúc về . Vậy là tôi lại có thêm một lý do nữa để đến lớp học nấu ăn ồn ào và vô vị này : Sự tò mò về Minh .

Tôi không thể thua cậu ấy .

Tôi đã thầm nghĩ như thế trong lúc nhồi thịt vô con mực bé tẹo cô giáo vừa đưa. Minh bảo tôi nên chịu khó lắng nghe kinh nghiệm của 'các mẹ các chị' , từ kinh nghiệm nấu ăn cho tới kinh nghiệm chăm con và cả .....giữ chồng . Tôi giãy nảy :

"Còn quá sớm để đâm đầu vào những thứ ấy "

Minh nhăn nhở :

" Sớm thì càng tốt chứ . Nhất là kinh nghiệm nấu ăn , chẳng lệch đi đâu được "

Tôi tin lời cậu ấy .

Một tuần sau , tôi cho ra lò sản phẩm đầu tiên . Món cháo nghêu của tôi nhận được lời khen hiếm hoi :

"Chà , cứ cái đà này thì chẳng mấy chốc mà con nấu ngon bằng .....mẹ " Bố tôi nháy mắt .

"Bố đừng xỉa con"

"Bố đùa đấy . Món này bố chấm 6/10 điểm "

Tôi nhoẻn miệng cười.

Tia nắng đầu tiên vụt lóe lên trong chuỗi ngày âm u mưa bão .

Tôi sớt một ít cháo vô cà-mên . Tôi muốn đích thân Minh chấm điểm . Cậu ấy khách quan hơn bố tôi gấp nhiều lần .

Nhưng , Minh ấy , cậu ấy chẳng nói gì cả , dù đã ăn sạch sẽ cà-mên cháo của tôi. Trước khi bỏ đi , cậu ấy thảy cho tôi chiếc bánh bông lan nóng hổi:

"Công thức của tớ đấy, cậu thử đi , rồi nhận xét vào ngày kia nhé! "

Tôi cắn thử một miếng .

Đó là miếng bánh ngọt ngào nhất tôi từng ăn.

Tôi chăm chỉ chép công thức nấu ăn , nán lại lớp sau buổi học để dọn dẹp ' chiến trường ' .

Các chị các mẹ cũng bắt đầu nhìn tôi bằng con mắt khác , tôi không còn là con bé kém nhiệt tình và vụng về của ngày trước.

Và điều ấy khiến tôi vui . Minh cũng vui .

Lúc đi qua một hàng phở có tiếng nằm ở ngã tư , Minh ngoái sang tôi nói nhỏ:

"Chỉ cần hít hà mùi thơm thôi là tớ biết ngay họ đã dùng những món gì để làm nước dùng ấy "

"Cậu giỏi thật ! "

" Tất nhiên " Minh ngẩn cao đầu,  tự hào .

Lúc băng qua đường , tôi cố tình nói thật nhanh , để tiếng còi xe không làm tôi xấu hổ :

"Có phải con trai các cậu chỉ để mắt tới những cô nàng nữ tính và đảm đang không ? "

"Cũng tùy thôi " Minh cười.

Tôi cảm thấy mình ngố tệ.

Bẵng đi một tuần , tôi không thấy Minh tới lớp . Sự hào hứng giảm đi một nửa.

Kết thúc buổi học , tôi lon ton sang lớp học làm bánh hỏi thăm .

Một cô bạn ngồi gần cửa sổ đọc cho tôi số điện thoại của Minh . Cô bạn rụt rè :

" Chắc là chuyện gia đình đấy . Đừng cho Minh biết là tớ đã cho bạn số của nó nhé ! "

"Ừ! "

Tôi chạy vụt đi . Tôi gọi Minh .

Máy cậu ấy bận suốt . Phải đến tối mịt , tôi mới liên lạc được. Cậu ấy nói có một số chuyện gia đình cần giải quyết, đúng như cô bé ở lớp học làm bánh nói . Tôi nuốt khan :

"Có nghiêm trọng không ?"

"Không.Chỉ là vài vụ tranh chấp nho nhỏ "

"Tranh chấp ? Tranh chấp gì ?"

"Tiệm bánh của bố tớ "

Minh ngừng một lúc lâu . Tôi chợt nghe lao xao có tiếng người cãi cọ . Minh nói thật nhanh :

"Để sau nhé . Hẹn cậu 5 giờ chiều mai ở lớp học nấu ăn . Bye !"

Cậu ấy tắt máy . Tôi lo lo .

Minh tới đúng giờ . Cậu ấy dẫn tôi đi ngang qua tiệm bánh gia đình , là một tiệm bánh lớn và có tiếng .

Giọng cậu ấy nói thoảng trong gió :

"Nó sắp thuộc về một người khác . Bố tớ bị người ta lừa "

"Nhưng cậu làm bánh rất ngon và hoàn toàn có thể gây dựng lại " Tôi rướn người qua , cố nói thật gần để cậu ấy nghe rõ.

"Ừ. Nhưng sẽ rất lâu để có thể như lúc đầu . "

Tôi khuyên Minh đi học bánh trở lại . Cậu ấy cười khì khì :

"Học gì ? Tớ làm phụ bếp ở đó . Làm thêm cho đỡ tiền học phí ấy mà "

Minh đi làm trở lại . Tan buổi học bên lớp nấu ăn , Minh kéo tôi qua lớp cậu ấy để học làm bánh.

"Bố tớ khuyên tớ đi học nấu ăn . Vì nấu ăn rất thú vị "

"Rồi cậu thấy thế nào? "

" Bố tớ đúng "

"Bố cậu tuyệt vời , mà hình như ông bố nào cũng vậy " Minh nhìn tôi " Tớ sẽ cho bố tớ thấy rằng bố đã có ra một thằng con trai tuyệt vời. Tớ sẽ gầy dựng lại tất cả "

Tôi đưa cho Minh chiếc bánh bông lan đầu tiên tôi làm . Nó bị méo và cháy xén vài chỗ . Cậu ấy bỏ tọt vào miệng , nhai ngấu nghiến :

"Món bánh ngọt ngào nhất mà tớ từng ăn "

Bố đã nói đúng .

Nấu ăn thì rất hay.

Và tôi vẫn còn tin vào quy luật bù trừ.

Rằng những cô nàng vụng về thì chắc chắn sẽ gặp được những anh chàng giỏi bếp núc .

_________________End_________________

Sau bao nhiêu ngày kiểm tra tập trung , mình đã quay lại .

Đây là một mẩu truyện nhỏ dành tặng cho mọi người . Mong mọi người thích.

Thật ra đây không phải mẩu truyện do mình nghĩ ra mà là mình lấy trong một cuốn truyện nhỏ.

Mình chắc rằng mẩu truyện không có trên mạng đâu .

Mình đã phải ngồi viết ra từng chữ thật mệt nha.

Mọi người đọc vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC