Chương 141 - 145

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Phong Vũ Tuyết Tuyết

Thế giới thứ 4: Ảnh hậu

Chương 11

Độ hot trên mạng hoàn toàn không ảnh hưởng tới chỗ của Tô Quỳ và Yên Vũ Dao, hai người các cô đều thuộc kiểu hình một khi tiến vào trạng thái làm việc thì tuyệt đối sẽ không bị yếu tố bên ngoài tác động.

Mà một khi Yên Vũ Dao làm việc thì sẽ loại bỏ hết tất cả các ứng dụng giao tiếp ngoại trừ điện thoại di động. Còn Tô Quỳ, bản thân cô cảm thấy không hứng thú với cái loại phần mềm hỗn tạp này.

Cho nên, thẳng đến khi hai người hoàn thành xong bộ ảnh chụp rồi trở lại Bắc Kinh, vậy mà cũng chưa phát hiện những điều lung tung về cô trên mạng đã truyền tới ồn ào huyên náo.

Bởi vì camera của "Âu Nhiên yêu du lịch" cách chỗ Tô Quỳ khá xa, cho nên ảnh chụp cũng không phải quá rõ ràng. Tấm ảnh anh ta đăng lên Weibo là một cô gái tóc đen suông dài, môi đỏ như lửa, mắt mơ màng quyến rũ, lông mi rũ xuống tựa cánh quạt.

Vẻ mặt kiêu căng, không ai bì nổi.

Cơ thể của cô gái trong bức thứ nhất tựa như rắn, hai tay cầm quạt xếp gỗ cao qua đỉnh đầu, cổ tay áo to rộng rơi xuống, lộ ra cánh tay như tuyết trắng. Quạt xếp che đi nửa khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp, biểu cảm trên mặt lại mang theo mê hoặc không chút để ý, đẹp đến mức hít thở không thông.

Bức thứ hai càng khiến người huyết mạch phun trào, cô gái trong ảnh chụp chỉ chừa lại một bóng lưng, ánh chiều tà chiếu lên sườn mặt hoàn mỹ, đẹp đến rung động lòng người. Quần áo của cô hơi rời rạc, lỏng lẻo mà treo trên cánh tay, lộ ra tầng tầng lớp lớp hoa bỉ ngạn xinh đẹp lạ thường trên tấm lưng trắng tuyết, gai hoa mọc dài thành đài, ở giữa vô số đóa hoa đỏ như máu ấy, lộ ra một ánh mắt rắn lục âm u lạnh lẽo, hướng về phía chính giữa hoa tham lam thè lưỡi.

Cô gái này chắc chắn là rất đẹp, đẹp đến mức khác xa với những cô gái hiện nay, đẹp đến mức yêu dị, đẹp đến mức làm người kinh sợ hãi hùng.

Vốn dĩ các võng hữu tự mình YY cũng được rồi, nhưng không biết làm thế nào, sau khi "Âu nhiên yêu du lịch" phát ra Weibo này, lại được tổng tài Tần Triệt tập đoàn JK chia sẻ, xưng là người phụ nữ mà người đàn ông đứng đầu trong toàn Trung Quốc muốn ngủ nhất.

Chuyện này xem như hoàn toàn bùng nổ.

Người tên là Tần Triệt này, muốn tài có tài, muốn mạo có mạo (bề ngoài), ngay cả năng lực cũng siêu việt đến mức người thường cũng không thể nào với tới được. Một người đàn ông như vậy, cho dù sau khi hắn tự tạo tài khoản Weibo xong, trên trang cá nhân chỉ có chia sẻ vài tin tức hoạt động bên trong công ty, cũng không thể ngăn được hàng ngàn hàng vạn người phụ nữ chạy tới bên dưới Weibo của hắn nhắn lại, điên cuồng biểu đạt tình yêu, gọi to ông xã!

Mà hiện tại, chỉ cần tiến vào trang cá nhân Weibo của Tần Triệt một chút, thứ đập vào mắt đầu tiên chính là Weibo #Tìm kiếm mỹ nữ ngàn năm# kia.

Đặc biệt chói mắt chính là người khiến vô số cô gái hận đến cắn chặt hàm răng kia, chính lấy một loại tư thái hào quang tỏa sáng vạn dặm, độc chiếm trang đầu Weibo của ông xã các cô!

Mỗi một người nhìn đến cô đều sẽ không tự giác mà cúi đầu trước mặt cô, chấp nhận để cô làm càng.

Cơ sở truyền hình điện ảnh Vân Thành.

Phim trường Mộng hồi ngàn năm, trong phòng nghỉ diễn viên.

"Bốp ——"

Một số chai lọ hóa trang trên bàn bị người mạnh mẽ đẩy rơi, phát ra âm thanh vỡ vụn chói tai.

"Làm sao lại có thể là cô ta? Tôi đã nói là không cho phép để cô ta có ngày lộ diện, nhưng cô nhìn xem, cô đang làm cái gì vậy hả?!"

Trên mặt An Hội được trang điểm trong sáng dịu dàng nhưng biểu cảm lại vặn vẹo đến đáng sợ, cô ta giận trừng lớn đôi mắt nhìn về phía người quản lí.

Móng tay sắc nhọn đâm mạnh vào lòng bàn tay, nhưng An Hội lại không hề có cảm giác. Ở sâu trong nội tâm của cô ta cất dấu một bí mật âm u, khi ánh mắt đầu tiên của cô ta nhìn thấy Giang Nguyên ở chỗ bảng tin của tân sinh, liền hạ quyết tâm, nhất định phải huỷ hoại cô!

Cho dù cô ta vô cùng không muốn thừa nhận, nhưng cũng biết rằng, một khi cho Giang Nguyên cơ hội, như vậy cô ta, An Hội, sẽ không có cách nào bước lên mộng tưởng trên cao của mình.

Cô gái kia quá tỏa sáng, tỏa sáng đến mức khiến người ghen ghét.

_________

Chương 12

Ánh mắt người đại diện của An Hội lóe lóe, một tia không kiên nhẫn xẹt qua trong mắt, trong miệng lại nhẹ giọng an ủi nói: "Cô đừng vội nha, cũng chỉ là một bộ ảnh chụp, hiện tại người nổi tiếng trên internet cũng như trong biển thôi, có người nào không phải vừa mới nổi tiếng hai ngày mà không có tấm ảnh nào đâu? Cô yên tâm, lấy nhân mạch hiện tại của chúng ta, chỉ cần cô ta bước vào giới nghệ sĩ, chắc chắn sẽ khiến cho cô ta có đi mà không có về!"

Thật ra cô ấy chưa nói, vốn dĩ là An Hội làm tiểu tam chen chân vào tình cảm của người khác, hiện tại nguyên chủ nhà người ta cũng không muốn so đo, nếu như cô ta gắt gao bám chặt Giang Nguyên không bỏ, rất có thể sẽ bị mất đi hình tượng tốt đẹp mà mình đã vất vả tạo nên.

Cho nên, mặc dù trong lòng người đại diện cực kỳ khinh thường hành vi tiểu nhân này của An Hội nhưng vì tiền đồ của mình nên cũng không thể đắc tội cô ta, mà chỉ có thể khuyên nhủ thật tốt.

"Lời này tôi nhớ kỹ, tóm lại, nhất định không thể để cho Giang Nguyên có ngày lộ diện!" An Hội không phải là kẻ không có đầu óc, cô ta làm như vậy chỉ là muốn mỉa mai người đại diện, để cô ấy đừng nghĩ rằng việc này đã xong, cô cùng Giang Nguyên đã qua hết cũng liền bị vạch trần.

"Đã biết, đã biết, tiểu tổ tông của tôi ơi, xin bớt giận, cô ngồi đây đợi một lát, tôi đi ra ngoài gọi người tới dọn dẹp một chút."

An Hội khinh miệt mà hừ nhẹ một tiếng, nhàn nhạt ừ.

Lúc em gái hậu cần tiến vào, nhìn thấy đồ trang điểm rơi vỡ đầy đất, không khỏi có chút kinh ngạc, "Đây là......"

"À, không cẩn thận làm rơi, làm phiền em rồi!" An Hội ôn hòa trả lời, trên mặt mang theo ý cười áy náy.

Mặt em gái hậu cần đỏ lên, đầu gật như gõ trống, nói chuyện đều khiêm nhường, "Không, không sao đâu, đây là bổn phận của em mà!" Nói xong liền cúi đầu nhanh chóng dọn dẹp sạch sẽ phòng nghỉ lộn xộn.

Lúc đi ra còn đang suy nghĩ, con người ngoài đời của An Hội và trên mạng nói giống nhau nha, vừa dịu dàng tính tình lại tốt.

Đi vào trong một góc,nhìn xung quanh trái phải không ai để ý bên này, nhanh chóng móc di động ra soạn một cái Weibo nhấn gửi đăng lên.

Em gái rùa đen: A a a a a mọi người có biết hôm nay tui đã nhìn thấy ai không? Tui đã thấy An Hội đó, người ngoài đời thật sự rất xinh đẹp lại vừa dịu dàng!! Trên mạng nói cũng không nhất định là gạt người! Tui quyết định! Từ hôm nay trở đi, tui chính là fan trung thành của nữ thần An Hội! Fighting!

Rồi sau đó bình tĩnh cất di động vào, giống như là chưa có làm cái gì, chậm rãi rời đi.

Nửa tháng thoáng qua, sau khi xuống máy bay Yên Vũ Dao vội vàng ném xuống một câu gặp lại sau liền ôm camera nhanh chóng gọi xe rồi biến mất.

Tô Quỳ bất đắc dĩ lắc lắc đầu, một bên thầm nghĩ lời đồn quả nhiên không thể tin, một bên chậm rãi mở di động đã khóa nửa tháng nay, hình ảnh khởi động máy lướt qua, màn hình chính vừa mới hiện ra thì từng âm thanh thông báo leng keng leng keng trong nháy mắt liền chiếm đầy trong hộp thư di động của cô.

Nhướng mày, Tô Quỳ hơi có chút kinh ngạc mở tin nhắn có thời gian địa điểm gửi đi gần nhất là 1 giờ trước, rồi sau đó thuận tay vẫy vẫy taxi, nói cho tài xế địa chỉ của Ảnh nghệ, rồi lẳng lặng ngồi trên ghế phụ mở xem tin nhắn.

【 Giang Nguyên! Cậu ở cùng ông xã tớ! Hu hu hu hu......】

Tô Quỳ nhìn đến đầu óc mơ hồ, nhíu chặt mày, chẳng lẽ trong thời gian cô không ở đây, có người giả mạo cô đoạt bạn trai Triệu Lan San à?

Trong lòng lẩm bẩm, ngón tay cô lướt qua hơn mười cái tin nhắn, trực tiếp mở cái sớm nhất ra xem.

Thời gian cũng chỉ mới ba ngày trước.

【 Nguyên Nguyên, cậu nổi tiếng rồi! 】

【 Vì sao không trả lời tin nhắn của tớ?! Cậu đi đâu rồi!! 】

【 Á a a a a tớ không xong rồi, Nguyên Nguyên, nói mau, có phải cậu bị yêu quái bám vào rồi hay không, khi nào lại trở nên yêu nghiệt như vậy! 】

【 Tớ không xong rồi, tớ không xong rồi, Giang Nguyên, tớ đã bị cậu bẻ cong, cậu phải chịu trách nhiệm với tớ đó! 】

_________

Chương 13

Mọi việc sau đó đều là như thế, toàn là lời nói không có dinh dưỡng.

Tô Quỳ đang chuẩn bị tắt di động, cảm thấy chờ khi mình trở lại phòng ngủ đối mặt hỏi cho rõ ràng sẽ tốt hơn thì lại nhận được một tin nhắn mới vừa gửi tới.

【 Nguyên Nguyên, mau lên Weibo!! Cậu bị lột*!!! 】

*Lột: bóc lột, vạch trần, kiểu như bị người ta moi móc thông tin của bản thân hay sự việc nào đó rồi quăng lên mạng ấy.

Lột?!

Ngón tay tinh tế vốn muốn tắt đi di động bỗng chuyển về phía biểu tượng Weibo, nhấn mở, đăng nhập.

Mới vừa vào trong, di động nháy mắt bị vô số tin nhắn nhảy ra muốn đứng máy, chỉ có thể trơ mắt nhìn từng tin nhắn chưa đọc liên tiếp nối đuôi nhảy ra, hình ảnh chuyển động giống như bay đi.

"Tình huống gì thế này......"

Vẫn luôn bình tĩnh như Tô Quỳ lúc này cũng không thể bình tĩnh được nữa, cô nghĩ An Hội cuối cùng cũng ra tay. Nhưng lại không thể nghĩ được rằng kế hoạch hồi lâu của cô đã sớm bùng nổ ở bên ngoài.

Hiện tại trên mạng chia làm ba phái.

Phái thứ nhất là Đảng nhan sắc, chỉ cần bạn lớn lên có thể chọc trúng điểm mẫn cảm của bọn họ, thì không quan tâm bạn là người hay quỷ, bọn họ đều có thể phụng bạn lên làm nữ thần, mỗi ngày liếm bình[1] một trăm kiểu.

Một phái khác là Đảng bình xịt, cho dù đối phương là ai, tâm tình không thoải mái, hiện thực bị nhục, hoặc là chỉ là đơn thuần nhìn không thuận mắt, là có thể một giây đem mười tám đời tổ tông nhà bạn đào ra tới nhận lấy lễ rửa tội bằng nước bọt.

Hai phái phân tranh không ngừng, hai bên bên nào cũng cho là mình là đúng, giằng co mãi vẫn không dứt.

Còn phái còn lại là Đảng hóng chuyện thuần túy, chỗ nào có náo nhiệt liền đi đến, đoạt sô pha nhanh nhất thuộc về bọn họ, cũng không tham dự loại chuyện chửi bới tranh cãi này.

Thời gian từ sân bay đến Ảnh nghệ khoảng chừng hơn mười phút, mà di động của Tô Quỳ ở trên đường vẫn luôn ở trong trạng thái bãi công, cho đến khi cô thanh toán tiền rồi một tay kéo rương hành lý bước vào cổng trường, thì di động cuối cùng cũng mới miễn cưỡng hoạt động được.

Tô Quỳ rảo bước, một bên cúi đầu nhìn điện thoại.

Chỉ thấy hòm thư hiển thị con số 999+, màu đỏ tươi đặc biệt bắt mắt.

Khóe miệng giật giật, bước chân không khỏi vì cái này mà trở nên cứng đờ, giờ cô đã gấp đến mức không thể chờ nổi mà bắt Triệu Lan San tới đây, hỏi cho thật rõ ràng.

Lúc cô không ở, cuối cùng là đã xảy ra bao nhiêu chuyện nhiều đến mức trực tiếp làm bùng nổ Weibo của cô mà cô không biết!

Suy nghĩ một chút rồi cũng không quan tâm đến Weibo nữa, bước chân bước nhanh hơn đi về phía ký túc xá nữ sinh.

Bình thường Tô Quỳ là kẻ thích làm theo ý mình, không thèm quan tâm đến ánh mắt của người khác, nhưng những ánh mắt khác thường hôm nay nhìn cô, dường như đặc biệt nhiều ——

Bước nhanh vào ký túc xá, một đường leo lên trên lầu ba, đóng sầm cửa lại.

Trong ký túc xá, Triệu Lan San dán một miếng mặt nạ, vùi đầu ở trước máy tính lộp cộp gõ chữ, cách khá xa cũng có thể ngửi được mùi thuốc súng nồng nặc đến mức muốn đốt cháy trong không khí.

"Mẹ nó, kẻ nào dám dọa bà mày!" Tiếng đóng cửa vang lớn làm Triệu Lan San giật mình nhảy dựng, suýt chút nữa ngã từ trên ghế xuống, khi phản ứng lại thì vừa vỗ vỗ trái tim đập nhanh vừa không ngừng giận dữ hét.

"Là tớ." Tô Quỳ nhếch môi, trên khuôn mặt tinh xảo tràn đầy ý trêu chọc, tùy tiện đẩy rương hành lý ra sau cửa, cô nhàn nhạt nâng ngón trỏ, tốt bụng nhắc nhở, "Cô nương, mặt nạ cậu rớt."

"Nguyên, Nguyên Nguyên?!" Bỗng nhiên nhìn thấy Tô Quỳ biến mất nửa tháng nay, Triệu Lan San có chút sững sờ. Sau khi hồi phục lại tinh thần cô ấy lấy mặt nạ xuống, đột nhiên nhào tới.

"Mẹ nó cậu cuối cùng cũng đã trở lại!!!"

Tô Quỳ sớm dự đoán trước liền nhanh chóng nghiêng mình né tránh, xông lên quá bất ngờ làm bước chân Triệu Lan San bước chân ngừng được, cả người trực tiếp ngã vào giường đệm đối diện.

Mông lung một lát, hơn một lúc lâu mới ai da ai da bò dậy, nghiến răng nghiến lợi tức giận nói: "Giang Nguyên! Cậu là kẻ không có lương tâm, chị đây vì cậu mà hai ngày này cũng đã gầy mất mười mấy kí, kết quả nha vừa trở về liền đối xử với tớ như vậy!"

_________

Chương 14

Triệu Lan San phồng má, mắt to xoay tròn, không tiếng động mà lên án cô đối xử thô bạo.

Kết quả vừa nhấc mắt liền nhìn thấy ánh mắt không tín nhiệm rõ ràng của Tô Quỳ, lập tức nổi giận, "Giang Nguyên, mau chóng đem đôi mắt đầy ghét bỏ của cậu thu về cho tớ, chị cưng gầy đến mức này đều là do cậu tạo ra không đấy!"

Phụt ——

Tô Quỳ nhìn ánh mắt bùng cháy của Triệu Lan San, miễn cưỡng nhịn cười, phối hợp gật đầu, "Đúng, đúng, chỉ là cậu gầy đến mức không thấy rõ mà thôi!"

Ánh mắt như tia X quang, quan sát Triệu Lan San từ trên xuống dưới.

Bỗng nhiên, Triệu Lan San nhìn nhìn dáng người phập phồng quyến rũ của Tô Quỳ, lại cúi đầu nhìn sang bản thân mình, liền giống như quả bóng bị xì hơi, uể oải nhéo nhéo bụng của mình, rồi nhéo tay thịt mum múp một phen.

"Ai, ông trời thật là không công bằng mà ~"

"Được rồi." cười đủ rồi, Tô Quỳ đi đến vị trí ban đầu của Triệu Lan San ngồi xuống, đưa lưng về phía cô ấy hỏi: "Nói chính sự đi, cậu gửi tin tức cho tớ nhìn, bên trong cậu cũng không nói rõ là đã xảy ra chuyện gì, hiện tại nói ra đi?"

Vừa nghe lời này, hai mắt Triệu Lan San đột nhiên tỏa sáng, loại sạch buồn bực lúc trước rồi từ từ dịch đến bên người Tô Quỳ, hơi thở bà tám bộc lộ ra ngoài.

"Tớ nói cậu mới nhìn đến sao? Vậy cậu có lên Weibo không?"

Tô Quỳ gật đầu, "Ừ, gần đây quay chụp rất vội, di động vẫn luôn tắt máy, khi xuống máy bay mới nhớ tới. Nhìn thấy cậu gửi tin nhắn liền lên xem thì hộp thư đã bùng nổ, sao lại thế này? An Hội ngồi không yên? Chuẩn bị cắn ngược lại tớ một ngụm à?"

Nếu là như thế này mà nói, như vậy mọi chuyện liền có thể giải thích.

Triệu Lan San cười đen tối, ra vẻ cao thâm quơ quơ nhón tay múp múp của mình trước mặt cô, "Không liên quan gì đến cô ta, là về chính cậu đấy." Nói đến đây cô ấy càng thêm hưng phấn.

"Tớ nói cậu cũng đủ yêu nghiệt nha, một đứa con gái như tớ nhìn thấy những tấm ảnh đó cũng muốn phun máu mũi, một khi cái này đăng ra ngoài, không biết hấp dẫn đến bao nhiêu sài lang hổ báo nữa......"

Tô Quỳ đột nhiên giơ tay, "Chờ chút......" Sắc mặt cô trở nên có chút kì lạ, mày phồng lên ngồi xuống Tiểu Sơn, "Cậu nói tấm ảnh? Là tấm nào?"

Đúng rồi, rõ ràng là ảnh chụp lén, trước khi Tô Quỳ trở về vốn dĩ không mở di động, đương nhiên là không biết!

Triệu Lan San vỗ đầu một phát, thầm mắng bản thân sơ sẩy, khom lưng sử dụng chuột, kích mở Weibo "Âu nhiên yêu du lịch", bĩu môi nhìn Tô Quỳ, "Đó, chính là cái này, cậu tự xem đi!"

Tô Quỳ khó hiểu nhìn thoáng qua màn hình, lập tức liền hiểu rõ.

Không biết là ai chụp lại ảnh tạo dáng yêu nghiệt mà cô và Yên Vũ Dao quay chụp ngày đó, còn truyền tới trên Weibo có lượng người xem nhiều nhất.

Tùy ý liếc mắt xuống bên dưới bài viết, chia sẻ 6 vạn, bình luận 11 vạn, like 14 vạn.

Xem xong tất cả, tâm trạng của Tô Quỳ trở nên tốt lên, cô có thể coi như là gặp họa được phúc? Còn chưa bắt đầu hành động, cũng đã được người qua đường Giáp không biết tên nào đó trợ giúp một phen, cứ như vậy đứng đầu bảng hot search.

Quả thực ——

Rất sảng khoái!!

Cảm giác không cần tự mình động thủ thật sự vô cùng tuyệt!

Ý cười trên môi càng ngày càng sâu, Triệu Lan San lấy khuỷu tay chọt chọt cô, buồn bực nói: "Cậu còn cười được à!"

Tô Quỳ nhướng mày, không tỏ ý kiến, "Vì sao lại không thể cười?"

Triệu Lan San trợn mắt, trực tiếp kích mở bình luận, đẩy laptop đến trước mặt Tô Quỳ, "Đúng, hiện tại cậu đang rất hot, không chỉ có hot mà còn là hot đến rối tinh rối mù! Nhưng mà cậu nhìn xem, loại nổi tiếng này, tớ thấy là nổi theo chiều hướng xấu rồi đấy!"

Tô Quỳ theo ngón tay của cô ấy nhìn về phía khu bình luận, lọt vào trong tầm mắt nơi nơi đều bị đảng bình xịt chiếm lĩnh.

_________

Chương 15

Thật hiển nhiên, Đảng nhan sắc đang ở trong hoàn cảnh xấu.

Nhưng cũng không thể nào chứng minh là người chửi Tô Quỳ nhiều hơn ủng hộ cô được. Dù sao thì ở trong thế giới Internet, kẻ có sức chiến đấu lớn nhất chính là anh hùng bàn phím!

Di chuột xuống dưới, Tô Quỳ thậm chí nhìn thấy có mấy cái ID mắng cô nhìn rất quen mắt, mà mấy người kêu gào hung hăng nhất này không hề ngoài ý muốn bị Đảng nhan sắc tấn công tập thể.

Người xấu xí nhiều quấy phá: 【 chửi 】 Cái loại rác rưởi như thế này mà cũng có thể được xưng là Mỹ nữ ngàn năm à? Khuôn mặt nhìn giả muốn chết, cằm nhọn có thể chọc chết người, xương cốt bị rút hết rồi sao? Trên mặt không biết là tiêm vào bao nhiêu axit hyaluronic nữa, còn có bộ ngực kia, thật sợ ngày nào đó bỗng nhiên liền nổ tung, ha ha chó chỉnh dung mau cút xéo!!

Buông mỹ nhân kia ra: Trả lời @Người xấu xí nhiều tác quái:【 mỉm cười 】 Bỗng nhiên phát hiện tên của bạn rất hợp với bản thân bạn à nha, cũng không phải là người xấu xí nhiều phấy phá à? Ở trên mạng hành hiệp trượng nghĩa có người trao huy chương khen thưởng cho bạn sao? Hiện thực có phải là xấu đến mức không thể gặp người mới nhìn thấy người lớn lên xinh đẹp liền chết cắn không bỏ không hả? Đồ chó điên?

Looooo: Trả lời @Người xấu xí nhiều quấy phá: Thật đáng sợ, hóa ra bạn không chỉ có xấu còn mù nữa! 【 mỉm cười 】 nữ thần của mình lớn lên tự nhiên như vậy, gương mặt tràn đầy Collagen, bạn là bị đui hay là do mù cũng có thể là đui mù nên mắt mới kém đến dạng này à?!

Người xấu xí nhiều quấy phá: @Looooo @Buông mỹ nhân kia ra: Ồ tao sợ quá sợ quá đi, chó chỉnh dung chó săn tới cắn người ở đây này!!

Ếch ha ha: Muốn ăn lẩu thịt chó 【 mỉm cười 】, thuận tiện thổ lộ với nữ thần của tôi! Mặc kệ nữ thần có chỉnh hay không, nhưng mà vẫn đẹp hơn mấy người, chỉ có xấu so mới bb!

......

Khu bình luận náo nhiệt giống như chợ bán thức ăn, Tô Quỳ đọc đến say sưa, não động lớn đến mức không ngăn được hàng loạt từ ngữ phong phú xổ hết ra ngoài, ngay cả Tô Quỳ cũng không thể không thừa nhận, Weibo, thật là một địa phương thần kỳ ——

Có đôi khi gặp được chuyện thú vị, Tô Quỳ thậm chí không quan tâm ý bình luận là nghĩa tốt là nghĩa xấu, thoải mái hào phóng nhảy vào đọc, mà còn trầm bổng du dương.

Thấy vậy Triệu Lan San suýt chút nữa hộc máu, "Cậu đọc thấy rất vui à? Những người đó mắng khó nghe như vậy, mà cậu lại thờ ơ sao?"

Còn đọc tiếp? Đừng nghĩ rằng giọng nói cậu dễ nghe liền làm người ta sinh ra ảo giác như đang đọc thơ!

Chuyện này vốn dĩ không có khả năng!

Tô Quỳ vô tội, lười nhác ngáp một cái, một tay chống cằm tiếp tục xem, nghe vậy lơ đãng trả lời: "Tớ cảm thấy họ viết khá tốt đấy chứ, người nổi tiếng nhiều thị phi không phải sao. Bạn học Triệu Lan San, cậu phải tin tưởng vững chắc rằng, đây chính là bàn đạp đầu tiên giúp tớ bước lên vị trí Ảnh hậu kia."

Triệu Lan San nghe xong, sắc mặt kì quái nhìn cô, chần chờ duỗi tay, vào lúc Tô Quỳ không chú ý nhanh chóng nhéo mặt cô.

"Này này, cậu véo tớ làm gì?"

Đầu ngón tay chạm đến làn da mềm mại, cảm giác ấm áp xuyên thấu qua đầu ngón tay truyền lại cho cô ấy, Triệu Lan San ngượng ngùng lẩm bẩm một câu, "Xem thử có phải cậu bị thứ gì kì lạ bám vào người không, thay đổi thật lớn nha!"

Nếu là Giang Nguyên của trước kia, có lẽ là đã sớm nhịn không được, vén tay áo ra trận chửi lại rồi.

Còn cô lúc này, khuôn mặt thanh thản lười biếng, hoàn toàn là một loại thái độ không thèm quan tâm. Nhìn màn hình muôn hình muôn vẻ, những bình luận khen chê chửi mắng bên trên đều có liên quan dính dáng tới cô.

Tô Quỳ bị gọi là thứ kì quái bỗng nhiên cạn lời, sắc thái trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo vẫn bình thường, không có một

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net