Chương 161: Thần Tiên Lôi Kéo Tráng Đinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hóa ra sáng sớm hôm nay trong Bạch Ngọc cốc đột nhiên một đại đội thiên binh thiên tướng đến đây, cũng tuyên bố là tất cả tiểu tiên trên Thiên đình đến Địa phủ Âm ti đi trấn áp phản quân, nhóm tiểu tiên thật vất vả có một nơi yên vui, cũng không nguyện ý rời nhà đi, hơn nữa những ngày trước ở Thiên đình, chịu đủ áp bách, bọn họ thậm chí muốn tạo phản, làm sao có ý để các thần tiên biến họ làm vật hi sinh cho Thiên đình.

Phản quân Địa phủ Âm ti đã náo loạn vài chục năm, trên Thiên đình mọi người biết rõ bọn họ khó đối phó bao nhiêu, truyền thuyết kể rằng nếu như tháng bảy không phải có đầy đủ sức lực Thanh Lương Quan gia nhập, bên trong lại có một nhân vật cường giả thần bí, phỏng chừng những phản quân kia đã sớm lao ra Địa phủ, đánh giết thế gian thậm chí là lên Thiên đình!

Bởi vì nhóm tiểu tiên lần lựa không chịu khởi hành, những thiên binh thiên tướng kia trở mặt tại chỗ, tuyên bố kháng mệnh chém người. Nhóm tiểu tiên thấy tình thế thấy không đúng, đã muốn chạy trốn, kết quả thiên binh thiên tướng đã sớm có chuẩn bị, lúc này bao vây bọn họ lại xuất ra tiên tác trói buộc, ý đồ phản kháng đều bị bọn họ đả thương kéo đi.

Trong hỗn loạn, Tô Chi cùng Tô Vi Vi được Ngưu tiên nhân thu vào trong gương đồng dấu đi, các tiểu tiên khác không có vận khí tốt như vậy, cả đám đều bị đánh thương hoặc là cột vào kéo đi.

Hai hồ đều bị thương, ẩn thân trong gương đồng mới nhớ tới Bạch Bạch đã cho các nàng Linh Đang cứu mạng, vội vàng đặt Linh Đang ở trên vết thương, lau qua máu tươi, lúc này mới thông tri Bạch Bạch cùng Vân Khởi biết.

Vân Khởi nghe Tô Chi cùng Tô Vi Vi nói xong, cau mày nói: “Thiên đế hạ lệnh muốn bọn họ đến Địa phủ tác chiến, về tình về lý chúng ta không cách nào cản trở.” Dù sao đây là chuyện vì Thiên đình xuất lực, trên lý luận mỗi một phần tử trên Thiên đình đều có nghĩa vụ này, nhưng nếu rơi xuống đúng chỗ, một ít tiên nhân có quyền thế, hay là pháp lực, địa vị tương đối cao thì không nói làm gì.

Xa không nói, bản thân Thanh Lương quan cũng là như vậy, Minh Ất chân nhân nói không tham dự liền không tham dự, Thiên đình chỉ có thể mềm giọng muốn nhờ, mệnh lệnh bức bách đều không có tác dụng. Phần đông Thiên binh thiên tướng trong Địa phủ hy sinh, hoặc là lòng mang đại nghĩa chủ động đi trước, hoặc là vài tiên nhân trên thiên đình không quyền không thế lại không được chào đón buộc đi hy sinh.

Trong Địa phủ đánh vài chục năm, cuối cùng như Long cung, không một ai bị tổn thương.

Trước kia cũng không phải không có lần chiêu tiểu tiên đến Địa phủ đi tham chiến, nhưng cũng không nói muốn tất cả tiểu tiên đi. Những tiểu tiên này ở Thiên đình ngày đêm vội vàng hầu hạ các nơi trong động phủ tiên nhân, căn bản ít có thể hảo hảo tu luyện pháp thuật, phái bọn họ đến Âm ti Địa phủ, căn bản là muốn bọn họ chịu chết.

Tô Chi đã sớm nghĩ tới chuyện này, cũng không nguyện để Bạch Bạch khó xử vì bọn họ, lôi kéo tay Tô Vi Vi nói:” Chúng ta ở trong Bạch Ngọc cốc quấy rầy nhiều chuyện, còn liên lụy trong cốc bị hạo kiếp này, thật sự là vô cùng băn khoăn, Bạch Bạch ngươi đã giúp chúng ta rất nhiều, lần này không cần vì chúng ta phiền não. Trốn được liền trốn, tránh không khỏi thì chết thôi, dù sao cũng còn hơn ở Thiên đình ngày ngày lo lắng hãi hùng, bị người khi dễ. Nếu có kiếp sau, chúng ta không tu tiên gì hết, không bằng ở thế gian làm tiểu hồ ly không biết thế sự khoái hoạt tự tại.”

Bạch Bạch nghe xong trong nội tâm khổ sở không nói ra lời, nàng không phải là chưa nghĩ tới hướng thiên đế cầu tình, nhưng nàng có khờ dại cũng minh bạch, Thiên đế hận một nhà bọn họ tận xương, nếu không cũng sẽ không phái thượng tiên đuổi theo giết cha mẹ của nàng, nàng nếu như không phải có Thanh Lương Quan che chở, sớm không biết bị người của Thiên đế ám hại vài lần!

Nghĩ đến chuyện thượng tiên đuổi giết cha mẹ nàng, trước mắt Bạch Bạch đột nhiên sáng ngời, Mặc Yểm có lẽ sẽ có biện pháp cứu những tiểu tiên này?! Hơn nữa Quế nhi tỷ tỷ cùng Huyền Minh ma dơi bây giờ đang ở Mặc Đầm, bọn họ là nhân vật đầu lĩnh rất lợi hại bên trong Địa phủ, vô cùng quen thuộc tình huống Địa phủ Âm ti, có bọn họ hỗ trợ, nói không chừng mọi người sẽ không có việc gì!

” Các ngươi vẫn nên tránh ở trong gương đồng trước đi! Ta suy nghĩ biện pháp!” Bạch Bạch không biết ý nghĩ của mình có được hay không, cho nên không nói ra, chỉ hy vọng bọn Tô Chi trước hết không cần phải tuyệt vọng.

Hai hồ tiên vốn đã hoang mang lo sợ, nghe xong lời này lập tức như tóm được một tia hy vọng, các nàng tin tưởng Bạch Bạch còn hơn bản thân, Bạch Bạch trong suy nghĩ các nàng là thần hộ mệnh có pháp lực cao cường, nàng đã nói sẽ nghĩ biện pháp, nàng liền nhất định có thể cứu các nàng ra!

Vân Khởi tuy không muốn phá chuyện, thực sự không đến mức nhẫn tâm thấy chết mà không cứu, cho nên chủ động đưa ra ý để cho Bạch Bạch ẩn dấu hai hồ trong gương đồng mang về Thanh Lương Quan, đảm bảo phải hết sức cẩn thận.

Cái gương đồng này chính là một bảo vật, bình thường nhìn phía trên hết sức bình thường, nhưng những người khác làm phép ẩn thân trong đó cho dù là tiên lực cao tới đâu cũng vô pháp phát giác.

Bạch Bạch cùng Vân Khởi trở lại Thanh Lương Quan, Vân Khởi xuất môn thẩm tra theo hình thức hỏi thăm tiên hữu, chuyện đầu tiên Bạch Bạch làm chính là viết thư cho Mặc Yểm, nhờ vả hắn nghĩ biện pháp tránh cho những tiểu tiên trên Thiên đình uổng mạng tại Địa phủ Âm ti. Viết thư xong mới phiền não không biết nên tìm ai đi đưa tin.

Vân Khởi hỏi thăm tin tức trở về, nhiều nhất còn có hai ba ngày, những tiểu tiên cũng sẽ bị phái mang đến Địa phủ, thời gian đã vô cùng gấp gáp.

Tình hình Địa phủ hiện tại còn không rõ ràng lắm, nếu như không phải đã vô cùng gấp gáp, Thiên đế cũng sẽ không được ăn cả ngã về không như thế. Hắn ra mệnh lệnh này, chẳng những các tiểu tiên gặp nạn, cả các đại thần tiểu tiên hưởng thụ quen hầu hạ chút ít cũng cảm giác bất mãn sâu sắc, bọn họ lập tức đều bị Thiên đế điều đi, chuyện trong động phủ bọn họ ai tới làm?!

Chỉ là bọn oán giận lại phàn nàn, Thiên đế đã nói ra lời nói ác độc, thiên binh thiên tướng hao tổn nghiêm trọng, nếu như không cho tiểu tiên thủ hạ bọn hắn đi, vậy hãy để cho bọn họ tự mình ra trận! Lời này vừa ra, các thần tiên đều trầm mặc, bọn họ ngày tốt lành còn không trải qua bao nhiêu, làm sao có thể nguyện ý đến Địa phủ Âm ti đi chịu chết?!

Nói tóm lại, lần này Thiên đế là tâm ý đã quyết, không có khả năng thay đổi mệnh lệnh.

Buổi chiều trong Thanh Lương Quan một đám các sư huynh đệ cứ theo lẽ thường cùng Bạch Bạch cùng một chỗ thảo luận chuyện tu luyện tâm đắc, Vân Khởi rất bất đắc dĩ nói với Bạch Bạch:” Nếu như giờ phút này chúng ta đi cầu tình vì các tiểu tiên, kết quả duy nhất chính là Thiên đế yêu cầu Thanh Lương Quan đến Địa phủ Âm ti bình định lần nữa, xưa có lẽ còn có thể suy nghĩ đáp ứng yêu cầu của hắn, nhưng giờ phút này tình huống sư phụ như vậy, chúng ta làm sao có thể yên tâm rời Thanh Lương Quan?”

Bạch Bạch hiểu được hắn nói rất có đạo lý, nhưng nàng ngay từ đầu sẽ không trông cậy vàoThiên đế sẽ giơ cao đánh khẽ, nàng có tính toán của mình:” Sư huynh, ta, ta nghĩ đến Mặc Đầm xem.”

Mọi người vừa nghe liền hiểu tâm tư của nàng, Vân Cảnh lại cố ý nháy mắt nói:” Huyền Thư không phải nói Tiểu sư muội mới thấy qua Mặc Yểm sao? Sao lại nhanh như vậy liền không chịu nổi tương tư?”

Bạch Bạch bị Vân Cảnh nói ý tứ không tốt, ngập ngừng nói: “Không, không phải, ta nghĩ thỉnh hắn giúp một việc, vốn muốn tìm người đưa tin, về sau nghĩ, vẫn là ta tự mình đi một chuyến. Quế nhi tỷ tỷ cùng Huyền Minh ma dơi tinh tường tình huống Địa phủ Âm ti, bọn họ hiện tại đang ở Mặc Đầm, ta nghĩ thỉnh bọn họ chiếu cố một chút các tiểu tiên đến Âm ti.”

” Thiên đế bây giờ đối với Thanh Lương Quan như hổ rình mồi, Bạch Bạch ngươi một mình xuất môn quá mức mạo hiểm.” Các sư huynh dường như cùng kêu lên phản đối.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net