Chương 82: Gặp lại ngoài ý muốn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những ác quỷ này ở trước mặt nàng mà thảo luận phải đem nàng đào mắt ăn thịt như thế nào, Bạch Bạch vừa sợ hãi vừa tức giận, cũng không nguyện ý trước mặt người xấu lại lộ ra bộ dáng khiếp đảm, nàng muốn kéo dài thời gian, chờ sư huynh tới cứu nàng, nếu như những ác quỷ này muốn tới hại nàng, sẽ khiến cho bọn họ thấy sự lợi hại của nàng!

Không lâu trước, chuyện một chưởng đánh bay Tây Hải Long cung nhị thái tử, làm cho Bạch Bạch có một chút lòng tin, tuy nhiên nàng không biết làm sao mới có thể phát huy pháp lực tới mức độ cao nhất của mình ra, nhưng nàng cũng có biện pháp có thể dùng.

Bạch Bạch vừa nghĩ, vừa dùng pháp lực ngưng tụ đến tứ chi cùng trên hàm răng, nàng tuy không hiểu pháp thuật đánh nhau, nhưng thân là hồ ly chỉ lớn lên ở trong núi rừng, công kích cắn xé, né tránh di chuyển nàng vẫn hiểu được!

“Tiểu hồ ly, ngươi biến ra hình người cho ta xem, nếu như diện mạo đẹp, ta liền giữ lại cái mạng nhỏ cho ngươi, được không?” Lần này là giọng nói của một nam tử.

“Ta không!” Lời nói này giống như Mặc Yểm từng nói qua với Bạch Bạch, Bạch Bạch làm sao mắc mưu? Cho dù vừa rồi đã cân nhắc biến ra hình người để đối phó với địch, nhưng giờ phút này hoàn toàn không chịu làm.

Cái giọng nữ vừa rồi kia đột nhiên mở miệng nói muốn tròng mắt Bạch Bạch nói: “Nhị thái gia ngươi xấu lắm, chẳng lẽ ta hầu hạ ngươi còn chưa đủ tốt? Hả…..” Âm cuối được ngân dài rất lâu.

Giọng nói sắc bén đột nhiên quát lên: “Ít nói nhảm đi, đêm dài lắm mộng, bắt lấy tiểu hồ ly này trước rồi nói sau!”

Theo thanh âm của hắn, Bạch Bạch cảm thấy một trận gió lạnh nhanh chóng hướng về phía bên cạnh mình quét ngang tới, vội vàng nhảy lên né tránh, tốc độ của nàng rất nhanh, đáng tiếc không hiểu dù mở mắt thế nào, cũng không cách nào thấy rõ bộ dạng quỷ yêu trong trận, chỉ có thể như người mù dựa vào tiếng gió phân biệt né tránh công kích của đối phương.

Kẻ địch hiển nhiên không chỉ một người, hơn nữa rất nhanh đã phát hiện được nhược điểm Bạch Bạch.

Sau khi Bạch Bạch thành công tránh ra mấy lần, bên người đột nhiên yên tĩnh trở lại, lại nghe không được tí xíu nào tiếng gió, đang nghi hoặc, thì trên cổ bị xiết chặt, một cái tay khô héo từ phía sau vừa mới hạ xuống nắm đầu của nàng.

Nàng còn chưa kịp giãy dụa, đầu đã bị nhét vào một trong cái túi dường như là một loại gì đó, trong tai nghe được ba âm thanh cười đắc ý.

Bạch Bạch duỗi móng vuốt ra liều mạng dùng sức cố gắng cào cái túi, lại nghe một tiếng khàn, túi to bị rạch vài vết rách, Bạch Bạch lóe lên, thân nhảy ra ngoài, sau lưng một cánh tay duỗi ra thoáng cái bắt được cái đuôi của nàng, vừa muốn đem nàng kéo lại. Thân thể Bạch Bạch thành một cung, quay người một cái hung hăng cắn lấy cánh tay kia! Một miếng cắn nàu của nàng mang theo pháp lực, cho dù là mình đồng da sắt cũng có thể cắn một miếng, chỉ nghe đối phương hét thảm một tiếng, cái đuôi buông lỏng, nàng liền thuận lợi tạm thời thoát ra, trong lúc bối rối cũng không dám quay đầu nhìn lại, hướng về phía trước liều mạng chạy như bay.

Sau đó loáng thoáng nghe được giọng nữ kia thét to: “Tay của ta! ‘túi yêu tằm’ (*túi làm bằng tơ chứa yêu tà) của ta!”

“Nhị thái gia” kia hoang mang nói: “Không phải nói sợi tằm yêu kết thành túi gấm đao chém không đứt, thủy hỏa không xâm nhập được sao? Làm sao không chịu được một nhát như thế?”

Bị Bạch Bạch phá hỏng pháp bảo (*bảo vật có pháp thuật) nữ quỷ điên rồi, một tay không bị thương múa may khua chiêng nâng phía ngược lại của cánh tay mọc đầy đinh sắt là trường côn hướng Bạch Bạch đập tới. Bạch Bạch tốc độ mặc dù nhanh, nhưng ngay từ đầu nàng đã bị vây hãm trong mê hồn trận của quỷ yêu bày ra, liều mạng chạy một nhưng chỉ là vòng quanh mê hồn trận, hoàn toàn không có rời xa nguy hiểm. Binh khí của nữ quỷ đảo mắt đi tới trước mắt của nàng, may mắn Bạch Bạch phát giác trước hiện tiếng gió bất thường, kịp thời nhanh tránh ra.

Bạch Bạch rất nhanh bị nữ quỷ làm cho không có đường trốn, nữ quỷ dương dương đắc ý nói: “Được! Xem ngươi còn chạy đi chỗ nào được! Ngươi xé túi yêu tàm của ta, ta muốn đem lông hồ ly trên người ngươi lột bỏ!” Chỉ là hồ ly tinh nho nhỏ, lại ở trong mê hồn trận bọn họ, khiến bọn họ phải liên thủ vây bắt một hồi mới bắt được, cũng đủ làm cho người giật mình.

“Nhị thái gia” cười khà khà nói: “Gấp cái gì, chờ ta đem nàng biến thành người, chơi thêm mấy ngày rồi cho ngươi ra tay không muộn!” Nói xong đưa tay muốn bắt đi Bạch Bạch.

Bạch Bạch một mảnh đen kịt cái gì cũng không nhìn tới, cũng đã cảm giác được nguy hiểm đang tới, nàng không muốn kêu sợ hãi làm cho ba người xấu trước mắt vui vẻ, trong lòng không ngừng hy vọng các sư huynh mau tới cứu nàng.

Một luồng hàn khí mang theo mùi hôi thối trước mặt đánh tới, Bạch Bạch nhắm mắt lại cố gắng muốn đem thân thể thu nhỏ lại chút ít, đột nhiên trên người ấm áp, nàng cảm giác mình được một đôi bàn tay ấm áp ôm lấy, trong lỗ mũi ngửi thấy hương vị quen thuộc.

Bạch Bạch không dám tin mở to mắt, trước mắt vẫn la một mảnh tối thui, nhưng không phải Địa phủ Âm ti hắc ám, mà là trước một vạt áo bào màu đen vô cùng quen thuộc, lại ngẩng đầu, hé ra khuôn mặt tuấn mỹ cũng cực kỳ quen thuộc đâp vào mắt, tự nhiên lại là Mặc Yểm!

Nàng bị người ngoài ý muốn này làm cả kinh không biết nên phản ứng như thế nào, ngay cả hoàn cảnh bên người thay đổi cũng hoàn toàn không biết gì cả.

Mặc Yểm vừa đến liền trực tiếp phá mê hồn trận xông tới, vừa vặn đuổi ba tên quỷ yêu hai nam một nữ muốn đối xuống tay với Bạch Bạch, đem nàng cứu lên trước. Trận pháp đã phá, ba tên quỷ yêu vốn trốn ở trong trận không thấy bóng dáng liền lộ ra nguyên hình.

Hai tên nam yêu thân hình gầy còm, dài hoẵng giống như mặt ngựa, chỉ là một sắc mặt xanh lét, một sắc mặt đỏ tía, con ngươi trắng dã, mũi cao miệng rộng, vô cùng xấu xí, nhưng nữ quỷ yêu lại dung mạo diễm lệ giống mỹ nhân.

Khuôn mặt yêu quái xanh lét gắt gao chằm chằm nhìn vào Mặc Yểm, mở miệng nói: “Các hạ là người phương nào, vì sao tự tiện xông vào mê hồn trận ‘ âm dương nhị yêu’ của chúng ta?” Hắn là nhị yêu trong đại âm yêu, thì ra là “Đại thái gia” trong miệng nữ quỷ yêu.

Âm dương nhị yêu một mực hoành hành Địa phủ, bọn họ không tham gia bất kỳ tổ chức yêu ma phản quân Địa phủ gì, nhờ vào một thân yêu lực khác thường cùng khả năng bày trận mà lưu lạc bốn phương, thủ đoạn hung tàn, yêu ma Địa phủ bình thường cũng không dám trêu chọc bọn hắn. Nếu như không phải cảm giác được Mặc Yểm trước mặt khó đối phó, bọn họ đã sớm không nói hai lời mà ra tay.

Nữ quỷ đi theo bên người bọn họ yêu tất nhiên là hồn mị quỷ xinh đẹp tu luyện mà thành trong phủ, pháp lực không cao, thích dựa vào sắc đẹp, phụ thuộc vào yêu ma cường đại bên người, vài ngày trước mới cấu kết với âm dương nhị yêu, đột nhiên nhìn thấy Mặc Yểm vô cùng tuấn mỹ trước mặt, dục niệm không khỏi dao động, đôi mắt yêu mị lúng liếng nhắm tới trên người Mặc Yểm

Mặc Yểm đảo tay rất nhanh thăm dò trên người Bạch Bạch một hồi, xác nhận nàng chỉ là bị chút kinh hãi, không có bị thương, e ngại lo lắng trong lòng vừa rồi yên ổn một ít. Những ngày này hắn vốn đang ở Mặc Đầm luyện chế thu thập tiên đan tiên thảo, đột nhiên cảm thấy trong lòng dâng lên một cảm giác hoảng sợ quỷ dị, không phải là suy nghĩ nhiều, hắn chỉ biết nhất định là Bạch Bạch đã xảy ra chuyện!

Thi triển pháp lực cẩn thận truy tìm tung tích Bạch Bạch, thoáng cái, thình lình phát hiện nàng lại ở Địa phủ Âm ti! Không chỉ như thế, nàng dường như đụng phải chút nguy hiểm, tâm tình vô cùng sợ hãi, trực tiếp truyền vào trong lòng của hắn.

Mặc Yểm tuy pháp lực vô biên, thế nhưng không phải tiên không phải ma, muốn tới Địa phủ Âm ti không đơn giản giống như đến thế gian, hắn sợ hãi Bạch Bạch gặp chuyện không may, cũng chẳng quan tâm liền ba hồn ly thể, làm phép thẳng vào Địa phủ, nhanh chóng đuổi tới bên người Bạch Bạch. May mắn! May mắn Bạch Bạch không có việc gì!

Bạch Bạch do dự mà không biết sau này nên đối mặt với Mặc Yểm như thế nào, Mặc Yểm đã tự nhiên mà đem nàng để vào tay áo của mình. Ngẩng đầu đối ba tên quỷ yêu nói: “Các ngươi không nên động nàng.”

Ba tên quỷ yêu này hiển nhiên là có ý định nuốt chửng thân thể cùng hồn phách Bạch Bạch, đối với chủ ý dám đánh sủng vật của hắn này, cho dù là quỷ hắn cũng có thể làm cho hắn chết thêm một lần, trọn đời không được siêu sinh!




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net