Dụ hoặc [18.+]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~Tên fic: Dụ hoặc

~Rating: 18+

~Tác giả: Lan Lou 

~Thể loại: ngôn tình

~Summary:

Hơi thở nóng hổi sượt qua mái tóc dài đen nhánh của Lệ Phương, mang theo mùi bạc hà thơm mát, bóng đen tiến tới gần, ôm lấy chiếc eo thon gầy của cô.

Cô biết hắn - tên quỷ bá đạo và đề cao sự chiếm hữu ấy đã trở lại. Chỉ có điều cô không hiểu mục đích trở lại lần này của hắn là gì, hắn sẽ làm gì?

Một lần nữa cuộc sống yên bình của cô mất đi....... 

Trở lại lần này là yêu thương hay thù hận? Hạnh phúc hay khổ đau?

~~Lời tác giả~~

Tôi không phải một cây bút nghiệp dư. Đơn giản là một người có niềm đam mê viết lách. Tuy không phải fic đầu tay nhưng có lẽ tay nghề vẫn còn non kém. Rất mong nhận đc những lời nhận xét chân thành

Chapter 1: 

Mặt trời dần bị che khuất sau những đám mây. Bầu trời ngả dần sang màu vàng cam lạnh lẽo cô độc. Chúng giống như tâm trạng của tôi,. Tiếng sóng xô bờ vang lên vui tai nhưng không hiểu sao khi nó vào trong tôi lại thành tiếng khóc thê lương đến quặn lòng.Cái lạnh bao trùm khắp cơ thể, tôi lê bước chân nặng nhọc tiến về phía trước.

Chính tại nơi này, năm đó tôi đã mất đi đứa con đầu lòng khi còn chưa biết mặt.........

Tôi hận kẻ đó, tên sức sinh Uy Vũ, người đã khiến tôi mất đi đứa con của mình. Có vẻ nực cười nhưng hắn lại chính là cha của con tôi. Trong quá khứ, tôi yêu hắn điên dại, mất hết lý trí.

Nhớ lại, ngày tôi 19 tuổi, lần đầu tiên bước vào đời tôi một cách đường hoàng. Cũng kể từ đó, trái tim tôi đã theo hắn. Ngày ấy tôi là một cô sinh viên năm nhất năm nhất trường đại học X. Không phải thuộc dạng sắc nước hương trời nhưng nhờ sự nhạy bén bản thân, người theo đuổi tôi cũng không ít. Còn hắn, một kẻ tàn ác, giàu có và quyền lực, tài năng học vị thì không phải bàn dù chỉ 21 tuổi nhưng đã học đến bậc tiến sĩ ở đại học Y của Mĩ đã vậy thế lực gia đình tiềm lực lại chưa kể tới vẻ ngoài cao ngạo, và lộng lẫy hắn chẳng cần tốn công sức, chỉ cần mở miệng hàng trăm người đàn bà sẵn sàng tiến lên giường của hắn, trao cả cuộc đời và mạng sống cho hắn

Cho tới giờ nghĩ lại, tôi cũng không hiểu sao hắn chọn tôi... Tôi thừa nhận mình ngu ngốc! Năm đó dù biết trước chuyện sẽ chẳng đi đến đâu nhưng vẫn như con thiêu thân lao vào lửa mà điên cuồng yêu hắn. Trao cho hắn thứ quý giá nhất đời người con gái, cùng hắn từng đêm mê đắm trong trụy lạc dục vọng. Cho đến một ngày hắn lạnh lùng buông ra câu nói: "Tôi không cần em nữa, hãy về nơi thuộc về em." rồi hắn xoay người lên cầu thang.

Khoảnh khắc ấy trái tim tôi như bị bóp nghẹt, đến hơi thở cũng trở nên khó khăn. Tôi cảm giác các cơ quan trong cơ thể như bị giằng xé. Sau trong tâm can là nỗi đau vô bờ. Hóa ra từ đầu đến cuối hắn lừa dối tôi. Hóa ra từ đầu đến cuối là mình tôi lụy tình. Thật nực cười. Ấy thế mà sao khóe mắt tôi cay cay, những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt. Rốt cuộc tôi nhận ra, sau tất cả, tôi nhận được gì? Hạnh phúc? Niềm vui? Một gia đình nhỏ? Tất cả chỉ là mình tôi tự suy diễn, nó vĩnh viễn không thành hiện thực. Thật ngu xuẩn! Biết trước kết quả sao vẫn cứ ảo tưởng?

Cố gắng đứng lên, tôi nặng nhọc tiến ra phía cổng, đi ra khỏi căn nhà này, rời xa hắn như điều hắn muốn. Tôi chẳng nhớ mình đã đi đến những đâu, chỉ biết rằng tôi đã đi qua rất nhiều con đường với đôi chân trần, tôi đi đến khi đôi chân rớm máu, tôi cũng không cảm thấy đau. Chỉ thấy đau trong tim, hắn đã rạch vào tim tôi một nhát đau đớn. Điều cuối cùng tôi nhớ là tôi đã tới biển. Nơi mà tôi và hắn hay tới lúc còn bên nhau. Tôi nhớ ở đó tôi điên cuồng gào thét, khóc thê thảm. 

Cho khi tỉnh lại, tôi nằm trên chiếc giường trắng muốt, xung quanh là mùi thuốc khử trùng nồng nặc. Tôi đang ở bệnh viện. Bác sĩ nói, tôi bị trấn động tinh thần do bị đả kích lớn, ông dặn tôi không được kích động mạnh. Nhưng có điều khiến tôi bất ngờ nhất khi vị bác sĩ lớn tuổi báo, tôi bị sẩy thai. Thẫn thờ, đứa con đầu lòng của tôi đã mất rồi sao? Đứa con tôi còn chưa kịp biết mặt. Tôi không còn đủ sức để khóc nữa, quá mệt mỏi rồi, tôi quá mệt mỏi rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net