31. Trở về quê nhà .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Oki ! Vì chúng ta thi cử xong hết rồi nên muốn rời trường đi chơi không ! Anh Anthony sẽ bao hết !
Robert vui vẻ nói .
- Vương Viên , Alice , Rylan , cho mọi người chọn địa điểm .
Lilya chạy tới :
- Ế ! Này ! Tớ cũng muốn đi !
Cô lao tới ôm Rylan nhưng anh né sang một bên .
- Ái chà ! Rylan ! Cậu phũ vậy !
Alice nhìn cô với ánh mắt khó chịu :
- Bà chị biến thái !
Lilya mỉm cười , vỗ đầu Alice :
- Ế ! Đó không phải lời lẽ hay ho để nói về phụ nữ đâu em !
Milo với Lisana đi ngang qua , Alice vẫy gọi họ lại :
- Milo , Lisana , mọi người có muốn đi chơi cùng không ?
- Xì ! Sao tao phải đi chơi với mày chứ !
Nói vậy thôi chứ anh kéo Lisana tới hội nhập cùng nhóm .
Robert mỉm cười :
- Vậy giờ ! Nhóm chúng ta đi đâu đây ! Quan trọng là địa điểm .
Lilya mừng rỡ :
- Aaaa ! Tớ muốn đi Hawaii , muốn thử lướt sóng ở đấy ghê , rồi sẽ có làn da rám nắng , Rylan thích cô gái có da nâu không , mình sẽ cố vì cậu !
Robert lại lắc đầu , anh mỉm cười :
- Sao ta không đi Paris nè , hoặc Nga , nghe nói gái Pháp lãng mạn lắm (─‿‿─) !
Lilya càu nhàu , giận dỗi :
- Không chịu đâu ! Đi Hawaii cơ !
Vương Viên bận suy nghĩ cái gì đó :
- Đi Úc cũng được nè ,Mĩ cũng được nè , Nhật cũng được nè , nơi nào trên thế giới này cũng đi được nè !
Milo lấy tay bịt tai lại :
- Im đi , chúng mày ồn ào quá !
Rylan nhìn chằm chằm Alice , anh muốn biết Alice nghĩ gì , nhưng sợi xích đã được tháo ra . Cô cúi xuống đất , không nói gì . Rylan cất tiếng nói :
- Hay chúng ta tới Việt Nam đi !
Mọi tiếng bàn luận im bặt , Alice ngước lên nhìn Rylan . Anh có thể đoán điều cô nghĩ sao ! Anh mỉm cười nhìn cô :
- Được không , Alice !
Cô chưa kịp trả lời , mọi người đã nhao lên .
- Được đó ! Ở đấy tôi cũng có làn da nâu được !
Robert gật đầu :
- Hay đấy , tôi cũng muốn đến đó xem những cô gái ở Việt Nam như nào !
Milo khoanh tay , đứng đó :
- Tùy ý mọi người , anh em tao không có hứng thú !

Buổi tối , mọi người sắp xếp đồ náo nhiệt , ai cũng háo hức cho chuyến đi ngày mai . Buổi sáng sớm , đồng hồ chỉ 4.30p , Alice đã sắp xếp xong đồ . Cô thực sự rất nhớ mọi người ở quê nhà , cô sắp gặp lại bố mẹ rồi . Sự bồn chồn háo hức làm cô không ngủ được cả đêm qua . Cô vác balo xuống sân tập trung đợi mọi người trước .
Bên ngoài , bầu trời vẫn còn tối , cô nhìn thấy có người đang ngồi cạnh balo đọc sách trên ghế đá , cô chạy tới gần , nghĩ thầm :" Móa ! Giờ này ai đến sớm vậy " .
- Alice ! Em đến sớm vậy !
Rylan ngồi đó , bất ngờ thấy Alice chạy tới . Cô trả lời :
- Em phải là người hỏi anh câu đó mới đúng chứ =^= !
Anh cười phá lên :
- Em nhớ nhà hả , Alice !
- Yep ! Còn anh !
- Anh muốn biết nơi nữ hoàng chọn để có cuộc sống hạnh phúc như nào thôi . Và muốn biết nơi cha anh yên nghỉ nữa !
Alice chợt nhớ ra giấc mơ cô mơ về cái chết của bà cô :
- Rylan , em không nghĩ cha a... !
Milo kéo theo vali bước đến cùng Lisana , ngồi xuống ghế :
- Hai đứa chúng mày ra sớm thế !
Alice thắc mắc :
- Anh cũng vậy mà , không lẽ anh ha... !
- Không có ! Tại tao không ngủ được thôi !
Lisana đáp lời :
- Cả đêm qua anh cứ sang phòng giục em đi còn gì =_= !
Alice mỉm cười , nhìn họ :
- Vậy hả !
Lisana bực bội , quay ngoắt đi :
- Tôi không nói chuyện với cô !
Alice cười trừ :
- Oki cậu !

- Aliceeeeeeee !
Vương Viên nhào tới ôm Alice , đè ngã cô , dụi vào má cô như một chú mèo cưng :
- Trời ơi ! Tớ được đi chơi với bạn thân ! Vui quá vui quá >w<
Alice tím tái mặt lại :
- Rồi ....mà ....Vương Viên .... tớ ... ngạt ... thở !
- Ồ vậy hả , tớ xin lỗi !
Vương Viên đứng dậy ,đỡ Alice đứng dậy , cô phủi bụi trên váy hai người . Cô nhìn sang Rylan , thấy anh ngồi đó , đọc tiếp quyển sách . Cô nghĩ thầm " Ái chà , nam chính ngôn tình của mình đây rồi , và nữ chính , hihi Alice . Lần này cậu nhất định phải hốt được Rylan của cậu đó nhé "
- Rylannnnn !
Lilya vui vẻ vẫy tay chạy tới , cô mặc trên người bộ đồ " không che kín mấy " và đằng sau là Robert đang cười méo miệng vì phải kéo 10 chiếc vali to đùng . Cô lao tới ,ôm chầm lấy Rylan :
- Awe , chồng yêu , chúng ta sắp đi tuần trăng mật rồi !
Rylan bực bội nhìn cô :
- Lilya , cậu ăn nói cái gì vậy !
Hành động của Lilya làm Vương Viên muốn nổ tung , cô tức thầm : " Con mụ già nào kia , trời ơi , nó muốn cướp hạnh phúc của bạn thân mình "
Cô bước tới chỗ họ , kéo Lilya ra khỏi tay Rylan .
- Này bà cô ! Rylan có chủ rồi , anh ấy không phải của cô đâu !
Lilya cốc mạnh vào đầu Vương Viên :
- Dám gọi ta là bà cô ! Mà có chủ , ý cô là Alice hả !
Lilya nói lớn :
- Này Alice ! Em nhường Rylan cho chị rồi đúng không ?
Alice tức giận , chạy tới ôm tay Rylan :
- Anh ấy vẫn đang là vệ sĩ của em , nên chị tém tém lại được không !
- Ế vậy à !
Cô mỉm cười nhan hiểm :
- Vậy nhường chị cô bạn thân em nhé !
Nói xong , cô đặt một nụ hôn lên miệng Vương Viên . Quá bất ngờ , Vương Viên đứng hình , cô sốc toàn tập . Cô bịt chặt miệng lại , chạy ra đằng sau Alice khóc . Alice thật sự khó chịu với cô gái tên Lilya này . Cô bước tới , lên giọng :
- Chị Lilya , nụ hôn không phải thứ để chị dùng bừa bãi vậy . Nó chỉ ý nghĩa khi dùng với người chị yêu thôi . Mong chị hiểu điều đó và không trêu đùa mọi người nữa .
Robert ghé tai nói thầm với Alice :
- Tính cô ta luôn như vậy rồi , cô ta là phù thủy độc dược và tình yêu mà . Nói thật thì gần như nam nhân cả trường này ai cũng từng hôn cô ta rồi !
- Cả trường !
Alice sốc toàn tập , cô nhìn Lilya với ánh mắt sợ hãi .

Chiếc xe ô tô đưa cả nhóm ra khỏi trường lăn bánh vào cổng . Mọi người vui vẻ xếp đồ lên ô tô . Nhóm nữ ngồi phía sau , còn nhóm nam ngồi phía trước . Alice ngồi cạnh Vương Viên , nhìn chiếc xe đi về phía trước , cô nhớ về 1 năm trước , ngày đó cô gặp Vương Viên , trên chiếc xe đó chỉ có hai người , còn bây giờ , trên chiếc xe đông vui náo loạn với nhóm 7 người . Mọi người cười đùa vui vẻ , bàn luận đến đó làm gì , đọc những tờ hướng dẫn du lịch . Alice cảm thấy hạnh phúc , ước gì cô có thể mãi ở bên những người bạn này . Không khí vui vẻ hạnh phúc ngập tràn trong xe .

Chiếc xe chạy ra ngoài đường chính , Alice bắt đầu thấy sự xuất hiện của con người . Ngôi nhà , những chiếc xe ô tô , thú cưng ,... cô bắt đầu nhớ nhà . " Tinh " tin nhắn từ điện thoại cô vang lên . Chiếc điện thoại đã bắt sóng được , cô gọi điện cho cha mẹ :
- Alo ! Cha mẹ hả !
- Ng Anh ! Con làm gì mà giờ mới gọi điện , bố mẹ lo lắm đấy , biết không !
- Con xin lỗi ạ , điện thoại con mất sóng !
- Thế , bao giờ con về !
- Mai con bay về Hà Nội đó ạ , với các bạn con , bọn con tính chỉ nghé qua chút r.... !
Mẹ cô quát lớn :
- Ít nhất mấy đứa cũng phải ở lại đây qua một đêm nghỉ ngơi rồi đi !
- Nhưng mà !
Robert quay xuống , anh mỉm cười :
- Không sao đâu Alice , mọi người không phiền đâu !
Alice nói chuyện điện thoại tiếp :
- Vậy bọn con sẽ qua 1 đêm nhé .
- Ok con !
Nói xong Alice cúp máy . Ở đầu dây bên kia , mẹ cô đang vui sướng .
- Không biết có khi con bé dắt cả người yêu về đó chứ !
Cha cô ngồi đọc báo , uống cà phê :
- Bà cứ đùa ! Con bé nhà mình lười như hủi vậy thì chó nó yêu .
- Ông này , sao nói con nó thế !

Alice hắt xì một cái . Mọi người có vẻ mệt mỏi vì dậy quá sớm nên lăn ra ngủ hết . Alice cũng dần thấy buồn ngủ , cô dựa đầu vào Vương Viên , nhắm mắt lại , chìm sâu vào giấc ngủ .

Chiếc xe đưa cả nhóm tới sân bay Copenhagen . Chuyến bay sẽ bắt đầu từ 6.00pm , Lilya ngồi uống nước , Vương Viên chạy quanh Alice mừng rỡ . Robert với Rylan đọc ngâm cứu mấy tờ hướng dẫn . Robert mỉm cười , đưa cho Rylan một tờ hướng dẫn :
- Rylan ! Ẩm thực Việt Nam có món thịt chó nè , chắc họ ăn cả thịt sói nữa !
Rylan giật tờ hướng dẫn , anh tái mét mặt lại , chạy ra chỗ Alice run như cầy sấy :
- Alice ! Em có ăn thịt chó không ? Em sẽ ăn thịt anh hả !
Alice ngớ mặt ra , ôm bụng cười :
- Tất nhiên là không rồi !
Lisana với Milo đọc về lịch sử Việt Nam , Lisana ngạc nhiên :
- Milo , người Việt ngầu thật nè , họ bị chiến tranh đô hộ 2000 năm mà giờ vẫn hòa bình . Trong khi chúng ta lại vẫn chỉ biết trú trong ngôi trường , cần sang đó học hỏi họ mới được .
Robert lấy vé , vẫy tay gọi mọi người :
- Mọi người , đi thôi , sắp đên giờ khởi hành rồi !

Chuyến bay đáp xuống Nội Bài . Ở Hà Nội lúc này đã là buổi chiều . Cha mẹ Alice đứng ở sân bay , hóng chờ con mình . Cha cô xoa tay run lo lắng , mẹ cô thấy vậy mỉm cười :
- Ông lo lắng điều gì à !
- Lo chứ ! Nỡ nó dắt về một thằng trẻ trâu , tóc nhuộm xanh nhuộm đỏ . Chơi bời gái gú làm con mình khổ thì !
Mẹ cô méo mặt :
- Ông lo quá vậy , con bé chỉ dắt bạn về thôi mà , có phải dắt người yêu về đâu !
- Vậy nỡ nó dắt một nhóm bạn là xã hội đen thì ! Trời ơi , con tôi , đứa con Nguyễn Anh ngây thơ trong sáng của tôi !
- Kìa , con bé kìa !
Mẹ cô vẫy tay với Alice . Cô đang nhìn ngó nhìn nghiêng để tìm cha mẹ cô . Rylan chỉ ra phía mẹ cô , nói với Alice :
- Alice ! Kia mẹ em đúng không ?
- Đúng rồi !
Cha cô mừng rỡ chạy lên , giơ tay ra dang đón lấy cô :
- Alice !
Alice cũng mừng rỡ chạy tới ôm lấy ông :
- Cha ơi !
Cô nghĩ thầm trong đầu : " Cảm động quá , cha chắc nhớ mình lắm , muốn ôm cha thật chặt quá ! "
Nhưng cha cô tránh Alice sang một bên làm cô ngã nhào xuống sàn , ôm chầm lấy Vương Viên , khóc tu tu :
- Cha nhớ con lắm , ở bên đó ăn uống thế nào , trời ơi con ăn gì cao hơn hẳn thế này !
Alice đứng hình .
Vương Viên ngại ngùng :
- À bác ơi , cháu là bạn Al.... à bạn Nguyễn Anh !
Mẹ cô hớt hả chạy tới , đập mạnh vào lưng cha cô :
- Trời ơi ! Chán cha con quá , có mỗi cái kính đeo vào cũng quên . Đeo vào đi ông !
Cha cô đeo kính vào , chỉnh gọng kính , nhìn đi nhìn lại Vương Viên :
- Ấy chết , bác xin lỗi cháu nha !
- Dạ không có gì đâu ạ =‿=' !
Ông quay sang ,ôm chầm lấy Alice :
- Nguyễn Anh , nhớ con lắm luôn !
- Con cũng vậy , à cha mẹ ơi , con giới thiệu họ nè !
Vương Châu Viên - Người Trung Quốc , đi du học và học cùng khóa với con , bọn con gọi cậu ấy là Vương Viên .
Rylan Johnsen - Anh ấy học cùng khóa với con , cha anh ấy là bạn thân của bà nội đấy .
Robert Richard - Anh ấy học trên con 2 khóa , gia đình anh ấy trước phục vụ cho bà nội .
Milo và Lisana Willson - Cha họ cũng phục vụ cho bà nội .
Lilya Postter - Chị ấy học trên con 2 khóa , cùng khóa với Robert
Cha cô ngỡ ngàng nhìn họ :
- Họ quen biết bà nội sao !
Cha cô bắt tay với Rylan  , thân thiện , vui mừng :
- Vậy hả , vậy người nhà cả rồi , về nhà nghỉ ngơi thôi các cháu . Các cháu phải kể cho ta nhiều chuyện lắm đấy !
Mọi người đi theo cha cô ra ngoài . Alice sực nhớ ra gì đó , cô kéo theo mẹ , chạy lại :
- Tí quên ,con có mua nhiều quà ở đó lắm , mẹ vào xách cùng con .
Nhân viên sân bay xếp thùng hàng cho Alice  . Đếm sơ sơ cũng phải 10 thùng . Mẹ cô tím mặt lại :
- Alice ! Con mua như này , có hơi nhiều không !
- Hơi nhiều thật =‿=' , làm sao bê hết ra xe đây !
Rylan bước tới , mỉm cười với mẹ cô :
- Để cháu bê cho , thể chất của cháu cũng hơn người mà !
- Vậy nhờ cháu nha .
Alice và Mẹ bê 4 thùng , còn 6 thùng Rylan gánh hết . Mẹ cô đụng nhẹ vai Alice :
- Thế con , với anh chàng này là gì ?
- Bạn thôi mẹ ơi , mẹ nghĩ là gì !
- Không có gì !
Mẹ cô mỉm cười .
Robert lên xe nói lớn :
- Vậy giờ , cả bọn đến nhà Alice rồi đi thăm thú Hà Nội đã nhé , chiều mai chúng ta bay tới Nha Trang , được không !
Sáu người cùng đồng thanh :
- Oki luôn , quẩy hết mình !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net