CHƯƠNG 6 : Sự thật (p2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người hãy nghe nhạc để có thể thưởng thức truyện một cách trọn vẹn hơn nha:>

OK, LET'S GO!!!!!

_______________________________________________________________________ 

Thời gian thắm thoát trôi đi, trôi đi nhẹ nhàng mà không để lại một dấu vết. Giờ đây, sau khi biết được công việc bí mật của Star thì Tersut bắt đầu dành ra khá nhiều thời gian cho cô và những cuộc phiêu lưu trong những đêm trăng. Thời gian anh cho cô giờ còn nhiều hơn cả thời gian anh dành cho Teti, Tet và Alpha khiến họ có chút gì đó tò mò, nghi ngờ và đôi lúc là ghen tị.

- Alpha : < Mấy bữa nay, hoàng huynh dành nhiều thời gian cho Star quá ha.... > _ chu miệng lên

- Tet : < Ừm....~ còn nhiều hơn cả với bọn mình nữa chứ... > _ ấm ức

Hai đứa trẻ đang núp sau cái cột to khổng lồ và đang ló đầu ra, theo dõi tình hình của hai nhân vật chính kia thì từ đâu tới một bóng hình xuất hiện.

- Teti : < Thần còn bị bệ hạ cho ra rìa mấy hôm rồi đây này... > _ mặt buồn:(

- Tet, Alpha : < Á!! Teti!! ông có thể thôi ngay cái việc xuất hiện ở bất thình lình thế được không! > _ giật mình

- Teti : < Xin thứ lỗi cho thần, nhưng đó là thói quen rồi > _ cười

-  Tet : < Mà sao chỗ nào ông cũng có thể xuất hiện được là sao, lại còn không gây ra bất kì tiếng động nào nữa chứ... > _ lườm Teti

- Teti : < Ôi hoàng tử, ngài vẫy còn phải hỏi câu đó sao > _ cười trêu 

- Tet : < Ờ ha...ta quên mất rằng tính hóng hớt cùng với khả năng ẩn thân của ông phải nói là thuộc dạng thượng thừa rồi, trừ hoàng huynh ra thì không ai có thể phát hiện ra ông... > _ làm mặt đụt

- Teti : < Ô hô hô hô hô....~ > _ cười 

- Alpha : < Ôi thần linh ơi!! ghen tị với Star quá!!! mình muốn chơi với hoàng huynh!!! > _ nhõng nhẽo

- Tet : < Em nghĩ anh không muốn chắc... > _ nhìn cảnh Star và Tersut thì mặt xệ hẳn xuống

- Teti : < Thôi thì cứ để họ như vậy đi, dù gì thì đây cũng là lần đầu tiên thần thấy bệ hạ thoải mái như thể đó, lại còn với người khác chứ không phải là với chúng ta.... > _ thở dài

- Tet, Alpha : < Ông nói đúng.... > _ đồng thanh

- Teti : < Hay là để thần cho hoàng tử với công chúa đi chơi! > _ cười

- Tet : < Nghe cũng được đó, ông dẫn đường đi. >

Nói xong Tet chạy vút lên phía trước, còn Alpha thì chạy tới nắm lấy tay của vị tể tướng rồi cười rất tươi, ông cũng đáp lại cô nhóc bằng một nụ cười vô cùng dịu dàng. Rồi Alpha nắm chặt lấy tay Teti và lôi đi như muốn thúc dục ông nhanh lên, ông bước nhanh theo hai đứa trẻ tinh nghịch kia mà mắt lại liếc ra đằng sau nhìn về phía hai con người đang đi ngược với họ kia và ông đặc biệt nhìn về phía của Star.

- Teti : < " Star ta mong cô sẽ là bạn chứ không phải thù, ta mong rằng cô sẽ không phải là người phụ nữ thứ hai làm tổn thương trái tim ngài..... " >

Ở chỗ của Star...

- Star : !!!? _ bất ngờ quay lại

- Tersut : < Cô sao vậy Star? > _ nhìn Star

- Star : < À...không...không có gì thưa bệ hạ > _ quay lại nhìn Tersut và cười

- Tersut : < Thế à...vậy thì ta đi thôi > _ bước đi

- Star : < Dạ... > _ mắt vẫn liếc ra sau

Ngày qua đi, đêm trôi dần, mọi thứ thật bình yên, giờ đây Star và Tersut không khác gì một đôi tri kỉ, sáng thì cô là một medjay còn anh là Pharaoh tương lai của đất nước Ai Cập, nhưng khi đêm xuống thì anh chỉ còn là một người thường còn cô trở thành nữ thần cao quý của Ai Cập. Mỗi ngày qua đi là họ lại hiểu thêm một khía cạnh nào đấy của nhau.

Cứ vào mỗi đêm, đặc biệt là vào những đêm trăng thanh gió mát, trời quang thoáng đãng là họ lại hẹn nhau ngắm trăng, đếm sao, hóng gió và ngồi thư giãn. Họ không ai nói một lời, chỉ ngước nhìn lên bầu trời đầy sao.

Nhưng thi thoảng thì Star cũng dạy cho Tersut cách parkour hay theo cách hiểu của Tersut là leo trèo qua những vật cản. Anh ta học nhanh đến nỗi khiến Star phải há hốc mồm, có khi giờ đây anh ta đã vượt qua cả cô rồi chứ không đùa. Có vẻ chính vì điều đó, nên có lần anh đã thách đấu với cô...

- Tersut : < Star...ta muốn đấu với cô một trận > _ chống cằm nhìn Star

- Star : < Đấu gì vậy bệ hạ? > _ đáp lại

- Tersut : < Xem ai về được cung điện trước, người thua cuộc sẽ đáp ứng cho người thắng cuộc một điều kiện...thấy sao? > _ cười

- Star : < Chơi luôn... > _ cười đáp lại

- Tesrsut : < Vậy thì.... > _ nhìn Star

- Star : < ......1....... >

- Tersut : < .......2.......>

- Star, Tersut : < 3!!! > _ Chạy nhanh

Họ phóng về phía trước với một tốc độ kinh ngạc, không ai chịu thua, nhưng rồi trong vài phút sau đó Star bị tụt lại phía sau, vì cô là con gái nên cũng khó mà có thể đọ ngang hàng với sức lực của Tersut. Thấy Star bị tụt lại Tersut quay lại cười nhếch mép lên như muốn khiêu khích cô và có vẻ như anh đã thành công. Nhìn thấy nụ cười đó của anh, Star tỏ rõ là khó chịu, nhưng rồi cô lại cười đáp lại anh đúng cách cười đó của anh, bởi anh quên mất rằng cô có khả năng áp dụng địa hình rất tốt, cộng thêm cả việc cô hay khám phá các khu vực khác nhau để tìm ra lối tắt.

Rồi cô bất ngờ chạy thẳng về phía một bức tường, lấy một chân đạp vào bước tường làm đà bật nhảy, rồi cô bay chéo sang hướng có cái gậy treo cờ nho nhỏ, hai tay cô nắm chặt vào cái gậy treo cờ, cô đu người, bay sang một cái mái che bằng gỗ ngay đằng sau cái gậy treo cờ, rồi cô nhanh chóng trèo lên mái nhà và chạy đi, để lại Tersut đang ngỡ ngàng vì không thể tin được những gì vừa xảy ra.

Một giây lấy lại được tinh thần thì anh nhanh chóng đuổi theo cô, anh biết rằng cô hiểu rõ từng ngõ ngách của ngôi làng này hơn ai hết, nhưng cô cũng là đã quên rằng anh là một con người cáo già như thế nào...

- Tersut : <  Star!!! đeo mặt nạ vào ngay!! phía trước sẽ có một tên lính đi tuần đó!!

Nghe được vậy, Star vội vã dừng lại, ngó quanh, rồi đeo tấm vải che mặt lên, cho dù cô làm những điều đó rất nhanh nhưng thật đáng tiếc điều đó lại không đủ nhanh và thế nhân cơ hội đó, Tersut chạy vút lên qua mặt Star và nhờ có con đường tắt mà Star chỉ cho cùng với thể lực sung mãn. Tersut đã chiến thắng.

Star thì chỉ còn biết ngậm ngùi chạy đến sau...

- Star : < Ngài ăn gian!!! > _ tức tối

- Tersut : < Thứ nhất ta không đưa ra bất cứ luật lệ nào cả, thứ hai cô cũng có chơi đẹp đâu khi cô đi đường tắt > _ cười ngẹo

- Star : < ............ > _ ngậm ngùi không cãi lại được

- Tersut : < Vậy giờ để ta đưa ra điều kiện của ta nhé > _ cười tươi

- Star : < Hựm!!!.... > _ mặt tái mép

- Tersut : < Hừm ~.....để xem nào.... > _ vừa liếc đểu Star vừa phải nhịn cười

- Star : " Help me... Jesus, hắn muốn làm gì mình đây, làm trò đùa cho hắn, mua vui, làm những thứ bệnh hoạn....!!! > _ người run run

Thế là trong đầu của Star xuất hiện những thứ vô cùng bay bổng....(là gì, thì hãy sử dụng trí tưởng tượng phong phú của mọi người nha Ahihi:> ) 

- Tersut : < Này Star, còn đó không vậy....? >

- Star : < À! dạ, vâng thần đang nghe ạ... > _ nhìn Tersut 

- Tersut : < Ta nghĩ ra rồi, chuẩn bị tinh thần chưa? > _ cười nham hiểm

- Star : < D..dạ.... > _ nín thở hồi hộp

- Tersut : < Điều kiện của ta là.... > 

- Star : ...... _ nuốt nước miếng

- Tersut : < Hôn ta > _ cười tươi

- Star : < Ê.... > _ ngơ ngác

- Tersut : < Sao còn đứng ngơ ra đó thế, nhanh lên nào.... > _ cười tươi

Khi nghe được điều kiện mà Tersut đưa ra,  nó khiến Star có phần nào đấy vô cùng bất ngờ vì cô không biết là từ bao giờ mà Tersut lại trở nên "như vậy" đến cô cũng không biết nên giải thích điều này là gì nữa.

Anh đưa mặt về phía cô, với đôi mi dài đang nhắm lại và một nụ cười nở trên môi, cô biết chắc rằng là anh đang muốn cô hôn vào môi anh rồi sau đó trêu cô nhưng dù có vậy nhìn anh ngay lúc này đây cô cảm thấy anh lại vô cùng dễ thương như một đứa trẻ đang mong chờ quà vậy. Và để làm nguôi đi sự mong chờ của anh thì cô đã đặt lên má anh một nụ hôn, khiến anh bất ngờ.

- Tersut : < Ê ~.... ta muốn cô hôn vào môi ta cơ... > _ nhõng nhẽo

- Star : < Ngài chỉ bảo hôn thôi mà, có bảo là hôn ở đâu đâu > _ cười nháy mắt rồi bước vào cung điện

Tersut chỉ biết đứng đó lắc đầu, rồi nở một cười thỏa mãn nhưng có chút gì đó ngại ngùng rồi cũng bước vào cung.

Không chỉ có hôm đó mà Tersut trở nên "như vậy" mà còn có một lần nữa. Đó là vào một đêm gió mát, Star đang ngồi trên một mái nhà cao hóng gió và vẫn như thường lệ, cô nhắm mắt lại, hướng mặt lên trời, cảm nhận từng đợt gió thoảng chạm vào làn da của cô. Đang để hồn phiêu theo những cơn gió thì bất ngờ Tersut xuất hiện làm cô có chút giật mình.

- Tersut : < Hồn vừa để đâu đó Star? > _ nhìn cô rồi cười

- Star : < À! bệ hạ đến rồi sao > _ nhìn ra sau

- Tersut : < Này! > _ ném một cái gì đấy vào mặt Star

- Star : < Ơ! đây là gì vậy, thưa bệ hạ? > _ tò mò

- Tersut : < Quần áo mới cho cô đó, mặc thử đi > _ cười

- Star : < Nhưng quần áo này của thần vẫn mặc được mà...và ngài cũng không cần phải > _ ngại ngùng

- Tersut : < Cái gì mà không cần chứ hả! nhìn thấy mấy vết rách kia không!! mặc lâu thêm tí nữa là ta có thể nhìn thấy được cặp đùi trắng nõn nà kia cùng với cặp ngực khủng kia của cô rồi đó!!! > _ lườm Star

- Star : < A ~....!!! thần đi thay ngay!!! > _ chạy đi mà mặt đỏ ửng

Nhìn Star chạy đi khiến Tersut chỉ biết tủm tỉm cười và lắc đầu....

Ít phút sau thì Star đi ra với một bộ đồ mới, nhưng nó lại không mấy khác biệt lắm so với bộ cũ, nên cô cũng thấy thoải mái hơn.

- Tersut : < Này Star,...hát cho ta nghe được không? > _ mở lời

- Star : < Ê! tại sao ạ? > _ ngỡ ngàng

- Tersut : < Thế ngươi muốn cãi lại ta sao? > _ nhìn Star

- Star : < Dạ,dạ không phải vậy, chỉ là thần hát dở lắm với cả thần không quen hát cho người khác nghe... > _ mắt đảo lia lịa

- Tersut : < Ô thế sao ~? ta nghe được từ thần dân là họ đang rất nhớ giọng hát của cô đó.... > 

- Star : < Ngài nghe được từ khi nào cơ? > _ bất ngờ

- Tersut : < Lúc ta đang trên đường tới đây...ta nghe qua được rằng họ hay nghe được giọng hát trong trẻo, dịu dàng, làm say đắm lòng người, lời bài hát có chút gì đấy xa lạ nhưng giai điệu lại rất êm dịu như lời hát ru khiến cả trẻ con lẫn người lớn đều có được một giấc ngủ êm đềm....nhưng gần đây lại không nghe thấy giọng hát đó nữa....nên ta nghĩ rằng khi cô ở cạnh ta cô không còn hát nữa...cô ghét ta vậy sao?... > _ làm mặt của một chú cún con

- Star : < Không phải vậy đâu ạ!!!....chỉ lá...ý của thần là...thần không quen hát khi có người ở bên cạnh....thần thấy ngại lắm..... > _ mặt đỏ ửng

- Tersut : < Thế à...thế thì để ta nhắm mắt lại... > _ nhắm mắt lại

- Star : < Sao ngài có thể nghĩ nó đơn giản như vậy được chứ.... > _ mặt kiểu không biết phải nói sao

- Tersut : < Nhưng ít ra ta không nhìn thấy, ta chỉ nghe thấy cô hát thôi cũng giống như thần dân dưới kia thôi..... > _ vừa nhắm mắt vừa cười

- Star : < Thôi....vậy cứ theo ý ngài đi.... > _ thở dài

Nói xong, Star bắt đầu cất lên giọng hát, vẫn bài hát đó, vẫn giai điệu đó, vẫn giọng ca đó, những thứ khiến Tersut mê mẩn trong mỗi giấc mơ, khiến anh chỉ muốn tiếp tục nằm đó mà thưởng thức chứ không bao giờ muốn tỉnh dậy. Rồi bật giác, anh bỗng huýt sáo theo giai điệu của bài hát và anh bất ngờ dựa lưng mình vào lưng Star. Điều đó quá bất ngờ khiến giọng cô run lên rồi nhẹ đi đến lạ thường. Thấy vậy Tersut bỗng mở một bên mắt ra nhìn Star, rồi lại nhắm lại, miệng vừa huýt sáo vừa tủm tỉm cười.

Và họ cứ như thế, cứ ngồi yên ở đó, cứ để tấm lưng của họ tựa vào nhau dù bài hát đã hết lời để ngân lên....

Tuy nhiên không chỉ có cái đêm kì lạ đó mà còn có một đêm khác nữa...nói chung chuyện là thế này....

- Tersut : Star!!! cô đã làm cái quái gì để đáng động bọn chúng thế hả!!!? > _ chạy thục mạng

- Star : < À...thì..một vài thứ... > _ vừa chạy vừa giải thích

- Tersut : < Một vài thứ quái quỷ gì chứ!!! > _ vừa chạy vừa quát 

- Star : < Ngài không nên biết đâu.... > 

- Tersut : < Thôi! ta sẽ hỏi chuyện cô sau!! bây giờ thì ta nên chia nhau ra, cả hai cùng bị bắt thì không vui đâu! hẹn cô ở cái hẻm gần cái cây đàng kia khi giải quyết xong xuôi mấy tên lính này! > 

- Star : < Thần xin tuân lệnh... > 

Dứt lời, Star hướng mình chạy ra chỗ một con đường tối và mất hút, khiến Tersut nhìn thấy vậy không khỏi rung mình.

- Tersut : < " Thỉnh thoảng ta không biết cô là người hay là ma nữa đó... " >

Bọn lính đuổi đằng sau Tersut giờ đã chia nửa ra để đuôi theo Star. Tersut biết rằng bọn chúng sẽ đuổi cho đến khi bọn chúng bắt được anh, vậy nên anh dừng lại, bọn lính thấy thế liên nhanh chóng vây quanh anh, rồi chĩa mũ giáo vào người anh và tên chỉ huy bước ra, cười vào mặt anh.

- Tên chỉ huy : < Cuối cùng, ngươi cũng chịu thua rồi sao? > _ cười đắc thắng

- Tersut : < Ta đâu có chịu thua, chỉ là ta muốn các ngươi làm thế thôi... > _ cười đáp lại

Bỗng mắt của Tersut như sáng rực lên, nó như nhuộm màu máu, đỏ rực trong đêm trăng xanh, không khí tự nhiên âm u đến rợn người, không chỉ tên chỉ huy mà tất cả những tên lính kia cũng cảm nhận được. Bọn chúng bắt đầu bủn rủn cả chân tay, hai bàn tay cầm giáo tự nhiên lỏng ra không cầm chắc nổi cây giáo.

Tersut bất ngờ lao nhanh tới một tên lính, làm hắn quá ngạc nhiên và cứ theo phản xạ hắn đâm cây giáo về phía Tersut. Anh né được mũi đâm đó một cách dễ dàng, rồi cầm chặt cây giáo, kéo cây giáo về phía anh khiến tên kia cũng bay về hướng của anh. Tersut tặng tên đó một quả đấm vào mặt, hắn văng ra, chắc tầm cả mét, rồi khi cơ thể hắn tiếp đất thì phải sượt khoảng một đoạn nữa. Hắn bất tỉnh nhân sự.

 Hai tên lính khác đứng gần tên kia nhất, mắt như rã ra hết cỡ để có thể bắt kịp với tốc độ kinh khủng của Tersut, hai tên đó cùng đâm thẳng mũi giáo vào người Tersut, bỗng anh biến mất! không anh đã nhảy lên để tráng mũi giáo của hai tên kia, lộn một vòng, đáp xuống chỗ mà giáo của hai tên kia đâm vào. Anh dùng hai bàn chân giữ chặt hai cây giáo đang vắt chéo nhau, dùng sức nặng của cơ thể để hai tên kia không thể nhúc nhích được cây giáo.

Tersut nở một nụ cười đầy ma mị nhưng cũng không kém phần đáng sợ, khiến hai tên kia đứng hình. Anh mở lời.

- Tersut : < Trò vui chỉ mới bắt đầu thôi.... > 

Một lúc sau, Tersut thì đang nhìn lên bầu trời đầy sao còn mấy tên lính thì bị trói vào nhau, tên nào tên nấy đều đang trong giấc ngủ bình yên chứ không phải ngàn thu.

- Tersut : < Hẹn nàng ở đó, nữ thần của ta... > _ mắt nhìn vào những vì sao rồi nở một nụ cười

Trong khi đó, bên phía Star....

- Star : " Chết tiệt!!! sao khu này nhiều bẫy lưới thế hả!!!! mấy cái bẫy này làm mình mất sức quá, dù nó cũng một phần nào đó giúp ích khi giúp mình triệt hạ mấy tên, nhưng không đủ!!! " _ chạy thục mạng

Rồi cô chạy đến một cái hẻm tối...

- Mấy tên lính : < Cô ta đâu rồi!!! tìm mau!!! > _ lục soát

- Star : " Ha...~ may quá....đáng nhẽ ra mình không nên cho cái đầu gối vào hạ bộ của tên địa chủ đó, nhưng biết sao được...mình đang lục soát gần giường hắn thì hắn lại bị mộng du kéo mình vào giường hắn, ôm chặt vl, lại còn ợ vào mặt mình, hôi dã man...hừ....~ chẳng muốn nhớ lại nữa... " _ người run run

Khi Star đang cố quên đi mấy cái kí ức kinh hoàng đó thì một tên đã tóm được cô.

- Tên lính : < Tìm thấy cô em rồi nha... > _ cười dâm dê

- Star : !!! " Chết tiệt mình bất cẩn quá!!! " _ cố gắng thoát ra khỏi bàn tay đang nắm chặt vào cô

- Tên lính : < Cô em có thân hình ngon đó, không tệ không tệ chút nào, ta chỉ băn khoăn khuôn mặt của cô em thôi... > _ đưa tay đến gần chỗ bịt mặt của Star

- Star : " Sao tên nào cũng muốn xâm phạm cơ thể phụ nữ vậy.... thôi thì dùng cách cũ vậy... " _ hít sâu

Star sau khi hít vào thật sâu thì khi cô thở ra qua đường miệng, tiếng thở không khác gì một tiếng gầm gừ của những con thú dữ, khiến tên kia có chút gì đấy do dự. Vận công xong, cô lên gối một cú rất mạnh vào vùng dưới và giữa hai chân làm hắn phải buông cô ra và lấy hai tay ôm lấy chỗ bị thương tổn.

- Tên lính : < Mày...~!!!! > _ mắt hướng lên nhìn Star, gầm gừ giận dữ

- Star : < Này đừng nhìn tôi thế chứ... anh tự chuốc họa vào thân mà.... nhưng giờ tôi phải với anh rằng CHÚC.BÉ.NGỦ.NGON rồi.... > _ cười

Nói xong, Star làm một cước vào mặt tên đó khiến hắn bất tỉnh nhân sự. Nhưng tiếng động quá to đã đánh động những tên lính khác.

- Một tên lính : < Tôi nghe thấy tiếng động trong cái hẻm kia! >

- Star : " Chết tiệt, mình phải nhanh tới chỗ hẹn! " _ chạy ra khỏi chỗ hẻm

- Mấy tên lính : < Nó kia!!! >

- Star : " Shit!!!! " _ chạy sml

Star cố chạy đến chỗ hẹn thật nhanh, nhưng đương nhiên cô cũng phải lắt léo một chút để mấy tên lính kia không tìm được chỗ đã hẹn. Đang chạy thì bất ngờ một cánh tay vươn ra bịt mồm cô lại rồi lôi cô vào một cái hẻm vừa nhỏ vừa tối. Nó xảy ra quá đột ngột khiến Star cảm thấy bối rối nên không thể làm được gì.

- Star : Hựm!!!! _ dẫy giụa

- Yên đi Star

- Star : " Giọng nói này.... " _ yên lại

Tầm một lúc sau khi mấy tên lính đi hết, người đó mới bỏ tay ra khỏi miệng Star...

- Star : < Tersut.... > _ nheo mắt lại nhìn

- Tersut : < Còn ai vào đây nữa... > _ thở dài

- Star : < Thật may đấy là ngài, thưa bệ hạ... > _ thở phào nhẹ nhõm

              < M...mà thần nghĩ ta nên ra khỏi chỗ này trước đã.... > _ ấp úng

- Tersut : < Tại sao? > _ hỏi ngây ngô

Hỏi xong chưa đầy một giây thì Tersut mới bắt đầu nhận ra là cơ thể anh đang tiếp xúc với cơ thể Star sát hơn so với mức cần thiết. Hèn chi anh có thể cảm nhận được một thứ gì đó rất mềm mại áp vào người anh.

- Tersut : < Cô nói đúng.... > _ đỏ tía tai

Rồi cả hai cùng bước về cung điện mà không nói một lời....

Những buổi tối thú vị là vậy, nhưng vào buổi sáng thì cả hai xa lạ đến bất ngờ dù vẫn dành nhiều thời gian cho nhau, vẫn cười đùa với nhau tuy nhiên vẫn phải có chừng mực, không được quá giới hạn của chủ và tớ vì họ biết có những con mắt đang soi mói họ....( chắc mọi người biết là ai rồi đó:))) )

Hiếm lắm thì họ mới có không gian riêng tư, đó là khi Tersut dạy Star về kiếm thuật, bởi thường thì cô chỉ biết leo trèo và võ tay chân thôi, chứ chưa bao giờ sử dụng vũ khí. Dù lúc đầu cô có từ chối vì cô không muốn làm trọng thương ai và cũng không thích giết ai, nhưng Tersut đã thuyết phục cô rằng vì đây là một nơi khác với thế giới của cô nên luật lệ cũng sẽ khác, nên cô không biết sử dụng vũ khí thì cô không những dễ dàng chết cho những cuộc phản động mà còn không hoàn thành nhiệm vụ là một medjay khi bảo vệ hoàng tộc. Và thế cô bắt đầu học kiếm thuật.

Ở khu tập kiếm...

- Star : Ouch.... _ xoa mông

- Tersut : < Đứng lên và tiếp tục. Nhanh! kẻ thù sẽ không chờ cô đứng dậy đâu Star... > _ nghiêm khắc

- Star : < Vâng... > _ chống cái gậy gỗ để đứng dậy

Tersut lao nhanh tới kể cả khi cô vẫn chưa đứng vững được. Cô bị bất ngờ, một chân bỗng theo phản xạ chống ra sau để không bị ngã ngửa, một tay cầm cây kiếm gỗ, giơ lên để đỡ những đòn tấn công vừa nhanh vừa mạnh của anh. Nhưng thế vẫn chưa đủ, cô vẫn bị đánh cho lên bờ xuống ruộng, rồi ngã ngửa xuống đất.

- Star : Ouch.....đau quá... _ người toàn thân run lên vì đau

- Tersut : < Đúng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net