Chương 28: Kẻ Khắc Họa Thời Gian

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chrow nhìn theo nơi âm thanh phát ra, hắn vẫn đủ bình tĩnh để không hét toáng lên hay vớ đại cái gì đó ném về phía trước như người khác.

À, đi ăn trộm mà làm như vậy chẳng khác nào vừa ăn cướp vừa la làng đâu.

Người đàn ông từ trong bóng tối bước ra, bước chân của ông ta nặng trịch nhưng hơi thở không hề có ý đề phòng hay lo sợ.

Đón lấy ánh sáng nhàn nhạt từ mặt trăng, Chrow có thể nhìn thấy nửa bên mặt phải của ông ta. Gương mặt người đàn ông già cỗi với đầy vết chân chim, mấy vết đồi mồi màu nâu sạm nằm rải rác trên gò má hơi cao đó. Mái tóc bạc phơ xơ xác thả xuống bên Thái Dương, có vẻ chủ nhân của nó là một người không thích sửa soạn cho bản thân cho lắm.

"Ồ? Cậu nhóc, cậu cần gì sao?" Oucane nhìn thẳng vào mắt Chrow không chút cảm xúc, giọng ông ồm ồm mang theo chút mũi nhưng không hề khó nghe chút nào. Trái lại nhìn người đàn ông này, Chrow không hiểu sao còn rất có thiện cảm.

"Tôi đang tìm một bức tranh." Chrow đáp, hắn không có ý định giấu diếm mục đích của mình. Tới tìm bức tranh thôi mà không có chuyện gì là to tát cả.

"Cậu có thể đến đây vào buổi sáng." Oucane giữ nguyên vị trí đối diện với người trùm áo choàng kín cả người chỉ chừa lại đôi mắt, điềm tĩnh nói.

"Ban ngày tôi có việc, không đến được. Vậy còn ông?" Chrow lắc đầu, bộ dáng đường đường chính chính vô cùng nói.

"Ta cũng như cậu, ban ngày bận việc nên bây giờ mới đến được." Không hiểu sao theo từng lời nói của Oucane, Chrow lại cảm thấy thời gian bên cạnh mình đang có chút thay đổi. Nhìn người đàn ông trước mặt, hắn dần hiểu ra vấn đề.

Thuộc tính Thời Gian, tác dụng hao mòn tùy ý.

Mình không nên gây hấn với ông ta ở chỗ này, Chrow nghĩ sau đó cười giả lả.

"Ồ, ông cũng đến đây tìm chủ nhà sao? Trùng hợp quá!"

"Đúng vậy, nhưng mà ta đến với mục đích thiện chí chứ không nửa đêm đi cạy cửa trộm đồ đâu nhé!" Oucane cười, đôi mắt dưới lớp kính dày phản chiếu ánh sáng của mặt trăng khiến cho nụ cười của ông ta càng thêm có phần hơi... kinh dị?

"Không hề, tôi không đến đây để trộm đồ. Tôi chỉ đến để xem hàng thôi, tôi là người mua hàng kia mà. Hơn nữa tôi mới từ Khu chợ phía Tây qua đây nên đâu thể ăn mặc bình thường được." Chrow nhún vai xua tay, bộ dạng không những không hề chột dạ mà lại còn rất có "cá tính" của những người thích chọc điên người khác.

"Vậy sao, vậy thì đều là khách hàng của cửa tiệm. Nhưng ông chủ đã qua nãy giờ mà không ra tiếp chúng ta, đi vào xem xem ông ta có xảy ra chuyện gì không đã." Oucane thu lại nụ cười, quay đầu nhìn vào trong căn nhà tối om.

"Được rồi, để tôi tìm bật lửa cái đã..." Chrow dẫn đầu đẩy cửa nhà ra bước vào trong, giơ tay sờ soạn trên chiếc bàn tìm hộp kim loại.

"Mà cậu tên gì ấy nhỉ?" Oucane hỏi trong lúc Chrow đang châm lửa vào sợi bấc đen thui, không nhìn về phía bên này.

"Ồ? Krotte, Krotte Adesum. Hoặc ông cũng có thể gọi tôi là Hành Khách Nửa Đêm cũng được." Chrow rất nhanh đã sấp xếp cho mình một kịch bản dưới tên "Krotte Adesum", là một đứa trẻ mồ côi lang thang đầu đường xó chợ, chuyên đi ăn trộm đồ vào buổi tối.

"Hửm, dạo này tôi hay nghe những chuyện mất đồ vào ban đêm. Đó có phải cậu làm không?" Oucane ra vẻ suy tư.

"Phương thức đột nhập như thế nào?" Chrow để lại chiếc bật lửa lên bàn, quay người nhìn một lượt khung cảnh bên trong nhà được phủ lên một tầnng ánh sáng mờ nhạt của cây nến gắn trên cửa.

"Trèo từ trên nóc nhà xuống thì phải."

"Biệt danh của tôi là Hành Khách Nửa Đêm, mà đã là khách thì chỉ có đi cửa chính vào nhà chứ không ai leo từ trên nóc nhà xuống cả. Đừng có lấy tội danh của tên đó đổ lên đầu tôi chứ!" Chrow bĩu môi, dùng ánh mắt bất mãn nhìn Oucane.

"Đúng vậy, khách thì tất nhiên chỉ có đi cửa chính thôi chứ không ai trèo nóc cả. Oan cho cậu rồi, xin lỗi vì đã nghi ngờ nhé, Krotte." Lão cố ý chiêm tên Krotte vào cuối câu với mục đích thử Chrow. Bởi vì cái gì bịa ra trong nhất thời thì người ta sẽ thường quên ngay lập tức sau đó, rất dễ bị lộ tẩy, nhất là những người không cẩn thận như "Krotte Adesum" trước mặt ông ta đây.

"Không sao, không nghi ngờ danh dự của tôi là được rồi. Tôi là đường đường chính chính chứ không có lén lút từ trên nhà trèo xuống đâu. Cơ mà ông hỏi tôi vậy chi? Hôm nay tôi không đi ăn trộm đâu nhé, khó khăn lắm mới được nghỉ phép một hôm đấy!" Chrow xoa xoa tay, nhìn Oucane.

Ăn trộm mà cũng có nghỉ phép cơ đấy, ăn trộm theo đường dây có tổ chức à.

"Vậy cậu đang tìm bức tranh gì thế?" Oucane bước vào trong sau khi nhìn từ trên xuống dưới Chrow một lượt.

"Hnm... để tôi nhớ xem nào, nó to chừng này... vẽ một cô gái có mái tóc màu vàng rực ngồi dưới khóm hoa hồng màu đỏ. Tên gì ấy nhỉ, aizz... trí nhớ tôi khá là kém!" Chrow hua tay múa chân mô tả cho Oucane.

"Ecalian bên rạng hoa hồng đúng chứ?" Oucane ngay lập tức hiểu ý của Krotte, thật trùng hợp là ông cũng đang tìm bức tranh đó.

"Ồ đúng rồi, để xem nào..." Chrow kêu lên như đã nhớ ra, sau đó lấy một cây nến khác chiết lửa từ ngọn nến trên cửa. Hắn ngồi xổm xuống, nương theo ánh sáng mờ ảo từ ánh lửa soi lên từng bức tranh đang được dựng đứng dựa lưng vào tường.

Ngôi nhà, cây cảnh, biếm họa, kí họa, tự họa, v, v, ...

"Đây rồi!" Chrow đưa tay sờ lên bức tranh trước mặt, hắn rọi đèn nhìn qua hết một lượt tổng thể rồi mới cúi đầu nhìn kĩ từng chi tiết trên đó. Nhìn đến đôi bàn tay của Ecalian, Chrow hơi rũ mắt dừng lại vài giây. Từ đó nhìn xuống góc phải, Chrow lại nhìn thấy nơi đó có mấy vệt máu đã khô từ rất lâu, không còn giữ được mùi hương ban đầu nữa.

Quả nhiên, đã có người cố gắng lau nó đi nhưng bất thành. À, chuyện đó không quan trọng, chuyện cần xác nhận đã xác nhận. Còn chuyện bức tranh này có phải là hàng thật hay hàng giả thì không phải chuyện của hắn.

Yemairi sẽ đến đây sớm thôi.

Về phần người này... Chrow liếc mắt nhìn Oucane đang đứng sau lưng mình, lại nhìn dòng chữ màu xanh nổi bật nhấp nháy giữa không trung im lặng không nói.

[Kẻ Khắc Họa Thời Gian - Oucane Saarlertuff.]

Là một tồn tại sống và không có "định", Oucane vẫn có thể thoải mái đi lại mà không chịu bất kì sự hạn chế nào của nguyên tắc thế giới.

"Định" là từ để chỉ những vật chủ của các tồn tại hay kĩ năng trong trò chơi này. "Ngày thế giới kết thúc" có một nguyên lý sau:

Một người khi được sinh ra sẽ có hai thứ là hào quang và thuộc tính, đây cũng là hai thứ không thể phá vỡ dù cho có dùng bất cứ cách nào đi chăng nữa. Nó sẽ theo người đó đến cuối cuộc đời, nó chỉ thay đổi tính chất khi người đó thay đổi chứ không bao giờ biến mất.

Ví dụ như một đứa trẻ ngây thơ thì sẽ có hào quang màu xanh nhạt, người từng làm chuyện xấu sẽ có hào quang màu sẫm, kẻ từng giết người sẽ có hào quang màu đỏ nâu còn những bộ tộc liên quan đến mana chết thì sẽ có cách phân loại hào quang khác nhau.

Thuộc tính sẽ dựa vào hướng đi của người đó trong quá trình lớn lên mà hình thành. Ví như người lựa chọn làm linh mục sẽ có thuộc tính chữa lành, kỵ sĩ sẽ có thuộc tính bảo vệ, chiến binh sẽ có thuộc tính chiến đấu, học gia sẽ có thuộc tính trí tuệ, hiền giả sẽ có thuộc tính quang minh.

Còn tồn tại và kĩ năng là hai thứ có thể có được từ việc thu thập từ bên ngoài hoặc tự mình trở thành chúng.

Kĩ năng có thể có được qua quá trình tập luyện và rèn giũa bản thân, hay đi tìm những nơi có chứa những quyển trục rồi học chúng thì sẽ có được kĩ năng. Mỗi người có thể có tối đa 4 kĩ năng, khi sử dụng chúng thì sẽ để lại những di chứng nhất định trong một khoảng thời gian, gọi là "hao mòn".

Vậy tồn tại là gì?

Tồn tại là một danh từ được mọi người dùng để chỉ những sự vật có mang tính chất cao quý thiêng liêng như sức mạnh của những vị thánh hay phước lành của thần linh. Oucane có vẻ là tín đồ của thần Thời Gian, lại có được sự chúc phúc của vị thần ấy nên mới có thuộc tính thời gian như thế.

Thường thì các tồn tại sẽ đi chung với "định" của mình, bọn họ là bạn đồng hành cùng vượt qua những quãng thời gian rất dài hoặc rất ngắn, hay thậm chí là cả đời cũng không tách rời.

Chà, nghe cũng khá giống bạn đời đấy nhưng chỉ là cộng sự với quan hệ sức mạnh - chủ sở hữu mà thôi.

Nên khen ông ta quá mạnh mẽ hay nên chê thế giới này xảy ra lỗi đây?

Dù sao thì nếu ông ta không làm hại mình, mình sẽ không động đến ông ta. Đủ rồi, trở về thôi.

Nhìn bóng lưng của Krotte, Oucane chìm vào suy tư.

Không những nói ra tên họ, thể hiện rõ tính cách, nói ra suy nghĩ mà còn nói ra luôn mục đích của mình với một kẻ không hề quen biết trước đây. Hơn nữa còn quay lưng lại với hắn, quả là một tên ngu ngốc.

Chrow đứng lên, Oucane ngay lập tức hỏi:

"Sao vậy?"

"Là đồ giả, chết tiệt! Tên chủ tiệm này thế quái nào lại là kẻ buôn hàng giả chứ. Krotte tôi từ trước đến nay chỉ thích dùng hàng thật, không thích dùng hàng giả chút nào. Này ông chủ, ông đâu rồi?" Chrow nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu quay đầu hòng tìm kiếm hình bóng của chủ nhân căn nhà này.

Không có tiếng đáp lại, cũng chẳng có chuyện gì xảy ra tiếp theo khiến hắn càng khó chịu, vớ đại một tờ giấy trên bàn, đưa cây nến trên tay cho Oucane rồi bực dọc xoay người bước ra khỏi cửa.

[Dịch chuyển]

[Đã nhận lệnh, tiến hành trao đổi, trao đổi thành công!]

Một vòng ma pháp màu xanh nhạt từ dưới chân Chrow cuộn lên kèm theo một cơn lốc nhẹ khiến vạt áo của hắn bay phần phật.

"Thôi vậy, tôi đi đây. Có duyên gặp lại, bạn của tôi, Oucane thân mến!"

Chrow dưới ánh trăng sáng híp mắt nở nụ cười biến mất trong ánh mắt ngỡ ngàng của Oucane.

Định lý của Krotte Adesum: Quen trên 5 phút thì là bạn.

"Tích-" Chrow xuất hiện tại phòng mình, hắn cẩn thận khép kín cửa lại rồi ngồi thụp xuống thở hắn ra một hơi như trút đi bao mệt mỏi.

"Ha..." Nhìn tờ giấy trên tay, trong lòng Chrow vốn nên phẫn nộ nhưng hắn lại chỉ cảm thấy vô cùng bình tĩnh. Bình tĩnh đến mức không nói nên lời, cứ thế nhìn chằm chằm hình vẽ màu đen trên nền giấy trắng.

Nó quen thuộc đến mức Chrow muốn xé nó đi, ném vào lò hỏa thiêu. Thế nhưng hắn không làm vậy được, hắn còn cần đến thứ này nên không thể ném nó đi như thế.

"Nó sẽ là một bằng chứng quan trọng đấy, chúng ta sắp gặp lại nhau rồi... sớm thôi..." Chrow miết hình vẽ trên tay, thì thào chỉ đủ một mình mình nghe thấy lại như đang nguyền rủa.

"Ecalian bên rạng hoa hồng... Ecalian De Patousadercine."

Mục tiêu thứ 4, thứ 5: Hoàn thành.

=============

2/5/2023

Góc thú tội: Ultr, viết diễn biến tâm lý với hành động của Chrow mà tui muốn đứt cả hơi. Đầu nó cứ nhức nhức như là lúc coi cái clip cắt não ấy:((((

Sẵn tiện khoe bìa truyện mới ehehe:>>>

Art by I:33


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC