Đảo Dummy ( Chương 3 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngồi đối diện hai con người trẻ tuổi kia, Nicholas im lặng suy nghĩ . Khác với những toan tính đáng ngờ về cuộc chiến tranh giành phần thừa kế toát ra từ đôi mắt của Emily Brown khi nhìn cậu thanh niên kia, Nicholas đang phải dấn thân vào một câu truyện cực kỳ điên rồ . Thế nên từ lúc lão luật sư hói kia bước ra khỏi cửa anh đã cố gắng thu thập mọi thông tin để có thể dựng nên một sơ đồ chi tiết trong tưởng tượng . Nhờ vào đó anh đã vẽ nên một bản đặc tả về Nguyễn Trọng Nghĩa và tính trước được một phần suy nghĩ của lão già đó . Đến khi nghe được cuộc trò chuyện vừa rồi, Nicholas có thể khẳng định phần lớn diễn biến đã xảy ra là sự thật nhưng vị ân nhân đó là Trọng Nghĩa sao ? Anh đang cố gắng lý giải nguyên nhân của lòng tốt này, với một ai khác thì đây đúng là một việc làm đáng quý nhưng với con người này thì đầu tiên phải nghĩ đến việc ông ta đang toan tính điều gì . Theo những gì anh biết về vị tỷ phú kia thì những việc đó nếu có bàn tay của ông ta thực hiện thì chắc chắn phải có một thứ lợi ích nào đó kèm theo . Tuy nhiên, dù có nghĩ thế nào Nicholas cũng chẳng thể moi ra được câu trả lời chính xác, mọi suy đoán của anh đang ngừng lại một chỗ dù rằng anh biết chắc chắn sẽ chẳng có gì tốt đẹp trong lý do thật sự của Trọng Nghĩa . Điều tệ nhất trong kế hoạch của anh chính là việc để xảy ra sai sót trong khâu thu thập thông tin về đối thủ của mình, chỉ cần xuất hiện sơ suất nhỏ dù chỉ một milimet thôi cũng đủ để sơ đồ tưởng tượng của anh bị vỡ tan đi . Nicholas buộc phải dò xét lại kế hoạch của mình và lựa chọn thật nhanh trước việc nên tiếp tục nó hay phải vạch ra một kế hoạch khác, khi Dick Filbert đến thì cái đầu của anh đã có dấu hiệu bốc hỏa .

Chiếc xe du lịch bảy chỗ thắng cái két trong bãi đỗ xe . Bước ra khỏi cánh cửa là một cái đầu bóng láng chẳng có lấy một sợi tóc, vị luật sư này chỉ khoảng gần năm mươi nhưng tóc đã cuốn theo chiều gió bay về một nơi nào đó từ lâu . Có lẽ mơ ước lớn nhất của ông chỉ là một mái tóc đẹp đẽ ngự trị trên cái đầu tròn vo đó . Dưới ánh nắng ấm áp cùng những cơn gió của vùng nhiệt đới, Dick đang có một tâm trạng vui vẻ khi chuẩn bị xuất phát đến nơi kế hoạch của mình sẽ bắt đầu . Ông bước vào phòng chờ của nhà ga và nhìn một lượt về các đối thủ của mình . Với vẻ lịch thiệp đã luyện tập nhiều năm, ông chào đón các vị thân chủ của mình một cách hào hứng . Không như cái lần đến nhà Maxton, dưới thời tiết mát mẻ cùng những con người có chết cũng phải lết tới đảo, Dick khá là vui vẻ khi tiếp chuyện họ . Cái áp lực phải bưng cho bằng được thân chủ mình đến nơi quả thật khá đáng sợ, thế nên chúng ta có thể hiểu được thái độ cởi mở của Dick .

_ Xin chào mọi người ! Có lẽ các vị vẫn còn nhớ tôi nhỉ ? Hôm nay là một ngày đẹp trời rất thích hợp cho một chuyến đi ra biển . Các vị đã sẵn sàng đón nhận những thử thách của ngài Trọng Nghĩa trên đảo Dummy chứ ?

_ Tất nhiên rồi !

Tất cả mọi người đồng thanh trả lời, trừ một vài trường hợp đặc biệt ra, hầu hết ai nấy đều cảm thấy hào hứng trước kỳ nghỉ lạ lùng này, đối với nhiều người trong số họ thì dù chỉ nhận được một phần trăm cũng là quá đủ . Chàng thanh niên Nguyễn Thành Phong hoàn toàn vui vẻ trước chuyến đi, anh đã sẵn sàng tận hưởng nó bằng mọi giá, đặc biệt là khi có sự xuất hiện của một bóng hồng đứng kế bên .

Tám người bắt đầu nhồi nét vào trong chiếc xe bảy chỗ một cách khó nhọc . Theo như lời của vị luật sư thì hiện tại đang là mùa du lịch nên rất khó để kiếm một chiếc xe khác to hơn . Mà nói là khó nhọc nhưng mọi người đều đang ngồi một cách khá thoải mái, chỉ ở hàng ghế cuối cùng ngồi tới bốn người cùng hành lý chất đầy sau lưng là cực khổ một chút . Do Oliver đang say sưa trong giấc ngủ nên có ép dẹp lép anh ta cũng chẳng hề lên tiếng, ba người còn lại thì không to xác lắm nên cũng vừa vặn khi nhét vào chiếc ghế . Trong khi Nicholas nhăn nhó cố gắng đè anh chàng mê ngủ kia vào một góc thì hai người trẻ tuổi lại chẳng hề ảnh hưởng . Jessica ngồi trong góc và được Phong ưu ái cố sức thu gọn người lại nên chẳng sao cả, dù nóng bức thật nhưng bản thân Phong thì lại chẳng cảm thấy gì bởi anh chàng đang được những vị thần tình yêu chúc phúc nên chẳng thấy khó chịu gì hết .

Chuyến đi hơi xóc do con đường dẫn ra bến cảng đang xây lại . Chiếc xe như một con ngựa bất kham cố sức rung lắc những người mà nó chở . Không biết là do người nước ngoài khỏe hơn hay tại cơ thể vốn chẳng thể chịu nổi thứ nào bốn bánh, sau khi sức mạnh kỳ lạ được bơm vào người hết tác dụng cái bụng anh lại bắt đầu sôi sục trở lại . Do đang ngồi kế bên cô gái kia nên Phong đành cố gắng mà nuốt ngược mọi thứ trở lại vào bụng . Khi con ngựa bốn bánh ngừng lại, đôi chân bủn rủn của anh đã cố hết sức để kéo chủ nhân yếu ớt của mình thoát khỏi con quái vật đó .

Trong lúc chiếc xe chuyển bánh lướt qua những con đường trên thành phố Hiraly, Carl Brown buồn chán dòm ra ngoài cửa xe nhìn ngắm những ngôi nhà đẹp đẽ trên từng con phố . Cảnh vật dần dần đổi khác đi, hai bên con dốc dài đăng đẳng là những ngọn đồi xanh rì cây thông thay thế cho những ngôi nhà to lớn, Carl hơi thắc mắc sao bến cảng lại cách xa thành phố như thế nhưng anh chẳng buồn lên tiếng hỏi . Mục đích chính của cái gia đình giả tạo này đơn giản là tạo nên một bức bình phong cho kế hoạch của cả ba người . Thật sự thì chưa bao giờ Carl nghĩ cái màn kịch vụng về này lại có thể diễn ra và kéo dài đến vậy . Tuy nhiên, anh nghĩ rằng mình tốt nhất nên diễn thật tốt cái vai diễn này còn những chuyện phức tạp sau đó thì tốt nhất hãy tạm để sang một bên . Anh biết mình không đủ sức để tính tới nó, cô gái đằng sau trong có vẻ khá đẹp đấy nhưng để đóng được cái vai này Carl chẳng còn sức để làm điều gì khác .

'' Mặc kệ, sau khi cầm được đống tiền trong tay thì thiếu gì cô nàng sẵn sàng hiến mọi thứ có thể cho mình . Vậy mắc gì phải vì một con mồi nhỏ bé mà vuột mất con cá khổng lồ kia ? ''

Carl vươn cả hai tay ra đan từng ngón lại rồi đẩy mạnh khiến các khớp kêu răng rắc sảng khoái, trong lúc thư giãn cơ thể anh nhìn xéo qua '' Người cha '' của mình thật nhanh . Bradley Brown đang ngồi đó, ông hướng cặp mắt nham hiểm của mình nhìn quanh xe . Các đối thủ xung quanh chẳng có ký lô nào với ông, bọn họ đúng là rất quan tâm đến phần thừa kế nhưng chẳng có tí toan tính gì để tăng thêm phần lợi tức của mình . Mấy người còn lại do chưa gặp nên Bradley chưa biết rõ cục diện nhưng chỉ tính ở đây thôi thì đã quá tốt cho ông rồi . Việc còn lại chỉ là hoàn thành vai diễn buồn chán này thôi .

Khi bốn bánh xe cao su thắng lại trên bến cảng, người lao ra trước tiên dĩ nhiên là anh chàng đang khổ sở vì bệnh say xe của mình . Những vị khách còn lại cứ từ từ mà bước ra ngoài cùng với hành lý của mình . Chờ đợi đoàn người là ba vị khách còn lại của bản di chúc, vợ chồng luật sư bên New York và gã nhà giàu nọ . Trông thấy Maxton, trán Dick hơi nhăn lại, ông vẫn còn khó chịu về cuộc gặp bữa trước . Tuy nhiên, Dick vẫn niềm nở tiếp đón ba người kia .

_ Xin chào ! Ba vị quả thật rất thân thiết với ngài Trọng Nghĩa . Bến cảng của thành phố này hơi khó tìm một chút nên chỉ có những người đã tới hòn đảo rồi thì mới biết vị trí của nó .

_ Đúng là có quen biết thật đấy nhưng không chỉ thân thiết thôi đâu – Maxton mỉm cười .

_ Thật là.... Chúng ta đã biết nhau bao lâu rồi mà ông vẫn nói như thế ?

Bà Quỳnh Anh lên tiếng trách móc . Cả hai người đã quen biết nhau khá nhiều năm rồi từ cái hồi mà Dick vẫn còn là một chàng trai với mái tóc đầy quyến rũ . Đã có nhiều chuyện xảy ra giữa hai người, chỉ một vài giây chạm mắt bao ký ức đã ùa về . Cả hai nhanh chóng quay mặt đi khiến chồng của bà, ông George, bắt đầu tò mò về việc đó . Do George vẫn chưa biết rõ về thời tuổi trẻ tươi đẹp của vợ mình nên ông thì thào hỏi .

_ Có chuyện gì thế mà mình có vẻ lạ thế ?

_ Chẳng có gì đâu, chỉ là một vài hồi ức cũ thôi mà .

_ Vậy à .

Dick nhanh chóng che dấu hành động kỳ lạ của cả hai bằng việc hối thúc mọi người lên tàu . Nơi này được gọi là bến cảng nhưng ngoài con tàu chở hàng trước mặt và một cái chòi gỗ gần đó thì chẳng còn gì cả . Theo như Dick nói thì đây là bến cảng duy nhất tiếp tế cho hòn đảo . Ngài Trọng Nghĩa vốn ưa thích sự riêng tư nên đã xây hẳn một cái cảng nho nhỏ để có sự tiếp tế mọi vật dụng cần thiết liên tục từ đất liền . Con tàu mà cả nhóm nhìn thấy chỉ là tàu trở đồ hàng tuần ra đảo, vị thuyền trưởng của nó thì đã đi đâu mất rồi, việc của người này chỉ là chuyên chở những vật phẩm cần thiết bảy ngày một lần đến hòn đảo ngoài xa kia nên không mấy ngạc nhiên khi không thấy bóng dáng ông ta ở đây . Con tàu sắp đến mới là tàu mà ngài Trọng Nghĩa sử dụng thường xuyên, hiện nó cùng phần lớn tài sản khác đang tạm thuộc quyền quản lý của Joel, người quản gia mà vị tỷ phú kia tin tưởng nhất .

Trong khi chờ đợi con tàu tới, mọi người bắt đầu nói chuyện rôm rả . Dick cùng vợ chồng George đang nói về những ký ức và ấn tượng của họ đối với vị tỷ phú kia, hóa ra ông ta và George lại là bạn thân của nhau bất chấp những bí mật tình ái giữa Dick và bà Quỳnh Anh . Những người còn lại thì đang xem vài màn ảo thuật nhỏ của Oliver, lúc này thì anh ta đã ngủ dậy và chai rượu rốt cuộc cũng bị tịch thu, buồn chán không có việc làm anh chàng mới lôi đồ nghề ra biểu diễn . Trong lúc mọi người vui vẻ theo dõi những màn biểu diễn của Oliver thì Phong ngồi một chỗ hướng đôi mắt mơ hồ nhìn kỹ mọi cử động của Jessica khi cô làm phụ tá cho nhà ảo thuật say xỉn kia . Không hứng thú đến màn biểu diễn đó nhưng do chẳng có việc gì để làm trong lúc chờ đợi nên Nicholas bắt chuyện với Maxton .

_ Này anh bạn, anh biết rất rõ vị tỷ phú lập dị đó sao ?

_ Đúng vậy đấy – Maxton cười nói – Mặc dù không thể phủ nhận cái tính cách khó ưa đó nhưng về nhiều mặt thì đó là một con người tuyệt vời . Ông ta chưa bao giờ ngại một đồng trong các cuộc vui của cả hai .

'' Quỷ tha ma bắt mấy tên lắm tiền . ''

Nicholas buồn rầu ngẫm lại cái ví lép xẹp của mình khi nghe Maxton kể về những chuyến ăn chơi mà anh ta cùng Trọng Nghĩa đã cùng nhau trải qua . Trong khi Maxton đang kể tới bữa tiệc ở Dubal thì do chán nản Nicholas bèn hỏi về đảo Dummy .

_ À, anh thắc mắc về những tin đồn về hòn đảo ấy sao ? Đó là cả một câu truyện dài lê thê đấy . Tuy nhiên do chúng ta đều hết sức rảnh rỗi chờ đợi con tàu kia lết tới vậy thì hãy để tôi kể cho anh nghe câu truyện thật sự của nó nhé . Chính Nguyễn Trọng Nghĩa đã điều tra toàn bộ và kể lại cho tôi .

Đang ngồi chống tay tựa lên thành gỗ nhìn vu vơ những cơn sóng biển Nicholas giật mình một cái, mọi sự chú ý của anh đều hướng về Maxton . Quả thật anh rất may mắn khi được nghe câu truyện đầu tiên về hòn đảo này . Biết đâu được, nhờ vào nó anh sẽ lần ra được một điều gì đó hữu ích cho khoảng thời gian sắp trải qua trên hòn đảo bí ẩn đó thì sao ?

_ Tínhtò mò có lẽ là tật xấu duy nhất của tôi . Nói thật với anh tôi đang cực kỳ hàohứng và mong đợi để lắng nghe một câu chuyện rùng rợn về hòn đảo bí ẩn này đấy. Vậy thì Maxton, xin anh hãy bắt đầu câu chuyện đó xem nào .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net