Những Vị Khách mời ( Nguyễn Thành Phong )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nguyễn Thành Phong đột ngột giật mình tỉnh giấc, đầu của anh trượt ra khỏi cái tay đang dựa lên thành ghế đập thẳng vào ghế kế bên . Đau đến chảy nước mắt, anh xoa xoa chỗ đau và ngượng ngùng xin lỗi người bên cạnh . Chuyến đi dài đầy mệt nhọc khiến cho cái lưng anh kêu răn rắc và cơ thể rần rần tê tái, anh đã phải bay cả ngày trời trên một chuyến bay giá rẻ với chỗ ngồi khó chịu luôn sẵn sàng rung giật dữ dội khi máy bay đi vào những đám mây . Giờ đây lại phải ngồi trên một chiếc xe buýt đã vắt gần hết sức lực của anh do căn bệnh say xe . Bụng anh bây giờ không còn một chút thứ gì trong bữa ăn trưa khi xuống sân bay, đầu nhức nhối và chóng mặt nhưng anh chỉ có thể cắn răng chịu đựng sự khổ cực này .

_ Sắp rồi..... Chỉ vài tiếng nữa là đến . Tấm vé độc đắc của cuộc đời ta !

Trở lại đúng một tuần trước, cũng vào giờ này một cú điện thoại gọi đến đã kéo anh ra khỏi hố sâu tuyệt vọng . Dù chỉ mới hai mươi mốt tuổi đời vẫn là một chàng thanh niên khỏe mạnh có một con đường dài phía trước, nhưng gánh nặng đang đè lên vài khiến cho anh cảm thấy mình như một người trung niên đã bước gần đến cuối con đường của mình . Anh chỉ còn mỗi mẹ mình là người thân, với cái dòng họ đáng nguyền rủa đã phất tay từ chối mọi lời van xin của mình, anh đã coi những kẻ đó hoàn toàn là người xa lạ – đó cũng đã đỡ rồi, ít ra anh vẫn chưa coi đó là kẻ thù của mình . Mẹ anh đã đính phải một căn bệnh ung thư quái ác, chỉ có phẫu thuật thì mới có cơ may sống sót . Tuy nhiên, một chàng thanh niên trắng tay không có bất cứ thứ gì sau có thể lo được phí phẩu thuật lên tới hàng trăm triệu đồng ? Dù cho cắm mặt làm quần quật cả ngày, anh cũng không thể mơ có thể tích góp đủ số tiền đó trong thời hạn hai tháng, mẹ của anh phải phẩu thuật gấp trong thời gian này nếu không mọi chuyện sẽ trở nên quá muộn .

Trong lúc túng quẫn, anh chuẩn bị liều mạng làm một việc ngu xuẩn nào đó thì chỉ một cuộc gọi từ một người xa lạ đã giúp anh thật sự sống lại cái hi vọng đã chết từ lâu . Người ông của dòng họ, một người mà suốt đời anh chưa hề gặp mặt, lại nhớ đến anh trong bản di chúc của mình . Vị luật sư đảm nhận vai trò giám sát quá trình thực hiện di chúc đã đồng cảm với hoàn cảnh của chàng trai bất hạnh này, ông ta đã ứng trước số tiền phẫu thuật cho mẹ anh, gánh nặng đã được cởi bỏ, do đó hiện giờ anh cảm thấy mình đã trở thành một người tự do thật sự . Gom góp từng đồng dành dụng, anh đã đi đến đảo Dummy để nhận phần thừa kế của mình . Tuy chưa gặp ông mình nhưng thời gian ngắn sống với những người họ hàng xấu tính và nghe những cuộc trò chuyện về con người này khiến anh mường tượng ra một lão già lập dị, khó gần, đầy cộc cằng, sẵn sàng dẫm đạp bất cứ kẻ thù nào .

" Quả thật không nên đánh giá một con người chỉ dựa vào những lời đồn ! "

Dựa thẳng lưng vào ghế, anh nghĩ thầm về người ông của mình . Có lẽ những tin đồn hoàn toàn chỉ là do thù hận của những kẻ xấu tính như họ hàng mình cho một đối thủ mà vĩnh viễn họ không thể đánh bại được .

Cuộc hành trình sau mà khổ sở đến vậy, thời tiết mới kinh khủng, oi bức làm sao ! Giá mà chỉ chớp mắt một cái là đến nơi ngay nhỉ ! Dù sao đi nữa, cuộc hành trình nho nhỏ này đã đem anh ra khỏi những tháng ngày u tối chìm trong vũng bùn dơ dáy của sự túng quẫn . Phong chưa bao giờ được đi du lịch nước ngoài hay chỉ là thư thái ở một nơi nào đó bởi từ lúc lên mười anh đã phải ra sức kiếm thêm từng đồng cho mẹ mình, một người phụ nữ tuyệt vời đã yêu nhầm một người đàn ông trăn hoa, hạnh phúc với bà chỉ là năm năm ngắn ngủi trước khi ông ta tìm đến người phụ nữ khác đẹp hơn, và dĩ nhiên giàu có hơn mẹ anh nhiều lần .

Vì luôn phải tiết kiệm và mãi né tránh mọi thứ giải trí có thể đốt từng đồng của mình nên anh không có một người bạn thân nào kề bên để chia sẻ niềm vui này . Chính vì thế chuyến đi này đối với anh cứ như một giấc mộng tuyệt vời nhất mà con người có thể mơ thấy . Hành trình đến với giấc mơ lại diễn ra trong hè nên nó càng giống như một kỳ nghỉ trong mộng đối với anh, một người luôn phải né xa những cuộc vui, không được phép để cho những thứ như hy vọng, viễn cảnh chế ngự, cám dỗ mình .

Hòn đảo Dummy, hòn đảo của những truyền thuyết rùng rợn . Anh chẳng thể tin rằng chuyến du lịch đầu tiên của mình lại là một nơi đầy thú vị như thế . Theo như những gì đọc trên mạng thì có một đống chuyện về hòn đảo đẹp đẽ này . Những kẻ lan truyền tin vịt, đơm đặt, buôn chuyện đã kể biết bao chuyện hấp dẫn và ngày càng cuốn hút hơn về hòn đảo này, đến nỗi có cả một trang mạng xã hội nổi tiếng về hòn đảo này . Trong những lời đồn đại sẽ có phần nào là sự thật về hòn đảo này, theo anh nghĩ thì câu truyện về nhà triệu phú điên rồ kia có lẽ là sự thật . Tòa nhà đó tráng lệ đến nỗi không ai có thể tưởng tượng được nên không lạ gì khi nó ngốn hết tài sản của ông ta . Có lẽ ông ta đã tự sát vì đã điên cuồng dốc hết túi chỉ để xây một tòa lâu đài hình nhân của riêng mình . Sau cái chết của ông ta có rất nhiều người đã đến mua lại hòn đảo bởi sự bí ẩn mà nhà triệu phú kia mang lại . Họ đã xây dựng hoàn thiện lại tòa nhà, giữ gìn nó và không quên bảo quản những hình nộm đã mang lại danh tiếng của đảo như quý ngài Mist .

Nguyễn Thành Phong nghĩ thầm trong đầu : " Một tòa lâu đài cổ kính đầy bí ẩn với sự phục vụ xa hoa đến từ chủ nhân hòn đảo – vị tỷ phú lập dị nhưng đầy quyền lực . Một chàng trai nghèo rớt mồng tơi có thể đòi hỏi điều gì hơn nữa chứ ? Dám cá rằng mình sẽ được thấy rất nhiều điều thú vị cho xem . "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net