Phần 7: Thử Đầm Ngủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đừng Giả Gái Khi Chơi Game Online

Tác Giả: Agam Maura

Crossdress Tiểu Thế Giới


Phần 7: Thử Đầm Ngủ

Tôi mở tủ áo và lấy ra một chiếc đầm ngủ từ trong góc tủ. Do từ trước đến nay tôi vẫn chưa đụng đến bất kỳ một chiếc đầm ngủ nào nên toàn bộ đầm ngủ vẫn còn nằm trong từng chiếc túi zip của cửa hàng. Chiếc đầm ngủ tôi lựa chọn cũng không phải là ngẫu nhiên. Tôi cố tình lựa một chiếc đầm ngủ màu đen bằng lụa vì trông nó có vẻ dày dặn nhất, không mỏng như những chiếc đầm làm bằng thun lưới. Tuy vậy, nó vẫn khá ngắn và để lộ nhiều da thịt. Chưa kể, chiếc đầm ngủ này còn thiết kế xẻ đùi và hở gần như toàn bộ phần lưng. Tôi cũng hết cách! Đây đã là chiếc đầm ngủ kín nhất mà tôi có rồi!

Sau khi lấy chiếc đầm ra khỏi túi zip, tôi bắt đầu thay đồ để ngủ. Tôi cũng không ngại thay đồ trước mặt Dũng. Tôi đã từng thay đồ trước mặt Tuyết, một cô gái, rồi thì hiện tại Dũng có thấy cơ thể tôi hay không cũng chẳng quan trọng. Tôi cởi bỏ chiếc đầm mặc nhà ra, chỉ chừa lại đúng bộ đồ lót trên thân. Sau một lúc suy nghĩ thì tôi cũng cởi luôn cả áo ngực. Mặc áo ngực tương đối khó ngủ. Chưa kể, chiếc đầm ngủ này cũng có phần đệm ngực nên việc có mặc áo ngực hay không thì trông phần ngực tôi vẫn giống như của một cô gái. Chiếc đầm ngủ này rất dễ mặc nên không cần sự trợ giúp của người khác, tôi vẫn tự mình mặc được nó lên người.

Tôi có một thói quen được hình thành từ khi bắt đầu mặc trang phục khác giới, đó chính là soi gương mỗi khi diện xong trang phục. Tôi soi mình vào chiếc gương lớn được gắn trước cửa tủ quần áo. Trong gương là một cô nàng vô cùng gợi cảm và sang trọng trong chiếc đầm ngủ bằng lụa đen. Tôi vô cùng hài lòng với thành quả mình đạt được trong thời gian qua. Vốn dĩ cơ thể và khuôn mặt di truyền từ mẹ của tôi đã rất giống nữ giới rồi nhưng sau quá trình học hỏi và không ngừng luyện tập, thay đổi đã khiến tôi ngày càng trở nên xinh đẹp, gợi cảm hơn.

Tôi vốn là một gã chấp nhất. Chính vì thế, một khi đã quyết định làm điều gì, tôi cũng muốn thực hiện một cách nghiêm túc nhất. Tuy chỉ phải sống trong thân phận một cô gái chỉ trong một năm, tôi vẫn muốn ngoại hình mình giống một cô gái thực thụ. Tôi luôn nghiêm túc tiếp nhận những kiến thức về làm đẹp, trang điểm, lựa chọn trang phục, cử chỉ phụ nữ... từ Tuyết và tập luyện thật chăm chỉ. Rất may, người hướng dẫn cho tôi là Tuyết, một cô gái hoàn hảo nên tôi không cần phải tham khảo quá nhiều tư liệu. Đã có một người hướng dẫn giỏi và sự nỗ lực không ngừng nghỉ, nếu hiện tại tôi còn giậm chân tại chỗ thì tôi cũng quá kém cỏi rồi!

Lúc soi mình trong gương, tôi mới chân chính cảm nhận được vẻ đẹp của chiếc đầm ngủ. Đây là một chiếc đầm dây với cổ áo khoét sâu. Chiếc đầm phối thêm ren từ phần ngực trải dài đến hai bên sườn. Kiểu dáng xẻ đùi của chiếc đầm càng tôn lên vẻ đẹp từ đôi bàn chân thon gọn, mịn màng của tôi. Sau khi soi kĩ bản thân mình trong gương, tôi bước đến chỗ chiếc giường. Dũng lúc này đang quay mặt sang hướng khác. Tôi nhận ra mặt anh ta đang đỏ ké lên khiến tôi vô cùng khó hiểu. Tôi đến gần anh ta và hỏi: "Anh sao thế?" Dũng đáp: "À xin lỗi, trông em gợi cảm quá khiến anh hơi xúc động!" Vốn dĩ tôi thấy hoàn cảnh rất bình thường, sau khi nghe anh ta nói xong, tôi cũng đỏ mặt theo. Tuy chính bản thân tôi khẳng định ngoại hình mình không hề thua kém một cô gái nào nhưng mỗi khi được Dũng khen thì tôi vẫn xấu hổ như trước. Dũng e hèm một tiếng phá tan hoàn cảnh khó xử, anh ta nói: "Đi ngủ thôi nào!"

Sau khi nằm lên giường, tôi đã hiểu được ý nghĩa câu nói của Tuyết. Đầm ngủ quả thực là lợi hại. Cái cảm giác khó ngủ lúc mặc trang phục nữ khác lên giường đã biến mất hoàn toàn khi tôi mặc đầm ngủ. Chiếc đầm ngủ vô cùng nhẹ nhàng và thoáng mát. Thậm chí nó còn thoải mái hơn hẳn những chiếc pajamas nam mà tôi mặc đi ngủ lúc trước. Tôi bắt đầu có một tia ân hận vì sao tôi lại không mặc đầm ngủ sớm hơn. Những chiếc đầm ngủ thoải mái nằm trong góc tủ một thời gian dài xem ra đã chịu nhiều ủy khuất rồi!

Đó là lần đầu tiên tôi nằm kế một người đàn ông khác. Tôi từ nhỏ đã ngủ riêng một phòng nên tôi thậm chí còn chưa bao giờ ngủ cùng với cả cha mình. Trong lòng tôi có một chút hồi hộp và có vẻ như Dũng đang nằm kế bên tôi cũng cảm thấy như vậy. Cả hai cứ thế bồn chồn một lúc thì Dũng đã ngủ thiếp đi. Có lẽ anh ta đã quá mệt mỏi sau ngày dài làm việc, đêm đến lại còn tận tình chỉ dạy tôi. Một lúc sau, tôi cũng chìm vào giấc ngủ.

Tôi thức dậy vào sáu giờ sáng hôm sau. Từ khi chuyển đến nhà Dũng, tôi vẫn duy trì thói quen dậy sớm. Đây cũng xem như một sự thay đổi tích cực với tôi. Tôi mơ màng tỉnh giấc và phát hiện mình đang nằm trong vòng tay của Dũng! Chuyện gì thế này?! Tuy nằm ngủ chung nhưng tối hôm qua cả tôi và Dũng đều bảo trì tư thế cách xa nhau một khoảng. Ấy thế mà bây giờ tôi và anh ta đã nằm sát hơn bao giờ hết. Tôi còn cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể của Dũng. Điều này làm tôi đỏ mặt, có một chút xúc động muốn thoát ngay ra khỏi vòng tay của anh ta. Nhưng tôi đã mau chóng kiềm nén lại sự xúc động này. Dũng đã khá mệt mỏi rồi, tôi không nên vì chút chuyện này mà cắt ngang giấc ngủ của anh ta. Thế là tôi vẫn giữ nguyên tình cảnh như vậy trong sự xấu hổ.

Không lâu sau, Dũng cũng đã thức giấc. Anh ta mở mắt dậy và thấy tôi đang nằm trong vòng tay của anh ta cùng khuôn mặt đang đỏ bừng của tôi. Anh ta vội ngồi dậy nói: "Xin lỗi! Anh không cố ý!" Tôi cũng ngồi dậy ngay sau đó và trả lời: "Không sao ạ!" Chúng tôi lại rơi vào tình cảnh ngượng ngùng như tối hôm qua. Nhưng dĩ nhiên, tình huống này không tiếp diễn được lâu vì Dũng là một người bận rộn. Anh cũng chủ động phá vỡ tình huống khó xử này.

Lúc cùng nhau dùng bữa sáng, Dũng chợt hỏi tôi: "Hiện kiến thức lập trình của em đã đủ để làm thực tập viên rồi đấy. Em có muốn thử làm một thực tập viên ở công ty anh không?" Tôi mừng rỡ hỏi lại: "Được sao? Em dĩ nhiên rất muốn rồi!" Nhưng sau đó, tôi lại nghĩ đến một điều quan trọng. Tôi nói với Dũng: "Nhưng hiện tại, em đang ở trong bộ dạng thế này. Lỡ như... có ai đó phát hiện ra em là con trai thì sao?" Dũng cười trả lời: "Em đừng quá lo lắng! Công ty là của gia đình anh nên khâu giấy tờ sẽ không có ai đi kiểm tra cả! Còn về ngoại hình em thì lại càng không phải lo. Trông em còn đẹp hơn bất kỳ người phụ nữ nào anh từng gặp!" Tôi đáp nhưng lòng vẫn còn chút lo lắng: "Vâng! Nếu anh đã nói vậy thì được ạ!"

Vì là một thực tập viên nên công ty cũng không quá khắt khe về khâu trang phục. Tôi chỉ cần diện những bộ đầm thường ngày và trang điểm một chút là đủ rồi. Tôi cùng Dũng và Tuyết lên xe đến công ty. Lúc đi theo hai người họ vào cửa công ty, tôi vẫn giữ nguyên vẻ thẹn thùng, không dám ngẩng mặt nhìn thẳng, bất kể Tuyết và Dũng liên tục trấn an và cho rằng tôi lo lắng dư thừa. Điểm chúng tôi đến là một văn phòng nhỏ chỉ có hai người. Vừa vào phòng, một trong hai người đã đứng khỏi ghế và nói một cách tía lia: "Chào lão đại! Chào bà chị khó tính! Ý, hôm nay sếp đưa chị dâu đến công ty luôn kìa!"

Dũng cốc nhẹ vào đầu anh ta và nói: "Cậu lúc nào cũng vậy, ít nói một chút thì chết à?! Đây là bạn gái tôi, hôm nay chính thức làm thực tập viên của công ty. Hai người các cậu chiếu cố cô ấy giúp tôi nhé!" Nói xong, Dũng và Tuyết để tôi ở lại rồi bước đi. Trước khi đi, Tuyết còn lườm anh chàng mồm mép và đe dọa: "Dám nói tôi là bà chị khó tính, lát nữa anh biết tay tôi!"

Tôi cúi đầu chào hai người trong phòng. Hai người họ có vẻ đối lập nhau. Một người thì từ đầu đến giờ vẫn trầm lặng, không nói bất kỳ một câu nào. Thậm chí lúc tôi chào anh ta, anh ta cũng chỉ gật đầu chào lại. Còn người còn lại thì cơ miệng hoạt động liên tục, đến cả Tuyết mà anh ta còn dám chọc. Tôi cảm thấy hai người họ có chút quen thuộc, nhưng nhất thời tôi không nghĩ ra quen thuộc ở đâu. Tôi chào anh ta: "Chào anh! Em là người mới, mong được học hỏi nhiều ạ!" Anh ta cười nói rôm rả: "Ấy! Sao chị dâu khách sáo thế?! Đều là người quen cả mà!" Tôi cảm thấy khó hiểu, hỏi lại: "Sao ạ?" Anh ta đáp: "Em là ironthor nè, còn tên kia là lostworld. Chúng ta đều chơi game chung một thời gian dài mà. Lão đại không nói với chị sao? Không lẽ lão đại còn có chị dâu khác?!"

Lúc này tôi mới vỡ lẽ. Chẳng trách tại sao tôi lại cảm thấy bộ đôi này có chút quen thuộc. Có lẽ như tôi đã đoán đúng, ba người họ quả thực là có quen biết ở ngoài. Không ngờ cả ba lại còn cùng làm một công ty. Nhưng thế lại càng tốt, ít nhất tôi sẽ không cảm thấy lạc lõng khi lần đầu làm việc ở một công ty. Tôi nở nụ cười: "Vâng! Chào hai anh! Rất vui được gặp hai anh ở ngoài lần đầu! Em là Bằng, rất mong được giúp đỡ!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net