Chương 44

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tạ Âm Lâu yên lặng ngồi trên chiếc ghế cạnh giường bệnh, vòng ngọc đeo tay rũ trên đầu gối, nhìn ánh mắt Phó Dung Dữ cứ như bị ngâm trong nước lạnh mà không nói một lời.

Cô không nói chuyện, Tạ Thầm Thời bên cạnh đã móc di động ra xem tin tức trên mạng.

Hình xăm trên cổ tay Phó Dung Dữ từ tiệc rượu thương nghiệp tối hôm qua đã bị truyền ra ngoài. Một bức ảnh chụp bóng dáng lười biếng dựa vào sô pha, chất lượng hình ảnh rất rõ ràng. Dưới sự phụ trợ của ánh đèn hoa lệ lộng lẫy, hình xăm chữ Phạn hằn trên cổ tay thon dài giống như dây leo màu đen quấn quanh xương thịt, còn lộ ra hơi thở thành kính của chữ Phạn cổ xưa.

Vì để thu hút sự chú ý của người đọc, phóng viên tin tức trực tiếp sử dụng bức ảnh này khi viết thông cáo báo chí về tiệc rượu.

Ai mà ngờ được chỉ trong vòng một đêm nó đã bị lan truyền rộng rãi một cách nhanh chóng, chưa nói đến việc bị vác lên trên mạng, còn có người cả đêm lục lọi sách tiếng Phạn, giờ phút này, những bình luận nóng sốt mới nhất bên dưới Weibo Official Kinh Tế Tài Chính là:

[Theo lời đồn trong giới kinh doanh, hình xăm chữ Phạn trên cổ tay sếp lớn dịch sang tiếng Trung có nghĩa là Âm Âm, xin phép cho hỏi chút xíu, đây là tên của người phụ nữ bí ẩn nào à?]

[Tò mò chung, hoa văn thần bí này không giống như photoshop, không ngờ rằng kiểu đàn ông đẹp trai tựa ngọc quấn mình trong bộ tây trang thế này cũng sẽ xăm mình!]

[Bạn cùng phòng của tôi dịch ra một nghĩa khác của hình xăm viết tắt, dùng tiếng Trung để nói thì chính là yêu em như yêu sinh mệnh. Cứu tôi! Người đàn ông này được quá đi mất, quả thực đã xem cô ấy thành tín ngưỡng khắc vào máu thịt. Treo thưởng lớn, cho hỏi kiểu đàn ông thần thánh này phải đến chỗ nào xếp hàng mới lãnh về nhà được ạ?]

[...Người dùng không ẩn danh rất ghen tị với người phụ nữ thần bí đang được cả mạng xã hội săn lùng.]

[@Phóng viên Tin Tức Trẻ, trong vòng mười phút tôi muốn biết toàn bộ tài liệu về người phụ nữ Âm Âm bí ẩn này.]

……

Khi Tạ Thầm Thời nhìn thấy những bình luận nóng hổi này, dưới hàng mi đen nhánh hiện ra chút ý tứ tàn bạo. Cách lối đi nhỏ, cậu ấy vừa cảnh giác vừa lạnh nhạt nhìn chằm chằm Phó Dung Dữ, từ khuôn mặt chuyển qua cổ tay phải đang cài khuy măng sét, hình xăm bị ẩn sâu dưới lớp vải mỏng manh. Chẳng cần cộng đồng mạng đào bới, cậu ấy cũng biết rõ chữ Âm đó chắc chắn là của tên Tạ Âm Lâu, là chữ Âm đó!

Không khí trong phòng bệnh hạ thấp, trái lại Phó Dung Dữ ngoại trừ lúc đầu hơi biến sắc ra thì đã nhanh chóng khôi phục lại vẻ bình thường, như thể những việc lớn lao cứ để cho anh, dù là vấn đề sống còn cũng có thể đối phó được: “Thầm Thời, cậu có nhìn chằm chằm tôi thêm nữa thì tôi cũng không xăm tên cậu lên cổ tay đâu.”

Ý anh là như vậy?

Tạ Thầm Thời thực sự muốn đội ơn anh, quay đầu qua mách lẻo với Tạ Âm Lâu: “Chị, đợi lát nữa em bảo Lòng Dạ Hiểm Ác tìm đoàn luật sư đứng đầu đi thưa kiện anh ta, cần phải kiện, dám lấy chữ Âm của chị xăm lên cổ tay, đã lấy được bản quyền độc quyền chưa hả!?”

So với người em trai cao giọng to tiếng thì Tạ Âm Lâu lại rất bình tĩnh. Đáy lòng cô có chút suy đoán, mím môi nhắc nhở một câu: “Em gái, bình thường em nên học tập Tiểu Giới Xích đọc nhiều tin tức giải trí hơn, làm gì có chuyện sử dụng trước là chủ chứ, chữ ‘Âm’ này là tên của chị?”

Tạ Thầm Thời đột nhiên kịp phản ứng, vừa rồi cậu ấy bị lời nói của Hình Lệ lừa gạt, đáy mắt lập tức mất sạch dấu vết lạnh lùng và giận dữ: “Không phải nữ thư ký đó của anh ta……”

Tạ Âm Lâu không vạch trần sơ hở trong lời nói của cậu ấy. Cô ngẩng mặt, đôi mắt trong veo thuần khiết đối diện với Phó Dung Dữ: “Hay là Phó tổng ra khỏi phòng bệnh chỉ thị cho thư ký hủy bỏ thông cáo báo chí đi?”

Có điều hủy bỏ cũng không có tác dụng gì, khởi nguồn là từ trong giới kinh doanh lan truyền ra bên ngoài, người từng nhìn thấy hình xăm của Phó Dung Dữ đều muốn biết người phụ nữ bí ẩn được anh xăm lên cổ tay rốt cục là ai?

Đến giữa trưa, Thang Nguyễn đưa nước thuốc đã đun xong đến bệnh viện, mà bên phía y tá đột nhiên gọi Tạ Thầm Thời đi làm kiểm tra toàn diện, liệt kê một đống vấn đề bảo cậu ấy cần phải đi.

Tạ Thầm Thời có lý do hoài nghi bệnh viện này đang nhằm vào cậu ấy, nhưng lại tìm không thấy chứng cứ.

Trước khi bị thúc giục đi làm kiểm tra toàn diện, cậu ấy túm cổ áo Thang Nguyễn kéo sang bên cạnh, thấp giọng cảnh cáo: “Trông chừng chị tôi uống hết thuốc, một giọt cũng không được lãng phí, nếu không ông đây quay về sẽ xách cậu đi hầm canh với rắn để ăn.”

Thang Nguyễn bị áp lực bởi uy quyền của cậu ấy, toàn bộ quá trình chỉ có thể nhe răng trợn mắt gật đầu.

Trong phòng bệnh, Phó Dung Dữ ở giường bên cạnh đi vào phòng vệ sinh cá nhân thay sang bộ tây trang sạch sẽ, dáng vẻ chắc đang đợi Hình Lệ hoàn tất thủ tục xuất viện sẽ đi ngay. Tạ Âm Lâu ngồi trên ghế uống thuốc, chậm rãi nghĩ làm sao để đổ hết đi.

Thang Nguyễn đóng kín cửa rồi đi đến, khoa tay múa chân nói: [Cậu chủ nói, một giọt cũng không được chừa lại.]

Lưỡi Tạ Âm Lâu đắng chát không muốn nói chuyện. Vì để dỗ cô uống thuốc, nhân lúc trong ngoài không có ai, Thang Nguyễn lén đưa di động cho cô chơi: [Chơi mười phút.]

Trong miệng Tạ Âm Lâu ngậm thuốc còn chưa kịp nuốt xuống đã bất ngờ nhìn thấy tin tức giải trí trên màn hình, trong nháy mắt nước thuốc trôi xuống cổ họng bị sặc, đắng đến nỗi khiến cô thở hổn hển.

Mà tầm mắt chợt dừng lại trên giao diện Weibo.

Để cô giết thời gian, Thang Nguyễn trực tiếp nhấp mở bảng hot search, giờ phút này có hai đề tài đứng hạng ba là #Người phụ nữ bí ẩn Trình Nguyên Tịch#, #Hóa ra hai nhân vật thần tiên tôi đu xuyên biên giới lại là tình nhân?#

Tạ Âm Lâu cầm di động qua, thay vì nhấp vào đề tài trước thì cô lại nhấp mở chủ đề sau.

Đề tài tai tiếng này là sau khi hình xăm chữ Phạn trên cổ tay Phó Dung Dữ bị thông cáo báo chí công bố trước mọi người, có kẻ lắm mồm đào ra hot search hình xăm trên người Trình Nguyên Tịch lúc trước và so sánh hai bức ảnh chất lượng cao với nhau.

[Chỉ đường đến bài đăng trên diễn đàn tám chuyện nào đó, có tiết lộ cho rằng nữ hoàng vũ đạo không chỉ một lần bị bóc phốt trên sân khấu có ông chủ lớn nâng đỡ, mà lần trước khi múa điệu Quý phi, cô ấy từng để lộ hình xăm chữ Phạn này, sau đó lúc lên hot search còn giải thích đó là biệt danh của cô ấy.]

Tuy rằng Trình Nguyên Tịch đã thông báo trên Weibo rằng mình sẽ rời khỏi giới, nhưng trong diễn đàn của giới vũ đạo vẫn bàn luận rất sôi nổi, chưa đến nửa giờ sau khi hình xăm của Phó Dung Dữ bị phóng viên tin tức công khai đã có người đăng bài nhắc đến:

[Đã phá được án, ông chủ lớn nâng đỡ Trình Nguyên Tịch chính là sếp lớn hàng đầu trong giới kinh doanh - Phó Dung Dữ.”]

[Xem ra những bài bóc phốt trước đây đều là bằng chứng xác đáng, lờ mờ đoán là Trình Nguyên Tịch và tư bản chắc chắn đang ở bên nhau, hoặc là đã từng ở bên nhau, hình xăm cùng phong cách thế này, đã thế còn là biệt danh của Trình Nguyên Tịch, công khai tình cảm kiểu này cũng lãng mạn quá đi.]

[Trình Nguyên Tịch có mệnh thần tiên đây sao vậy, đã múa giỏi lại còn được người đàn ông lạnh lùng cấm dục này yêu nữa, ngọt ngào chết tôi rồi!]

[Dưới Weibo Official Kinh Tế Tài Chính có người dịch ra được chữ Phạn trên cổ tay sếp lớn, còn có một nghĩa dịch sang tiếng Trung là yêu em như sinh mạng, sếp lớn tham gia tiệc rượu thương nghiệp khoe hình xăm trước mặt mọi người, nhất định là muốn cho @ Trình Nguyên Tịch một thân phận chính thất đúng không?]

[ Nguyên Tịch và Phó Dung Dữ xứng đôi đến lạ, tôi hâm mộ quá!⌋

……

Nội dung của những bài đăng này đều được bê lên Weibo không chút chậm trễ, Tạ Âm Lâu đọc xong từng câu từng chữ, lại thấy bình luận mới của cư dân mạng nói rằng: [Trình Nguyên Tịch rời khỏi giới là vì chuẩn bị gả vào nhà giàu phải không? Suy cho cùng cô ấy chỉ học múa, đâu nhất thiết phải suốt ngày đưa chuyện đời tư lên mạng để người ta bàn tán xôn xao.]

[Lầu trên nói quá đúng luôn, Phó Dung Dữ trong giới kinh doanh nổi tiếng khiêm nhường bí ẩn, hẳn là không muốn bà xã của mình bị người khác nhòm ngó như con thú hiếm, hơn nữa số tiền anh ta kiếm được từ giới đầu tư đủ nuôi đứt mười Trình Nguyên Tịch...]

[Đường này ngọt đến nỗi tôi hoa mắt chóng mặt luôn rồi, vốn tưởng trước đây Trình Nguyên Tịch bị xóa khỏi hot search và đưa ra lời tuyên bố, cô ấy đã cầm chắc kịch bản của chim hoàng yến, ai ngờ lại là tình yêu hai chiều. Sau này tôi có tìm bạn trai cũng muốn trên tay anh ấy xăm tên của tôi bằng chữ Phạn.]

[Tôi thấy hay là hai nhân vật thần tiên này cứ dứt khoát công bố tin kết hôn luôn đi, ít nhất phải là kiểu đăng bài thông báo ba ngày ba đêm mới không làm mất giá trị con người của Phó Dung Dữ.]

Đầu ngón tay dừng lại ở ba chữ tin kết hôn trên màn hình di động, mặc dù Tạ Âm Lâu biết hiện tại Phó Dung Dữ và Trình Nguyên Tịch không có quan hệ gì, nhưng vô duyên vô cớ lại có cảm xúc khó chịu ảnh hưởng đến suy nghĩ của cô.

Giống như không thể nói rõ đó là vị giấm chua hay là vị của sự ghen ghét. Qua vài giây yên lặng, Tạ Âm Lâu một hơi uống cạn số thuốc Đông y còn lại, mùi vị đắng chát nồng đậm khiến cô chảy cả nước mắt.

Lúc này Hình Lệ giẫm lên đôi giày cao gót có thể đạp chết người của mình đẩy cửa cộc cộc đi vào: “Phó tổng, năm giờ chiều nay anh còn một buổi họp báo về dự án đầu tư, các phóng viên đều đã đến từ sớm, còn có hot search nói về tin kết hôn của anh...”

Cô ấy sực nhớ ra trong phòng bệnh không chỉ có một mình Phó Dung Dữ, bèn ép chặt lưỡi cắt đứt những gì định nói tiếp.

Sau đó từ góc nhìn của bản thân, Hình Lệ nhìn thấy Tạ Âm Lâu ngồi ở mép giường đang khóc, cậu bé câm ở bên cạnh luống cuống tay chân đưa khăn giấy qua, đồng thời ném di động vào lớp chăn tuyết trắng.

Trên màn hình đang dừng tại giao diện hot search của Weibo, ánh mắt Hình Lệ đảo quanh nửa vòng, trong ba giây ngắn ngủi nhanh chóng phản ứng lại, cô ấy chọn cách mạnh dạn đến gõ cửa phòng vệ sinh bên cạnh: “Phó tổng, không ổn rồi, ở trên mạng có người bịa đặt tin kết hôn của anh chọc cho cô Tạ khóc rồi.”

——

Một phút sau.

Tạ Âm Lâu ngồi ở mạn giường nhìn chằm chằm người đàn ông tuấn tú gần trong gang tấc đang xoa khóe mắt ửng đỏ giúp cô, muốn giải thích là bị thuốc đắng làm cho phát khóc, ngặt nỗi giải thích kiểu gì cũng không có ai tin, muốn né tránh thì lại bị Phó Dung Dữ ôm vào lòng, vầng trán dán lên lớp vải lạnh lẽo trên người anh, mang theo mùi hương tuyết tùng làm người ta say đắm.

Anh đã thay sang bộ âu phục màu xám nhạt vô cùng thích hợp, khí chất cũng dịu dàng hơn một chút, bàn tay phủ lên đầu cô vỗ về: “Không phải anh đã giải thích với em là anh và Trình Nguyên Tịch không có bất cứ quan hệ gì rồi sao...Em tin anh một lần đi, đừng vì những tin đồn thất thiệt đó mà tổn hại đến tinh thần.”

Hình Lệ đứng bên cạnh cũng chứng minh Phó Dung Dữ trong sạch: “Cô Tạ, cô phải tin tưởng Phó tổng, về việc Trình Nguyên Tịch lén xăm ở cổ tay nhiều năm nay, ngay cả anh Phó ở nhà cũng không biết sự tình, thật sự không ai biết cả.”

“Tôi đâu có khóc.”

Mặc dù Tạ Âm Lâu thừa nhận trong lòng không thoải mái, nhưng ngoài miệng vẫn không thể để lộ ra dù là một chữ.

Cô hơi nghiêng đầu, da mặt trắng mịn bị cúc áo tây trang của người đàn ông ấn vào làm cho ửng hồng, nét mặt rất chi khổ sở: “Không phải anh có buổi họp báo sao, đi nhanh đi.”

Phó Dung Dữ không nhúc nhích, ánh mắt sâu thẳm nhìn chăm chú khi cô né tránh, rõ ràng có thể thấy được đuôi mắt đỏ lên.

Trong quá trình giằng co, Tạ Âm Lâu cảm thấy dường như không khí không lọt vào phòng bệnh nổi, muốn đứng dậy đi đến bên cửa sổ thì cổ tay thon gầy lại bị anh lần nữa nắm chặt, vừa quay đầu đã nghe thấy giọng nói trầm thấp của người đàn ông nói rõ từng chữ: “Buổi họp báo hôm nay hủy bỏ, anh sẽ tổ chức cuộc họp báo khác để công khai làm sáng tỏ tin đồn với Trình Nguyên Tịch.”

Tạ Âm Lâu ngơ ngác nhìn khuôn mặt tuấn tú của Phó Dung Dữ, nhất thời không biết nên đáp lại anh thế nào. Đôi mắt màu hổ phách cực kỳ xinh đẹp của Phó Dung Dữ cứ như thể muốn giam cầm cô, nửa câu sau tràn ra từ đôi môi mỏng khơi dậy trong cô cảm xúc khó tả: “Ngay trước mặt em.”

Anh rời khỏi phòng bệnh này, rời khỏi bệnh viện này, cũng muốn đưa Tạ Âm Lâu đi theo.

Thái độ mạnh mẽ đến mức không cho cô cơ hội để từ chối, trực tiếp dặn dò Hình Lệ đi thông báo về cuộc họp báo, còn Thang Nguyễn không rõ đầu cua tai nheo đứng bên cạnh nhìn thấy mọi người sắp sửa bỏ đi.

Cậu ấy đột nhiên lay lay người Hình Lệ cách mình gần nhất, khoa tay múa chân nói: [Làm ơn…… cũng dẫn tôi theo với, nếu em trai cô chủ về đến mà không nhìn thấy cô chủ sẽ nổi điên xách tôi đi hầm canh rắn mất.]

Thang Nguyễn dùng đôi mắt nai con cầu xin giúp đỡ khiến người ta thương tiếc vô cùng, giống như một con vật nhỏ vô hại vậy.

Tình thương của người mẹ tràn lan trong lòng Hình Lệ, vỗ vỗ đầu cậu ấy: “Vừa thấy đã biết ngay là bình thường hay bị Tạ Thầm Thời ngược đãi tinh thần, chậc chậc, chị chống lưng cho em nhé, ngoan!”

Xe đã đỗ ở bên ngoài bệnh viện, Tạ Âm Lâu được đưa lên xe trong trạng thái lơ đễnh, thấy tài xế khởi động, bả vai được bàn tay dịu dàng của Phó Dung Dữ ôm lấy không thể động đậy, vô thức quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe, khẽ nói: “Em trai em——”

“Cô Tạ, cô cứ yên tâm trăm phần trăm, Phó tổng của chúng ta mới gia hạn viện phí thêm hai đêm cho cậu chủ nhỏ cao quý, tiện thể cho cậu ấy làm kiểm tra toàn diện cao cấp, ngay cả hạng mục của khoa thần kinh cũng có nữa, tuyệt đối bảo đảm khi cậu ấy xuất viện, thể xác và tinh thần đều khỏe mạnh!”

Mấy chữ “thể xác và tinh thần đều khỏe mạnh” được Hình Lệ nghiến chặt ở kẽ răng.

Suy cho cùng cô ấy cũng là người bị hại khi Tạ Thầm Thời nằm viện biến đổi tâm tính.

Sau khi Tạ Âm Lâu tiêu hóa xong những lời này, khóe mắt nhìn về phía Phó Dung Dữ đang ngồi bên cạnh, hỏi từng chữ rõ ràng: “Kiểm tra xong phải mất bao lâu?”

Cô định nhẩm tính thời gian, đợi đến khi cuộc họp báo kết thúc xem có thể kịp thời chạy về bệnh viện không.

Phó Dung Dữ cúi đầu, hơi nóng từ đôi môi mỏng phả lên hàng mi cong vút của cô, dùng giọng điệu cực kỳ nhẹ nhàng hời hợt nói: “Năm sáu tiếng đồng hồ gì đó.”


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net