Chương 46 - Chương 50

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Ân nhắc nhở bệ hạ nên đi ra.

Gương mặt Lâm Ân trở nên đau khổ, bệ hạ không muốn ra thì ông còn có biện pháp gì. Lại kêu lần nữa, bên trong xe ngựa vẫn không có ai phản ứng. Đón lấy ánh mắt của Lưu Phó Thanh, Lâm Ân đành phải nhắm mắt hít sâu, vén rèm xe lên một góc, nhìn vào bên trong thưa, "Bệ hạ, đến phủ Thừa Tướng."

Mọi người nhìn cảnh tượng bên trong xe ngựa phải mất một lúc lâu mới hoàn hồn.

An Hoằng Hàn cầm khăn trong tay, nhẹ nhàng lau miệng cho con chồn nhỏ. Bộ dáng tỉ mỉ săn sóc như không phải hình ảnh chân thật. Giống như không nghe thấy bọn họ la lên, An Hoằng Hàn chỉ để ý làm sạch sẽ móng vuốt với miệng con chồn nhỏ, rồi mới chậm rãi ngẩng đầu lên, "Trẫm lúc nào cho phép ngươi vén rèm xe lên?"

Giọng nói lạnh lùng hà khắc không có chút phập phồng.

Chú thích:
(1)Cụp đuôi ứng xử: ý hiểu là nhìn sắc mặt người khác mà đối đãi, biểu hiện, thể hiện sự dè dặt, e ngại cẩn thận trong từng hành động việc làm.

(2)Mặt rồng: rồng biểu tượng của con vật cao quý, thường dùng để chỉ vua chúa ngày xưa => ý nói đến hoàng thượng.

(3)Thường phục: là quần áo mà người dân bình thường mặc.

(4)Thiên tử: nghĩa là con trời ý chỉ hoàng đế.

  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net