Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"... Cho nên, hy vọng mọi người tín nhiệm tôi, bỏ phiếu cho tôi, tôi sẽ dẫn dắt hội học sinh trở nên càng tốt hơn, vì trung học tư lập Bắc Ước, vì tất cả học sinh của Bắc Ước mà phục vụ."

Bên trong hội trường của trung học tư lập Bắc Ước, Đặng Ngư đang tham gia tranh cử chức vị chủ tịch hội học sinh, mặc dù là một trong số ít omega hiếm hoi của trường học nhưng cậu không hề hoảng loạn, biểu hiện so với mấy alpha trên khán đài trước đó có phần còn dửng dưng hơn.

Xã hội ngày một phát triển, ngày nay thế giới đã sớm là đất dụng của alpha, do alpha nắm quyền từ cấp cao nhất, đương nhiên nguồn tài nguyên cùng đãi ngộ của alpha cũng là đứng đầu trong các giai cấp, bất luận là beta hoặc omega, trừ phi có cha mẹ là alpha, nếu không cả đời liền chỉ có thể ở tầng lớp thấp nhất của xã hội, làm những công việc mệt mỏi nhất, nhàm chán nhất, lấy được chút ít tiền lương hàng tháng, cả đời cứ như vậy không thể cất đầu lên nổi.

Dĩ nhiên, cũng không thể loại bỏ hai trường hợp đặc biệt, một là làm vợ nhỏ cho alpha nào đó, do sự điều chỉnh luật hôn nhân, tất cả alpha đều có thể cưới một lúc nhiều vợ, nhưng trường hợp hôn nhân giữa hai người đều không phải alpha, thì như cũ duy trì chế độ một vợ một chồng.

Nói cách khác, giai cấp cầm quyền, alpha giống như thực dân bá đạo tàn nhẫn, mà beta cùng omega chính là bị bọn thực dân đó cai trị, chỉ có thể phục tùng vô điều kiện những an bài của alpha.

Trường hợp thứ hai thì cần beta và omega thật sự ưu tú, ưu tú đến mức vượt qua hoặc có thực lực ngang hàng với alpha thì mới mong đạt được những loại đãi ngộ cùng tài nguyên giống alpha.

Mà loại người thứ hai. Giống như trên khán đài lúc này, có thể làm cho cả đám alpha của trung học Bắc Ước thấy ngứa mắt, Đặng Ngư.

"Cậu ta nghĩ gì vậy? Trường học có 70% là alpha, sẽ bỏ phiếu cho một omega sao?" Đồng Diễn ngồi ở hàng cuối cùng xem náo nhiệt, hắn đối với loại công việc làm sai vặt cho mấy giáo viên beta này không có tí hứng thú nào, thế nhưng cũng không nhìn nổi dáng vẻ tràn đầy tự tin kia của Đặng Ngư, không nhịn được lên tiếng giễu cợt.

"Cậu không hiểu rồi! Trong trường chúng ta có rất nhiều nữ alpha thích Đặng Ngư, nói cậu ấy là một quả hạch nhỏ kiên cường đi ngược gió, vừa bền bỉ lại vừa ngon miệng, bọn họ đều muốn cưới về kia!" Cố Mai mở miệng nói, là một nữ alpha, tất nhiên cùng với đám người ngồi dưới chung một phe, không ngại xem kịch vui mà phổ cập cho họ một chút kiến thức

"Ai?" Một âm thanh trầm thấp vững vàng vang lên, nhàn nhạt mang ý tứ khinh thường. Lý Hiếu Khải mở mắt ra, nhìn về phía Cố Mai: "Ai muốn cưới hắn?"

Cố Mai hạ thấp giọng, ngoài ý muốn nhìn Lý Hiếu Khải, sau khi vào hội trường, ngồi xuống Lý Hiếu Khải liền không cho phép mọi người quấy rầy hắn, nói tối hôm qua vừa làm một pháo, hôm nay tới trường học ngủ bù.

Lý Hiếu Khải ánh mắt lạnh lùng: "Đã tỉnh, cậu nói ai muốn cưới Đặng Ngư?"

"Nhiều lắm, nhất thời không nói được." Cố Mai bỉu môi, không biết tại sao Lý Hiếu Khải lại đột nhiên tò mò vấn đề này của Đặng Ngư.

"Khải ca, chẳng lẽ. . ." Đồng Diễn gian manh nhìn Lý Hiếu Khải cười cười, dựa theo Lý Hiếu Khải từ lớp 9 đã được khai trai*, không kiêng kị gì mà đối với Đặng Ngư có hứng thú thì....cũng không phải là không thể nào.

*không còn là trai tân nữa

"Đệt!" Lý Hiếu Khải trên mặt có chút tàn khốc:" Lão tử liền muốn nhìn một chút xem tên alpha nào không có phẩm vị sẽ đi thích một người như cậu ta."

Lý Hiếu Khải giọng mãnh liệt, mang nồng nặc khinh thường cùng chán ghét.

". . ."

". . ."

Đồng Diễn cùng Cố Mai trao đổi ánh mắt, không hẹn mà cùng dừng lại trêu chọc đối với Lý Hiếu Khải. Không biết là do ngủ không dủ giấc thức dậy liền sinh khí hay sao, tóm lại tính khí người này đột nhiên bạo ngược không hiểu nổi.

Rất nhanh, tất cả những ứng cử viên đã phát biểu xong, nhân viên công tác liền phát cho mỗi người một phiếu bầu chọn, chỉ cần ghi tên người mà mình muốn bầu vào phiếu là được.

"Đưa đây!." Lý Hiếu Khải nhìn Đồng Diễn cùng Cố Mai, hai người kia vừa mới chuẩn bị tùy tiện chọn một người ghi bừa vào, song không rõ vì sao Lý Hiếu Khải lại chìa tay về phía bọn họ.

"Đưa phiếu bầu đây, chẳng phải chọn ai đối với các cậu cũng giống nhau sao?"

Nhìn hai người kia còn không có ý định đem phiếu bầu giao cho mình, Lý Hiếu Khải đứng dậy, trực tiếp tiến lên đem hai tờ đơn còn trống không của hai người kia đoạt lại, tiếp theo hắn liền đạp một cước không nhẹ vào hàng ghế phía trước, lập tức một hàng người ngồi ghế phía trước ngay ngắn quay đầu lại nhìn hắn.

"Mấy cậu cũng đưa phiếu bầu lại đây." Lý Hiếu Khải ánh mắt nguy hiểm, giọng lạnh như băng.

Phần lớn mọi người nghe vậy cũng tựa như dâng phiếu bầu lên cho Lý Hiếu Khải, dẫu sao cũng không chọc nổi thái tử gia này. Ngoài ra cũng chỉ còn hai beta mặt dày không chịu khuất phục, họ không đưa ra phiếu bầu, Lý Hiếu Khải nhìn qua phiếu bầu của họ, ngược lại cũng không cưỡng ép mà hừ lạnh một tiếng rồi đi ra ngoài.

"Cậu vừa ý người nào? Muốn bỏ phiếu cho ai a?" Đồng Diễn lại gần muốn xem xem Lý Hiếu Khải có thể ưu ái cho ai cả một xấp phiếu như vậy, thế nhưng bị Lý Hiếu Khải đẩy ra, hắn cầm bút tựa bên ô cửa sổ xoạt xoạt nhanh chóng điền vào, sau đó lại đi vào hội trường đem hơn hai mươi tờ phiếu quang minh chính đại bỏ vào thùng đựng phiếu.

Lúc đi ngang qua hàng đầu tiên, ngay tại nơi Đặng Ngư đang ngồi, Lý Hiếu Khải không khỏi nhíu mày một cái, trong đầu nghĩ 'mẹ! cái khí chất bạch ngọc lan thối nát này, mình sớm muộn gì cũng đem toàn bộ đều loại bỏ'.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net