Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Có lầm không vậy? !" Đồng Diễn nghe phát thanh của trường thông báo về thành viên mới của hội học sinh, nhất thời không thể tin được nói:"Có thể nào là do mấy người thầy giáo, cô giáo beta kia âm thầm ra tay?"

Đặng Ngư thành công trúng tuyển vị trí chủ tịch hội học sinh, mặc dù so với người hạng nhì chỉ hơn kém 2 phiếu bầu, nhưng chính là đã trúng tuyển, tiếp theo cậu ta còn có thể đứng trước toàn trường phát biểu cảm nghĩ, quả thật là phong đầu vô lượng.

"Đây dường như là lần đầu tiên kể từ khi thành lập, trường chúng ta có một omega là hội trưởng." Cố Mai chậc chậc hai tiếng, cầm lấy điện thoại mở ra diễn đàn của trường, một bên là đám alpha tỏ ý xem thường Đặng Ngư, một bên là đám beta cùng omega ủng hộ Đặng Ngư trở thành đại biểu, cả hai bên đang không ngừng xâu xé nhau trên diễn đàn, náo nhiệt vô cùng.

"Thật quá mất mặt!" Đồng Diễn rõ ràng khó chịu, cậu lấy điện thoại liên tục tìm kiếm, thế nhưng vẫn còn chưa tìm xong, từ đằng sau ghế đột nhiên bị đạp một cước, thế là cậu mang một bộ tư thế xấu xí, gọi thẳng ra là "Chó ăn cứt " mà té xuống đất

"Mịa! ai vậy!?"

Đồng Diễn bò dậy quay đầu quát, chỉ thấy Lý Hiếu Khải ngồi ở phía sau hắn, một tay xoay bút, biểu tình lười biếng:"Cậu muốn làm gì?"

Thấy người đá mình chính là Lý Hiếu Khải, Đồng Diễn mặc dù tức giận nhưng cũng chỉ có thể nuốt ngược vào bụng, cậu dựng lại cái ghế bị ngã rồi ngồi xuống: "Cậu vì sao đá tớ?"

"Cậu cầm di động như vậy là muốn làm gì?" Lý Hiếu Khải giống như là đang cùng Đồng Diễn tán gẫu.

"Tìm cô của tớ, để bà ấy khiến cho Đặng Ngư rút lui". Đồng Diễn âm u cười nói, cô của cậu là phó giám đốc bộ giáo dục, cũng là hiệu trưởng của Trung học tư lập Bắc Ước, một beta vô cùng ưu tú.

"Cậu nếu rảnh rỗi liền có thể đem mấy omega bị đám alpha ép gả ép cưới kia dụ về dưới tay mình, cũng coi như làm việc tốt, còn hơn là suốt ngày đi kiếm chuyện với một oán phụ." Lý Hiếu Khải nói chuyện cay độc, nói tới Đồng Diễn suýt nữa không thở được, mở to mắt nhìn hắn:''Khải ca, tớ lúc nào chọc đến cậu..."

Lý Hiếu Khải lướt qua tầm mắt, "Đinh ~"nhận được một tin nhắn, cậu cầm điện thoại lên mở ra xem, là từ một omega, con trai của một quan chức mà cậu gặp được trong thọ yến ai đó cậu cũng chẳng nhớ rõ. Omega này lớn hơn Lý Hiếu Khải hai tuổi, mấy ngày nay luôn nhắn tin đưa đẩy với cậu, nói rằng muốn biết mùi vị của Lý Hiếu Khải.

Đây còn không phải là đang cầu xin để bị làm.

Khoa học kĩ thuật của nhân loại ngày một phát triển, phàm là người có tiền, trong thời kì mang thai liền có thể sử dụng một loại thuốc vô cùng đắt giá, cũng không hề có tác dụng phụ, thuốc này có thể làm cho tin tức tố được nâng cao, như vậy sau khi sinh ra đứa trẻ không chỉ sở hữu một loại mùi, mà khi chúng trưởng thành, tiến vào kì phát tình sẽ phát ra mùi hương cơ bản đã được nâng cấp, trừ công dụng trợ hứng, nó còn là thứ tượng trưng cho thân phận, alpha cũng có nhiều loại khác nhau, càng ở đỉnh chóp kim tự tháp, mùi vị của alpha lại càng mạnh mẽ.

Cho nên không chỉ là Omega, ngay cả rất nhiều Alpha cũng đều tò mò muốn biết tin tức tố nâng cao của Lý Hiếu Khải, là con em xuất thân từ gia tộc phú quý bậc nhất, thời điểm giao phối rốt cuộc có thể phát ra mùi vị gì?!.

"Hiếu khải. . . Ách. . . Ngô. . . tôi phát tình. . ." Omega kia vậy mà lại tự an ủi cho cậu nhìn, dang rộng hai chân hướng về phía ống kính, ở giữa chân chất lỏng tuôn ra giàn giụa, omega kia liền quờ quạng bắt lấy một cái gậy mát sa nhanh chóng đâm vào miệng huyệt đỏ rực với tốc độ cực nhanh.

"Đệt!"

Trong phòng học lúc bấy giờ chỉ còn alpha, nghe được âm thanh như vậy tất nhiên liền không thể bình tĩnh, rối rít chạy đến:"Khải ca cậu thực không phúc hậu, một mình coi phim đen!'

"Cùng nhau xem đi a!"

Lý Hiếu Khải đem điện thoại di động ném đi, mặc cho bọn họ quan sát mấy đoạn phim mà omega kia liên tục gửi tới.

"Các cậu làm gì vậy!"

Có người đứng trước cửa phòng học lớn tiếng quát, phần lớn Alpha căn bản không thèm để ý, bọn họ tiếp tục xem mấy đoạn phim cực phẩm đang liên tục được gửi tới, Lý Hiếu Khải ngẩng đầu, liền thấy Đặng Ngư nhíu chặt chân mày, phía sau còn có hai người đoán chừng là thành viên hội học sinh, cũng đi theo đang đứng ở cửa phòng học.

Thấy không ai đáp lại, Đặng Ngư liền trực tiếp đi vào, âm thanh đoạn phim kia mở lớn vô cùng, muốn không nghe cũng không được, Đặng Ngư đi vào giữa đám người, nhanh tay đoạt lấy điện thoại xoá sạch mấy đoạn phim.

"Trường học không cho phép alpha xem phim đen trong lớp, các cậu không biết sao? !" Đặng Ngư bày ra khuôn mặt nhỏ hung ác, tràn đầy khí thế quả thật giống y như một alpha.

"Ai bảo cậu xen vào việc của người khác?"

"Đệt, cậu tưởng ngồi lên chức hội trưởng là có thể lên mặt hả?"

"Mẹ nó! cút nhanh lên. . ."

...

Không một ai đem Đặng Ngư để vào mắt, Đặng Ngư khẽ cười một tiếng, từ trong túi quần lấy ra điện thoại di động đem tình huống cả đám người chụp lại:"Tối nay người nhà của các cậu chắc sẽ nhận được tin các cậu ở trường xem phim đen đấy.''

Sau đó cậu quay đầu hướng về hai người phía sau nói:"Căn cứ vào hình này tìm ra tên của từng người, mỗi người đều phải bị xử phạt."

"Còn nữa, điện thoại di động này là của ai?" Đặng Ngư đưa tay lên, lạnh giọng hỏi.

"Tôi." người không hề có mặt trong đám người tụ tập lúc nãy, Lý Hiếu Khải ở bên kia phòng học đứng lên, ánh mắt mang theo một vẻ không sợ trời không sợ đất cười cười, lười biếng nói.

Đặng Ngư quay đầu nhìn hắn, ánh mắt lại không hề mang theo vẻ cường ngạnh như lúc nãy, như là có chút rối rắm không biết làm sao.

"Cậu ra đây một chút." Đặng Ngư đi tới bên người Lý Hiếu Khải, ngẩng đầu nói, âm thanh so với khí thế cao vút khi nãy có hơi hạ xuống.

Nói xong Đặng Ngư liền xoay người đi ra ngoài, Lý Hiếu Khải mặc kệ sự im lặng của bạn học trong lớp, cười híp mắt đuổi theo Đặng Ngư.

"Lần này xem như bỏ qua, lần sau cấm tuyệt cậu không được mang mấy thứ như vậy vào trường học." Trong văn phòng của hội trưởng hội học sinh, Đặng Ngư mang ánh mắt không vui nhìn Lý Hiếu Khải, nhưng cuối cùng vẫn là đem điện thoại di động bỏ lên bàn, để cậu ta lấy về.

Lý Hiếu Khải tựa vào trên tường, thái độ bất cần nhìn chằm chằm Đặng Ngư:"Tại sao lại bỏ qua a?"

Chân mày Đặng Ngư nhíu lại một chút, dường như đang giận Lý Hiếu Khải lại còn không biết cảm kích mình.

Lý Hiếu Khải đứng thẳng, nhấc chân đi về phía chỗ ngồi của Đặng Ngư ở đó, từng bước từng bước càng ngày càng gần, Đặng Ngư cảm nhận được áp bức, cậu hơi lui người về phía sau một chút, cả cơ thể cũng có phần rụt lại.

Lý Hiếu Khải áp sát bên cạnh cậu, đưa tay chống lên bàn, ước chừng là đem Đặng Ngư bao vây lại trong ngực:"Tại sao bỏ qua, hội trưởng?"

Thanh âm đè thấp đầy từ tính, mùi vị alpha cường thế truyền vào mũi Đặng Ngư, rất nhanh cũng lan khắp căn phòng:" Cậu phải trừng phạt tôi a, tôi cũng có phạm lỗi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net