Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"....Cho nên, sau khi đã thảo luận kĩ càng, Lý Hiếu Khải ở nơi công cộng cố tình phát ra tin tức tố làm ảnh hưởng đến omega, gây ra hành động vi phạm nội quy nhà trường, bị cấm túc xem xét, những người còn lại toàn bộ đều bị cảnh cáo."

Sáng sớm thứ hai, dưới sân trường của trung học Bắc Ước, Đặng Ngư phát biểu nhậm chức, thông báo về việc bản thân giành được hạng nhất trong cuộc bầu chọn hội trưởng hội học sinh.

Lý Hiếu Khải vận một bộ đồng phục qua loa, ống quần bên cuộn bên xoã, trong tay là mảnh giấy nhăn nhúm không biết moi từ đâu ra, đứng ở ngay bên cạnh Đặng Ngư ăn mặc nghiêm chỉnh.

"Tiếp theo Lý Hiếu Khải tự kiểm điểm trước toàn trường." Đặng Ngư xụ mặt, đem micro trong tay đưa cho Lý Hiếu Khải.

Lý Hiếu Khải thô lỗ đoạt lấy micro, mang một dạng biểu tình ngang ngược, một tay đem tờ giấy bị cuộn tròn mở ra.

"Đặng Ngư này vừa mới nhậm chức liền cho Lý Hiếu Khải lên giàn đầu tiên a..."

"Thật ngầu, quả nhiên không hổ là quả hạch nhỏ!"

"Cũng quá soái rồi! loại con nhà giàu như Lý Hiếu Khải đây cũng phải có người trị một chút!''

...

"Im miệng!" Lý Hiếu Khải phát ra hai chữ, âm thanh nhàn nhạt theo micro truyền khắp sân trường, tuy không phải quát lên nhưng hình như nghe ra tâm tình cũng không được tốt cho lắm.

Lý Hiếu Khải ánh âm trầm nhìn khắp sân trường, rất nhanh những tiếng thầm thì to nhỏ đều biến mất.

Đặng Ngư xoay đầu lại trừng mắt với Lý Hiếu Khải, cơ thể dưới ánh nắng liền toả sáng tinh khôi, cả người viết đầy hai chữ "ưu tú".

"Khụ!" ho khan một cái, Lý Hiếu Khải đem tờ giấy trong tay lấy ra, giọng ngông nghênh:"Bản kiểm điểm: Người viết, Lý Hiếu Khải. Em không nên dùng tin tức tố câu dẫn hội trưởng hội học sinh, để cho hội trưởng suýt chút nữa..."

"Nói cái gì vậy!" Giáo viên ngồi hàng đầu tiên nghe vậy liền đứng dậy nhìn Lý Hiếu Khải hô to:" Ai bảo em viết bản kiểm điểm như vậy? !" vừa nói vị giáo viên kia quay đầu nhìn nhân viên phụ trách âm thanh, nói:"Mau tắt, đem phát thanh tắt!"

"Mặc dù tin tức tố của em là độc nhất vô nhị, trên đời không có loại thứ hai, rất nhiều người muốn ngửi, nhưng hội trưởng lại không muốn, em nên tôn trọng..."

"Tách" nhân viên âm thanh nhanh tay rút sợi dây điện kết nối micro, âm thanh dừng lại, trong sân trường vang lên từng đợt âm thanh tiếc nuối, hình như là vì không nghe được nội dung tiếp theo của bản kiểm điểm kia."

Lý Hiếu Khải nhìn về phía trước, Đặng Ngư mặt đỏ bừng, hai tay nắm chặt thành quyền, rốt cuộc tâm tình tốt lên một chút cười cười:"Hội trưởng, còn đọc sao? Bọn họ không muốn tôi đọc nữa."

Đặng Ngư nghiến răng, đi về hướng của Lý Hiếu Khải rồi chìa tay ra, Lý Hiếu Khải cũng rất phối hợp đem tờ giấy nhăn nhúm đặt vào trong tay Đặng Ngư:"Uổng công viết cả một đêm, cũng không để tôi đọc xong."

Đặng Ngư lại trừng mắt với Lý Hiếu Khải:"Viết lại!"

Cấm túc là từ giờ cơm tối đến mười giờ rưỡi, trong khoảng thời gian này, học sinh ở được đưa vào phòng giám sát có hẳn một giáo viên canh chừng. Trong phòng giám sát này hầu hết là học sinh không nghe lời, thích gây chuyện.

Đặng Ngư đẩy cửa ra liền thấy bên trong phòng giám sát, ở phía bên trái tụ lại đầy người, ngược lại ở phía bên phải thì trống không, cũng chỉ có một người ngồi tít ngoài sau, bộ dáng lưng tựa ghế thật ngả ngớn.

"Ồ! hội trưởng đến thăm chúng tôi sao?" một tên mập mạp kinh ngạc lên tiếng, sau đó cùng mấy người xung quanh thầm thì rỉ tai nhau, Đặng Ngư dùng thước đập mạnh lên bàn, nói:"Không được ồn ào!"

"Hội trưởng, cậu phải giải thích cho bọn tôi một chút về nội quy của trường đi thôi, đỡ cho sau này chúng tôi lại phạm phải nữa." một alpha khác rõ ràng không coi Đặng Ngư ra gì, cũng bởi vì toàn bộ phòng giám sát đều là alpha, cũng chỉ có alpha mới dám ở trường học gây hoạ, Đặng Ngư là một omega hiển nhiên không doạ được bọn họ.

Đặng Ngư nói năng thận trọng, đem tài liệu nội quy đưa ra:"Được! các cậu nhìn qua đi"

"Bọn tôi muốn hỏi vấn đề này! Tại sao xem xét toàn bộ hơn phân nửa đều là quy định alpha phải khống chế trước omega phát tình!"

Có người ồn ào lên nói, Đặng Ngư đưa ánh mắt nhìn về phía đó, âm thầm ghi nhớ lại gương mặt cậu ta, người nọ tiếp tục hì hì nói:"Hội trưởng, nếu cậu đã là omega, vậy cậu nói cho chúng tôi biết một chút xem thời điểm nào làm cậu là không mang thai a!"

"Ầm!" âm thanh cực lớn vang lên, từ phía bên phải phòng quan sát, một cái bàn bị lực đạo mạnh mẽ hất bay lên đập vào đầu của cái người khi nãy còn đang ồn ào, đến khi bàn ập xuống, ngay cả âm thanh người nọ cũng không kịp kêu lên mà trực tiếp bất tỉnh, trên mặt đất dần dần có vết máu loang ra.

Toàn bộ phòng giám sát từ ồn ào trong nháy mắt an tĩnh, một đám alpha kia mới vừa rồi còn ríu rít giờ phút này ngay cả thở mạnh cũng không dám.

"Những ai vừa rồi lên tiếng, từng người một, từ của sổ nhảy ra ngoài."

Như là âm thanh của ma quỷ từ phía sau phòng giám sát vang lên, mọi người căn bản không cần quay đầu nhìn cũng biết được âm thanh kia là của ai, hắn nói lời này thực sự không phải đang đùa, thực điên khùng.

"Khải. . . Khải ca. . .", một người tương đối lớn gan quay đầu lại nhìn Lý Hiếu Khải hòng cầu xin tha thứ:"Nơi này là...lầu ba."

Lý Hiếu Khải rũ mắt nghịch tờ giấy:"Ừ? Cậu vừa rồi có lên tiếng sao?"

Lòng bàn tay của người nọ đã sớm ra đầy mồ hôi, hô hấp cũng trở nên ru rẩy, không dám trả lời Lý Hiếu Khải.

"Không có thì ngồi xuống, đã lên tiếng thì nhảy, tôi nói còn chưa đủ rõ ràng sao?" mấy chữ cuối cùng âm thanh phát ra thấp cùng cực, Lý Hiếu Khải quay mặt, ánh mắt thờ ơ, cơ thể không toả ra chút nhiệt độ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net