Chương 5: Bất thường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit_Beta: Hi Văn
Chương 5: Bất thường!

@đã được beta______
________________________________

"Di Di, hôm nay đến căn cứ huấn luyện chắc sẽ hơi nhàm chán, thời điểm em cùng tiểu bát chơi nhất định phải chú ý an toàn "

Trong xe, Thời Tư Mộc không yên tâm dặn dò đi lại.

Tập huấn trong câu lạc bộ chính là cả một ngày dài, hắn sợ Di Di nhàm chán, nên cố ý để Di Di đưa theo tiểu bát.

Nếu là người khác tùy ý đem theo em gái cùng thú cưng đến câu lạc bộ khẳng định là sẽ bị khiển trách một phen, nhưng ai kêu người dẫn đến lại là Thời Tư Mộc đâu. Hiện giờ hắn là minh tinh trong vô số tuyển thủ chuyên nghiệp, không lâu trước đó hắn đã dẫn dắt đội mình nổi bật hơn so với nhiều đội cũ, người trong câu lạc bộ muốn cung phụng còn không kịp.

"Anh ba yên tâm đi"

Di Di vỗ vỗ ngực: " Em cùng tiểu bát tuyệt đối sẽ không chạy lung tung đâu"

Thời Tư Mộc vẫn là có chút lo lắng, Di Di mang khuôn mặt không biết nói dối, liền tính dù con bé có nói cái gì đi nữa cũng đều khiến người khác tin tưởng, cô bé cũng không sợ người lạ, thực dễ dàng thân cận với người khác, điều này vừa là ưu điểm lại vừa là nhược điểm.

Tới câu lạc bộ, Thời Tư Mộc đậu xe xong, mới đi đến cửa sau mở cửa ra.

Di Di dang hai tay ra, Thời Tư Mộc thuận thế cuối xuống ôm Di Di vào trong lòng, chờ tiểu bát chạy ra khỏi xe, hắn mới dùng một tay đem cánh cửa đóng lại rồi khóa kỹ, ôm Di Di bước vào căn cứ huấn luyện.

"Đội trưởng, đây là em gái của anh sao? Thật đáng yêu a ~ Đội trưởng em gái của anh tên gì vậy? "

Không đợi Thời Tư Mộc trả lời, Di Di đã giành trước một bước: "Em tên Di Di, còn nó tên là tiểu bát nha"

Thời Tư Mộc đem kẹo que đã chuẩn bị sẵn đưa cho Di Di, cuối đầu chạm vào tóc Di Di, khóe miệng khẽ mím lại: "Di Di ngoan, ở chỗ này cùng tiểu bát chơi, không được chạy lung tung, có chuyện gì liền đến tìm anh , nhớ kỹ như vậy là tốt rồi"

Di Di một ngụm liền đáp ứng: " Dạ, em nhớ rồi!" Anh ba thật sự quá dịu dàng, vì vậy cô thích anh ba vô cùng.

Thời Tư Mộc mỉm cười từ trên người Di Di dời đi tầm mắt, nhưng khi các thành viên trong nhóm muốn cùng Di Di nói chuyện phiếm lại bị Thời Tư Mộc cắt ngang, hắn nháy mắt thu hồi vẻ mặt tươi cười:" Còn muốn tụ tập ở đây, muốn chờ huấn luyện viên đến giáo huấn sao? Đều lại đây tập trung huấn luyện đi"

Trong đó một vị đội viên có ý đồ lấy tay niết vào khuôn mặt Di Di, Thời Tư Mộc một phát liền giơ tay đánh rớt, nhìn cậu ta tức giận nói: "Hôm nay buổi luyện tập kéo dài thêm một giờ"

Đội viên không phục lên án: "Quả nhiên là muội khống a, tôi còn chưa có đụng tới đâu"

" Liền thêm hai giờ!"

"Đội trưởng tôi sai rồi ~"
____________________________

Di Di đem kẹo que nuốt xuống, nhàm chán ngồi ở trên sô pha.

Nghe nói Nhân giới thú vị hơn nhiều so với Thần giới, sao mấy ngày nay cô tới Nhân giới cũng đều không cảm thấy, bất quá có Thời thúc thúc còn có ba anh trai ở chung thật sự rất vui vẻ nga.

Chỉ là Di Di vẫn là không hiểu, Thời gia có cái gì cần cô bé giúp đỡ đâu.

Tiểu bát vẫn luôn say giấc nồng trong lòng ngực Di Di lại bỗng nhiên bật dậy, phe phẩy cái đuôi hướng tới cánh cửa đóng chặt kêu hai tiếng.

-- Di Di, ta giống như ngửi thấy được khí tức của Thần giới

Di Di cũng đứng dậy hướng cánh cửa nhìn chung quanh, trong mắt không giấu được sự hưng phấn: " Làm sao khí tức Thần giới sẽ có ở đây được ? "

Có khí tức Thần giới liền đại biểu bọn họ có khả năng gặp được người cũng đến từ Thần giới , Di Di đương nhiên là hưng phấn.

Cô phải nhanh chân đến xem rốt cuộc có phải là có người từ Thần giới đến hay không.

Di Di nhảy vài bước đến phía trước, cô nhìn ổ khóa treo trên cửa, thò tay định đem ổ khóa tháo ra, nhưng ổ khóa quá cao cô không thể với tới"

Tiểu bát ở dưới chân Di Di cổ vũ.

-- Di Di nhanh ngày càng đến gần hơn rồi ~

Chiều cao của Di Di không đủ nhưng vừa hay với tới ổ khóa không quá cao ở nhà, chính là ổ khóa cửa ở căn cứ huấn luyện cô bé lại không thể với tới.

" Di Di"

Giọng của Thời Tư Mộc vang lên từ phía sau.

Thân thể Di Di cứng đờ lại, vội vàng đưa hai tay ra sau lưng, khi xoay người nhìn về phía Thời Tư Mộc liền nở ra nụ cười ngoan ngoãn, vốn dĩ Thời Tư Mộc muốn trách cứ Di Di chạy loạn, tức khắc tâm trở nên mềm nhũng.

Thời Tư Mộc vươn tay, ngữ khí dịu dàng: "Di Di, lại đây"

Di Di thở phào nhẹ nhõm, thật may mắn ca ca không tức giận, vừa rồi nhìn qua ca ca cô bé còn tưởng rằng chính cô chọc cho ca ca sinh khí.

Di Di nhảy đến bên cạnh Thời Tư Mộc, đưa tay lên nắm lấy tay Thời Tư Mộc, nghiêng đầu nghịch ngợm hỏi: "Ca ca, bên ngoài có người tới đây sao?"

"Ai, Di Di là biết bên ngoài có người đến nên đi ra mở cửa à?"

" Không phải là bọn họ vừa nói muốn tới sao, hẳn là còn chưa tới đi "

Đội viên phía sau Thời Tư Mộc vẫn đang thảo luận, hắn dẫn Di Di đi lên trước mở cửa, chính là ngoài cửa lại không có một bóng người.

"Không có ai? Thần linh ơi , làm sao Di Di biết là có người muốn đến đây"

Di Di quay đầu lại, tinh ranh quỷ quái nói: "Bởi vì em nhìn qua anh trai, rồi nhìn đến các anh liền đoán ra a"

Tiểu bát hít một hơi dài.

Nha đầu thông minh từ nhỏ này

"Yo! đây là em gái của mày sao? Trái lại thú vị hơn nhiều so với mày"

Nghe thấy lời nói chế nhạo mọi người liền hướng ra phía ngoài nhìn, ngoài cửa một đội ngũ năm người đi tới, cũng giống Thời Tư Mộc chính là, phía sau đội trưởng có một cậu nhóc khoảng chừng bốn năm tuổi đi theo.

Nguyên bản căn cứ huấn luyện một bầu không khí trang nghiêm, có thêm hai tiểu hài tử liền giống như biến thành nhà giữ trẻ.

Vốn dĩ Thời Tư Mộc còn mang theo nụ cười ôn nhu với Di Di, giương mắt nhìn lên nháy mắt liền thu hồi vẻ tươi cười, mặt vô cảm nguy hiểm nhìn dáng vẻ cà lơ phớt phơ của đối phương:" Trình Ý, mày là dùng miệng để thi đấu sao? "

Trình Ý nhún vai: "Giới thiệu một chút, đây là Trình Gia Thụ cháu trai của tao, Gia Lê được chị gái dẫn theo ra nước ngoài, để lại đứa nhỏ này cho tao chăm sóc vài ngày, xem mày cũng đưa em gái tới, hẳn là không ngại cháu trai tao ở đây đi"

Di Di nghiêng đầu nhìn Trình Ý phía sau Trình Gia Thụ, tiểu tử này sao lại quen thuộc như vậy, có phải là người đến từ Thần giới mà tiểu bát nói không?

Trình Gia Thụ cảm giác được tầm mắt của Di Di, hơi hơi cúi đầu nhìn qua phía Di Di.

Di Di nhìn chằm chằm vào đôi mắt Trình Gia Thụ, lại chỉ có thể thấy một mảng trong sáng trong mắt hắn, không chỉ đơn giản là không thể nhìn thấy bạch khí hay hắc khí, mà ngay cả quá khứ tương lai cũng đều là một mảnh mơ hồ không rõ ràng.

Thật là kỳ quái.

Làm thế nào mà điều này lại xảy ra.

Di Di vẫn là lần đầu tiên gặp được loại tình huống này, trong khoảng thời gian ngắn có chút không biết phản ứng ra sao.

Tiểu bát đi đến bên người Di Di uông một tiếng.

-- Di Di, Trình Gia Lê dường như là nữ chủ trong cốt truyện này.

Di Di biết, mỗi một cốt truyện đều sẽ có một nhân vật chính, mà tiểu bát đã nói qua, nhân vật chính trong cốt truyện này chủ yếu là Trình Gia Lê cùng mẹ của cô ta, vị trí Thời gia chiếm được trong cốt truyện này cũng không nhiều, cơ bản đều là trợ giúp.

-- kỳ quái, cuốn sách này có nhân vật Trình Gia Thụ từ khi nào vậy?

Di Di còn đang tự hỏi tại sao nên không thấy rõ đôi mắt của Trình Gia Thụ, càng không có nghe rõ câu nói cuối cùng của tiểu bát.

Thời Tư Mộc thấy Trình Gia Thụ nhìn chằm chằm vào Di Di, sốt ruột muốn che giấu em gái, liền đem cô bé túm ra phía sau, dùng thân thể chính mình để chặn lại tầm nhìn của cả hai:" Đánh nhanh cho xong trận mày liền quay về căn cứ của mày đi"

Hai câu lạc bộ thân thiết, lâu lâu sẽ có với nhau một trận giao lưu, hôm nay là trận giao hữu phát sóng trực tiếp đã được lên lịch từ trước, thời gian gần đây vì sự tình của Di Di nên Thời Tư Mộc nhất thời quên mất.

"Đến, Thời đội trưởng đều lên tiếng rồi, thì tốc chiến tốc thắng đi "

Trình Ý nói xong liền quay đầu nhìn về Trình Gia Thụ, cậu bé vẫn luôn trầm tĩnh không giống như tiểu hài tử bốn tuổi chút nào: " Gia Thụ, ngươi chờ ở đây một chút, đợi lát nữa nữa cậu đánh xong mang ngươi đi ăn mừng"

Di Di nghe hiểu hai chữ " Ăn mừng" trong miệng Trình Ý, cô tiến lên một bước nắm chặt cánh tay của Thời Tư Mộc, vẻ mặt không hề nhút nhát, một bộ dáng một tiểu bá vương:" Anh trai của em nhất định sẽ thắng"

Trình Ý cười hắc một tiếng, tức khắc nãy sinh hứng thú, ngồi xổm xuống nhìn thẳng Di Di, cùng cô bé nổi lên ý vui đùa: " Em gái nhỏ, ngươi có muốn hay không cùng anh đánh cược "

Đánh cược?

Di Di nghi ngờ nhìn Trình Ý, cái đầu nhỏ của cô bé không biết đánh cược có nghĩa là gì.

" Đem đứa nhỏ giao cho mày, chị gái mày cũng yên tâm được sao? Tìm nơi nào mát mẻ té ra đi, đừng có dạy hư em gái của tao "

Thời Tư Mộc trừng mắt nhìn Trình Ý một cái, nói xong liền ngồi xổm xuống nhìn Di Di: "Di Di, em ở chỗ này chơi với Gia Thụ một lúc được không"

Đối đãi giữa nam hài cùng nữ hài chính là khác biệt quá rõ ràng.

Di Di ngoan ngoãn gật gật đầu.

Thời Tư Mộc nhìn Di Di cùng Trình Gia Thụ ở trên sô pha ngoan ngoãn, không còn việc gì mới quay đầu mang tai nghe lên, chính thức tiến vào thi đấu.

Tiểu bát không tin rằng cái mũi của mình cũng có lúc bị lầm, nó chậm rì rì chạy vài vòng bên người Trình Gia Thụ, lại chạy đến sân huấn luyện vài vòng, rồi trở lại bên người Di Di báo cáo tình hình.

-- Di Di, vừa rồi rõ ràng có khí tức Thần giới, nhưng bây giờ lại biến mất.

Di Di cào cào đầu, vẻ mặt vô tội, cô không có cái mũi như tiểu bát, nhiều nhất chỉ có thể cảm nhận được khí tức của Long tộc, đối với những tộc Thần khác thì vô lực.

Trình Gia Thụ không dấu vết nhìn Di Di cùng tiểu bát, như không có chuyện gì xảy ra liền móc điện thoại từ trong túi ra, tự mình mở chương trình phát sóng trực tiếp.

Di Di bị chiếc điện thoại phát ra âm thanh của Trình Gia Thụ hấp dẫn tầm mắt.

Đó là thứ gì?

Còn có thể tạo ra âm thanh ở trong tay.

Đây chẳng lẽ là chiếc điện thoại mà mỗi người đều có ở nhân giới từng được Chu Tước tỷ tỷ đề cập qua?

Oa, rốt cuộc nhìn thấy điện thoại di động rồi.

Di Di gạt chuyện vừa xảy ra sang một bên, vẻ mặt tò mò nghiêng người nhìn qua.

Trình Gia Thụ thấy Di Di bên cạnh đang nhìn điện thoại, liền di chuyển điện thoại sang một bên, ai ngờ hắn vừa mới dời đi Di Di lại xuất hiện trước mặt, vẻ mặt kinh ngạc hỏi:" Đây là điện thoại sao?"

Trình Gia Thụ nhìn thấy bộ dáng tò mò của Di Di liền vô thức chuyển điện thoại về phía cô bé: "Ân! Ta đang xem cậu cùng anh trai ngươi thi đấu."

Di Di vẫn mở to mắt không nhúc nhích nhìn vào màn hình di động.

Mặt trên hình ảnh vẫn luôn chuyển động, chính là cô xem không hiểu nó là cái gì.

Tại sao tam ca ca cùng Trình Ý ca ca lại ở chỗ này thi đấu? Chẳng lẽ bọn họ đi vào trong đây?

Di Di lắc lắc đầu: " Em xem không hiểu"

Trình Gia Thụ di chuyển hẳn màn hình đến trước mặt Di Di, chỉ vào một người trong số bọn họ nói:" Đây là anh của ngươi"

Di! Người này như thế nào cùng anh ba một chút cũng không giống nhau? Chẳng lẽ Nhân giới cũng có thần lực thay đổi dung mạo sao?

Trình Gia Thụ nhìn bộ dáng đau khổ của Di Di liền biết tiểu cô nương này không nghe hiểu: " Quên đi, nói cho ngươi, ngươi cũng không hiểu, dù sao ván này cậu của ta hẳn là thua, bây giờ ngươi liền suy nghĩ địa điểm để anh ngươi dẫn đi chơi là được"

Dù Di Di không hiểu anh vainhư thế nào đi vào di động, nhưng cô nghe hiểu câu nói phía sau, tức khắc vui vẻ ra mặt"

"Thật sao!!!"

Trình Gia Thụ nghiêm túc gật đầu trả lời: "Thật sự"

"Vậy em muốn ăn thịt kho tàu ngày hôm qua thúc thúc làm, còn muốn ăn kem, Chu Tước tỷ tỷ nói kem ăn rất ngon"

Tiểu bát uông một tiếng.

-- ta cũng muốn ăn thịt, không muốn ăn thức ăn cho chó nữa ahh~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net