Chương 6: Phát hiện nguy hiểm, ta phải bảo vệ tam ca ca của ta thật tốt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit_Beta: Hi Văn
Chương 6: Phát hiện nguy hiểm, ta phải bảo vệ tam ca ca của ta thật tốt
@đã được beta

_______________________________

Tâm trí Di Di bây giờ đã bị phủ kín thịt kho tàu cùng với kem, cô nhìn về hướng sân thi đấu xoa xoa bụng:" Còn chưa có kết thúc sao, em thật là đói bụng"

Trình Gia Thụ nhìn màn hình di động không có phản ứng đến Di Di, ước chừng vài phút sau hắn mới đưa di động đến trước mặt Di Di nói: " Anh ngươi thắng rồi"

"Ngô...!Thật tuyệt quá!"

Mặc dù Di Di không biết họ đang đánh cuộc thi gì, lại như thế nào để chiến thắng cuộc thi, nhưng cô vẫn hiểu ý tứ của việc chiến thắng, cô đứng dậy đi đến phòng huấn luyện tìm được Thời Tư Mộc đang ngồi ở trên ghế, lắc lắc cánh tay hắn làm nũng:" Anh thắng rồi! Em muốn ăn thịt kho tàu cùng với kem a"

" Được rồi." Thời Tư Mộc quên mất rằng mình còn đang phát sóng trực tiếp, cười đáp ứng Di Di, hắn duỗi tay ra thuận thế đem Di Di bế lên, ngẩng đầu hơi khiêu khích nhìn Trình Ý: "Key, đêm nay sợ là mày không dẫn được cháu trai đi ăn mừng chiến thắng rồi"

【 đợi. . .đợi. . .đợi đã, ta nhìn thấy Y Thần cười rồi, xem phát sóng trực tiếp lâu như vậy, đây là lần đầu tiên Y Thần cười a~】

【 cô gái nhỏ này là ai đây, thật hâm mộ quá đi ~】

【 ta cũng muốn ở trong vòng tay của Y thần.】

【 không có nghe nói Y Thần có em gái, không phải Y Thần là con út trong nhà sao?】

【 em gái nhỏ này tròn trịa hảo đáng yêu a, gien di chuyền của Thời gia thật hoàn hảo 】

Thời Tư Mộc nhìn lướt qua màn hình mới phát hiện chính mình còn đang phát sóng trực tiếp, nhìn thấy làn mưa đạn khen Di Di đáng yêu, trên mặt có chút kiêu ngạo, đến lời nói cũng nhiều lên, nhìn cameras có chút khoe ra nói: "Em gái của ta rất đáng yêu đi"

【 đáng yêu đáng yêu, Y Thần đều như vậy đáng yêu, em gái khẳng định nhất định là đáng yêu.】

【 đừng khách khí như vậy, em gái Y Thần chính là em gái của ta~】

【 cứu mạng, ta mới từ phòng phát sóng trực tiếp của K Thần chạy ra, ta còn kịp nhìn thấy em gái của mình sao】

Nhiều cư dân mạng đã rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp sau khi kết thúc trận đấu , lại nghe tin từ bạn bè trên mạng nói có em gái của Thời Tư Mộc đến nên đều chạy trở về. Chỉ để xem nhân vật em gái của ba người anh trai là ai

"Gia Thụ, đi về thôi" Trình Ý cầm lấy quần áo mặc vào, sắc mặt hắn không được tốt lắm vì thua trận, nhưng khi nhìn về phía Trình Gia Thụ hắn vẫn hòa nhã hết sức có thể và không muốn bộc phát ra tính khí xấu.

【Key là đang cùng ai nói? Là Gia Thụ sao, Gia Thụ cũng đang ở đây 】

【 hình như là vừa hô Gia Thụ, chuyện lớn gì vậy, chẳng lẽ hai nhà muốn kết thân từ nhỏ? 】

【 Trình gia cùng Thời gia, hai đứa nhỏ này thấy thế nào cũng thật xứng đôi】

【 lầu trên thèm cp đến điên rồi đi, hai cái tiểu hài tử cũng có thể cắn xuống được.】

Di Di ngẩng đầu liền thấy Trình Ý chuẩn bị phải đi, vội vẫy tay chào, hướng tới bọn họ lễ phép chào tạm biệt: " Tạm biệt chú Trình Ý , tạm biệt anh Gia Thụ"

Khi Di Di chào xong liền cảm thấy mỹ mãn nằm trong lòng ngực Thời Tư Mộc, mụ mụ nói phải làm một chú rồng nhỏ lễ phép, dù là ở phàm trần cô cũng phải lễ phép, nếu mụ mụ biết được bà nhất định sẽ khen ngợi cô.

Ai ngờ Trình Ý nghe được lời này thiếu chút nữa đem nước miếng phun ra, hắn quay đầu lại có chút khác thường: " Em kêu ta là cái gì? Chú ? Ta cùng anh trai em trạc tuổi nhau, vậy mà liền kêu ta là chú?"

"Hả?" Di Di bối rối nghiêng đầu quay lại nhìn thoáng qua Thời Tư Mộc.

Chẳng lẽ cô tính sai rồi sao?
Thật kỳ lạ nga, rõ ràng chú Trình Ý là cậu của anh Gia Thụ nha, chẳng lẽ bối phận ở Nhân giới cùng Thần giới bọn họ không giống nhau.

【 ha ha ha Key liền nhận mệnh của mình đi, ai kêu ngươi còn trẻ đã làm cậu đâu】

【Key anh nên thay đổi suy nghĩ , em gái nhỏ kêu anh một tiếng chú còn không phải là đang chiếm tiện nghi của Y Thần sao 】

【 Nhắc mới nhớ, hai nhà Trình_Thời có duyên lắm nha, không chỉ cùng điều hành công ty, còn có người trong giới giải trí cùng thể thao điện tử . Điều quan trọng chính là, tiểu Gia Thụ cùng em gái nhỏ này quá là xứng đôi 】

【 lầu trên, ta khuyên ngươi thôi đi, không cần lấy tiểu hài tử gán ghép cp]

Trình Gia Thụ sớm đã đi đến bên cạnh Trình Ý, hắn không có biểu cảm gì, cả người đều tản ra khí chất không phù hợp của một tiểu hài tử, hắn thấy Trình Ý còn đang rối rắm không biết nên là chú hay vẫn là anh thì tốt hơn, đối với Trình Ý bình tĩnh nói: " Chính là chú, Di Di cũng không có kêu sai."

Nhà mình cháu trai nhỏ cũng đều không cho mặt mũi, Trình Ý cũng không có tiếp tục ở lại nữa , kéo Trình Gia Thụ ra khỏi câu lạc bộ.

Tâm tiểu bát không bị cuốn hút bởi thịt kho tàu cùng kem như Di Di, nó còn đang thắc mắc Trình Gia Thụ người này từ đâu tới, không tự giác đi theo phía sau Trình Gia Thụ.

Chỉ là nó mới vừa đi đến bên ngoài câu lạc bộ đã bị một người ngăn lại, tiểu bát ngẩng đầu vừa thấy, đúng là Trình Gia Thụ mà nó vừa mới muốn đi theo.

Trình Gia Thụ cúi đầu, trên cao nhìn xuống tiểu bát dáng vẻ trịch thượng: "Muốn đi theo tao?" Rõ ràng chỉ là tiểu hài tử bốn tuổi, nhưng khí chất lại giống như người trưởng thành.

Tiểu bát uông một tiếng, thế nhưng lại trở nên nhát gan, né tránh không dám nhìn ánh mắt Trình Gia Thụ.

Trình Gia Thụ tiếp tục nói: " Mày cần quay trở lại, Di Di cần mày."

Tiểu bát cúi đầu ren rĩ uông một tiếng, ngoan ngoãn nghe theo lời Trình Gia Thụ nói, trở lại bên cạnh Di Di nằm sấp xuống.

"Gia Thụ, ngươi đi nhanh lên, đừng chạy loạn."

Giọng nói Trình Ý từ phía sau truyền đến, ánh mắt Trình Gia Thụ lại trở về sự non nớt, cùng đứa trẻ 4 tuổi không có gì khác biệt, hắn đáp một tiếng, xoay người chạy về hướng Trình Ý.

Sự kiện hôm nay chính là trận đấu giao hữu giữa hai CLB, nhưng cả hai đội đều là những ngôi sao đang nổi trong giới, đặc biệt là hai đội trưởng có tuổi tác cùng gia thế tương đương nhau, nên việc họ bị so sánh là điều khó có thể tránh khỏi.

"Tư Mộc, cậu chờ một chút."
Thời Tư Mộc mới vừa tắt phát sóng trực tiếp, đang chuẩn bị đưa Di Di trở về, giọng nói quản lý liền từ phía sau vang lên, hắn ngừng động tác thu thập đồ vật, quay đầu lại nhìn về phía quản lý Từ.

Quản lý Từ là người được câu lạc bộ đưa vào đội, bản thân hắn ta cũng không có tình cảm gì đối với đội viên , chỉ là sau khi quản lý cũ từ chức, hắn tạm thời được thăng chức, ở bên ngoài Thời Tư Mộc đối với hắn chỉ dừng lại ở mức khách khí.

Thời Tư Mộc quay đầu nhìn về quản lý Từ: " Có chuyện gì vậy?"

Di Di theo tầm mắt Thời Tư Mộc nhìn qua quản lý Từ.

Quản lý Từ có lẽ là cảm nhận được tầm mắt của Di Di, hắn ta cúi đầu đối mặt liền bắt gặp ánh mắt Di Di!

Di Di lui về phía sau một bước trốn ở phía sau Thời Tư Mộc.

Chú này trong ánh mắt một mảng hắc khí lớn! Không chỉ ở đôi mắt, chung quanh hắn ta tất cả cũng đều là hắc khí.

Hắc khí dày đặc như vậy Di Di vẫn là lần đầu tiên thấy được, may mắn là Long tộc mang trong mình linh khí điềm lành có thể chống lại một ít, bằng không vận may của những người trong căn phòng này sẽ bị người này nuốt chửng.

Nghĩ về điều đó, nắm tay nhỏ của Di Di dùng lực thêm 3 phần nắm chặt vào quần áo Thời Tư Mộc.

Quá đáng giận, chú xấu xa này cư nhiên lại dám xuất hiện trước mặt của anh trai, cô nhất định phải bảo vệ anh trai thật tốt!

Thời Tư Mộc cảm nhận được Di Di bất an, quay đầu lại ngồi xổm trên mặt đất kiên nhẫn dò hỏi: "Di Di, em làm sao vậy?"

Di Di lắc lắc đầu.

Thời Tư Mộc chỉ cho là Di Di sợ hãi khi gặp người lạ. Giơ tay đem Di Di bế vào trong lòng rồi mới tiếp tục nhìn về quản lý Từ, khách khí nói:" Có chuyện gì sao?"

Di Di như vậy vừa lúc cùng quản lý Từ đối mặt, cô lăng lăng nhìn vào đôi mắt quản lý Từ. Thấy Thời Tư Mộc nằm bất tỉnh trong một căn phòng, trên tay toàn là vết máu, đỏ thẫm dọa người.

Đây là tương lai!

Di Di hét lên che lại đôi mắt không dám nhìn nữa.

Tiểu bát bị Di Di hét lên sợ tới mức giật mình một cái, vội vàng từ trên đất bò dậy, ở bên chân Thời Tư Mộc nhìn lên Di Di.

-- Di Di, ở trên người này ngươi nhìn thấy cái gì?

"Di Di?" Thời Tư Mộc nghiêng đầu nhìn về phía Di Di với ánh mắt lo lắng, tuy rằng cùng Di Di ở chung thời gian không lâu, nhưng Di Di không phải là đứa bé ầm ĩ phiền phức, bộ dạng Di Di như vậy hắn cũng không biết là tại sao.

Quản lý Từ vài lần muốn mở miệng đều bị Di Di cắt ngang, trên mặt hắn liền thu liễm tươi cười, lại bởi vì nhìn thấy Thời Tư Mộc quan tâm Di Di lại nở ra nụ cười giả tạo: "Tư Mộc, chuyện này câu lạc....."

Di Di ai u một tiếng lại lần nữa đánh gãy lời nói quản lý Từ, cô duỗi bàn tay nhỏ mập mạp đặt lên trên bụng nhỏ" Anh ơi, em đau bụng quá. . ."

Tiểu bát thấp giọng quát một tiếng.

-- Di Di à, kỹ thuật diễn xuất của ngươi quá tệ.

Di Di không có phản ứng đến tiểu bát, bởi vì cảnh tượng lúc nãy vẫn còn tràn ngập trong tâm trí. Cô không biết tại sao ở tương lai quản lý Từ có liên quan đến anh ba, cô chỉ biết quản lý Từ là người xấu, cô nhất định phải bảo vệ anh trai.

Cô tinh thần thần lực không cao, thấy được tương lai chỉ có thể nhìn được ba ngày gần nhất, chỉ cần ở ba ngày này không cho ca ca đi một mình với quản lý Từ liền tốt.

Di Di nghĩ vậy liền ở trong lòng cười hai tiếng. Hắc hắc, cô thật đúng là một đứa bé lanh lợi.

Quản lý Từ hắc một tiếng, nguyên bản tưởng rằng sẽ bộc phát bực tức, lại bị một ánh mắt của Thời Tư Mộc áp chế xuống.

"Ở đây có đau không?" Khi Thời Tư Mộc nhìn về phía Di Di lần nữa hắn trở nên dịu dàng hơn, hắn đặt tay ở địa phương Di Di đang đè lên xoa xoa: "Ăn cơm hộp hỏng bụng rồi sao, anh đưa em đến bệnh viện."

Hôm nay giữa trưa chính là ăn cơm hộp, tuy rằng đã đặt một bữa cơm dành riêng cho trẻ em, nhưng hắn vẫn cảm thấy có thể con bé là ăn cơm hộp nên bị đau bụng.

Cũng trách hắn không có an bài thỏa đáng, cho rằng đặt một bữa ăn cho trẻ em từ một cửa hàng tốt liền sẽ không có vấn đề gì, không nghĩ tới sẽ làm Di Di chịu tội.

"Cái kia." Quản lý Từ thấy thế chen vào nói: "Tư Mộc, hôm nay câu lạc....."

"Quản lý Từ, thật ngại quá" Thời Tư Mộc đánh gãy lời nói của hắn- "Tôi cần đưa con bé đến bệnh viện trước, nếu có chuyện gì xảy ra, cứ gửi tin qua Wechat, đợi lát nữa tôi sẽ xử lý"

Nói xong, hắn cúi đầu nhìn thoáng qua tiểu bát: "Tiểu bát, đi thôi"

Tiểu tám thời dài uông một tiếng trả lời Thời Tư Mộc, lảo đảo lắc lư đi theo phía sau hắn đi ra khỏi câu lạc bộ.

Quản lý Từ hung hăng nhìn chằm chằm bóng lưng Thời Tư Mộc rời đi, thù địch trên mặt rõ ràng, bàn tay âm thầm nắm chặt.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net