Chương 9: Phát hiện ý đồ, cảm giác có chuyện không ổn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit_Beta: Hi Văn
Chương 9: Phát hiện ý đồ, cảm giác có chuyện không ổn

______________________________

Di Di vội vàng nắm lấy cánh tay Thời Tư Mộc: "Anh ơi, tối nay Di Di muốn về nhà"

Quản lý Từ vốn đã ghi hận Di Di trong lòng từ ngày hôm qua, hiện tại lại bị con nhóc quấy rầy kế hoạch, hắn liền tức giận:" Tư Mộc, cậu sẽ không bởi vì mang theo em gái của mình mà cự tuyệt sự sắp xếp của câu lạc bộ đi. Đừng quên bây giờ cậu là tuyển thủ thể thao điện tử, chứ không phải anh nhỏ toàn thời gian "

"Quản lý Từ, hình như tôi không có trì hoãn việc huấn luyện"

Thời Tư Mộc liếc nhìn quản lý Từ một cái, hắn đã hơi tức giận vì thái độ của hắn ta, nhưng bởi vì có Di Di nên không tiện phát hỏa:" Nhưng thật ra chương trình quảng cáo của câu lạc bộ ít nhất sẽ mất hơn nửa ngày thời gian, trong quá trình huấn luyện việc tổ chức như vậy tựa hồ càng là chậm trễ thời gian huấn luyện hơn"

Quản lý Từ ý thức được Thời Tư Mộc che chở Di Di, hắn không thể đối Di Di phát hỏa, chỉ có thể yếu thế nói: " Ai nói không phải đâu, nhưng đây là ý tứ của bên trên, tôi chỉ là quản lý của một đội nhỏ không có cách nào quyết định được, Thời thiếu gia, cậu đừng làm khó tôi nữa"

Thời Tư Mộc quay đầu lại nhìn thoáng qua Di Di.

Nếu là chương trình quảng cáo, hắn cũng sẽ không cùng quản lý Từ một mình tiếp xúc, hẳn là không có vấn đề gì.

Lại nói đây cũng chỉ là giấc mơ của Di Di, hắn thật là mơ hồ mới có thể đem giấc mơ của cô nhóc làm theo một cách nghiêm túc.

Nghĩ tới, Thời Tư Mộc sau đó mới đáp ứng xuống dưới: " Chỉ lần này thôi"

Nghe được Thời Tư Mộc đồng ý, quản lý Từ lập tức nở nụ cười:" Được, buổi chiều sẽ có xe đến đón các cậu, các cậu tiếp tục huấn luyện đi, tôi không làm chậm trễ các cậu nữa"

Di Di nhìn quản lý Từ rời đi, con ngươi tràn đầy lo lắng. Hắc khí từ trên người hắn ta vừa rồi trở nên nặng nề hơn.

Quản lý Từ là người xấu, tại sao anh trai không tin cô nha.

Cô nắm chặt tay Thời Tư Mộc, ủy khuất ủ rũ, cái miệng nhỏ nhắn bĩu ra : "Anh ~ quản lý Từ thật sự là người xấu, anh không tin Di Di sao"

Thời Tư Mộc nhéo nhéo khuôn mặt Di Di, sủng nịch nói: "Anh tin tưởng em, bất quá anh sẽ không ở cùng hắn một mình, có được không "

"Ân!"

Di Di cũng không có suy nghĩ quá nhiều, cho rằng chỉ cần anh trai giữ khoảng cách với quản lý Từ là liền hóa giải được, cô gật gật đầu, cảm thấy mỹ mãn buông tay Thời Tư Mộc ra:" Vậy thì Di Di sẽ không quấy rầy anh luyện tập nữa" 

Nói xong, Di Di kéo dây xích chó dắt tiểu bát, chạy đến khu vực ngày hôm qua Thời Tư Mộc cho cô nghỉ ngơi

"Đội trưởng, Di Di cũng quá đáng yêu đi"

" Thật muốn lập đội trộm Di Di "

"Tính ta một cái"

Thời Tư Mộc ánh mắt ghét bỏ đều không muốn che giấu nhìn các thành viên trong đội: "Có bao xa liền đi bao xa a, Di Di là em gái của ta , đều đừng nghĩ"

Các đội viên cười hi hi ha ha, Thời Tư Mộc một bên nói đùa cùng bọn họ, một bên nhìn về phía Di Di đang ở cùng tiểu bát chơi đến vô cùng vui vẻ

Đợi lát nữa Di Di khẳng định không thể cùng đi đến buổi biểu diễn, trong nhà lại không có ai, hắn nên đem Di Di đến nơi nào cho thích hợp đây?

Nghĩ tới nghĩ lui, Thời Tư Mộc cảm thấy chỉ có chiến đội bên cạnh tương đối phù hợp.

Trình gia cùng bọn họ quen thuộc, tuy rằng Trình Ý có điểm không đáng tin cậy, nhưng Thời Tư Mộc đem đứa nhỏ đưa cho hắn cũng coi như yên tâm.

Rốt cuộc thời gian Trình Hi ở nhà là rất ngắn, hai đứa nhỏ cùng Trình Ý ở bên nhau thời gian tương đối nhiều hơn.

Nghĩ vậy, Thời Tư Mộc cầm lấy điện thoại gọi cho Trình Ý.

Bên kia thực mau tiếp điện thoại, sự trêu chọc hàng ngày của Trình Ý vang lên từ đầu dây điện thoại bên kia:" Yo! Y Thần điều gì khiến cậu gọi cho anh vậy"

Thời Tư Mộc tự động bỏ qua lời trêu chọc của hắn, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: " Lát nữa tôi có buổi hoạt động không có trong câu lạc bộ, cậu giúp tôi xem chừng Di Di một hồi đi"

Trình Ý nhanh chóng đồng ý: " Được, vừa lúc Gia Thụ, Gia Lê đều ở nơi này của anh, cậu quay đầu đem Di Di đưa tới là được rồi "

Câu lạc bộ của Trình Ý vốn dĩ chính là do Trình gia đầu tư, mặc kệ là mang ai tới cũng không có người dám nói, huống chi hai đứa nhỏ này vẫn là người Trình gia.

Sau khi giải quyết xong chuyện của Di Di, Thời Tư Mộc mới cảm thấy yên tâm, đem tai nghe trên máy tính gỡ xuống, đeo vào tai tiến vào trạng thái luyện tập.
_________________

Di Di mở to mắt quan sát hoàn cảnh xung quanh, lại tình cờ nhìn thấy Trình Gia Thụ cùng Trình Gia Lê đang ngồi ở khu vực nghỉ ngơi.

Trình Gia Thụ chỉ là giương mắt lên nhìn Di Di một cái, lại nhanh chóng cúi đầu chơi di động, mà Trình Gia Lê mang theo nhè nhẹ nụ cười chế giễu,  ý cười như vậy trên người đứa trẻ 4 tuổi có vẻ không phù hợp.

Trình Ý giơ tay xoa xoa đầu Di Di: "Di Di, em cùng Gia Thụ Gia Lê chơi với nhau đi, ở đó có đồ ăn vặt và nước uống, em muốn ăn cái gì cũng được"

"Cảm ơn Trình Ý thúc thúc"

Di Di cười đến vui vẻ, tung tăng nhảy nhót đi đến bên người Trình Gia Thụ ngồi xuống, cô vừa định cùng Trình Gia Lê chào hỏi, lại đột nhiên nhìn thấy hắc khí phát ra từ trên người Trình Gia Lê.

Nụ cười Di Di chợt tắt, thay vào đó là sự nghi hoặc khó hiểu.

Như thế nào nhiều như vậy.

Gia gia nói qua, tiểu hài tử Nhân giới dưới mười tuổi tâm tính chưa ổn định, Long tộc bọn họ sẽ nhìn không thấy hơi thở của tiểu hài tử dưới mười tuổi.

Nhưng vị tỷ tỷ Gia Lê này mới 4 tuổi, như thế nào sẽ có hắc khí mãnh liệt như vậy đâu.

Chẳng lẽ là gia gia nói sai rồi?

Không đúng oa, gia gia là người biết nhiều nhất, mới sẽ không sai đâu.

Nhất định là cô nhìn lầm rồi.

Di Di vội vàng lắc đầu, lại lần nữa nhìn về phía Trình Gia Lê, bên người cô ấy hắc khí đã tan biến, không chỉ hơi thở màu đen không còn nữa, mà ý cười chế giễu trên mặt cũng tan thành mây khói.

Hừ hừ, quả nhiên là cô nhìn nhầm rồi.

Gia gia nói quả nhiên không sai.

Di Di nở nụ cười: " Chị Gia Lê, em là Di Di"

Chị Gia Lê lớn lên cũng thật đẹp, làm  mọi người nhìn tâm cũng liền vui.

Trình Gia Lê liếc mắt nhìn Di Di một cái, cười nhạt, nhưng không nói chuyện.

Di Di ảo não sờ sờ khuôn mặt đô đô của chính mình. Hình như chị Gia Lê  thực không thích cô cho lắm.

Trình Gia Thụ tựa hồ nhìn ra suy nghĩ trong lòng Di Di, vì vậy hắn cất thoại di động đi: "Gia Lê, Di Di đang chào hỏi ngươi kìa"

Trình Gia Lê tựa hồ thực nghe lời Trình Gia Thụ, ngay khi Trình Gia Thụ vừa nói xong cô liền nhìn về phía Di Di, thuận theo Trình Gia Thụ chào hỏi Di Di: "Di Di, chào ngươi nha"

Di Di tuy rằng còn nhỏ không có tâm nhãn, chính là làm tiểu nữ hài hiếm hoi của Long tộc lại có được thiên phú dị bẩm, tuổi còn nhỏ đã cảm nhận được khí tức mà nhiều con rồng trưởng thành không thể phát hiện được.

Chỉ là cô còn nhỏ, lại từ bé được Long tộc chiều chuộng, không chú ý đến chuyện này mà thôi.

Trình Gia Lê đứng lên muốn uống nước, lại vừa lúc thoáng nhìn thấy tiểu bát vẫn luôn ở phía sau Di Di, cô ngạc nhiên nói: "Con chó nhỏ của ngươi chơi thật vui, có thể cho ta sờ sờ không?"

"Vậy chị phải hỏi tiểu bát nha"

" Di Di quay đầu nhìn về phía tiểu bát, giơ tay vuốt lông tiểu bát, nghiêm túc hỏi:" Tiểu bát, ngươi muốn cho chị Gia Lê sờ không?"

Tiểu tám uông một tiếng.

—— mới không cần, bổn Hao Thiên Khuyển mà cô ta người phàm có thể chạm vào sao.

"Vậy được rồi"

Di Di trên mặt tràn ngập áy náy: " Chị Gia Lê, tiểu bát nói không được"

Trình Gia Lê hừ một tiếng, ôm cánh tay dáng vẻ trịch thượng từ trên cao nhìn xuống Di Di: "Chậc, mày không muốn tao sờ thì cứ việc nói thẳng đi, chó làm sao nói chuyện a, tao mới không hiếm lạ con chó này của mày đâu"

Di Di mở to mắt nhìn về phía Trình Gia Lê

Vị Gia Lê tỷ tỷ này lớn lên đẹp, chính là nói chuyện lại không tốt.

Di Di không thích.

Trình Gia Thụ đường như cũng ý thức được vấn đề của Trình Gia Lê , thay Di Di khiến trách: "Gia Lê, nói chuyện cho đàng hoàng"

Rõ ràng cùng là hài tử một thai sinh ra tới, Trình Gia Thụ trông trưởng thành hơn Trình Gia Lê rất nhiều, có được sự trầm ổn mà một đứa trẻ 4 tuổi không nên có.

Trình Gia Lê bị anh trai khiển trách, bĩu bĩu môi quay người đi không để ý tới bọn họ.

Tiểu bát lại gần Di Di.

—— Di Di, tâm tính Trình Gia Lê như thế nào cùng trong sách không giống nhau, cô ta nghe lời Trình Gia Thụ như vậy, chính là trong sách thậm chí còn không có nhân vật Trình Gia Thụ.

Di Di bối rối khi nghe những lời tiểu bát nói.

Cô đem tiểu bát bế lên đặt ở trên đùi, bây giờ anh em nhà họ Trình đều ở đây, Di Di không có cách nào trực tiếp nói chuyện, chỉ có thể dùng thần lực truyền âm.

—— tiểu bát, nguyên lai trong cốt truyện không có anh Gia Thụ sao?

—— không có, trong truyện gốc Trình Hi cũng chỉ có một người nữ nhi, hơn nữa nữ nhi của cô ấy thực thông minh hiểu chuyện, cùng Trình Gia Lê bây giờ không giống nhau.

Di Di nga một tiếng, dựa vào trên sô pha phát ngốc.

Nếu thật sự giống tiểu bát nói, nơi này thật sự thay đổi quá nhiều, kia cô khi nào mới có thể trở về Thần giới a.

Ô ô ô, tuy rằng thúc thúc ca ca đều thực tốt, nhưng là cô thật sự nhớ ba ba mụ mụ của mình

—— Di Di ta đã biết, hẳn là sự xuất hiện của chúng ta đã làm thay đổi quỹ đạo trong truyện, ngươi yên tâm Khải Minh Đăng sẽ không lừa dối ta, chỉ cần ngươi trợ giúp Thời gia vượt qua khó khăn, tiến bước thuận lợi, chúng ta nhất định có thể trở lại Thần giới.

Những lời tiểu bát nói đã đem lại niềm tin cho Di Di

"Ân!"

Di Di gật đầu lia lịa.

Ước chừng qua một giờ, cánh cửa câu lạc bộ bị người từ bên ngoài đẩy ra, sau khi nghe thấy tiếng động Di Di ngẩng đầu lên nhìn, lại thấy quản lý Từ hốt hoảng đi vào.

Trình Ý đứng lên nhìn về phía quản lý Từ: "Quản lý Từ? Các anh tổ đội không phải đang ở chương trình quảng cáo à? Anh tới chỗ này của chúng tôi để làm gì?"

Quản lý Từ trên mặt tràn đầy vội vàng: "Là Tư Mộc, hắn đã xảy ra chuyện, tôi muốn mang Di Di đi tìm hắn"

"Ca ca?"

Di Di nhỏ giọng lẩm bẩm một tiếng.

Không đúng, linh khí mang điềm lành của Long tộc có thể phù hộ con người, ca ca trên người có linh khí Long tộc, nếu xảy ra chuyện gì cô sẽ cảm nhận được.

Nhất định là quản lý Từ đang gạt người.

"Chuyện gì đã xảy ra với Thời Tư Mộc"
Trình Ý đứng dậy ngay lập tức, có chút không thể tin được, hoãn hai giây mới nói nói: "Tôi mang Di Di đi cùng anh"

Quản lý Từ vội vàng xua tay: "Không phiền toái K Thần, tôi mang Di Di đi là được rồi "

Theo sau, hắn nhìn về phía Di Di đang ngồi ở trên sô pha, hướng tới Di Di vẫy vẫy tay: "Di Di mau tới, thúc thúc dẫn ngươi đi tìm anh trai"

Gạt người!

Di Di phịch một tiếng từ sô pha nhảy xuống mặt đất, cô không bước tới chỉ đứng đó hỏi quản lý Từ:" Thúc thúc, anh cả và anh hai có đến không"

Quản lý Từ đột nhiên bị Di Di đặt câu hỏi làm cho sửng sốt một chút, theo sau mới lắp bắp trả lời: "Đi. . .đến đó rồi"

Di Di một câu liền đem lời nói dối của quản lý Từ thổi bay.

Cô chỉ vào quản lý Từ: "Ngươi gạt người, rõ ràng ba ba cùng anh cả đi nước ngoài, anh hai đi đóng phim, bọn họ sẽ không nhanh như vậy trở về"

Di Di thanh âm tuy rằng mềm mại ngọt ngào, chính là lại dị thường kiên định.

Quản lý Từ nhận thấy được điều gì đó không ổn, đôi tay đánh bước liền muốn chạy

Di Di vội vàng hô: "Tiểu bát!"

Tiểu tám uông một tiếng, lập tức hướng tới phương hướng quản lý Từ chạy trốn đuổi theo qua.

Trình Ý cũng nhận ra vấn đề, mang theo đội viên của mình chạy ra đuổi theo quản lý Từ.

Chỉ chốc lát công phu,  Trình Ý liền đem quản lý Từ bắt trở về.

Quần áo của quản lý Từ đã rách nát nhiều chỗ, thậm chí cả khuôn mặt và tóc đều bù xù dơ loạn.

Tiểu bát ngẩng đầu lên một cách cao ngạo hướng tới Di Di đi đến, bộ dáng tìm kiếm lời khen ngợi.

Di Di chạy đến bên người tiểu bát bế nó lên cọ cọ: "Tiểu bát quá tuyệt vời, Di Di cũng giỏi "


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net