Chương 21: Lén nếm thử trái cấm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi chiều 5 giờ.

An dương huyện, thanh phong chung cư nam đại môn.

Nói là chung cư, kỳ thật bất quá chính là dự bị cái khách sạn lớn nhà đầu tư triệt tư trốn chạy, cho nên mới nửa đường đổi thành chung cư cho thuê.

Bằng không này khối địa giới thượng lýu này nhưng không ai dùng nhiều tiền tới trụ khách sạn.

Hoắc Sâm Kiêu chính mình thuê phòng ở lầu 3, một phòng một sảnh một vệ sinh.

Chỉ là anh từ trước đến nay đối chính mình tùy ý, cho nên trụ địa phương cũng không để bụng.

"Vào đi."

Hoắc Sâm Kiêu một tay mở cửa ra.

Tô Điềm nâng lên mắt, theo đằng trước thân ảnh cao lớn hướng tới trong phòng nhìn qua, phòng bức màn rất lớn rất dày chắc, bởi vậy che khuất ánh sáng bên ngoài.

Phòng đen như mực, trống rỗng, không giống như là có người trụ phòng ở.

Tô Điềm hướng gần xem, trong phòng mặt dị thường sạch sẽ, một chút loạn địa phương đều không có.

"Sợ tối sao?" Hoắc Sâm Kiêu đi ở đằng trước mở đèn phòng khách.

Đèn sáng ngời, mới chiếu ra anh trên trán cần cổ rậm rạp mồ hôi cùng với bên tai hồng hào

Kỳ thật anh cũng là khẩn trương.

Tô Điềm thấy vậy hơi chút nhẹ nhàng thở ra, cô nhấc chân đi theo đi vào, lại còn có ngoan ngoãn đóng cửa lại.

Rầm ——

Không biết là hai người chi gian ai nuốt nước miếng.

Đột nhiên một tiếng động tĩnh, ở trong phòng trống vắng có vẻ phá lệ vang dội.

Hoắc Sâm Kiêu hít sâu một hơi, nghiêng thân một phen ôm vòng eo của Tô Điềm, một tay khác lại ' lạch cạch ' một chút tắt đèn đi.

Phòng thực tối, nam nữ nồng cháy thân hình không hề khe hở dán sát cùng nhau, hai người hô hấp càng ngày càng nặng, hơi thở cũng càng ngày càng loạn.

Ái muội bầu không khí dần dần trong bóng đêm lan tràn.

Đen nhánh hoàn cảnh làm Tô Điềm an tâm không ít, trong lòng loáng thoáng còn sinh ra một tia hưng phấn.

Muốn làm chuyện xấu hưng phấn.

Cô vẫn luôn áp lực chính mình, muốn hiểu chuyện, muốn thành thật, muốn ngoan ngoãn, phải làm cho tốt, muốn trở thành làm tất cả mọi người bớt lo hiểu chuyện.

Chính là quá mệt mỏi.

Cho nên Tô Điềm thực chờ mong chính mình có thể thoáng hư một chút, cường thế một chút.

Không thích sự thiếu làm, thích sự có thể nhiều làm.

Đây là nguyện vọng của cô.

"Anh..." Hoắc Sâm Kiêu ôm eo nhỏ cánh tay càng ôm càng chặt, thiếu nữ dáng người cũng bị phác hoạ càng thêm gợi cảm, "Có thể hôn em sao?"

Tô Điềm không thể nói chuyện, liền tính có thể nói phỏng chừng cũng sẽ bởi vì thẹn thùng mà vô pháp nói ra.

Tô Điềm chậm rãi duỗi tay, động tác run rẩy hồi ôm anh, tay nhỏ nhẹ nhàng vuốt ve lưng anh.

Nguyên lai Hoắc Sâm Kiêu thoạt nhìn cao lớn cường tráng, sờ lên lại cũng không nhiều ít thịt, thân thể săn chắc.

Không biết là bởi vì sờ đến xương cốt, vẫn là bởi vì phía sau lưng cơ bắp quá mức khẩn thật.

"Ngô..."

Hoắc Sâm Kiêu động tác cực kỳ bá đạo ngậm lấy đôi môi đỏ bừng, hơi thở ngang ngược câu quấn lấy kiều mềm dễ khi dễ cái lưỡi, tiếp theo cẩn thận mà liếm láp khoang miệng cô thịt trung mỗi một cái mẫn cảm, thẳng hôn đến Tô Điềm kiều suyễn liên tục, cặp mắt kia đều nổi lên sương mù.

Dục vọng trong bóng đêm mọc rễ nảy mầm, thở dốc gian liền trưởng thành một viên đại thụ.

Này trên cây kết trái, đỏ rực, bộ dáng cực kỳ giống Adam Eve lén nếm thử quá trái cấm.

Tô Điềm đột nhiên lớn mật, lần này hôn, cô không có nhắm mắt lại, cô muốn nhìn anh.

Bốn mắt nhìn nhau, hình như có vô hình ánh lửa thiêu đốt, quanh mình không khí càng thêm nóng rực lên.

Bàn tay to của anh dần dần từ vòng eo mảnh khảnh hướng về phía trước du tẩu, nơi đi đến mang theo từng đợt tê dại điện lưu.

Ngay sau đó, kia chỉ ấm áp bàn tay to xuyên qua quần áo mùa đông rộng thùng thình, hướng bụng cô mà vỗ nhẹ, tiếp xuống hoa cốc âm u ấm áp.

Xa lạ lại kích thích thể nghiệm, dẫn trong lòng ngực thiếu nữ thân thể mềm mại từng đợt run rẩy, tựa hồ càng thêm hưng phấn.

"Ân..."

Tô Điềm theo bản năng kêu rên một tiếng, một tay có thể ôm hết eo nhỏ cùng bàn tay to vuốt ve hạ bộ không được rùng mình.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net