Chương 42: Chơi tốt sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong phòng thay quần áo đã bị khoá trái.

Anh và cô chính động tình lẫn nhau ôm nhau mà hôn, hai người đầu lưỡi cực dương kịch liệt đan chéo triền miên, qua lại lôi kéo, cổ thon dài biểu hiện nuốt lẫn nhau động tình khi luật dịch dấu vết.

Bất quá một hồi, trong không gian nhỏ hẹp liền tràn ngập hơi thở ái muội của hai người.

Vô hình bên trong ngay cả trong không khí độ ấm đều theo ý loạn tình mê mà dần dần thăng lên.

"Ân..."

Cô một tiếng than nhẹ, một trận tất tất tác tác thanh âm vang lên.

Tô Điềm ngước mắt nhìn anh đang cố mà cởi quần áo, cô thẹn thùng đến run rẩy mí mắt lại không ngăn trở, chỉ là đem chính tay nhỏ dừng ở ngực anh không có mảnh vải che, động tác nhẹ nhàng qua lại vuốt ve, không chút nào tự biết câu dẫn.

"Ân hừ..."

Hoắc Sâm Kiêu không nhịn xuống kêu rên một tiếng.

Anh cúi đầu, đầu ngón tay trắng nõn đang du ngoạn trên ngực đồng của anh.

Hoắc Sâm Kiêu một phen ôm eo cô, bàn tay to theo áo thun trắng mò xuống dưới, như cá gặp nước vuốt ve tới sống lưng, cũng thuần thục cởi áo bra đang gông xiềng đống mềm thịt kia.

"Chơi thích sao?."

Anh lúc này tiếng nói trầm thấp, nghe tới như là khắc chế ẩn nhẫn cái gì, mất tiếng mà giàu có từ tính âm sắc, nghe tới liền rất nguy hiểm.

Tô Điềm đỏ mặt, bàn tay giật nhẹ thì bị bàn tay to giữ chặt để lại ở ngực, rất nhẹ giãy giụa hai cái.

"Ân?" Hoắc Sâm Kiêu thuận thế lôi kéo áo thun hướng về phía trước, Tô Điềm thẹn thùng phối hợp hành vi của anh.

Bên trên thân che đậy vật gì cứ như vậy bị cởi đi, chỉ dư lại dây bra treo ở trên vai muốn rớt không xong.

Tô Điềm cả người nóng lên che ngực lại, đôi tay che lại thân trên.

Tùy thời đều sẽ có người qua phòng thay quần áo, lập tức sẽ bị bại lộ...

Sự kích thích làm Tô Điềm bắt đầu hưng phấn lên.

Loại hưng phấn này thể hiện ở trên người cô, trên da thịt trắng nõn tràn ngập vết hôn hồng nhạt, như là sắp thành dâm thuỷ mật đào, mê người làm người mê muội.

Cũng thể hiện không tự chủ được kẹp chặt hai chân cũng đã bị dâm thủy làm ướt nhẹp quần lót.

Hoắc Sâm Kiêu đem áo thun của cô quy củ treo ở một bên trên giá áo, rồi sau đó mới đưa tầm mắt nhìn phía cô.

"Như thế nào." Hoắc Sâm Kiêu buông xuống mắt, cố nén cười, ánh mắt cực kỳ bỡn cợt nhìn cô, "Sợ?"

Tô Điềm cắn môi, một phen kéo ra áo duy nhất che đậy ngực, cô run rẩy dựng thẳng tự mình nắn bóp bộ ngực đầy đặn, khuôn mặt nhỏ kiều mị hơi có chút quật nâng cằm lên, tuy ánh mắt lập loè phiêu loạn, lại còn dùng cằm ý bảo chính mình mới không sợ.

Bộ dáng này thật sự ngây thơ chất phác, lại không nghĩ chính mình vừa rồi hành vi vừa lúc đã trúng phép khích trướng của anh.

"Khụ khụ."

Hoắc Sâm Kiêu không nhịn xuống cười nhẹ ra tiếng, anh vội ngăn âm thanh lại, nhưng thật sự không thể nhịn xuống.

Trước mắt Tô Điềm, cũng quá ngọt.

Lại bạch lại ngoan, mềm mụp, còn có một chút ngốc.

Chỉ một chút ngốc, dư lại hoàn toàn là đáng yêu.

Hoắc Sâm Kiêu biết, đây là chỉ có ở trước mặt anh mới có thể xuất hiện Tô Điềm.

"Tốt lắm, em không sợ."

Hoắc Sâm Kiêu ngồi ở ghế phòng thay quần áo, cánh tay dài bao quát, Tô Điềm liền không chịu khống chế ngã xuống lồng ngực anh, mông nhỏ vừa lúc rơi xuống đùi.

Tô Điềm có chút không được tự nhiên hoạt động mông nhỏ, lại bị anh một tay đè nặng, một phen ấn trở về.

"Ân?"

Tô Điềm nghiêng đi mặt nhìn về phía anh, trên mặt biểu tình cũng không giải chuyển vì cảm thấy thẹn.

Trước mắt, môi anh nhẹ giương lên, khoang miệng trung hàm chứa cô trước ngực một viên tiểu anh đào.

"Ha a ~~"

Tô Điềm động tình ưỡn ngực, cả người mềm nhũn, hoàn toàn luân hãm ở trong lông ngực anh, "Ô..."

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Sorry các bạn! Vì đã trễ nải công việc!
Tại mình bận lắm luôn á! Nên mong các bạn thông cảm nha🍒


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net