chương 18: Sủng ái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mạnh mẽ ngồi xuống, Minh Tâm kinh hãi một thân mồ hôi lạnh, đây là mộng sao?Một hồi cùng nam nhân điên long đảo phượng, còn là chính hắn chủ động hoan ái, thật sự là điên cuồng.

"Tỉnh rồi sao?"

Một bàn tay đặt trên thắt lưng hắn, khẽ vuốt, Minh Tâm hơi run sợ, giật mình nhìn lại, hơi thở nam nhân tới gần, phun nhiệt khí vào tai hắn, cùng với đó là âm thanh khàn khàn tràn vào.

Nam nhân thuận thế đem Minh Tâm đang cứng ngắc kéo vào lòng, cơ thể Minh Tâm làm cho người ta yêu thích không thôi, đường cong hoàn hảo so với mỹ nhân chỉ hơn chứ không kém, hắn rất vừa lòng, đôi tay chậm rãi đi xuống......

Minh Tâm thanh tỉnh, hôm qua ăn phải điểm tâm bên trong chứa kỵ vật, một lần còn có thể khống chế thần trí, hắn tự cắt chính mình để bảo trì cho bản thân không biến hóa, tối hôm qua lần thứ hai ăn, thế nhưng lại không thể khống chế mà động dục.

"Ân..."
Đột nhiên bị Lâu Liên Dục cắn một ngụm ở cổ, Minh Tâm chịu không nỗi, buổi sáng là lúc nam nhân chính khí cương dương, Lâu Liên Dục lại rất có kỹ xảo thượng nam nhân, rồi thần phục người nọ dưới thân, người mới bị điều giáo như Minh Tâm vốn dĩ không phải là đối thủ.

Trở tay không kịp liền phải chấp nhận số phận bị một lần nữa hầu hạ Hiển vương. Hắn không có năng lực để mở miệng nói chính mình là pháp sư, hắn để lại tờ giấy cũng không đề cập đến thân phận, chính vì hắn không nói gì Lâu Liên Dục liền nghĩ hắn muốn mượn cớ này mà trèo cao, một mặt khác đoán không muốn bị Quân Lang Tà sở hữu, một khi đã như vậy, mỡ treo miệng mèo, Hiển vương liền tận hưởng một phen.

Hai loại phong tình bất đồng, tối hôm qua phong tao khúm núm, hôm nay lại ẩn nhẫn ngây ngô, dù loại nào cũng đều khơi lên được dục vọng của hắn, hơn nữa hắn càng nhiệt tình thì thân thể Minh Tâm càng thích, thân thể cũng thực tham lam quỷ dị. Lâu Liên Dục cũng phát hiện, nếu hắn truyền nội lực cho Minh Tâm, Minh Tâm sẽ càng thêm xinh đẹp động lòng người, sắc mặt ửng hồng mê người, ngoắc ngoắc đôi thủy mâu, mị sắc vô cùng.....

Nhưng dù vậy thì trong lúc giao hoan, Lâu Liên Dục hắn cũng sẽ tình nguyện đưa ra nội lực.

Đúng là yêu nghiệt!

"Tiểu yêu tinh, ăn dương khí của bổn vương ngon lắm hay sao?"

Lâu Liên Dục xác định mỹ nhân này thực chất là mê hoặc người ta mà không chịu đền mạng, là yêu tinh chuyên ăn dương khí, hắn cũng không biết rằng Minh Tâm thật sự cần dương khí và nội lực của hắn để áp chế cổ vương trong cơ thể.

Cổ vương từ khi bắt đầu trưởng thành đến khi thành thục đều cần chất dinh dưỡng là nội lực và tinh khí của nam nhân, vậy nên sự tồn tại của cổ vương trên thế gian là rất hiếm.

Ân ái xong, mọi nam sủng khác đều là hư nhược, riêng Minh Tâm thì làm cho Lâu Liên Dục thêm xác định trời sinh bản tính yêu tinh dâm đãng này, có thể sau khi bị hắn thượng lại khôi phục lập tức rời giường được.

"Lam nhi."

Lâu Liên Dục thật sự luyến tiếc người này, ôm người này lại, nhẹ giọng hỏi:

"Vết thương trên lưng này là do hắn làm cho sao?"

Hắn là ai, hai người đều rõ ràng.

Minh Tâm trầm mặc, trong đầu đột nhiên hiện lên dung nhan lạnh băng của Quân Lang Tà.

"Thật sự là hắn, chỉ cần ngươi đi theo bổn vương, liền sẽ không bị chịu khổ."

Lâu Liên Dục đưa ra hứa hẹn, ngữ khí bất tri bất giác nhu hòa đi. Chỉ cần Minh Tâm không phải là người của Quân Lang Tà, hắn thật sự sẽ yêu thương người này, coi như bảo bối mà trân trọng. Hắn vốn đối với người tình đều ôn nhu săn sóc, nhưng cũng lạnh lùng tàng nhẫn khi vứt đi, hắn không cưới thê thiếp, nhưng kẻ sưởi ấm giường cũng không ít, đa số là lễ vật, số ít là nhìn vừa mắt mà đem về phủ.

Hiển vương tên đúng như danh xưng, tùy tính khí bì, phong lưu phóng khoáng nhưng cũng tàn ác, tay thực nắm quyền, là một trong tam vương được hoàng đế coi trọng, trong triều một nửa đã là người của hắn, tại hoàng thành, Hiển vương phong lưu cùng mới một mỹ nam tử khác danh xưng Tú Vương, Tú Vương này được các danh môn khuê các để ý, nhưng Tú Vương thân thể hư nhược, thường được gọi là mỹ nam âm nhu, nhưng lại ái mộ là nam nhân, hắn cũng thường mang người này tham sự các yến tiệc công cộng. Người này đối hắn yêu thương nhớ nhung, hắn cũng không có cự tuyệt nam tử này, nhưng hắn vẫn thiên về nữ nhân, đa phần đều sủng ái nữ tử, mà hiện tại hắn lại yêu thích nam tử này, đúng là ngoài dự liệu của hắn.

[ đoạn này dài lại không liên quan nên mị chém sơ sơ cho qua,đã lượt bớt một ít]

"Chờ bổn vương tìm được Minh Tâm pháp sư, Lam nhi liền cùng bổn vương trở về hoàng thành đi."

________
Hóng thịt bị hụt rồi nhé 🤣🤣🤣🤣

Chúc mọi người đọc truyện vv
Sắp tới hơi bận chương sẽ hơi lâu một chút
Mị lủi đây

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net