chương 29: Thích chưng diện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoa khôi Cửu Tiên Du quả thật không giống bình thường, nữ tử tuyệt sắc song toàn liền có chỗ tuyệt diệu riêng của nó, như đã ấn định trong mỹ nhân bản, đêm nay trong ba người sẽ có một người được thượng vị, ba vị mỹ nữ tuyệt sắc cũng coi như so với mọi người có phần may mắn, đêm nay các nàng sẽ được chọ lựa hầu hạ hai vị quý nhân, nếu được bọn họ mang đi thì chính là vi hoa phú quý hưởng không hết, cũng có thể thoát ly chốn phồn hoa tràn ngập bi thương này. Hai vị quý nhân rất khó thỉnh kia lần này lại ngoài ngoài ý muốn đồng thời cùng xuất hiện, bọn họ trong đó một là người khuynh quyền Nguyên quốc, tương lai có thể kế vị đế vị Hiển vương Lâu Liên Dục, một vị khác là thiên hạ thủ phủ lâu chủ của Vô Cực Hạn Hoa Mục Yên.

Hai nam nhân tiền tài đều có lại tuổi trẻ tuấn mỹ mà mị lực cũng không kém, nếu trốn không thoát tương lai vận mệnh bị tặng cho ngườu khác thì các nàng đem đêm đầu tiên giao cho một vị trong đó thì cho dù không thể đi cùng bọn họ cũng không hối tiếc. Cho nên ba vị mỹ nữ ngay từ đầu đã cố gắng tung hết tất cả các chiêu thức mình có ra.

"Tiểu Thu, vài vị tỷ tỷ kia thật đẹp".

 Thôi Dật Ly tránh ở trong góc, vẫn nhìn chăm chú Hoa Mục Yên, không biết có phải hay không Hoa Mục Yên là thích một trong ba vị tỷ tỷ này, người kia trong cặp mắt hoa đào của hắn ý cười ôn nhu gợn sóng trong đáy mắt, nhìn trên đài mỹ nhân, lưng tựa vào ghế, trông rất mê người.

"Thiếu gia, đừng thương tâm, những nữ tử trên đài kia làm sao có thể so sánh được với thiếu gia".

Tiểu Thu nhìn ra được Thôi Dật Ly trong lòng có bao nhiêu thương tâm cùng nóng vội, vội vàng an ủi, lời hắn nói cũng chính là lời trong lòng hắn nghĩ, thiếu gia đẹp như vậy, đám nữ nhân kia làm sao bằng, phải nói thiếu gia đang lo lắng chính là Hoa Lâu chủ có thích nam nhân hay không.

"Nếu hiện tại ta cũng có thể lên đài thì thật tốt."

Ít nhất hắn cũng sẽ có cơ hội được Hoa Lâu chủ nhìn đến, nếu có thể được cặp mắt thâm tình mê người kia nhìn chăm chú vào, cảm giác bị nhìn xuyên quần áo không biết có bao nhiêu thẹn thùng.

Hoa Mục Yên giơ chén rượu, đáp lại Lâu Liên Dục vừa mới kính rượu, bọn họ đều là khách quý của lầu hai Cửu Tiên Du, đặc biệt còn được ngồi ở vị trí tốt nhất không bị người quấy rầy.

Hai người này giao tiếp không chỉ một lần, Hoa Mục Yên đặc biệt xem chắm chú trên đài mỹ nhân, trừ bỏ một người có thể đạt tới yêu cầu của hắn còn lại cũng chỉ tầm thường, Lâu Liên Dục đối với loại tuyển chọn mỹ nữ này có chút không yên lòng, điều này thật không giống với hắn thường ngày.

Mà phía trước, một người không nằm trong ba vĩ mỹ nữ lại làm Lâu Liên Dục hứng thú.

Quả nhiên, thời điểm lựa chọ mỹ nhân, Lâu Liên Dục chấm một mỹ nữ nhan sắc không được xem như là vượt trên tất cả, một nữ nhân thực thanh lịch, là một tiểu mỹ nhân. Hoa Mục Yên cũng sẽ không để chính mình chịu thiệt, tại một góc chọn lấy một nữ tử đầy đặn.

"Tiểu Thu, hắn đã chọn....."

"Thiếu gia, đừng khóc."

Tiểu Thu chỉ cần nhìn Hoa Mục Yên tuyển nữ nhân, liền đoán được Hoa Mục Yên thích chính chính là nữ tử, trừ bỏ vẻ ngoài cùng tài nghệ, một người nam  nhân coi trọng nữ nhân chính là dáng người, người kia về tính hướng không cần nói cũng biết.

Cho nên hy vọng thiếu gia nhà hắn đừng ưu tư a.

"Thiếu gia, Hoa Lâu chủ không biết tâm ý của ngươi, ngươi bộ dáng đẹp như vậy, so với nữ tử liền đẹp hơn vài phần, Hoa Lâu chủ không chọn ngươi tương lai chắc chắn sẽ hối hận."

Tiểu Thu nói xong, nhìn đến thiếu gia nhà mình con ngươi ngập nước, chỉ có thể tiếp tục an ủi,

"Thiếu gia còn khóc nữa sẽ không đẹp, Hoa Lâu chủ chỉ là vui đùa mà thôi, nam nhân người nào lại không như vậy? Hơn nữa thiếu gia cũng không có mị thuật như nữ nhân, ngươi xem một đống nam nhân phía dưới, người nào không bị câu hồn..."

"Ta cũng muốn có mị thuật, ta không cần hắn nhìn người khác, ta cũng không cần hắn cùng người khác vào phòng.....ô......"

"Thiếu gia, chúng ta sẽ bị phát hiện mất, mau chạy nhanh trở về."

Tiểu Thu dù sao cũng lớn tuổi, có võ công bảo hộ, một mạch kéo tha Thôi Dật Ly đi cũng không khó, hắn sợ sẽ bị quản sự hoặc đương gia phát hiện, chỉ đành ủy Thôi Dật Ly, đem người lôi trở về phòng.

Nhưng khi bọn hắn trở về,Thôi Y Chi đã ở trong phòng.

"Thôi....Thôi quản sự..."

Tiểu thu da đầu run lên, không yên nhìn sắc mặt Thôi quản sự.

Thôi quản sự chính là cửu cửu Thôi Dật Ly, lao thẳng đến Thôi Dật Ly coi như con cháu mà thương yêu, tiểu Thu cũng đã được rất nhiều ưu đãi, những người này dù sao cũng là một tổng quản sự, thủ đoạn cũng là lãnh khốc tàn nhẫn, những kẻ phạm phải tội đều bị xử sống không bằng chết, nghĩ đến đây tiểu thu sắc mặt trở nên tái nhợt.

"Các ngươi vừa đi đâu?"

"Cửu cửu, là ta bảo tiểu Thu mang ta đi xem các tỷ tỷ trê đài."

Thôi Dật Ly lau đi nước mắt, che chở trước mặt tiểu Thu, đối với sắc mặt âm trầm của cửu cửu, tâm hắn sinh ra điều bất mãn, nếu không phải cửu cửu an bài, Hoa Mục Yên cũng sẽ không cùng các nữ tử tiếp xúc.

Kỳ thật Thôi Dật Ly cũng không biết một đôi nam nữ ở cùng nhau sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng xuất phát từ bản năng đố kỵ, hắn cảm thấy sẽ chẳng là chuyện tốt lành gì.

Thiếu niên mới biết yêu lần đầu, bụng đầy toan tính làm cho hắn đối với vị cửu cửu chính mình yêu thương liền phát giận, hơn nữa phía sau Thôi Y Chi còn mang theo một nam một nữ, rõ ràng chính như lời tiểu Thu muốn biến hắn thành nam nhân.

"Ta không cần bọn họ, mau đưa bọn họ đi!"

"Không được hồ nháo!"

Bình thường Thôi Y Chi nghiêm khắc quản giáo Thôi Dật Ly, hắn thân là con nuôi của Thôi gia, trước kia thân phận thấp, là Thôi Doanh Doanh đề bạt mới có địa vị ngày hôm nay, hắn đều hướng tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận, mỗi thời điểm vẫn tự cho mình là người hầu.

"Ta không cần, cửu cửu nếu bức ta, ta...ta....Cửu cửu, ta thật sự không cần, ta không thích bọn họ."

Nói đến đây, Thôi Dật Ly rơi lệ, cực kỳ đáng thương, Thôi Y Chi yêu thương hắn nên cũng sợ nóng vội sẽ làm cho hắn nghĩ quẩn, đành không thể miễn cưỡng, thoái lui từng bước.

"Vậy cửu cửu cho ngươi tự mình tuyển, thế nào?"

"Tuyển người? Thật sự có thể tuyển?"

"Đương nhiên, cửu cửu có thể cho ngươi làm chủ."

"Thật sự! Ta đây liền tuyển Hoa Lâu Chủ."

Thôi Y Chi khiếp sợ, nghĩ đến liệu có phải chính mình nghe lầm.

"Cửu cửu, chẳng lẽ ngươi đổi ý? Nếu không phải Hoa Lâu chủ, ta sẽ không tuyển."

"Hồ nháo!"

Lần này, Thôi Y Chi là thật sự sinh khí, đứa con duy nhất của Thôi gia như thế nào lại giao cho Hoa Mục Yên, trách hắn không sớm phát hiện, lúc trước hắn là cố ý không giới thiệu cho Hoa Mục Yên Cửu Tiên Du thiếu chủ, sợ Hoa Mục Yên lợi dụng Hoa Mục Yên đơn thuần.

Kết quả có thể đoán, Thôi Dật Ly cũng chỉ đành thất vọng, bất quá Thôi Y Chi cũng không khỏi quật cường Thôi Dật Ly buổi tối nhất định phải làm chuyện đó, đành phải ngôn từ khuyến bảo Thôi Dật Ly tuyển chọn một người khác trong lâu.

Đương nhiên là làm cho Thôi Dật Ly hoàn thành lễ trưởng thành, bọn họ là muốn đưa Thôi Dật Ly một món đồ chơi, mà món đồ chơi này chỉ có thể dùng một lần, bọn họ sẽ không làm cho Thôi Dật Ly mê đắm ai.

Bên kia Hoa Mục Yên ôm nữ tử vào phòng, nghĩ rằng Hiển vương vì sao lại chọn nữ tử như vậy.

"Hoa lâu chủ...."

Nữ nhân gặp Hoa Mục Yên không để ý tới nàng, đành mở miệng trước.

Dựa vào người nữ tử, mùi trên người có tác dụng mê hoặc, thậm chí trong phòng nến đỏ, đốt huân hương, đều có tác dụng thúc tình, làm cho hắn cùng nữ nhân thượng trên giường, thực chất tất cả đều được giàn xếp.

Hoa Mục Yên không thích bị khống chế, Hiển vương cùng Thôi Doanh Doanh có thể không cùng bàn quan hệ, đêm nay Hiển vương không chọn ba mỹ nữ đó, càng nghĩ càng không rõ, Hoa Mục Yên trong lòng cười lạnh, liền có tính toán riêng.

"Mỹ nhân."

Ngón tay Hoa Mục Yên khéo léo nắm cằm nữ nhân, chỉ cần khóe miệng gợi lên một chút độ cong, hắn anh tuấn bức người liền làm cho hoa khôi mê đắm đầu óc choáng vangd, đang lúc nữ nhân không đề phòng, chờ mong Hoa Mục Yên tiến thêm một bước, nàng đột ngửi thấy một mùi quái dị(mùi gì vậy cà :0 ) ánh mắt liền chậm rãi nhắm lại.

Hoa Mục Yên hướng nữ nhân đối xử tử tế, tại thời điểm nữ tử ngã xuống liền tiếp lấy, đem nữ nhân an trí liền thu liễm ý cười, biến mất trong phòng.

"Vương gia, ta nguyện vì vương gia đàn một khúc 'Biệt ly hợp '.

.....

Hoa Mục Yên ở bên ngoài nghe lén, đến khi đánh ngáp thầm nghĩ Lâu Liên Dục là đến nghe khúc?

Ngay tại lúc Hoa Mục Yên tưởng chừng đã ngủ, hắn rốt cuộc nghe được trong phòng Lâu Liên Dục đêm nay nói được câu dài nhất.

"Ngươi thích phật châu?"

"Ta tin phật, vương gia không thích, ta liền đem cất...."

(tự nhiên liên tưởng tới châm ngôn của gái ngành :)) )

......

Hoa Mục Yên lại một lần nữa ngáp, nghi hoặc bởi vì nữ nhân kia mang theo bên mình một chuỗi phật châu nên Lâu Liên Dục mới đặc biệt lựa chọn?

Thật sự rất là nhàm chán, còn không bằng đi Ân Si bảo nhìn xem tân sủng của bảo chủ tiền nhiệm, người có thể làm cho lãnh huyết nam nhân kia sủng ái, tất phải là một tuyệt sắc giai nhân.

Người yêu thích chưng diện như Hoa Mục Yên làm thế nào cũng muốn vơ vét tuyệt sắc giai nhân, cho dù là hoàng cung hắn đều phải đi nhìn một cái, hắn tiếp theo là muốn đến Ân Si bảo, bảo chủ đối mỹ nhân trân trọng như vậy tất nhiên sẽ không có khả năng cho phép hắn nhìn, cho nên, lúc này đêm đen gió lớn, không đi thì còn biết đợi đến khi nào?

.....

"Lam công tử, mặc thêm quần áo đi, bên ngoài gió lạnh rồi."

-------------------




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net