chương 31: Phượng diễm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quân Lang Tà ý muốn Phú Lâm tiến lên, Phú Lâm hơn bốn mươi tuổi, trên mặt trơn bóng, diện mạo thiên về âm nhu, so với tuổi thực tế thì trẻ hơn.

Phú Lâm mở ra các dụng mà mình mang đến, gồm các loại ngân châm bất đồng, các loại thuốc đủ màu, bột phấn còn có một ít dược vật đặc chế. Phú Lâm trước khai mở một lọ có màu vàng cao cùng một lọ bình sứ chứa chất lỏng màu lục nhạt, đem trộn lẫn hai thứ lại, nháy mắt mùi thơm ngát lan tỏa, lượn lờ thản nhiên hương bạc hà, hắn trộn đều sau đó giao cho Quân Lang Tà.

Quân Lang Tà tiếp nhận đồ, tay lấy ra thuốc mỡ màu xanh, dùng tay hướng đến phía sau lưng Minh Tâm chậm rãi thoa, nặng nhẹ thoa có lực độ.

Trong quá trình thoa dược, nhiệt độ cơ thể Minh Tâm chậm rãi dâng cao, hắn run rẩy ngẩn đầu lên, tinh tế nhìn, như là thống khổ, như là ẩn nhẫn. Quân Lang Tà biết thân thể Minh Tâm vốn mẫn cảm, đến khi hắn chuyển dời xuống phía dưới thắt lưng, Minh Tâm cơ hồ là nhảy đứng lên, nhưng vì tại đây có ngoại nhân nên Minh Tâm có vẻ bị động mà thẹn thùng.

Thân thể Minh Tâm bắt đầu đau đớn, trên trán bắt đầu đổ mồ hôi, hai tay túm lấy sàn đan, phía sau lưng một mảnh nóng rực, tựa hồ như muốn thiêu hủy.

Phú Lâm kinh hãi, chẳng phải Minh Tâm đã uống trà chứa thuốc gây mê hay sao? Hiện tại cơ thể lại đau đớn vặn vẹo giống như là không uống thuốc.

"Chủ nhân không tốt, công tử không uống trà."

"Tiếp tục."

Quân Lang Tà hiếp lại đôi mắt, hiện tại không thể dừng lại, nếu ngừng sau thì sau lưng Minh Tâm sẽ đều bị hủy, chỉ có thể làm cho Minh Tâm vượt qua đau đớn bằng ý chí. Quân Lang Tà kéo xuống ống tay áo của mình, cuộn lại, nâng lên cằm Minh Tâm, đem vải nhét và trong ngực Minh Tâm phòng ngừa Minh Tâm cắn làm bị thương chính mình.

Hiện tại thân thể Minh Tâm toàn bộ gân mạch đều mở ra, không thể điểm huyệt được. Không biết là ai đã đổi dược trà gây tê.

Quân Lang Tà một bên suy ghĩ, một bên nhìn chằm chằm Phú Lâm hạ châm. Thân thể Minh Tâm bị Quân Lang Tà đặt ở trên giường vẫn như cũ run run, không lâu sau, cái lưng trơn bóng phía sau xuất hiện một bức dục hỏa phượng hoàng đồ lở dở, trông rất sống động, theo cơ thể vặn vẹo kia thì bức phúc đồ càng thêm sinh động, tưởng chừng hỏa phượng hoàng kia tùy thời đều có thể bay ra.

Phú Lâm nhìn không chuyển mắt, nhanh chóng hạ châm đến những bộ phận còn chưa hoàn thành, kéo dài cánh hoa phượng vũ của bức phúc đồ đến mông.

Đây là một loại hình xăm sắp thất truyền, người xăm chỉ khi vào tình huống bị kích thích mới biểu lộ ra, còn bình thường làn da so với người bình thường là không khác mấy.

"Minh Tâm, cố gắng kiên trì một lát."

Minh Tâm cũng có tập võ, thân thể hướng đến cường kiện, đến cuối cùng khi hoàn thành bức đồ hắn vẫn thanh tỉnh, chính là loại đau đớn này rất tra tấn người, cho dù là mỗi đêm hắn đêu uống dược trà đi nữa thì cuối cùng vẫn ngất xỉu.

"Đã xong."

Phú Lâm nhẹ nhàng thở ra, Minh Tâm là người mà hắn hạ châm không gây tê, toàn bộ quá trình không dùng dược kia liên tục hạ châm, hắn sợ Minh Tâm không chịu đựng nỗi, hắn cũng không hiểu tâm tư của chủ tử, nhưng nếu chủ tử đã bảo tiếp tục, hắn là hạ nhân cũng chỉ đành cố gắng hết sức.

Sắc mặt của Phú Lâm so với Minh Tâm cơ hồ còn kém hơn, có chút hư thoát, cáo từ vị chủ tử vẫn còn đang chăm chú nhìn Minh Tâm, hắn để lại cho Quân Lang Tà một lọ thuốc mỡ, sau đó lui ra.

Trước khi đi, Phú Lâm sợ Quân Lang Tà quên, nhắc nhở một câu:

"Chủ tử, buổi tối phải dùng sau hai canh giờ."

"Ân. Đi xuống đi."

Minh Tâm bị ôm, cằm tựa trên vai Quân Lang Tà, hắn nghi hoặc, đêm nay hoàn thành hình xăm, trên lưng ngược lại không đau, chẳng qua chỉ có chút hữu khí vô lực mà thôi.

"Ưm--"

Cảm giác lạnh lạnh, bất quá cũng rất thoải mái, sau lưng có chút nóng bỏng thuốc mỡ kia liền dùng đúng lúc.

Phía sau lưng Minh Tâm, đồ án Phú Lâm hoàn thành đã biến mất, Quân Lang Tà lần nữa thoa dược lại làm cho nó như ẩn như hiện, rõ ràng là xinh đẹp kiều diễm, lại không ổn định, lóe ra trong thoáng chốc.

Tại một chỗ tối, đôi mắt nghi hoặc mang theo kinh ngạc nhìn chằm chằm vào bảo bối xinh đẹp trong lòng Quân Lang Tà.

----------------------

(mắt ải mắt ai :))) )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net