chương 38: Phu nhân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Ngôn Triệt nhìn thấy Hoa Mục Yên một thân ướt đẫm, còn có con ngươi đen sâu thẳm nay đã đổi sắc. Hoa Mục Yên đôi mắt đen nhưng dưới hình thức đặc thù sẽ biến sắc.

Hiện tại con ngươi hổ phách đang dao động không ổn định, chốc sau đã khôi phục lại thành hắc diệu thạch bình thường thâm thúy, chẳng lẽ chủ tử có chuyện gì?

Trên đời này, người có thể nhìn thấy qua đôi mắt hổ phách lãnh khốc kia cũng chỉ có người chết, mà cái kia cũng không dễ gì để lộ ra thần sắc, hôm nay thế nào lại hiện ra bên ngoài.

Ngay tại lúc Ngôn Triệt còn đang suy tư, một cỗ khí tức bành trướng đánh tới, hắn đứng gần Hoa Mục Yên nên chỉ có thể cố gắng khống chế không bị nội lực cường đại đả thương, chờ hắn mở to mắt thì Hoa Mục Yên toàn thân trên dưới đã khô ráo, Ngôn Triệt không khỏi đổ mồ hôi lạnh, thầm nghĩ: Chủ tử nội lực lại tăng cao, không biết cùng Quân Lang Tà so sánh ai sẽ cường đại hơn?

"Sau khi ta rời khỏi, có ai đã tới?"

Hoa Mục Yên bước chậm dẫn trên đường nhỏ, tựa hồ đang chờ đợi ai, cũng không vội vã quay về phòng, hắn tuy là đang hỏi nhưng biểu tình thì là chắc chắn.

"Là Hàm Nguyệt công chúa."

"Bảo chủ phu nhân? Không, phải gọi là tiền bảo chủ phu nhân, cái người luyến tử phu nhân kia rốt cuộc đang muốn làm gì? Đáng tiếc, mới gả đi không lâu đã trở thành quả phụ, nếu không một công chúa cành vàng lá ngọc, hẳn là nên được hưởng sự sủng ái của nam nhân." ( luyến tử phu nhân: đại khái là người phụ nữ quyền quý yêu chính con mình)

Hoa Mục Yên vừa đi vừa nói chuyện, cũng không có điểm gì là đang luyến tiếc, ngược lại giống như đang muốn xem trò hay, nhưng hắn còn muốn nhìn thấy mỹ nhân phượng hoàng đang bị Quân Lang Tà cất giấu, có lẽ là không thỏa được mong muốn, hắn tâm tình cũng có phần buồn bực.

Hàm Nguyệt công chúa là muội muội ruột của hoàng đế Khâu Quốc, bởi vì tiền bảo chủ Ân Si bảo đã từng cứu tiền nhiệm hoàng đế của Khâu quốc, ngay sau đó hoàng đế liền hứa gả trưởng công chúa Hàm Nguyệt cho Ân Si bảo bảo chủ, việc hứa gả công chúa vốn là đại sự, nhưng sau đó lão hoàng đế băng hà, tân đế đăng cơ khiến việc này liền kéo dài trì hoãn, thẳng đến mấy năm trước Khâu quốc chủ động nhắc lại chuyện hôm sự, không lâu sau, Hàm Nguyệt công chúa được gả đến đệ nhất võ lâm thế gia của Nguyên quốc- Ân Si bảo, bảo chủ so với Hàm Nguyệt công chúa ước chừng lớn hơn 20 tuổi, công chúa tuổi trẻ mỹ mạo ôn nhu kiều diễm, gả đến đây tựa hồ như tâm can bảo bối của bảo chủ, nói gì nghe nấy, nhưng chỉ được một năm, lão bảo chủ đột nhiên mắc phải quái bệnh, nằm trên giường không dậy nổi, mọi sự vụ trên dưới của bảo đều cho công chúa nắm quyền, liền ngay sau đó một năm, Hàm Nguyệt công chúa đột nhiên tuyên bố lão bảo chủ có một đứa con tư sinh muốn y trở về nhận tổ quy tông, trên dưới Ân Si bảo đều phản đối kịch liệt, lúc này Hàm Nguyệt công chúa cùng với tam đại quản sự và tứ đại đường chủ cùng nhau ủng hộ đứa con tư sinh kia ngồi lên vị trí bảo chủ, vị tân bảo chủ này vừa ngồi lên vị chủ bảo đã thay máu toàn bộ Ân Si bảo, đối với ngoại giới tuyên bố rằng tiền bảo chủ đã sớm quy tiên.

Vị này làm việc rất có phong thái của một bảo chủ, đối nhân xử thế vô cùng lãnh khốc vô tình, thủ đoạn vừa cao cường lại khiến người khác kinh sợ, hắn chính là Quân Lang Tà, người ngoài xưng hắn một tiếng Tà quân, cũng không biết danh tính cùng lai lịch, hắn được công chúa tuyên bố với ngoại nhân rằng là con tư sinh, không ai tra được tận tường gốc gác, hiện tại cũng chỉ có số ít người đã gặp qua bảo chủ, toàn bộ tư liệu về Quân Lang Tà đều bị phong tỏa, Hoa Mục Yên lẫn Lâu Liên Dục cũng không thể điều tra được gì, mà cho tới bây giờ Lâu Liên Dục cũng không biết bảo chủ mà hắn muốn kết giao là ai, nếu hắn biết được sự tình phỏng chừng chỉ hận không thể đến bái phỏng Quân Lang Tà ngay lập tức.

Hoa Mục Yên trước giờ không hề xem thường nữ nhân, nữ nhân thường rất đố kị cùng mưu mô, phi thường khó đối phó, có thể nói Hàm Nguyệt là kế mẫu của Quân Lang Tà, nhưng nữ nhân này lại ái mộ Quân Lang Tà, nếu không phải hắn vất vả lắm mới thu thập được một ít tin tức có lẽ sẽ phải bỏ lỡ rất nhiều chuyện thú vị, trước kia hắn có thể như người ngoài cuộc mà đứng xem, nhưng hiện tại có người đã làm hắn hứng thú, vậy chỉ có thể đành góp một ít tâm tư mà thôi.

"Hoa Lâu chủ, phu nhân cho mời."

Quả nhiên đúng như Hoa Mục Yên đã dự liệu, công chúa cho mời. Vì Hàm Nguyệt là người ích kỉ chỉ muốn người khác xưng nàng một tiếng phu nhân, rêu rao danh tiếng, vừa hay đúng lúc có thể che dấu đi tư tình của mình.

Hoa Mục Yên đáp ứng lời mời, lòng nghĩ: Trước hết muốn xem thử vị công chúa kia muốn mượn sức hắn như thế nào.

---------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net