chương 4: Thay thế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mỹ nhân một thân quần áo hỗn độn, trợn mắt há mồm mà nhìn tình cảnh trước mắt, giác quan thứ sáu của phụ nữ cho ả biết Quân Lang Tà hiên tại rất nguy hiểm. Đến lúc này, ả mới hiểu được sao lần này chủ nhân trở về lại không gọi ả, một trận sợ hãi trong lòng dâng lên, khuôn mặt nháy mắt trắng bệch, cái mà ả tự cho là thông minh lại gây ra họa sát thân!

"Thí chủ, xin buông bần tăng ra."

Có những người rất biết cách phá hỏng bầu không khí, chẳng hạn như lời của Minh Tâm lúc này.

"Tôn phu nhân* bị té ngã, sắc mặt thật sự rất không tốt."

Một chút cũng không biết dục vọng là thứ gì, Minh Tâm vốn dĩ không hiểu được tâm tư của nam nhân cũng như lòng đố kỵ của nữ nhân kia.

Mà vị mỹ nhân này bị Quân Lang Tà làm kinh sợ đang ngồi bệch dưới đất kia ngay khi nghe đến lời nói của Minh Tâm , sắc mặt càng khó nhìn hơn. Ả rõ ràng là thiếp thất mà Quân Lang Tà yêu thích nhất, vậy mà ánh mắt vừa rồi khi chủ nhân nhìn ả, thật sự đáng sợ.

"Kế hay."

Quân Lang Tà nhíu đôi mày kiếm, Minh Tâm trong lòng yên tĩnh không gợn sóng. Đối với mọi thứ bên ngoài hắn cũng không mấy quan tâm, nếu không phải có Minh Tâm nhắc nhở, hắn thiếu chút nữa đã quên mất vẫn còn ả nữ nhân dám tùy tiện trèo lên giường của hắn kia.

"Ngươi là ai?"

Sắc mặt của mỹ nhân trắng bệch, ngoan độc nhìn Minh Tâm, ả cư nhiên bị một kẻ không biết từ đâu xuất hiện hại chết.

"Chủ nhân, nô....nô tì chỉ là một tiểu thiếp của ngài."

"Ngươi đang oán hận ta?"

Mỹ nhân này có vẻ như đã quên điều cấm kỵ của Quân Lang Tà, người bên cạnh hắn tuyệt đối không được có tâm cơ, tự tiện hành xử, vốn tưởng rằng Quân Lang Tà thực sự yêu thích mình, nhưng hiện tại nhìn Quân Lang Tà một thân sát khí, mỹ nhân sợ hãi đến hoa dung thất sắc, kinh hoảng mà cầu xin.

"Chủ nhân, nô tì không muốn chết! Chủ nhân!"

"Người đâu."

Quân Lang Tà vừa dứt lời, hai hộ vệ mặc áo đen liền xuất hiện, không chút lưu tình mà đem nữ nhân kéo xuống. Minh Tâm kinh hãi nhìn một màn này, bàn tay bị Quân Lang Tà nắm chặt biến lạnh, là vì y lỡ lời nên hại đến nữ nhân kia sao!?

"Chờ đã."

Minh Tâm cũng không phải là không biết cái gì gọi là giết gà dọa khỉ, nữ nhân này dù không phải thê tử của Quân Lang Tà, nhưng cũng là kẻ từng chung chăn gối với hắn, huống hồ từ lúc nãy đến giờ nữ nhân này cũng không gây ra tội tình gì quá lớn.

Nhưng Minh Tâm thực sự đã sai lầm rồi, nữ nhân này đến cùng cũng chỉ là công cụ tiết dục của Quân Lang Tà, gã nam nhân lạnh lùng này sẽ không bởi vì một nữ nhân mà đau lòng, hơn nữa, về phần nữ nhân, hắn có rất nhiều.

Hơn nữa Minh Tâm càng vì nữ nhân cầu tình thì chỉ càng khiến nữ nhân chết nhanh hơn mà thôi, trừ phi nữ nhân này có thể đem lại cho Quân Lang Tà lợi ích lớn.

Hai gã hộ vệ nhìn thấy chủ nhân phất tay, dừng lại, đem nữ nhân áp xuống đất.

"Vì sao lại muốn giết nàng? Ông trời có đức hiếu sinh, thí chủ một câu đã muốn giết người, không bằng thí chủ hãy lấy bần tăng thay thế đi."

Quân Lang Tà nới lỏng sự kiềm chế đối với Minh Tâm, đối với việc y đưa ra yêu cầu cũng vô cùng hài lòng, khóe miệng gợi lên nụ cười tà mị, nói:

"Nếu không muốn nữ nhân kia chết, ngươi hãy theo ta vào đây."

Minh Tâm do dự.

"Ngươi không phải nói muốn thay thế sao, chẳng lẽ đã đổi ý nhanh như vậy sao?"

Quân Lang Tà ái muội nói.

Minh Tâm hơi nhíu mày, muốn hắn thay thế cái gì?

"Chủ nhân, xin tha cho thiếp...."

Hai gã hộ vệ vừa định mang nữ nhân đi, nữ nhân sợ tới nước mắt đầy mặt, cực kì chật vật.

"Thả nàng ta ra!"

Minh Tâm đứng bất động, chỉ hận bản thân hiện giờ đã mất đi nội lực.

"Hãy khiến cho ả sống không bằng chết, nếu các ngươi muốn chơi ả cũng có thể."

Quân Lang Tà nằm trên giản tháp lạnh lùng nói, Minh Tâm rốt cục cũng không đành lòng đành thỏa hiệp đi tới.

Quân Lang Tà lặng lẽ dánh giá cảnh đẹp trước mắt, ánh mắt chưa từng rời đi, hắn phân phó hộ vệ, thực tế cũng là muốn cố tình để cho Minh Tâm nghe được.

"Nếu như đêm nay làm cho ta vui vẻ ta liền miễn tội chết cho ả."

Minh Tâm hạ mày, chậm rãi bước đến gần Quân Lang Tà, nhìn hắn chẳng khác nào như ác ma tàn bạo không cho người khác con đường sống.
____

*Tôn phu nhân: cách gọi tôn trọng đối với thê thiếp của Quân Lang Tà

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net