chương 40: Độc nam sủng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoa Mục Yên ngón tay miết lấy mặt bàn, tại thời điểm Vĩnh Ninh rót rượu liền cầm lấy tay y.

"Tách tách--"

Bầu rượu rơi xuống đất đã bị Hoa Mục Yên tiếp được, nhưng lúc Vĩnh Ninh giãy dụa đã làm đổ rượu lên ống tay áo, rượu rơi xuống bàn làm ra tiếng vang.

"Vĩnh Ninh tay chân vụng về mong Hoa lâu chủ lượng thứ."

Vĩnh Ninh giải thích, có chút lo lắng Hoa Mục Yên sẽ trách tội.

"Vĩnh Ninh, không cần hoảng sợ, rót lại cho ta một ly khác là được."

Hoa Mục Yên cầm lấy một lọn tóc của Vĩnh Ninh, nháy mắt liền buông ra, ngay lúc Vĩnh Ninh phát giác, Hoa Mục Yên đã như không có chuyện gì mà dựa vào ghế, muốn nhìn phản ứng tiếp theo của Vĩnh Ninh.

Vĩnh Ninh không dám nhiều lời, dọn lại mặt bàn, rót cho Hoa Mục Yên một ly rượu.

Trước đó một khắc, Hoa Mục Yên đã bị nam sủng ôn hòa trước mắt này lừa gạt, người này không hề đơn giản, trên tay có mang nhẫn, trong nhẫn chứa độc châm, trong tóc có mùi hương khiến người ta mê loạn tâm trí, Vĩnh Ninh che giấu rất khá, nhưng tại thời điểm nguy hiểm, con người ta sẽ có bản năng tự động phát giác phòng vệ.

Sau chuyện này, Hoa Mục Yên cũng không còn muốn gặp lại tên "độc" nam sủng này nữa, đồng thời trên người nam sủng này còn có một mùi hương giống với của Minh Tâm, nói cách khác, Vĩnh Ninh cùng Minh Tâm rất gần nhau.

Vĩnh Ninh có thể ở cùng Minh Tâm hòa hợp? Chỉ cũng là có mục đích riêng. Mà Minh Tâm lúc trước bị chim công kích, hắn còn tưởng là do công chúa ghen tỵ gây nên, nhưng hiện tại, chỉ sợ không đơn giản như vậy.

Sau khi rời khỏi hoa viên, Hoa Mục Yên lệnh Ngôn Triệt điều tra Vĩnh Ninh cùng phượng hoàng mỹ nhân.

"Chủ tử, Hiển vương tựa hồ không hề đặt toàn bộ tâm tư của chuyện ma giáo, nhưng gần nhất, bọn họ đang tìm một hòa thượng."

Ngôn Triệt bẩm báo.

"Hiển vương nhận hoàng lệnh đón tiếp pháp sư về triều, hiện tại tìm hòa thượng nhưng cũng chính là vị pháp sư kia sao?"

"Có thể là như vậy."

Hoa Mục Yên nhíu mi, nhìn Ngôn Triệt một thân mồ hôi lạnh, chạy nhanh lại giải thích:

"Chủ tử, Hiển vương nhận mệnh đón tiếp Minh Tâm pháp sư, nhưng gần đây cũng đã đưa Tề Không pháp sư của Thiên Lũ tự trở lại hoàng thành. Theo manh mối mà thuộc hạ nhận được, Minh Tâm pháp sư đột nhiên mất tích tại Diệc thành, ngay sau đó Hiển vương vốn cật lực tìm kiếm nhưng sau khi giao đấu với cùng Quân Lang Tà, hành động liền trở nên thất thường, khi còn ở Diệc thành, Hiển vương từng điều binh chạy về hoàng thành nhưng sau đó lại chuyển hướng đi Thái thành, đủ loại chứng cứ cho thấy vị Minh Tâm pháp sư kia hiện đang ở tại Thái thành hoặc phụ cận của Thái thành.

"Hắn đang tìm hòa thượng...."

Hoa Mục Yên đột nhiên ngồi xuống, đột nhiên hình ảnh phượng hoàng mỹ nhân kéo xuống tóc giả hiện lên trong đầu.

"Ngươi bây giờ cần phải chú ý tin tức được truyền ra của Ân Si bảo là gì?"

Ân Si bảo bảo mật rất mạnh, không hề sơ hở, nhưng bởi vì Quân Lang Tà không thu về quyền lực của Hàm Nguyệt công chúa nên Ân Si bảo bên trong cũng không quá yên ổn, làm cho Hoa Mục Yên có cơ hội thừa cơ ra tay, Hàm Nguyệt công chúa kia nghĩ đến mình có con bài chưa lật mà khắp nơi kiềm chế Quân Lang Tà, nàng căn bản không biết bản thân đã sắp bị tiêu diệt, Hoa Mục Yên sao có khả năng buông tha cho Quân Lang Tà bởi vì hợp tác thất bại chứ.

-------------------------
Đêm lạnh âm u, một thân ảnh quỷ dị lẻn vào Tư Vũ các.

Bên trong là hương vị thanh nhã lượn lờ dễ làm cho người ta buồn ngủ, Minh Tâm đột nhiên gục xuống.

Vĩnh Ninh đang muốn lại gần Minh Tâm lại nghe được dị động, hắn đi đến cửa sổ, nhẹ nhàng đẩy ra cánh cửa khắc mộc hoa, liền lui sang một bên.

Một thân hồng y đeo mặt nạ quỷ cùng áo choàng đen liền theo sau nhảy vào, Vĩnh Ninh nhìn ra hướng cửa sổ, sau đó liền hướng hồng y nhân thi lễ.

"Hắn có thể đã nghi ngờ ngươi?"

Người đeo mặt nạ hỏi hắn, Vĩnh Ninh hiểu được.

"Thuộc hạ cũng không chắc. Hoa Mục Yên người này một thân giảo hoạt, lúc trước còn thử thuộc hạ."

"Hửm?"

Mặt nạ quỷ trầm mặt một lúc, phân phó nói:

"Ngươi phải cẩn thận Hoa Mục Yên, nếu không động đến lợi ích của hắn, hắn chắc sẽ không gây bất lợi."

"Vâng."

Người đeo mặt nạ đem Minh Tâm ôm lấy, hướng đi đến giường, hắn đặt Minh Tâm trên giường, nhìn lại thấy trên mặt Minh Tâm xuất hiện ửng đỏ bất thường, vừa mới tiếp xúc cơ thể nhiệt độ cũng rất cao, liền dò xét tâm mạch.

"Sao lại thế này?"

Vĩnh Ninh cảm thấy kinh ngạc thấy chủ tử lại vì Minh Tâm mà làm như vậy, ngay lúc chủ tử kiểm tra nhiệt độ cơ thể Minh Tâm, ánh mắt lộ ra ôn nhu hiếm có. Khi nhận ra bản thân thất thố, Vĩnh Ninh sợ hãi cuối thấp đầu đáp:

"Lam công tử lúc sáng rơi xuống hồ, sau đã nhiễm phong hàn."

-----------------------

(khựa khựa, có ai đoán ra được anh đeo mặt nạ này là ai không?)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net