chương 54: Vô hoan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta không quen biết hắn

Ta không quen biết hắn

…..

Cưỡng ép không mang lại hạnh phúc, đây là báo ứng sao? Người khác nói Quân Lang Tà lãnh khốc tàn nhẫn, lại không biết tâm của kẻ tàn nhẫn lãnh khốc kia không hẹn mà bị một người nam nhân cướp đi, lãnh khốc vô tình đến thế nhưng vẫn bị người không nhìn đến một cái. Minh Tâm vô tâm, lời nói như con dao sắc bén, như độc dược trí mạng đả kích Quân Lang Tà một thân cường hãn.

Minh Tâm nói xong ngất xỉu trong lòng Lâu Liên Dục, trong ánh mắt của Quân Lang Tà, đó lại là Minh Tâm đang dựa sát vào nam nhân khác.

Lâu Liên Dục đã thắng.

Thuyền lui lại, Quân Lang Tà cũng không còn dũng khí để tiếp phát ra mệnh lệnh nữa, nếu Minh Tâm có thể đáp lại hắn dù chỉ một chút, Quân Lang Tà cũng không ngần ngại mà cùng Hiển vương đối địch.

Trái tim ẩn ẩn nhói đau làm cho Quân Lang Tà hiểu ra được, hắn trong khoảng thời gian này đã yêu mến say đắm một người nam nhân.

Quân Lang Tà không ổn, hắn không muốn tiếp tục ở lại đây lãng phí thời gian.

“Thường...”

“Chủ nhân!”

Th đỡ lấy Quân Lang Tà, Quân Lang Tà tay ấn ngực,

“Khụ….”

Miệng phun ra máu đen.

Thường Hiên kinh hãi, bảo chủ trúng độc!

Minh Tâm trở lại bên người Hiển vương, lấy lại Thất Bảo bội châu hắn quý trọng, nhưng số phận vẫn không thể thoát khỏi thân phận tư sủng của Hiển vương. Lâu Liên Dục cho hắn tự do, chỗ ở, ăn mặc, tiếp tục ăn chay niệm phật hoặc tiếp tục làm pháp sư đều có thể, điều kiện duy nhất là trở thành tư sủng của Lâu Liên Dục.

Tại lúc cánh tay bị thương chuyển biến tốt, Lâu Liên Dục lại lấy hành động thực tế chứng minh: Minh Tâm giãy dụa là vô ích.

Không lâu sau, Hiển vương lệnh người đón tiếp một nhà Trần phu nhân đang đến kinh thành, bọn họ lần này đi đường thủy, hộ tống nghiêm ngặt, cũn có thể nhanh đến nơi.

Ngày sinh thần của Hiển vương nhanh đến, Trần phu nhân cũng đến vì việc này, nhân tiện đi cầu phúc, làm cho Trần phu nhân không thể hiểu được là bà sùng bái Minh Tâm, Lâu Liên Dục lại coi trọng nam sủng, Trần phu nhân vốn không thích Minh Tâm, lại càng thêm bất mãn việc Minh Tâm thân là người xuất gia lại lấy sắc đẹp quyến rũ người, uổn cho lúc trước bà còn đối Minh Tâm sinh ra hảo cảm, vừa nhìn nhìn đã thấy Hiển vương kéo Minh Tâm vào trong phòng.

“Thật sự là không biết xấu hổ.”

Trần Tiếu Dương trong lòng hận nghiến răng, Dục ca ca của hắn sao có thể lại đi thích một tên hòa thượng.

“Tiếu nhi, không nên nhiều lời, ngươi cũng đừng nên nghĩ nhiều.”

Trần phu nhân giận tái mặt,nói lại với con của mình, ai cũng nhìn ra được lần này bà cho con theo thuyền lên sau, nghĩ cách tiếp cận Lâu Liên Dục, nếu không phải Lâu Liên Dục cho Trần phu nhân mặt mũi khẳng định đã đem Trần Tiếu Dương đá ra khỏi thuyền cũng không chừng.

Trần Tiếu Dương không chỉ muốn tiếp cận Lâu Liên Dục còn công khai bài xích Minh Tâm, làm rõ ràng đến mức tất cả mọi người trên thuyền đều biết. Vương gia không muốn Minh Tâm bị chửi bới, bị tổn thương, vương gia có tiếng là che chở tình nhân, hiện tại, Minh Tâm chính là cái người may mắn đó.

“Mẫu thân, ta là thật lòng thích…”

“Chát.”

Trần phu nhân hung hăn cho con một cái tát, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép,

“Đừng để cho ta nghe được lời này lần thứ hai, ngươi nếu muốn chết cũng không phải là chết như thế này, ta sinh ra ngươi, nuôi dưỡng ngươi, không phải để cho ngươi muốn làm gì làm, vương phủ thâm cung là nơi ăn thịt người, không phải là nơi ngươi có thể đi!”

Trong lòng Trần phu nhân, Hiển vương chính là hoàng tử, tương lai tranh vị còn có nhiều phần thắng, nếu làm hoàng đế, hậu cung mỹ nữ ba ngàn, thân phận nam sủng lại vô cùng thấp, nàng là yêu thương con chứ không phải là đẩy con vào hố lửa.

Trần Tiếu Dương không hiểu mẫu thân tại sao lại cản trở, với hắn mà nói, tiến cung rồi thì có gì phải e ngại, được Lâu Liên Dục sủng ái mới là đạo lý.

“Chờ lần này trở về, ta liền cho ngươi đính hôn, ngươi muốn Ngữ Phong làm thiếp đều được.”

Trần Tiếu Dương không nói, hắn cùng mẫu thân hoàn toàn là không thể nói chuyện được, hắn muốn không phải là thê thiếp, đến nay, mẫu thân càng ngăn cản càng làm cho hắn xác định rõ tính hướng trong lòng.

“Dục nhi cũng sẽ thành thân, đối phương là danh môn khuê tú, là vương phi mà hoàng đế sẽ tứ hôn.”

Vì để làm cho con trai chết tâm, Trần phu nhân đành nói hết mọi chuyện ra.

----------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net