Chương 26: Danh tiếng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Thì ra còn có đường tắt để khôi phục ]

Đúng là lúc đầu Trình Hàm có chút kinh hãi khi nhìn thấy con trai tinh, nhưng đến bây giờ chỉ cảm thấy tối tăm mặt mũi.

Những con yêu quái ranh mãnh này đều co được dãn được... tới đây @Tiểu Hồng.

Lại Hiển Thanh lau mặt, bưng Xa Bích Quân ra ban công tìm một cái chậu, xả chút nước rồi thả nó vào.

Không quên nhắc nhở: "Trai nhỏ, bình thường không có việc gì thì đừng nói chuyện, lỡ như làm bạn học của tao sợ, chúng ta sẽ cùng bị phạt."

Xa Bích Quân vẫn rất thức thời, vỏ trai hơi mở, để lộ một chút thịt mềm rung rung: "Người anh em yên tâm, tôi biết phải làm thế nào mà."

Đúng lúc Tiết Trầm vừa rửa tay xong, bước ra, mặt lộ vẻ khinh bỉ: "Run chân cái gì?"

Xa Bích Quân ngay lập tức rụt phần thịt mềm kia về.

Lại Hiển Thanh giật mình: "Làm sao cậu biết nó đang run chân?"

Tiết Trầm liếc nhìn Xa Bích Quân một cái: "Nó thò cái chân rìu của động vật thân mềm ra ngoài."

Lại Hiển Thanh: "..."

Cậu ta nhất thời không biết nên nói Xa Bích Quân hèn mọn hay là khen anh Trầm kiến thức sâu rộng, hình như cái nào cũng đúng thì phải.

Sau khi nghe xong câu chuyện, Trình Hàm nhanh chóng tiếp thu sự sắp đặt này. Dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên cậu ta nhìn thấy yêu quái, cũng may Tiểu Hồng hiện không có ở trong trường.

Cậu ta thậm chí còn đi lôi kéo để làm quen với Xa Bích Quân: "Con trai nhỏ, chờ mày sinh ngọc trai có thể cho tao một viên được không? Tao cảm giác chất lượng ngọc trai mày sản xuất sẽ rất tốt."

Xa Bích Quân khoe khoang: "Chuyện này là đương nhiên, trước kia tôi còn chưa tu luyện nhưng ngọc trai sinh ra đã là loại tốt nhất trong gia tộc, lúc ấy trưởng bối trong tộc vô cùng kỳ vọng tôi có thể thành tinh."

Những người khác: "..."

Nhất thời không phân biệt được trong hai chuyện này cái nào làm người ta cạn lời nhiều hơn.

Tiết Trầm không thèm để ý đến hai người thiếu liêm sỉ kia nữa, cậu quay trở về bàn học và bật máy tính lên, chuẩn bị tiếp tục chiến đấu với luận văn, kết quả vừa mở phần mềm liên lạc, cơ thể rồng lập tức chấn động! Vảy rồng phẫn nộ dựng đứng!

Cậu quay người lại, nghiêm túc hỏi bạn cùng phòng: "Các cậu thành thật nói cho tôi biết, rốt cuộc đã có bao nhiêu người chết dưới tay thầy giáo Loan rồi?"

Bạn cùng phòng: ??

Trình Hàm khó hiểu: "Sao cậu lại nói như vậy?"

Tiết Trầm nghiêm mặt lại: "Tôi cảm thấy ông ấy muốn lấy mạng của tôi."

Trong file ghi chép, Loan Tuấn gửi cho cậu một đống tài liệu tham khảo, vô cùng tận tâm, nhưng tiếc rằng ông không biết học sinh của mình chỉ là một con rồng yếu ớt muốn có bằng cấp.

Tiết Trầm lấy hết can đảm mở danh sách tài liệu ra, không hổ là thầy giáo, danh sách còn dài hơn cả thân rồng của cậu, ngoài ra còn một vài tài liệu tiếng nước ngoài chưa được phiên dịch.

Tiết Trầm: "..."

Cậu đặt tay lên ngực tự ngẫm, bản thân đã từng là một học sinh xuất sắc của trường trung học Long Tử, thậm chí ngay cả văn cổ cậu cũng học xong, nhưng tiếng Anh không được coi trọng trong chương trình bổ túc tăng cường của cậu, dù sao hiện tại Thiên Đình vẫn chưa có chức vụ nào yêu cầu điều kiện tiếng Anh.

Tiết Trầm thừa hưởng một ít kiến thức tiếng Anh từ thân chủ, nhưng còn lâu mới đủ để cậu có thể đọc hiểu được loại tài liệu chuyên ngành này.

Cậu suy nghĩ một lúc, sau đó vào diễn đàn đăng lại bài viết mắng Địch Thiên Mỗ lần nữa, tiếp theo mới gửi ảnh chụp màn hình danh sách tài liệu của thầy giáo Loan cho Chương Mộc Tâm, muốn hỏi xem cô có biết phiên dịch không, kèm theo một đống biểu cảm khóc lóc.

Đối phương trả lời rất nhanh.

Giản Lan Tư: [Chuyện gì vậy?]

Tiết Trầm nhìn thấy mới phát hiện mình vô tình gửi ảnh chụp màn hình cho Giản Lan Tư trong cuộc trò chuyện gần đây. Cậu đang muốn nói mình nhầm, vừa vặn có một tin nhắn gửi đến.

Giản Lan Tư: [Có nhiều tài liệu nước ngoài trên danh sách, cậu cần tôi phiên dịch giúp phải không?]

Hai mắt Tiết Trầm đột nhiên sáng lên, không phải Giản Lan Tư mới trở về từ nước ngoài sao, chắc chắn nhìn ngoại ngữ sẽ không cảm thấy một chút áp lực nào.

Cậu ngay lập tức xóa tin nhắn định gửi vừa rồi và trả lời bằng một biểu cảm ngại ngùng.

Tiết Trầm: [Có thể không?]

Giản Lan Tư gần như không do dự: [Đương nhiên là có thể.]

Đây chính là tinh thần hiệp sỹ đầy nhiệt huyết trong truyền thuyết đúng không?

Tiết Trầm hai mắt rồng ngấn lệ, lập tức gửi tất cả biểu cảm ôm hôn, một dấu like lớn, rồi cả gói biểu cảm "cạn ly vì tình bạn của chúng ta" cho anh, cuối cùng nhắn thêm một câu.

Tiết Trầm: [Anh thật tốt!]

Lần này, Giản Lan Tư ngây ra một lúc rồi mới trả lời: [Vậy thì chúng ta hẹn gặp nhau đi.]

Sợ rằng hiệu quả trao đổi qua mạng thấp, vả lại Giản Lan Tư cũng muốn chuẩn bị tài liệu cho việc nghiên cứu của mình, hai người thảo luận một chút cuối cùng quyết định đến thư viện tìm tài liệu cùng nhau.

.

Buổi sáng hôm sau, Tiết Trầm thu dọn xong đồ đạc của mình, bỏ laptop vào balo, đang chuẩn bị đi ra ngoài vừa vặn nghe thấy âm thanh khiếp sợ của Trình Hàm: "Cmn, thôn Kê Quan vậy mà dám lừa gạt mọi người."

Lại Hiển Thanh cũng gọi Tiết Trầm: "Anh Trầm, anh mau lên hotsearch xem việc tuyên truyền thái quá của thôn Kê Quan kìa."

"Chuyện gì vậy?" Tiết Trầm vừa nói vừa lấy điện thoại của mình để mở Weibo, mới thấy hotsearch lập tức ".........."

Chủ đề nóng: #Chợ quỷ bí ẩn ở thôn Kê Quan thực ra là ảo ảnh#

Weibo đưa tin chuyện về thôn Kê Quan có lượng truy cập cực kỳ lớn.

Hai năm trở lại đây, thôn Kê Quan trở nên nổi tiếng trên mạng xã hội, có rất nhiều tài khoản tiếp thị đã viết bài giới thiệu, những chuyện có thể nói đều đã sớm đào sâu, vả lại lúc đầu đám dân mạng nhìn bài phỏng vấn này cũng không mấy quan tâm.

Tuy nhiên, bài báo này lại có cách tiếp cận khác, trực tiếp ghi tiêu đề "Tiết lộ sự thật về chợ quỷ" trong phần giới thiệu. Bởi vậy hai ngày nay, những chuyện liên quan đến "chợ quỷ" ở thôn Kê Quan trở nên sôi sục, làm cho bài báo càng thêm hot.

Rất nhiều cư dân mạng gấp không chờ nổi ấn vào bài báo để tìm kiếm thông tin, sau đó đều bị nội dung bên trong làm cho chấn động.

Trong bài báo mới nhất này, sau khi tác giả nghe được câu chuyện chợ quỷ, anh ta đã đi đến thôn Kê Quan để điều tra sự thật, cuối cùng biết được một truyền thuyết được truyền miệng qua nhiều thế hệ của người dân trong thôn.

"Dưới sự mong mỏi của chúng tôi, một vị La tiên sinh không muốn lộ danh tính đã kể lại câu chuyện mà ít ai biết đến.

Nghe nói hơn một trăm năm trước, thôn Kê Quan bởi vì sở hữu cảnh đẹp diễm lệ nên đã có một con trai sông đến đây tu luyện thành tinh. Con trai tinh này rất giỏi trong việc chế tạo ra ảo ảnh, làm mê hoặc dân thôn Kê Quan, buộc họ lao động vất vất vả mỗi ngày cung phụng cho nó.

Cho đến một ngày, Phục Ba Quân vi hành nhân gian đi qua thôn Kê Quan, biết được chuyện thôn dân bị con trai tinh mê hoặc, Long Quân đã rất giận dữ, lập tức giáng Long uy xuống thu phục con trai tinh này.

Từ đó về sau, thôn Kê Quan khôi phục được vẻ yên bình như ngày xưa, con trai tinh cũng được Phục Ba Long Quân thu nhận, trở thành một cậu bé vảy nước quét rác dưới trướng Long Vương.

Mà thôn Kê Quan bởi vì được Long Quân quan tâm nên càng ngày càng trở nên cực thịnh vượng. Chất lượng nước rất phù hợp cho sự sinh trưởng và phát triển của các loài động vật, việc sản xuất tôm cá tươi sống cũng như hoa quả khô trong thôn có thể đánh giá là tuyệt vời.

...Gần đây rất nhiều du khách đã tung tin lên mạng, họ nói rằng mình bắt gặp một khu chợ đêm bí ẩn ở ngoại ô thôn Kê Quan, La tiên sinh nghi ngờ đây rất có thể đây là ảo ảnh của con trai tinh còn sót lại năm đó."

Các bình luận dưới bài viết:

[Tiếp cận khoa học? Là một ngành nghiên cứu sao?]

[Tôi thật ngu ngốc, trước khi nhấp vào tôi đã nghĩ đến nhiều khả năng nhưng không ngờ là sẽ như thế này.]

[Hay lắm, La tiên sinh, đây là Bồ Tùng Linh đầu thai phải không? Cmn thật thái quá mà.]

[Tôi có sao nói vây, câu chuyện này không tệ, tôi còn biết loại trai có thể tạo ra ảo ảnh cơ hahahaha.]

[Tôi thấy lá gan La tiên sinh còn chưa đủ lớn đâu, cái tên Phục Ba Quân này tôi chưa từng nghe qua, hẳn là phải lớn hơn Đông Hải Long Vương rồi.]

[Chuyện này nghe khá hợp lý vì bên cạnh thôn Kê Quan có con sông Thoái Bích, những chuyện về trai tinh, ảo ảnh và Long Vương là có thể xảy ra, hơn nữa còn có mối liên hệ với sự kiện chợ quỷ nổi lên dạo gần đây, tôi cảm thấy so với những câu chuyện thần tiên vô căn cứ ở thôn trang khác còn đáng tin cậy hơn... Tuy vậy, Phục Ba Long Quân thật sự không phải bịa ra chứ?]

...

Tiết Trầm đọc xong bài viết: "..."

Quả là một cốt truyện quen thuộc.

Ở triều đại trước, bởi vì trình độ khoa học không đủ cao, mọi người thường cảm thấy sợ hãi những hiện tượng khó hiểu và trái với lẽ thường, do không thể tránh khỏi việc phải đưa ra những lời giải đáp miễn cưỡng nên họ đã mượn hình tượng ma quỷ thần thánh để giải thích cho các hiện tượng đó, đây cũng là lí do nhân gian có nhiều truyền thuyết kỳ quái như vậy.

Tiết Trầm không ngờ rằng tới thời đại ngày nay cậu còn được chứng kiến loại kịch bản này.

La tiên sinh không muốn bị nêu tên, thực sự được lắm.

Tuyệt nhất chính là, câu chuyện này 80% là sự thật nhưng nói ra đâu ai tin?

Trình Hàm và Lại Hiển Thanh vẻ mặt thán phục.

Trình Hàm cảm khái: "Khó trách thôn Kê Quan lại có thể nổi bật giữa nhiều thôn làng như vậy, nhất chi độc tú (*), nhìn cái người marketing chuyên nghiệp này đi, gan thật lớn mà."

(*) Nhất chi độc tú: nghĩa đen là một nhánh cây duy nhất lớn lên, ý ca ngợi cây Tùng Bách vào lúc trời đông khắc nghiệt, trăm hoa khô héo vẫn có thể đứng thẳng, xanh tốt. Ý nghĩa trong truyện này: trong thời buổi quảng cáo du lịch trở nên đại trà mà thôn Kê Quan vẫn nổi bật hơn và được chú ý nhiều giữa bao nhiêu địa điểm du lịch khác.

Lại Hiển Thanh cũng giơ ngón tay cái lên: "Không phải đâu, La tiên sinh tối hôm đó còn run lẩy bẩy, cái này chắc do con trai nhỏ kia cùng Phục Ba Long Quân bố trí rồi."

Trình Hàm: "Mọi người xem này, bọn họ còn rất sáng suốt đấy, hai bên nắm chắc cả mê tín và khoa học, không chừa lại lỗ hổng nào."

Cậu ta đang nói về bình luận cuối bài viết, đồng chí Tiểu Bồng của Ủy ban thôn Kê Quan đã trả lời vụ việc.

Đồng chí Tiểu Bồng cho biết gần đây họ nhận được nhiều khiếu nại từ khách du lịch nên đã tăng cường tuần tra an ninh và quản lí sát sao hơn, đồng thời tham khảo ý kiến chuyên gia về "chợ quỷ" mà cư dân mạng nói đến cùng câu chuyện "ảo ảnh" của La tiên sinh.

Theo các chuyên gia, bên cạnh thôn Kê Quan có con sông Thoái Bích, rạng sáng và chập tối trên sông đều có sương mù dày đặc, sương mù có tác dụng khúc xạ và phản xạ đối với ánh sáng, về mặt lý thuyết có thể sinh ra hiện tượng "ảo ảnh".

Tuyên bố này ngược lại khẳng định câu chuyện của "La tiên sinh" thực sự có căn cứ, nhưng vẫn không thể xóa bỏ sự nghi ngờ của dân cư mạng về "chợ quỷ".

Khu chợ đó xuất hiện vào ban đêm có được không?

Đối với đám bạn ở ký túc xá đã biết sự thật: "..."

La tiên sinh...

Đồng chí Tiểu Bồng...

Có lẽ cho dù là "La tiên sinh" hay "Đồng chí Tiểu Bồng" ngay từ đầu đã không có ý định thuyết phục cư dân mạng, vả lại cái chợ quỷ kia sẽ không bao giờ xuất hiện nữa.

Thôn Kê Quan đã kiếm được rất nhiều tiền sau khi cọ nhiệt với làn sóng này.

Tiết Trầm không có ý kiến gì, dù sao cậu chẳng phải con rồng đầu tiên bị người ta bịa đặt đưa vào trong truyện. Nếu thực sự muốn nói thì cũng không biết nói ra sao, cư dân mạng khiến cậu cạn lời rồi.

Chỉ nghe Trình Hàm đột nhiên "ha ha" cười to: "Má nó, tốc độ bình luận bằng gói biểu cảm của cư dân mạng quá nhanh, anh Trầm, lại nhìn xem."

Tiết Trầm liếc nhóm chat của ký túc xá trên WeChat.

Trình Hàm: [Phục Ba Long Quân có ở đây không? Ra phun nước.jpg]

Tiết Trầm: "..."

Lại Hiển Thanh "chậc chậc" cảm thán, cư dân mạng không biết nhưng bọn họ lại rõ ràng chân tướng, tốt bụng nhắc nhở: "Hàm, cậu đừng vô ưu vô lo quá (*), cẩn thận Phục Ba Quân biết được sẽ tức giận đó."

(*) 长点心: đây là phương ngữ của vùng Đông Bắc Trung Quốc, có nghĩa là làm việc gì cũng phải cẩn thận, không nên quá tùy tiện.

Trình Hàm không cho là vậy: "Sợ con ciu, Phục Ba Quân không dùng mạng xã hội."

Vừa nói xong, sắc trời bên ngoài đột ngột trở nên u ám, một trận gió lạnh mang theo hơi nước thổi qua làm bọn họ rùng mình.

Trình Hàm không hiểu: "Tại sao lại mưa chứ?"

Tiết Trầm liếc cậu ta một cái: "Ồ, Phục Ba Quân tới phun nước."

Trình Hàm: ??

Không phải một mình cậu ta ngây người, nội tâm Tiết Trầm cũng cảm thấy kinh ngạc.

Bên ngoài mưa đã tí tách trên mặt đất, Tiết Trầm nhìn những giọt nước từ trên trời rơi xuống, "A" một tiếng, "Tôi trở nên mạnh hơn rồi."

Cơn mưa này chính xác là do cậu tạo ra.

Từ khi cậu lưu lạc ở nhân gian tới nay, bởi vì tinh lực không đủ nên dùng một chút pháp thuật cũng khó khăn, giống như lúc trước cậu không có cách nào sử dụng pháp thuật hệ nước để đánh sấm sét, bởi vậy việc gây mưa với cậu mà nói đúng là kỳ tích.

Ngay lúc này, mới chỉ một ý niệm trong đầu đã có thể khiến mây ngưng tụ gây mưa giống như trước kia khi nguyên hình chưa bị hủy, cho dù đây chỉ là cơn mưa nhỏ mà thôi.

Sức mạnh của cậu dường như đang được khôi phục... bắt đầu từ thời điểm này.

Tiết Trầm nghi hoặc một hồi, rất nhanh đã nhận ra nguyên nhân là nhờ bài báo marketing của thôn Kê Quan.

Mặc dù câu chuyện của thôn Kê Quan trong mắt cư dân mạng là phóng đại, nhưng cũng không thể cản trở được việc quần chúng ăn dưa (*) share những bài viết này.

(*) "Quần chúng ăn dưa" vốn là từ lóng trên mạng xã hội Trung Quốc, được phiên âm sang tiếng Việt, chỉ những người thích nghe ngóng thông tin không rõ nguồn gốc về một sự việc nào đó được lan truyền

Tên tuổi của Phục Ba Long Quân nhờ vậy mà lan rộng ra.

Danh tiếng là điều rất quan trọng đối với bất kỳ người tu đạo hay linh hồn quỷ thần nào. Bởi trong thực tế, chỉ khi được mọi người trên thế giới biết đến và bàn tán mới có thể nhận được sự tin tưởng và tôn thờ.

Tuy rằng Phục Ba Quân không vì vậy mà được cung phụng, nhưng trong vụ việc quảng cáo vừa rồi, hình tượng tích cực cũng đã chiếm được không ít tín nhiệm và thiện cảm của mọi người.

Không quá nhiều, nhưng đủ để tinh lực từng bước hồi phục.

Tiết Trầm bừng tỉnh: "Wow, thì ra vẫn còn đường tắt để khôi phục lại, chính là sức mạnh nuôi dưỡng của tình yêu! Tôi học được rồi!"

Vậy thì lập weibo cho Phục Ba Quân trước nào.

Hy vọng những người kia share nhiều hơn, không cần phân biệt tốt xấu làm gì cả.

--------------------------

Tác giả có điều muốn nói:

Trầm: Tôi đã hói, nhưng cũng đã mạnh hơn.

Thầy giáo Loan: Là công lao của tôi.

Địch Thiên Mỗ: Cũng là công lao của tôi. (Tiểu Trầm dùng một móng vuốt đè bẹp.)

.

Mọi người đã bắt đầu chú ý tới tên của Giản Lan Tư rồi phải không?

Họ tiếng Trung của Lan Tư là Giản, tên chính được phiên dịch từ họ của gia tộc bên ngoại anh ấy.

Chính là lấy họ của cha cùng với họ của mẹ tạo thành.

Loại tên tổ hợp này hẳn là mọi người đã gặp rất nhiều rồi...

_(:з」∠)_

Giải thích ra cảm giác mình thật ngốc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net