Chương 20: Đối chiến cơ giáp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạ Phi quơ quơ tay trước mặt Lâm Tiêu Tiêu, "Này!"

Lâm Tiêu Tiêu hoàn hồn, túm lấy tay Hạ Phi, nghiêm túc nói: "Tiểu Phi Phi, cậu có ý định ngoại tình không?"

Hạ Phi kinh hãi: "... Cái gì?!"

Lâm Tiêu Tiêu miệng tiện: "Ý tôi là, cậu có muốn cùng tôi trải qua một đoạn tình ái cấm kỵ kinh động lòng người hay không?"

Hạ Phi đen mặt: "Cút, lượn ngay!"

Lâm Tiêu Tiêu ôm lấy cánh tay hắn, nũng nịu nói: "Đừng có tàn nhẫn với người ta như vậy mà ~~ "

Hạ Phi rùng mình một cái, hít sâu một hơi, "Còn không thả tay ra thì đừng hỏi vì sao tôi lại đánh cậu."

Lâm Tiêu Tiêu nói: "Tôi cấp B, cậu đánh không lại tôi."

Hạ Phi: "..."

Mẹ nó cái cấp F độc ác này!!!

Hắn tức giận lướt qua Lâm Tiêu Tiêu, giật lại kính râm đi về phía trước.

Lâm Tiêu Tiêu ở phía sau vẫn còn đang lải nhải, "Tiểu Phi Phi, cậu xem tôi đẹp trai thế này, thật sự không xem xét một chút sao? Tuy rằng Giang thiếu tướng rất ưu tú, nhưng tôi cũng không kém mà, cậu không thể thủ tiết cả đời được, Tiểu Phi Phi~~~ "

Giọng nói của Lâm Tiêu Tiêu bị âm thanh ồn ào phía trước đè bẹp.

Hạ Phi nhìn về phía một đống người đang bu vào, hiếu kỳ nói: "Cửa hàng nào bán hạ giá sao?"

Lâm Tiêu Tiêu lườm hắn một cái, "Cậu thật không có thường thức. Đồ giảm giá làm sao có thể thu hút nhiều người như thế, đông người xem thế này có lẽ là có trận đối chiến cơ giáp giữa hai đấu thủ mạnh rồi!"

"Đối chiến cơ giáp?"

"Là đấu đối kháng cơ giáp giả lập." Lâm Tiêu Tiêu dùng ánh mắt như nhìn người ngoài hành tinh nhìn hắn, tuy rằng hắn thật ra đúng là người ngoài hành tinh, "Đối chiến cơ giáp trong hiện thực rất tốn kém lại nguy hiểm, cho nên hiện tại đã chuyển vào thế giới ảo đa chiều, hoàn toàn không ảnh hưởng đến thân thể, còn có thể kiếm tiền."

"Có thể kiếm tiền sao?"

"Đương nhiên rồi, muốn vào xem đối chiến giả lập đều phải dùng tiền ảo mua vé, giá trị tiền ảo so với đồng liên bang được quy đổi trên tỷ lệ 1:1. Hơn nữa bắt đầu đối chiến người xem có thể đặt cược, nếu thắng sẽ thu được tiền ảo vào tài khoản, có thể quy đổi ra tiền mặt ngoài hiện thực. Nửa năm một lần sẽ tổ chức giải thi đấu cơ giáp, người thắng sẽ nhận được tiền thưởng."

"Nghe qua hình như cũng rất thú vị."

"Hình như? Phải là cực kỳ thú vị mới đúng!"

Lâm Tiêu Tiêu cảm thấy không thể để mặc bạn cùng phòng của mình nhà quê cái gì cũng không biết thế này, kéo Hạ Phi đến chỗ đang tụ tập đông người kia.

Hạ Phi hỏi đông hỏi tây một đống chuyện, mãi cho đến khi ánh mắt kinh diễm của Lâm Tiêu Tiêu biến thành ánh mắt khinh bỉ, mới hỏi xong hết toàn bộ nghi vấn trong lòng. Thế giới này so với tưởng tượng của hắn cũng không khác nhiều lắm, chủ yếu là phục vụ nhu cầu giải trí và thi đấu thể thao, trong đó đứng đầu chính là thi đấu cơ giáp.

Thi đấu cơ giáp chia làm bốn bảng, sơ cấp, trung cấp, cao cấp và tranh cúp vô địch, tương ứng với các bảng đấu cũng sẽ chia ra mốc điểm tích lũy, 5000, 10000, 20000,vân vân... Đối chiến với đối thủ cùng cấp, nếu thắng chỉ tích lũy được một điểm. Nếu đối chiến chiến thắng đối thủ cấp cao hơn thì sẽ nhận được số điểm tích lũy tương ứng với cấp bậc chênh lệnh giữa mình và đối thủ, nhưng nếu thắng đối thủ cấp thấp hơn thì sẽ không nhận được điểm tích lũy. Bởi vậy trong thế giới ảo này, muốn đối chiến lúc nào cũng được, hoàn toàn không cần phải xếp hàng. Còn nếu muốn xem người khác tranh tài, hệ thống sẽ tạo ra một khán đài ảo, mua vé vào xem, khán giả xem cũng chỉ là hình chiếu 3D mà thôi.

Là đàn ông hàng thật giá thật, ai cũng có hứng thú với cơ giáp.

Hạ Phi không nói hai lời, kéo Lâm Tiêu Tiêu đi về hướng ngược lại.

Lâm Tiêu Tiêu bị kéo đi, kêu gào không thôi: "Cậu làm cái gì đấy! Tôi muốn xem Giang Nhị Tinh thi đấu!"

"Có phải là anh em không? Là anh em thì đi giúp tôi chọn cơ giáp." Hạ Phi nói, "Thi đấu lúc nào xem chẳng được, giúp anh em chọn cơ giáp cả đời chỉ có một lần thôi."

"Nhưng mà vé xem có phải lần nào cũng mua được đâu!"

Lâm Tiêu Tiêu cực kỳ căm giận cái thế giới giả lập này, nếu ở thế giới hiện thực, thể chất chênh lệch rõ ràng, làm gì có chuyện lại bị Hạ Phi lôi đi như thế này.

Hạ Phi cũng không quay đầu lại: "Dù sao cũng đã mua đâu, biết đâu còn có một đống người đã đặt mua từ trước, cậu có chen vào cũng không mua được, chấp nhận đi."

Lâm Tiêu Tiêu: "..."

Mẹ nó hoàn toàn không có cách nào phản bác!

Cuối cùng Lâm Tiêu Tiêu vẫn bị kéo đến khu quản lý, đần mặt đứng cạnh Hạ Phi, nhìn hắn sử dụng thiết bị tạo lập cơ giáp.

Bên trong chủ yếu đều là cơ giáp cấp thấp nhất, bên cạnh có một cột nhỏ để lựa chọn hình dạng và màu sắc. Muốn thăng cấp hoặc mua thêm linh kiện cao cấp, phải dùng điểm tích lũy quy đổi hoặc dùng tiền ảo mua.

Lâm Tiêu Tiêu hoàn toàn không hiểu tại sao Hạ Phi lại có thể chọn đến say sưa như thế.

"Cậu nói xem nên chọn loại đầu hình tròn hay hình trụ?"

"Tôi nên lấy loại vỏ màu xanh nhạt hay là màu trắng?"

"Cậu nói xem mắt chọn màu gì thì đẹp?"

"..."

Lâm Tiêu Tiêu rít gào: "Chọn chi tiết như thế làm cái gì hả! Tùy tiện chọn một cái không được sao!!!"

Hạ Phi có hơi khó xử: "Tôi mắc chứng ám ảnh cưỡng chế."

Lâm Tiêu Tiêu: "..."

Lâm Tiêu Tiêu đẩy Hạ Phi ra, ngón tay bấm loạn lên, chưa đến một phút đã chọn xong hết mọi chi tiết cho cơ giáp.

Hạ Phi nhìn thử, mày liền nhíu lại: "Xấu quá!"

Đầu tròn, thân đen thui, người ngắn một mẩu, quả thực chính là... cực kỳ xấu!

Lâm Tiêu Tiêu vốn là ác ý chọn bừa, không nghĩ đến sau khi Hạ Phi nhìn qua, lại nói "Thôi cứ như vậy đi", sau đó click xác nhận! Lâm Tiêu Tiêu cả người đều không ổn.

Hạ Phi cười híp mắt quay đầu lại: "Tiêu Tiêu, chúng ta bắt đầu đi."

Dù đã mang kính râm, Lâm Tiêu Tiêu vẫn bị sắc đẹp của đối phương khiến cho thất thần, mơ mơ hồ hồ mà gật đầu.

Hai tiếng sau, Lâm Tiêu Tiêu phải khổ bức làm giáo viên bất đắc dĩ.

Hạ Phi đầu óc tốt, nghe một lần đều nhớ kỹ, nhìn biểu tình trợn mắt há hốc mồm của Lâm Tiêu Tiêu, hắn không khỏi cảm thấy vài phần đắc ý. Sau khi thử bàn phím một lượt, hắn nói với Lâm Tiêu Tiêu: "Ta nghĩ tôi có thể đối chiến."

Lâm Tiêu Tiêu khịt mũi coi thường: "Đừng có đùa, vừa mới bắt đầu học đã muốn đối chiến, chờ bị người ta đánh cho te tua đi."

Nói xong, Lâm Tiêu Tiêu cũng không muốn đả kích sự tự tin của Hạ Phi, vì vậy nói tiếp: "Nếu không tôi có thể đối chiến cùng cậu, cũng tiện hướng dẫn cho cậu luôn. Tôi đã chơi một năm rồi, thừa sức dạy cậu những thứ căn bản."

Hạ Phi vui vẻ đồng ý.

Sau đó Hạ Phi gửi thư khiên chiến, Lâm Tiêu Tiêu click đồng ý, hai người biến mất tại chỗ, sau đó xuất hiện trên sân đấu giả lập.

Một âm thanh điện tử vang lên "Thi đấu bắt đầu", Hạ Phi linh hoạt di chuyển mấy ngón tay, chủ động công kích.

Lâm Tiêu Tiêu vẫn còn đang muốn để cho bạn cùng phòng chút mặt mũi, trước mắt đột nhiên tối sầm lại, đầu bị đánh một đòn, toàn bộ cơ giáp đều rung lên, đồng thời tiếng nhắc nhở máy móc vang lên "Thi đấu kết thúc, 【Phi Thiên】thắng!", thắng bại đã rõ.

Lâm Tiêu Tiêu: "..."

Cái đệch?!!! Tiết tấu gì thế này!!!

Lâm Tiêu Tiêu cả người đều không ổn, một đòn đập nát đầu đối thủ, dám mở mồm nói chưa đối chiến bao giờ xem?

Thế nhưng trong máy truyền tin lại truyền đến âm thanh vui vẻ của Hạ Phi, giống như thật sự rất bất ngờ việc bản thân đấu thắng, khiến Lâm Tiêu Tiêu cảm thấy lúc nãy nhất định là trùng hợp thôi. Nhất định là do mình chưa chuẩn bị xong! Nhất định là như thế!

Lâm Tiêu Tiêu quyết định lần này nhất định phải đoạt lại chỗ điểm tích lũy vừa bị thua mất.

Lần này tuyệt đối sẽ không nhân nhượng!

Lâm Tiêu Tiêu hăng máu gà xông lên, phát ra thư khiêu chiến.

Năm phút sau ——

Lâm Tiêu Tiêu nhìn máy truyền tin thông báo đã "hào phóng" cống hiến cho đối phương năm điểm tích lũy, quả thực muốn khóc.

Mẹ nó mình đấu cả năm còn chưa tích đến 1000 điểm!!!

Cự tuyệt thư khiêu chiến thứ hai của Hạ Phi, Lâm Tiêu Tiêu cực kỳ bi thương mà thoát khỏi sân đấu. Nửa phút sau, Hạ Phi cũng xuất hiện bên cạnh.

Lâm Tiêu Tiêu xông lên túm chặt tay hắn: "Cậu cái tên lừa gạt này!!!"

Lừa tình lừa điểm tích lũy, tuyệt giao!!!

Hạ Phi cực kỳ vô tội: "Tôi thật sự là lần đầu tiên đối chiến mà."

Chẳng qua mấy cái phím này không khác lắm so với bàn phím lúc trước, hắn trước đây chính là dùng tốc độ như thần một giờ gõ ra 10 ngàn chữ, ngón tay linh hoạt cũng là đương nhiên mà...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net