Chương 1001: Ngưng tụ hồn hạch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi bước ra khỏi phòng, hắn nhìn thấy Huyết Tam đi ra từ trong một gian phòng cách đó không xa.

"Huyết Nhất, ngươi cũng cảm giác được? Là hắn?" Trong mắt Huyết Tam đầy ngạc nhiên.

Huyết Nhất mỉm cười gật đầu, "Không phải chính là hắn sao? Sử Lai Khắc Thất Quái, cho tới giờ đều không làm người ta thất vọng, trước kia không có, về sau cũng không có. Đúng lúc gặp đại nạn, ta tin tưởng nếu hắn được chọn ra thì nhất định đã được thiên ý của Học Viện Sử Lai Khắc trong 2 vạn năm qua nhận thức. Vì vậy ta sẽ không ngạc nhiên nếu có bất kỳ kỳ tích nào xuất hiện trên người hắn."

Huyết Tam thở dài, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng, "Cuối cùng cũng nhìn thấy một chút hy vọng. Ta muốn giúp hắn."

Huyết Nhất mỉm cười, "Đi thôi, cùng nhau."

Vào thang máy, hai người ra khỏi Huyết Thần Doanh, đi ra bên ngoài. Huyết Tam nhìn về phía Huyết Nhất, Huyết Nhất đã bay lên như diều gặp gió, trong nháy mắt đã lên trên không.

Với địa vị của hắn ở Quân đoàn Huyết Thần, đương nhiên sẽ không bị hệ thống phòng ngự công kích. Huyết Nhất quơ hai tay trên không, lập tức, khí lưu mạnh mẽ trên bầu trời trở nên ngoan ngoãn.

Huyết Tam theo sau hắn. Chỉ ở bên cạnh Huyết Nhất mới cảm giác được, dưới sự khống chế của hắn, khí lưu xung quanh đang vặn vẹo kịch liệt, mỗi lần vặn vẹo đều hấp dần một lượng lớn thiên địa nguyên lực.

Thiên địa nguyên lực được Huyết Nhất khống chế không ngừng áp súc, chiết xuất, dần dần, xung quanh cơ thể Huyết Nhất bắt đầu xuất hiện một vầng sáng màu trắng.

Lơ lửng ở giữa không trung, hắn giống như một vị thần.

Trên mặt đất, các chiến sĩ Quân đoàn Huyết Thần không khỏi ngừng chân quan sát, tỏ ra kinh ngạc và hơi sốc.

Không có nhiều người thực sự bái kiến Huyết Nhất, nhưng kỳ cảnh như thế đã hoàn toàn xác minh thực lực của vị này.

Huyết Tam có chút lo lắng hỏi Huyết Nhất: "Nhiều như vậy? Hắn chịu được sao?"

Huyết Nhất mỉm cười, "Yên tâm đi, khả năng thừa nhận của hắn còn mạnh hơn tưởng tượng của ngươi. Ngươi đã quên khẩu hiệu của Học Viện Sử Lai Khắc là gì sao? Chỉ thu quái vật không thu người thường, mà hắn, càng là quái vật trong quái vật. Ngần ấy thiên địa nguyên lực đã là gì? Dù không có ta, hắn cũng sẽ hấp thu, chỉ là cần thời gian dài hơn mà thôi."

Nói xong, Huyết Nhất kéo tay trái của mình xuống, lập tức, vầng sáng màu trắng bao quanh cơ thể hắn lao xuống, bay thẳng tới ký túc xá dưới mặt đất và rót vào bên trong.

"Huyết Nhất, ngươi không sợ đốt cháy giai đoạn sao?" Cảm nhận được Đường Vũ Lân sắp ngưng tụ hồn hạch không chỉ có hai người Huyết Nhất và Huyết Tam, Trương Huyễn Vân với vẻ mặt nghi hoặc cũng bay lên trời, tới bên cạnh hai người.

Huyết Nhất mỉm cười, "Vậy hãy chờ xem. Ta đã nói hắn không thích hợp đi theo ngươi, bởi vì ngươi căn bản không hiểu rõ hắn. Sự tình gọi là kỳ tích trên người khác, xuất hiện trên người hắn chỉ là bình thường mà thôi. Ngươi cứ chờ xem, thành tựu trong tương lai của hắn nhất định sẽ vượt quá tưởng tượng của chúng ta, cũng sẽ vượt qua các đời Các chủ Hải Thần Các trong ít nhất nghìn năm qua."

Vừa nói hắn vừa phóng xuất vầng sáng màu trắng rót vào phía dưới, mà lúc này, Đường Vũ Lân đang tu luyện trong ký túc xá lập tức cảm nhận được.

Khi thân thể hắn bắt đầu tự động hấp thu thiên địa nguyên lực trong không khí, hắn đã tiến vào một trạng thái kỳ diệu. Đan điền vẫn còn đau, nhưng cảm giác đau nhức dường như đang dần rời xa. Ý thức của hắn bắt đầu lan ra bên ngoài, trong mơ hồ, dường như có vô số phần tử năng lượng đang cổ vũ hắn. Hắn thậm chí có thể phân biệt được các thuộc tính của những năng lượng này. Trong đó, thuộc tính Băng và Thuỷ là nồng đậm nhất. Ngoài ra còn có không ít nguyên tố hắc ám. Phong nguyên tố đặc biệt mạnh mẽ.

Quang nguyên tố ít hơn so với các nguyên tố khác, nhưng cực kỳ tinh khiết, hẳn là vì trong không khí không có quá nhiều tạp chất. Không khí loãng có nhược điểm, nhưng ưu điểm là tất cả đều rất tinh khiết.

Các loại thiên địa nguyên lực khổng lồ này đang không ngừng hoà nhập vào cơ thể hắn. Trong quá trình dung hợp, toàn thân Đường Vũ Lân khẽ run. Mỗi lần run lên, không khí vặn vẹo kịch liệt hơn một chút.

Đúng lúc này, thiên địa nguyên lực trong không khí đột nhiên trở nên mạnh mẽ hơn. Lúc đầu hắn còn có thể nhìn thấy từng nguyên tố, nhưng trong nháy mắt đã thấy một biển nguyên tố, mà thân thể hắn đang đắm chìm trong biển nguyên tố đó.

Các nguyên tố nồng đậm với các thuộc tính khác nhau chui vào thân thể hắn, hoà vào trong đan điền của hắn. Các dải hồn lực sáng hơn, tốc độ xoay tròn tăng lên, ở giữa đan điền, một khối tinh thể hình bầu dục dần thành hình.

Khối tinh thể toả ra ánh sáng màu lam, ở trung tâm của tinh thể dường như có một cây Lam Ngân Thảo đang sinh trưởng khoẻ mạnh.

Thật thoải mái! Cảm giác đau đớn trong chớp mắt đã biến mất. Đường Vũ Lân chỉ cảm thấy trong đan điền truyền ra tiếng rên thoả mãn. Hồn lực nồng đậm tẩy lễ thân thể, bị huyết mạch chi lực dẫn động, tự nhiên dung hợp với bản thân. Sau đó nó chảy vào trong đan điền và hội tụ về phía hồn hạch sắp hình thành.

Tâm của Đường Vũ Lân ngày càng yên tĩnh, toàn thân đều đắm chìm trong cảm ngộ nguyên tố. Yên lặng minh tưởng, yên lặng cảm thụ, mỗi một lần năng lượng biến hóa đều làm hắn cảm thấy sinh mệnh của mình liên tục thăng hoa, dường như muốn tiến vào một thế giới khác.

Hồn hạch là sinh mệnh thể thay đổi về chất. Bắt đầu từ giờ phút này, hắn không còn là nhân loại bình thường nữa, mà thực sự trở thành một tồn tại siêu phàm.

Đối với nhân loại bình thường, hình thành hồn hạch có thể kéo dài tuổi thọ thêm trăm năm. Sự tồn tại của nó có ý nghĩa vĩ đại trong quá trình tu luyện của hồn sư. Chỉ khi hồn sư bước ra một bước này mới chính thức có cơ hội trở thành người mạnh nhất.

Thời gian dần trôi qua, ý thức của Đường Vũ Lân bắt đầu đắm chìm, thời gian và tất cả bên ngoài đều không nằm trong cảm thụ của hắn.

Bên ngoài, trên không trung.

Nụ cười trên mặt Huyết Nhất càng lúc càng đậm. Lúc này, hắn không cần khống chế nữa, thiên địa nguyên lực do hắn dẫn đạo đang không ngừng gia tốc hoà nhập về hướng kia. Sau khi câu thông xong, hoàn toàn là Đường Vũ Lân tự chủ hấp thu.

Trương Huyễn Vân cũng cảm thụ được, hắn càng ngày càng kinh ngạc. Đồng thời hắn cũng thấy hối hận, vì sao mình lại dễ dàng thoả hiệp với tên Huyết Nhất này như thế? Cần phải tranh thủ lại mới được.

Hiện tại tiểu tử này đã nhận ân tình lớn từ Huyết Nhất, muốn người cũng không còn dễ dàng nữa.

Tuy rằng Huyết Nhất nói là chỉ rút ngắn thời gian tu luyện của Đường Vũ Lân mà thôi, nhưng bọn họ đều là người từng trải, có ai không biết chênh lệch giữa biển nguyên tố mỏng manh và biển nguyên tố dày đặc? Huyết Nhất đang giúp Đường Vũ Lân đặt nền móng, hơn nữa hồn hạch ngưng tụ càng nhanh, càng có nhiều không gian hấp thu thiên địa nguyên lực, cường hoá bản thân từ lúc bắt đầu.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua, từ ban ngày dần chuyển sang đêm, đã tròn một ngày rồi.

Ban đêm, vầng sáng màu trắng xung quanh Huyết Nhất càng rõ ràng hơn, giống như là một vầng trăng tròn lơ lửng giữa không trung.

Đối với tu vi của hắn, kéo dài trạng thái này một tháng cũng sẽ không thấy mệt mỏi, mà Đường Vũ Lân hấp thu càng lâu, nụ cười trên mặt hắn càng nồng đậm.

"Thật là một quái thai!" Trương Huyễn Vân tán thưởng. Mà Huyết Tam lúc đầu có chút lo lắng giờ đã tràn ngập hưng phấn.

Hấp thu thiên địa nguyên lực khổng lồ như thế, còn kéo dài lâu như vậy, có nghĩa là trụ cột hồn hạch của Đường Vũ Lân cực kỳ kiên cố, tuyệt đối không phải là kết quả cưỡng ép đột phá. Thời gian càng dài, khi hắn tỉnh lại, tổng thể tăng lên sẽ càng lớn, cảm ngộ của bản thân với hồn lực cũng càng mãnh liệt. Đồng thời, ngưng tụ hồn hạch được gọi là quá trình võ hồn thoát thai hoán cốt, có nghĩa là võ hồn của hắn sẽ thay đổi về chất. Thời gian rót vào thiên địa nguyên lực càng dài, võ hồn tiến hoá cần thời gian dài hơn, ý là võ hồn của hắn đủ cường đại.

Bóng đêm ngày càng đậm, Huyết Nhất nói với Trương Huyễn Vân: "Ngươi về trước đi, hắn như này, đoán chừng sẽ kéo dài đến sáng mai."

Trương Huyễn Vân lắc đầu, "Ta đã quen với cô đơn, thật vất vả có chuyện mới lạ, ta muốn nhìn từ đầu tới cuối. Ta cũng muốn xem tiểu tử này sau khi hình thành hồn hạch sẽ có gì đặc biệt."

Huyết Nhất nói: "Vậy tuỳ ngươi. Sử Lai Khắc thật không hổ là Sử Lai Khắc."

Trương Huyễn Vân hừ một tiếng, "Ngươi đang khen chính mình sao? Hắn không phải đệ tử Đường Môn các ngươi? Nếu không ngươi nhường hắn cho ta, ta trực tiếp đề cử hắn gia nhập Chiến Thần Điện, để hắn trở thành Chiến Thần Chi Tử."

Chiến Thần Chi Tử chính là người thừa kế vị trí Điện chủ Chiến Thần Điện trong tương lai, là nhân tài ưu tú có thiên phú nhất trong Chiến Thần Điện.

Huyết Nhất cười híp mắt nói: "Đáng tiếc, ngươi đã tới chậm."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net