Chương 1004: Hồn linh mười vạn năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mà trong thời gian này hấp thu năng lượng sinh mệnh, lần đầu tiên hắn cảm giác được bình cảnh rất lớn trước mặt mình đã buông lỏng. Hắn làm sao có thể không hưng phấn?

"Thay ta cảm ơn tiểu tử kia, ân tình này, Quân đoàn Huyết Thần nợ hắn rất nhiều. Hỏi hắn muốn cái gì đều có thể cho. Ta muốn bế quan một thời gian. Thiên Vũ, sự vụ hàng ngày do ngươi quản lý." Nói xong những lời này, Trương Huyễn Vân lóe lên rồi biến mất trong quân đoàn.

Mọi người vừa hấp thu nhiều năng lượng sinh mệnh như vậy, ai nấy đều không dám lơ là, lần lượt trở về chỗ của mình. Bọn họ đều cần tu luyện để biến đồ hôm nay thu được thành đồ của mình.

Toàn bộ Quân đoàn Huyết Thần đều yên tĩnh lại, tiêu hoá hấp thu năng lượng sinh mệnh khổng lồ.

Trong băng tuyết, những chiếc lá non xanh tươi phất phơ trong gió lạnh, ít nhất trong thời gian ngắn, bọn nó sẽ không biến mất.

Đường Vũ Lân chậm rãi mở mắt ra, năm hồn hoàn yên lặng thu lại, vẻ sáng bóng trên làn da cũng dần trở lại bình thường.

Hắn chưa từng có cảm giác tuyệt vời như thế, dường như mỗi lần hô hấp đều có thiên địa nguyên lực rót vào thân thể, mỗi lần hô hấp, dao động huyết mạch và dao động hồn lực sẽ dung hợp với nhau, tăng lên tu vi của hắn một cách vô tri vô giác.

Cấp 64, hắn cảm nhận được, sau khi hấp thu năng lượng sinh mệnh nồng đậm và thiên địa nguyên lực, tu vi hồn lực của hắn tiếp tục đột phá, vừa mới có được hồn hạch đã trực tiếp nhảy lên cấp 64.

"Chủ thượng, ta có thể bắt đầu." Khỉ La Úc Kim Hương đứng dậy, dưới ánh mắt cực kỳ hâm mộ của năm hồn thú hệ thực vật 10 vạn năm, hắn cúi người hành lễ với Đường Vũ Lân.

Tự Nhiên Chi Chủng mọc bảy lá, bọn họ đã hoàn toàn vui lòng phục tùng Đường Vũ Lân, hoàn toàn tin tưởng thân phận Tự Nhiên Chi Tử của vị này. Nếu không phải là Tự Nhiên Chi Tử, làm sao có thể thúc đẩy Tự Nhiên Chi Chủng sinh trưởng? Nếu không phải chỗ này không thích hợp để Tự Nhiên Chi Chủng mọc rễ nảy mầm, nhân cơ hội vừa rồi, Tự Nhiên Chi Chủng rất có thể đã bén rễ rồi. Mà với tư cách là Tự Nhiên Chi Tử, chỉ cần trong phạm vi Tự Nhiên Chi Chủng bao trùm, Đường Vũ Lân và Tự Nhiên Chi Chủng là nhất thể, có thể trực tiếp thông qua Tự Nhiên Chi Chủng mượn thiên địa nguyên lực cho mình sử dụng.

"Được!" Đường Vũ Lân gật đầu với Khỉ La Úc Kim Hương.

Lập tức, vị này rung thân lên, hoá thành một đoá hoa lớn màu hồng phấn. Từng cánh hoa bay lên, xoay quanh người Đường Vũ Lân.

Dao động năng lượng dày đặc lưu chuyển trong không khí, khí tức vô cùng mạnh mẽ xuyên qua không khí. Mùi thơm thoang thoảng tràn ngập mọi ngóc ngách của ký túc xá.

Hồn linh dung hợp, đầu tiên cần tâm ý tương thông, cam tâm tình nguyện. Không hề nghi ngờ, mọi trói buộc trong lòng Khỉ La Úc Kim Hương đều bị phá vỡ, nguyện cùng cộng sinh với Đường Vũ Lân.

Trong quá trình vầng sáng màu hồng phấn hoà nhập, tất cả đều như nước chảy mây trôi. Đường Vũ Lân vừa mới được Tự Nhiên Chi Chủng nuôi dưỡng cơ thể, hắn có vẻ dễ dàng thừa nhận vị có tu vi 10 vạn năm này. Có Tự Nhiên Chi Chủng tọa trấn trung ương, toàn bộ quá trình hấp thu quả thực rất thuận lợi. Khí lực cường hãn, võ hồn hệ thực vật, Tự Nhiên Chi Chủng, ba thứ này tồn tại làm bọn họ dung hợp không có bất kỳ trở ngại nào.

Cánh hoa màu hồng dần quay quanh thân thể Đường Vũ Lân, xoay tròn rồi co rút lại, cuối cùng hoá thành một quang hoàn màu đỏ như máu. Năm hồn hoàn lần nữa nổi lên, phản chiếu hào quang đỏ như máu.

Khí tức của Đường Vũ Lân lại tăng lên. Được hồn hoàn 10 vạn năm rót vào, khí chất cả người hắn trở nên khác biệt, thêm mấy phần xuất trần, đồng thời trên người có một mùi thơm thanh nhã.

Khỉ La Úc Kim Hương dung hợp, từ đó bách độc bất xâm.

Mặc dù dung hợp hồn linh không có hồn cốt, nhưng trợ giúp của nó đối với Đường Vũ Lân, hồn cốt không thể so sánh được.

Nhắm hai mắt lại, lần nữa tiến vào trạng thái minh tưởng. Hồn hạch trong đan điền khẽ lay động, hồn lực nồng đậm lập tức cuộn trào trong cơ thể theo phương thức vận hành của Huyền Thiên Công. Mà Long hạch cũng hưởng ứng, huyết mạch chi lực vận chuyển ngược lại, hai cái một dương một âm tự nhiên sinh ra một vòng xoáy mới trong cơ thể. Thiên địa nguyên lực trong không khí tự nhiên hội tụ lớn.

Đường Vũ Lân có lý do tin tưởng, quá trình từ cấp 60 tới cấp 70, hắn rất có thể là người tu luyện ngắn nhất trong lịch sử.

Hồn linh 10 vạn năm dung hợp, hồn lực của hắn đã tiến thêm một bước, tăng lên cấp 65.

Ngắn ngủi mấy tháng, hắn đã đuổi theo trình độ trung bình của đồng bạn. Hơn nữa tu vi tăng lên vượt xa biểu hiện của hồn lực tăng lên.

Về phần cuối cùng tăng lên bao nhiêu cần thông qua thực chiến để trải nghiệm, đồng thời triệt để dung hợp thu hoạch trong lần tăng lên này.

Sau một thời gian dài mài giũa, vòng xoáy hồn lực đã tự động đột phá. Rốt cuộc Đường Vũ Lân đã bước vào hàng ngũ hồn sư cao giai. Nó cũng đặt nền móng cho sự thăng tiến của hắn tới đỉnh phong trong tương lai.

Sau một ngày, toàn bộ Quân đoàn Huyết Thần mới dần tỉnh lại. Cảm giác này chắc chắn rất tuyệt vời. Mỗi người dường như đã có tân sinh dưới sự nuôi dưỡng của năng lượng sinh mệnh.

Khi Đường Vũ Lân xuất hiện ở Quân đoàn Huyết Thần, Huyết Nhất đã đứng chờ hắn.

"Mặc dù ta không nên hỏi, nhưng ta vẫn không nhịn được muốn hỏi ngươi. Sinh mệnh lực nồng đậm kia rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?" Huyết Nhất tò mò nhìn Đường Vũ Lân. Ở bên cạnh hắn còn có Huyết Tam.

Trong Huyết Thần Doanh, hai bọn họ có được nhiều lợi ích nhất trong lần hắn đột phá này.

Sau khi hơi suy nghĩ, Đường Vũ Lân nói: "Hai vị cũng biết Hoàng Kim Cổ Thụ đi."

Huyết Tam biến sắc, thất thanh nói: "Đương nhiên biết rõ. Nhưng Hoàng Kim Cổ Thụ không phải đã cùng học viện..."

Đường Vũ Lân khẽ gật đầu, "Hoàng Kim Cổ Thụ là hạch tâm thiên nhiên. Ta không biết nó từ đâu tới, nhưng hẳn là do một vị tổ tiên Học Viện Sử Lai Khắc lưu lại. Dưới cơ duyên xảo hợp, ta được Hoàng Kim Cổ Thụ trợ giúp, để ta có được sức mạnh gần gũi với thiên nhiên. Có lẽ bởi vì ta vốn là hồn sư hệ thực vật. Ngày đó nổ lớn, trước khi bị phá huỷ, Hoàng Kim Cổ Thụ đã để lại hạt giống cho ta, lấy thân thể ta làm bản nguyên, tẩm bổ hạt giống của nó. Khi ta đột phá hồn hạch, hạt giống của nó thức tỉnh nên mới toả ra khí tức sinh mệnh nồng đậm như vậy và hấp thu thiên địa nguyên lực khổng lồ như thế. Nơi này không thích hợp để nó sinh trưởng, khi xây dựng lại thành Sử Lai Khắc, nó vẫn là hạch tâm của Học Viện Sử Lai Khắc như trước."

Nói đến lời cuối cùng, thanh âm của Đường Vũ Lân gần như chém đinh chặt sắt.

Huyết Tam theo bản năng che miệng lại, nước mắt không tự chủ rơi xuống. Đã từng là cao tầng của Học Viện Sử Lai Khắc, cô làm sao không biết Hoàng Kim Cổ Thụ có ý nghĩa như thế nào.

Đó là trụ cột của Hải Thần Các, Hải Thần Các đều dựa vào Hoàng Kim Cổ Thụ mà tồn tại. Hoàng Kim Cổ Thụ không hoàn toàn diệt vong, nó còn để lại hạt giống, có nghĩa là nó có khả năng trùng sinh. Còn có điều gì khiến cô hưng phấn hơn đây?

Có Hoàng Kim Cổ Thụ có nghĩa là học viện thật sự có khả năng được xây dựng lại.

Huyết Nhất cũng xúc động. Hoàng Kim Cổ Thụ đã từng là hạch tâm chân chính của Học Viện Sử Lai Khắc, nếu không có Hoàng Kim Cổ Thụ che chở, nhóm Đường Vũ Lân không có khả năng sống được, không ngờ rằng nó còn lưu lại hạt giống, đây quả thực là một sự tình không thể tốt hơn.

Phải biết rằng, lúc ấy Hoàng Kim Cổ Thụ che chở cho toàn bộ thành Sử Lai Khắc, tổng bộ Đường Môn cũng được bảo vệ. Chỉ là công kích của địch nhân khi đó quá mạnh mẽ, lực huỷ diệt của hai quả Thí Thần cấp Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo đã vượt qua khả năng thừa nhận cực hạn của nó.

Trong mắt Đường Vũ Lân hiện lên một tia bi ý, nếu không phải Hoàng Kim Cổ Thụ cho hắn 1/3 năng lượng, nói không chừng trận đại nạn kia có thể ngăn cản được. Trong lòng hắn luôn đầy áy náy, vì vậy, dù thế nào hắn đều sẽ giúp Tự Nhiên Chi Chủng sinh trưởng lại.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net