Chương 1008: Quân hàm Thượng tá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mũi chân nhẹ nhàng điểm trên mặt đất, không có cánh nhưng hắn thi triển Kim Long Phi Tường.

Sau lưng mơ hồ có vầng sáng hình đôi cánh lập loè, trong chốc lát Đường Vũ Lân đã tới đối diện Giang Ngũ Nguyệt, Hoàng Kim Long Thương giơ lên, trực tiếp nghênh đón song chuỳ của y.

"Đinh" một tiếng giòn vang, không có Đấu Khải, đối mặt với Nhị tự Đấu Khải Sư cực kỳ am hiểu lực lượng Giang Ngũ Nguyệt, tình huống quả nhiên đã có chút thay đổi. Song chuỳ của Giang Ngũ Nguyệt bị bắn lên, nhưng không thể hoàn toàn đánh bay.

Vào đúng lúc này, Đường Vũ Lân đột nhiên gầm lên một tiếng, Hoàng Kim Long Hống!

Đầu Kim Long rất lớn nhô ra khỏi cơ thể, đường kính hơn 5 mét, gầm lên với Giang Ngũ Nguyệt ở khoảng cách gần.

Giang Ngũ Nguyệt chỉ cảm thấy một áp lực cực kỳ đáng sợ theo tác động trực diện của sóng âm, cơ thể y co lại, đại não hoàn toàn trống rỗng, khí tức huyết mạch bị áp chế điên cuồng.

Đường Vũ Lân lơ lửng trên không trung, Hoàng Kim Long Thương trong tay phát ra hào quang chói mắt. Hắn ngang nhiên đâm ra một thương, thương ý ngưng tụ, hoá thành thương mang 30 thước, trong chớp mắt đã tới trước mặt Giang Ngũ Nguyệt.

Giang Ngũ Nguyệt không hổ là cường giả cận chiến, Đấu Khải bị công kích tự nhiên có phản ứng, vòng phòng hộ xuất hiện đã kích thích y tỉnh lại vài phần. Y theo bản năng lấy song chuỳ ngăn ở trước người.

"Ầm ----"

Thương mang màu bạch kim xuyên qua chuôi chiến chùy thứ nhất, chèn ép chuôi chiến chùy thứ hai đập vào ngực Giang Ngũ Nguyệt. Bị nện làm trước mắt y tối sầm, vòng phòng hộ Đấu Khải suýt nữa tan vỡ.

Ngay sau đó, trường thương của Đường Vũ Lân run lên, trong tiếng Long ngâm sục sôi, một con cự long màu vàng bay lên trời, trong nháy mắt đuổi kịp, một lần nữa oanh kích y.

Giang Ngũ Nguyệt chỉ kịp kích phát hồn kỹ của bản thân, một tầng hào quang màu vàng sẫm nở rộ, đối chiến với Kim Long.

"Bùm!"

Thân thể Giang Ngũ Nguyệt bị đánh bay đi, hồn kỹ bị chấn nát. Thân hình Đường Vũ Lân lập loè, trong nháy mắt đã lên không. Vô số dây leo Lam Ngân Hoàng màu vàng rực rỡ mọc ra, Hoàng Kim Long Thương chỉ trước, những dây leo đó đều phát ra ánh sáng giống nhau. Giống như có hàng trăm chuôi Hoàng Kim Long Thương đồng thời đâm ra, bao trùm toàn thân Giang Ngũ Nguyệt.

Kim Long Đột Thứ Trận!

Giang Ngũ Nguyệt ngay lập tức cảm nhận được mình giống như đâm phải tấm ván đóng đinh. Cùng lúc đó, toàn thân y trong nháy mắt cứng đờ, trên người cũng xuất hiện vô số lỗ máu.

Sau đó, Đường Vũ Lân hất Hoàng Kim Long Thương lên, kim quang quanh người phát ra ánh sáng rực rỡ, chính là Kim Long Cuồng Bạo Lĩnh Vực. Chỉ là, trong tình huống đối địch, lĩnh vực bao phủ Giang Ngũ Nguyệt có tác dụng áp chế với y.

Hoàng Kim Long Thương trong tay đột nhiên phân thành vô số tia sáng, mỗi tia sáng dường như đều có một cây Lam Ngân Thảo bám vào. Sau đó hàng trăm tia sáng trong chớp mắt hợp thành một, thương mang màu bạch kim bỗng cường thịnh, toàn bộ sân đấu dường như đều bị nó bao trùm. Nó từ trên không trung đâm xéo xuống.

Trong cảm giác của Giang Ngũ Nguyệt, không khí xung quanh dường như đã biến thành thương ý, trong quá trình hàng trăm chuôi trường thương trong nháy mắt hợp thành một đã áp súc không khí chỉ còn vài phần trăm thể tích trước đó, thân thể y bị đè nén mà phát ra âm thanh xương cốt vỡ vụn. Mà khi một thương đó đâm xuyên qua cơ thể y, mọi thứ của y dường như cũng bị một thương đó đâm xuyên. Không chỉ là thân thể, mà có cả linh hồn.

"Phốc ----"

Giang Ngũ Nguyệt bị đóng xuống mặt đất, thương mang bạch kim bỗng nổ tung, nổ người y thành bột mịn.

Thiên Phu Sở Chỉ!

Đường Vũ Lân trong lòng mừng rỡ, mặc dù hắn không thể thực sự huyễn hoá ra nhiều thương mang như thực chất, nhưng có Lam Ngân Hoàng hỗ trợ, hắn rốt cuộc đã có thể sử dụng một phần uy lực của nó. Đây là lần công kích hắn có cảm giác tiếp cận Thiên Phu Sở Chỉ nhất. Tuy rằng còn kém Thiên Phu Sở Chỉ chân chính rất xa, nhưng ít nhất đã tìm được cảm giác.

Qua nhiều ngày luyện thương, hồn hạch hình thành đã làm hắn có bay vọt về chất. Hơn nữa, sau khi hình thành hồn hạch, hai hạch tâm sinh ra vòng xoáy Âm Dương đã làm giảm đáng kể tiêu hao của hắn khi sử dụng Huyết Hồn Dung Hợp Kỹ.

Nếu trước kia hắn chỉ có thể sử dụng ba lần Huyết Hồn Dung Hợp Kỹ, sau khi hồn hạch hình thành, hiện tại hắn có thể sử dụng 10 lần, thậm chí là nhiều hơn một chút.

Khi Đường Vũ Lân ra ngoài sân thi đấu thì nhìn thấy Giang Ngũ Nguyệt ngơ ngác đứng ở đó, cả người dường như đang thất thần.

Đường Vũ Lân trong lòng cả kinh, Thiên Phu Sở Chỉ cũng có ảnh hưởng tới tinh thần lực, linh hồn Giang Ngũ Nguyệt không phải bị thương tổn đấy chứ? Nếu thực sự như vậy thì phiền toái rồi.

May mắn, Tinh Đấu Chiến Võng bảo vệ người sử dụng rất mạnh, một lúc sau, thân thể Giang Ngũ Nguyệt đã bắt đầu run rẩy.

Khi y run rẩy mạnh hơn, đôi mắt đã dần có thần trở lại.

Lảo đảo một cái, Giang Ngũ Nguyệt ngồi xuống đất, sau đó thở hổn hển. Trong đôi mắt y tràn đầy vẻ sợ hãi.

"Làm sao có thể? Làm sao có thể?" Y thua, thua triệt để. Từ lúc Đường Vũ Lân bắt đầu công kích, y hoàn toàn bị áp chế, từ đầu đến cuối.

Mặc dù không phải kích nào của Đường Vũ Lân cũng là Huyết Hồn Dung Hợp Kỹ, nhưng dưới tác dụng của vòng xoáy Âm Dương, võ hồn và huyết mạch dung hợp, cả hai bổ sung cho nhau. Mặc dù hiện tại hắn chỉ có hồn lực cấp Hồn Đế, nhưng hồn lực cấp 65 của hắn không kém Giang Ngũ Nguyệt bao nhiêu. Hơn nữa giữa bọn họ còn có huyết mạch áp chế cùng với uy lực kinh khủng của Huyết Hồn Dung Hợp Kỹ. Vì vậy, dù có mặc Đấu Khải, Giang Ngũ Nguyệt cũng thảm bại.

Điều này tuyệt đối nằm ngoài suy nghĩ của Giang Ngũ Nguyệt, nhưng sự thật bày ra trước mắt, y không thể không tin.

"Ngũ Nguyệt, ngươi không sao chứ?" Đường Vũ Lân quan tâm hỏi, lần này hắn thật sự ân cần.

"Ta không muốn nói chuyện với ngươi!" Giang Ngũ Nguyệt không nói nên lời.

Đường Vũ Lân ngồi xuống bên cạnh hắn, "Áp lực cũng là động lực. Lò xo càng đàn hồi, bị chèn ép càng mạnh, bắn ngược càng lớn. Ngươi rất có thiên phú, đánh với ta không công bằng với ngươi, huyết mạch của chúng ta gần nhau, ngươi bị huyết mạch của ta áp chế nghiêm trọng. Thực ra chênh lệch giữa chúng ta cũng không lớn như vậy." Lần này hắn chân thành khuyên bảo hắn, hắn biết nên có chừng mực.

"Ngươi đi!" Giang Ngũ Nguyệt tức giận nói: "Dù ngươi nói gì ta cũng sẽ không đánh với ngươi. Ta phải về nghĩ thật kỹ, nhưng ta không tin, nhất định là có gì đó ta không nghĩ tới." Vừa nói hắn vừa đứng lên đi ra ngoài.

Nhìn y rời đi, Đường Vũ Lân không khỏi gãi gãi đầu, về sau muốn tìm y luận bàn chỉ sợ không dễ. Tuy nhiên có vẻ y thực sự không phải là đối thủ của mình.

Qua vài trận so đấu với Giang Ngũ Nguyệt, Đường Vũ Lân đã nhận ra trạng thái hiện tại của mình.

Hồn hạch hình thành, hai hạch tâm năng lượng hình thành vòng xoáy Âm Dương, thực lực tổng thể của hắn đã thay đổi kinh thiên động địa. Dù đối mặt với Tam tự Đấu Khải Sư, hiện tại hắn cũng có khả năng để liều mạng.

Không thể tìm Giang Ngũ Nguyệt nữa, xem ra phải đổi người mới rồi, vẫn còn vài ngày nữa mới đến thi đấu.

Ngắt kết nối Tinh Đấu Chiến Võng, Đường Vũ Lân khoanh chân minh tưởng, tiêu hoá hấp thu thu hoạch vừa đạt được. Nhưng vì áp lực Giang Ngũ Nguyệt tạo ra với hắn có hạn nên thu hoạch không nhiều, chỉ có thể coi là hiểu rõ hơn về bản thân mình.

Có hồn hạch và không có hồn hạch quả nhiên khác biệt!

Làm sao để dung hợp các loại năng lực của bản thân và phát huy hết sức chiến đấu, đó là điều mà hắn sẽ phải làm trong thời gian tiếp theo.

Hồn lực trong một thoáng đã tăng lên cấp 65, hai hồn hạch hình thành vòng xoáy đã làm hắn biến chất, lắng đọng và tích luỹ là phương hướng trong một đoạn thời gian trong tương lai của hắn.

Khi Đường Vũ Lân tỉnh lại từ trong minh tưởng đã là sáng hôm sau.

Trên Huyết Thần Hoàn truyền đến tiếng chuông Hồn Đạo thông tin.

"Chào ngài, Huyết Nhất."

"Đến chỗ ta một chuyến, quân hàm của ngươi đã chuẩn bị xong."

Quân hàm? Thượng tá?

Đường Vũ Lân trong lòng lập tức nóng lên. Nghĩ đến việc mình có thể trở thành Thượng tá, đây thực sự là một niềm vui bất ngờ. Phải biết rằng, hắn đến nơi này mới chỉ mấy tháng mà thôi. Sự thật đã chứng minh hắn đến đúng chỗ, không chỉ tu vi bay vọt về chất mà còn có được quân hàm Thượng tá, trong quân đội có thể coi là sĩ quan tầng trung rồi.

Đi vào Huyết Thần Doanh, Đường Vũ Lân kinh ngạc phát hiện không chỉ có Huyết Nhất ở đây. Từ Huyết Nhất đến Huyết Cửu, chín Huyết Thần đều có mặt.

"Xin chào trưởng quan!" Đường Vũ Lân đứng nghiêm, hành lễ.

Huyết Nhất sắc mặt nghiêm túc nhìn hắn, nói: "Dựa theo yêu cầu của ngươi, sau khi quân đoàn thảo luận và xác minh, quyết định trao tặng ngươi quân hàm Thượng tá như phần thưởng do tích luỹ công huân trước đây và lần sinh mệnh tẩy lễ này. Huyết Thần Doanh nhân viên ngoài biên chế Đường Vũ Lân, tiến lên."

"Vâng!"

Đường Vũ Lân đi nhanh tới trước mặt Huyết Nhất, Huyết Tam bưng một cái khay đi tới. Trên khay vải đỏ có hai cầu vai.

Hai gạch ba sao, ánh vàng chói lọi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net