Chương 1014: Huyết Thần trẻ tuổi nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Công kích của Khỉ La Úc Kim Hương không thể gọi là công kích, đó là hương khỉ la của bản thân Khỉ La Úc Kim Hương. Tác dụng của nó là có thể giải bách độc, thanh lọc tạp chất. Đây vốn là chuyện tốt, nhưng trong quá trình chịu công kích, mọi cơn đau sẽ biến mất và hoàn toàn cảm thấy thoải mái.

Đây là lý do vì sao Huyết Cửu không cảm thấy đau khi bị tấn công và thân thể chỉ có phản ứng khi bị thương chí mạng.

Bởi vậy, hồn kỹ này, là phụ trợ hay trị liệu, ở các tình huống khác nhau sẽ có hiệu quả khác nhau.

Huyết Cửu không hiểu vì sao mình thua, nhưng y đã thua rồi.

Số trận thắng trên đầu Đường Vũ Lân cộng thêm một, hơn nữa, cho tới giờ, tất cả thi đấu hắn tham gia ở Tinh Đấu Chiến Võng là toàn thắng.

Trận đấu hôm nay không hề nghi ngờ là nguy hiểm nhất, nhưng hắn cuối cùng vẫn thắng.

Đăng xuất Tinh Đấu Chiến Võng, trở về ký túc xá, Đường Vũ Lân liền khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu minh tưởng.

Trận đấu hôm nay ảnh hưởng rất lớn tới hắn, có thể nói đây là lần đầu tiên hắn toàn lực dùng Huyết Hồn Dung Hợp Kỹ vào chiến đấu.

Nếu hồn hạch không hình thành, nếu không có Khỉ La Úc Kim Hương, hắn không có khả năng chiến thắng đối thủ. Mà tất cả những năng lực này dung hợp với nhau làm Đường Vũ Lân lần đầu tiên cảm nhận được mình đã bắt đầu dần có sức chiến đấu của hồn sư cao giai.

Lần minh tưởng này rất quan trọng với hắn, làm hắn thông hiểu đạo lý. Thực chiến với cường giả quả nhiên là biện pháp tốt nhất để kiểm tra bản thân. Đồng thời, trận chiến này cũng thực sự làm song hạch của hắn vững chắc, cho phép hắn bắt đầu khống chế toàn bộ sức chiến đấu của mình.

Không phải song sinh võ hồn, lại hơn hẳn song sinh võ hồn.

Cách đây chưa lâu, hắn rất hâm mộ Tự Thể Võ Hồn Dung Hợp Kỹ của Vũ Ti Đóa, nhưng hiện tại, Huyết Hồn Dung Hợp Kỹ của hắn đã vượt qua cấp độ của Vũ Ti Đóa. Lực bộc phát của Huyết Hồn Dung Hợp Kỹ quá mãnh liệt, sức chiến đấu của hắn rốt cuộc đã đạt đến cấp Phong Hào Đấu La.

Khi Đường Vũ Lân kết thúc minh tưởng đã là ngày hôm sau. Toàn thân có cảm giác sảng khoái, ngay cả tinh thần lực dường như cũng tiến thêm một bước dài.

Huyết Thần Hoàn trên cổ tay có lưu lại tin nhắn của Huyết Nhất, yêu cầu hắn đến Huyết Thần Doanh sau khi kết thúc tu luyện.

Đường Vũ Lân trả lời tin nhắn và xác nhận thời gian với Huyết Nhất, Huyết Nhất bảo hắn hiện tại đi tới đó.

Duỗi người một cái, tay cầm Hoàng Kim Long Thương, Đường Vũ Lân ra khỏi ký túc xá, đi thang máy tới phòng làm việc chính ở Huyết Thần Doanh.

Huyết Nhất, Huyết Tam đều ở đó, các Huyết Thần khác thì không.

"Huyết Nhất tiền bối." Đường Vũ Lân tiến lên vài bước, tới trước mặt Huyết Nhất.

Huyết Tam đang bưng một cái khay, bên trên phủ vải đỏ.

Huyết Nhất vẫy tay với hắn, ý bảo Đường Vũ Lân tới trước, đồng thời xốc lên vải đỏ trên khay.

Phía trên có một Huyết Thần Hoàn và hai cầu vai.

Huyết Thần Hoàn có màu đỏ vàng, bên trên có hoa văn hoa hồng, nhìn qua càng thêm lộng lẫy. Mà trên hai cầu vai có Tướng tinh màu vàng rực rỡ. Bên cạnh Tướng tinh có một dải lụa vàng, một viên Tướng tinh, cấp bậc Thiếu tướng!

Cái này?

Nhịp tim Đường Vũ Lân không tự chủ được mà đập nhanh hơn.

Huyết Nhất đưa Huyết Thần Hoàn kia cho hắn, "Ngươi có thể truyền tin tức và nhập thông tin của mình vào trong Huyết Thần Hoàn mới. Là một trong chín Huyết Thần, ngươi có một số đặc quyền, lát nữa Huyết Tam sẽ giải thích cho ngươi những đặc quyền đó là gì, sử dụng như thế nào. Hãy nhớ rằng, mặc dù chúng ta có đặc quyền, nhưng đặc quyền là để chúng ta chiến đấu tốt hơn với sinh vật Thâm Uyên, không phải dùng để tư lợi."

Vừa nói, Huyết Nhất vừa tháo xuống cầu vai Thượng tá của Đường Vũ Lân, đeo cầu vai Thiếu tướng cho hắn.

Huyết Tam mỉm cười nói: "Huyết Thần trẻ tuổi nhất Huyết Thần Doanh, đồng thời cũng là Thiếu tướng Liên bang trẻ tuổi nhất. Chúc mừng ngươi, Huyết Cửu."

Đường Vũ Lân có chút hoảng hốt, nhưng tinh thần càng bất định và bất an. Mình có chút không phù hợp với cái tên Huyết Cửu, đồng thời trong lòng hắn cảm thấy áy náy, người ta vì giúp mình bồi luyện, thực lực của mình vốn kém hơn, vậy mà bây giờ lại cầm đồ vật của người ta.

"Cảm thấy bất an? Hay tinh thần bất định?" Huyết Nhất thản nhiên nói.

Nhìn cầu vai nặng trịch trên vai, Đường Vũ Lân cười khổ nói: "Đều có một ít. Mang theo quân hàm này, ta có chút không dám ra ngoài. Dù sao, ta không thực sự có thực lực kia."

Huyết Nhất trầm giọng nói: "Vậy nỗ lực làm cho mình có được thực lực đó. Đây là cổ vũ ngươi, cũng là thúc đẩy ngươi. Chẳng lẽ, một tháng sau, ngươi thật sự muốn trả lại thân phận Huyết Cửu sao? Không, đó không phải là điều chúng ta muốn thấy, cũng không phải là điều mà Huyết Cửu muốn thấy. Việc ngươi phải làm là cố gắng hết sức bảo trụ vinh quang mà ngươi có hiện tại. Hiểu chưa?"

Đường Vũ Lân trong lòng nghiêm nghị, bảo trụ vinh quang! Nhưng mà, mình thật sự có thể giữ được sao? Không, dù thế nào, mình đều phải cố gắng hết sức. Dù cuối cùng có thất bại, ít nhất mình đã dốc hết toàn lực.

Nhìn ánh mắt hắn dần trở nên kiên định, Huyết Nhất thoả mãn gật đầu, "Ngươi đang ở nơi này liên tục sáng tạo kỳ tích, mà chúng ta, với tư cách là trưởng bối và đồng đội của ngươi, càng nguyện ý trở thành chứng nhân kỳ tích. Cố gắng lên, tốc độ phát triển của ngươi đã vượt qua dự đoán của ta, không hổ là thủ lĩnh đương đại Sử Lai Khắc Thất Quái. Việc ngươi phải làm là nỗ lực hơn nữa, không tiếc bất cứ giá nào để tăng lên bản thân. Trách nhiệm của ngươi rất lớn, không chỉ ở Quân đoàn Huyết Thần bên này, nói xa hơn một chút, tương lai của ngươi có liên quan đến tồn vong của Học Viện Sử Lai Khắc và Đường Môn. Gánh nặng đường xa a! Bây giờ ngươi không cần cân nhắc những áp lực này, bởi vì ngươi không có tư cách gánh vác chúng. Việc ngươi phải làm, chính là khiến bản thân có được tư cách này."

"Vâng! Ta đã hiểu."

Huyết Nhất đột nhiên mỉm cười, "Xét thấy hôm qua ngươi có thể đánh bại Huyết Cửu đã thể hiện ra thực lực hiện tại của ngươi, ta cảm thấy mục tiêu nhiệm vụ ta đặt ra lúc trước có hơi dễ. Nhiệm vụ thay đổi, Thi đấu khiêu chiến Tinh Đấu Chiến Võng toàn Liên bang, ngươi nhất định phải đạt được quán quân Hồn Sư chiến và Top 3 Cơ Giáp chiến. Nếu không, ta sẽ nhốt ngươi lại, một năm không cho phép rời khỏi doanh trại."

Khoé miệng Đường Vũ Lân giật giật, "Huyết Nhất, cái này..."

Huyết Nhất vung tay lên, ngắt lời hắn: "Đây là mệnh lệnh. Là một quân nhân, trước tiên phải học được phục tùng, cứ như vậy đi." Nói xong, vị này tiêu sái rời đi, để lại Đường Vũ Lân với vẻ mặt bối rối.

Nhiệm vụ ban đầu đã rất khó rồi, đây còn gia tăng độ khó. Đường Vũ Lân đột nhiên thấy mình khiêu chiến Huyết Cửu thật là ngốc. Áp lực vốn đã cao, mình còn tự kiếm chuyện làm áp lực cao hơn. Thật là trời tạo nghiệp có thể tha, tự tạo nghiệp không thể sống.

Huyết Tam cười híp mắt nói: "Hắn có yêu cầu cao với ngươi là vì hắn coi trọng ngươi. Cố gắng lên, chúng ta đều tin ngươi có thể làm được."

Đường Vũ Lân vẻ mặt đau khổ nói: "Ngài có thể nói ngài ấy đừng coi trọng ta như vậy không. Chuyện này làm ta có chút khó thừa nhận."

Huyết Tam cười nói: "Vậy ngươi tự mình nói cho hắn đi, chỉ cần ngươi nói có lý. Kỳ thật, ngươi nên ra ngoài một chút, là một người trẻ tuổi, chẳng lẽ ngươi không muốn khoe khoang với bạn bè Tướng tinh của ngươi sao? Thiếu tướng, trong toàn quân đoàn có không quá 10 người, ngươi đã có quân hàm ngang hàng với Phó quân đoàn trưởng. Yên tâm, mọi người sẽ không ghen ghét ngươi. Theo ý của Quân đoàn trưởng và Huyết Nhất, chuyện sinh mệnh triều tịch lần này đã công bố với quân đoàn là công lao của ngươi. Trong quân đoàn bây giờ, ngươi chắc chắn là đối tượng được mọi người chú ý và cảm kích."

"Được rồi, tiếp theo ta nói cho ngươi biết một số đặc quyền của Huyết Thần chúng ta. Nếu ngươi cảm thấy một tháng nữa sẽ mất đi vị trí hiện tại thì phải nắm chặt thời gian sử dụng đặc quyền. Đầu tiên, khi Huyết Thần mua bất kỳ tài nguyên nào từ quân đoàn đều được ưu đãi giảm 30%. Thứ hai, với tư cách là Huyết Thần có thể tuỳ ý điều động một trung đoàn. Huyết Nhất thậm chí có quyền lực như Quân đoàn trưởng..."

Vừa nghe Huyết Tam giảng thuật đặc quyền, Đường Vũ Lân cũng hoàn thành chuyển đổi thông tin trên Huyết Thần Hoàn. Khi đeo lên Huyết Thần Hoàn màu đỏ vàng, trong lòng hắn không tự chủ mà cảm thấy tự hào. Giống như Huyết Nhất nói, hắn phải cố gắng bảo vệ tất cả những gì mình có được.

Theo bản năng hắn nắm chặt nắm đấm, nhẹ nhàng vung cánh tay. Một tháng sau, lại chiến đấu với Huyết Cửu. Trước khi chiến thắng y, hắn không phải là Huyết Cửu chân chính.

Có lẽ mình thực sự có cơ hội. Hai mắt hơi nheo lại, ý niệm theo bản năng đi vào trong Long hạch, Đường Vũ Lân cũng nắm chặt hai tay.

Nghe xong Huyết Tam chỉ bảo, Đường Vũ Lân định về ký túc xá tiếp tục tu luyện, Huyết Thần Hoàn lại khẽ rung lên, sau khi đổi Huyết Thần Hoàn cấp Huyết Thần, đây là lần đầu tiên có thông tin truyền tới. Nhìn thoáng qua, hoá ra là Long Vũ Tuyết gọi tới.

"Ngươi đang làm gì?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net