Chương 1015: Thiếu tướng?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đường Vũ Lân nói: "Ở Huyết Thần Doanh."

Long Vũ Tuyết nói: "Bây giờ ngươi có bận không? Có sinh ý. Đoàn trưởng Thiết Huyết Đoàn muốn gặp ngươi, mời ngươi rèn kim loại."

Đoàn trưởng Thiết Huyết Đoàn? Không phải là lãnh đạo trực tiếp của Giang Ngũ Nguyệt sao? Đường Vũ Lân có nghe nói về vị này, trong Quân đoàn Huyết Thần cũng là một nhân vật truyền kỳ. Hàng trăm trận chiến lớn nhỏ đều dẫn đầu, sức chiến đấu cực kỳ cường hãn, là một Bát Hoàn Hồn Đấu La cấp Nhị tự Đấu Khải Sư.

Chiến công trác tuyệt! Nghe nói không lâu nữa sẽ được tấn chức Phó quân đoàn trưởng.

"Được, bây giờ ta đi qua." Đường Vũ Lân nói.

Long Vũ Tuyết nhắc nhở: "Mã đoàn trưởng tính tình nóng nảy, lát nữa ngươi nói chuyện cẩn thận một chút. Hơn nữa, bình thường hắn dùng nhiều công huân giúp đỡ cấp dưới, hắn nói với ta hy vọng ngươi có thể chiết khấu cho hắn. Đến lúc đó ngươi nói chuyện với hắn, xem thử có được hay không."

Đường Vũ Lân nói: "Được, xem kỹ rồi hẵng nói."

Long Vũ Tuyết lại nhắc nhở: "Ở Huyết Sư, Mã đoàn trưởng có địa vị vô cùng cao, nếu có thể ngươi hãy cho hắn chút tiện nghi, cũng có lợi cho ngươi phát triển ở quân đoàn sau này. Lần trước Ngũ Nguyệt có nói về chuyện của ngươi, hắn vẫn luôn muốn kéo ngươi qua đó. Nói là chỉ cần ngươi tới, hắn sẽ nghĩ biện pháp để ngươi tấn chức Thiếu tướng, hắn rất thưởng thức ngươi đấy. Hắn đã xem video của ngươi ở Thâm Uyên triều tịch rồi."

"A." Đường Vũ Lân liếc qua cầu vai của mình, hơi do dự có nên tháo nó xuống hay không.

Long Vũ Tuyết nói: "Được rồi, ngươi nhanh tới đây đi, gặp mặt rồi nói."

Phòng rèn.

Từ khi chuyển đến phòng rèn lớn này, Đường Vũ Lân có nhiều không gian để rèn hơn. Hơn nữa, gần đây hắn mua rất nhiều kim loại hiếm để tích trữ, chuẩn bị chế tạo Hắc cấp cơ giáp cho mình.

Lăng Vũ Nguyệt cho hắn không ít lời khuyên, đặc biệt khuyên hắn không nên vội vàng chế tác, mà nên hiểu nhiều hơn về cơ giáp, đồng thời tìm được loại cơ giáp mình muốn rồi hãy bắt đầu. Dù sao, tài nguyên cần cho Hắc cấp cơ giáp phi thường khổng lồ. Nếu phạm sai lầm thì cần chế tạo lại, như vậy tổn thất quá lớn.

Ngoài Đường Vũ Lân, Long Vũ Tuyết cũng có chìa khoá phòng rèn. Vì vậy, sau khi nàng gọi điện cho Đường Vũ Lân thì tới phòng rèn trước.

Phòng rèn thông với nhà kho, nhìn thấy kim loại hiếm chất đống ở đó, Long Vũ Tuyết không khỏi mỉm cười, tự nhủ: "Gia hoả này đúng là thích tích trữ."

"Ai thích tích trữ?" Đúng lúc này, một giọng nói hùng hậu vang lên.

Lúc Long Vũ Tuyết đi vào không đóng cửa, một nam nhân cường tráng như thiết giáp đi đến.

Người này cao lớn, cường tráng, nhìn qua còn lớn hơn Giang Ngũ Nguyệt. Đầu trọc, mặc quân trang như phình lên, đứng ở đâu cũng giống như một ngọn núi cao. Trên vai là hai gạch bốn sao, quân hàm Đại tá. Trên mặt mỉm cười, nhưng mặt mũi đầy dữ tợn, khí thế hung hãn tràn ngập trong lời nói.

"Mã đoàn trưởng." Long Vũ Tuyết nhìn thấy hắn lập tức đứng nghiêm hành lễ.

Mã Sơn cười ha ha, "Nha đầu, nơi này không có người khác, không cần hành lễ."

Long Vũ Tuyết mỉm cười nói: "Ngài đến thật nhanh! Ta vừa gọi điện cho Đường Vũ Lân, hắn rất nhanh sẽ tới."

Mã Sơn sờ đầu trọc của mình, nói: "Ta là người vội vàng, không chờ được. Đúng rồi, Vũ Tuyết, Thánh Tượng hai mươi mấy tuổi, có đáng tin hay không?"

Long Vũ Tuyết mỉm cười nói: "Khẳng định đáng tin cậy! Ta đã tận mắt nhìn thấy hắn Hồn Rèn, đặc biệt lợi hại. Hắn chắc chắn là Thánh Tượng trẻ tuổi nhất Liên bang. Ngài yên tâm."

Mã Sơn nói: "Lát nữa nói tiểu tử kia cho ta giá rẻ chút a, nếu không ta đánh hắn. Hắn kiếm công huân dễ dàng hơn chúng ta nhiều. Ngươi nhìn xem, nhiều đồ tốt như vậy, đều là kim loại hiếm. Chiến sĩ tác chiến chúng ta tích luỹ công huân từng chút một, không hề dễ dàng."

Sắc mặt Long Vũ Tuyết hơi đổi. Nàng biết Mã Sơn có tính cách này, khi chiến đấu cực kỳ dũng mãnh, nhưng đồng thời, thực lực cường hãn làm hắn có cá tính mạnh, cứng rắn và có chút kiêu ngạo, ngay cả Sư trưởng Huyết Sư cũng hơi không ép được hắn. Trong quân đoàn, trừ mấy vị Huyết Thần ở Huyết Thần Doanh, hắn chỉ phục Quân đoàn trưởng Trương Huyễn Vân. Hắn cũng do Trương Huyễn Vân một tay dẫn dắt.

"Mã đoàn trưởng, Hồn Rèn rất vất vả, ta đã nói với Vũ Lân rồi, có lẽ hắn sẽ cho ngài một ít ưu đãi." Long Vũ Tuyết miễn cưỡng cười nói.

"Ừ. Tiểu tử này sao còn chưa tới? Còn muốn chúng ta đợi bao lâu?" Mã Sơn có chút không kiên nhẫn nói.

Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân. Mã Sơn và Long Vũ Tuyết đồng thời nhìn ra, vừa hay Đường Vũ Lân mặc nhung trang từ bên ngoài đi vào.

Dù là một nam nhân, nhưng khi nhìn thấy Đường Vũ Lân, Mã Sơn không khỏi sáng mắt lên. Quân trang màu trắng phẳng phiu, dáng người cao lớn, anh tuấn đầy dương quang, đôi mắt sáng ngời khiến hắn tán thưởng trong lòng. Một tiểu tử rất đẹp trai.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, sắc mặt hắn liền thay đổi, bởi vì hắn nhìn thấy quân hàm trên vai Đường Vũ Lân.

Long Vũ Tuyết bước nhanh tới trước, liếc mắt ra hiệu với Đường Vũ Lân, "Vũ Lân, mau tới đây. Ta giới thiệu với ngươi một chút, vị này là Đoàn trưởng Thiết Huyết Đoàn, Mã Sơn. Ngài ấy là Đại tá có cống hiến to lớn cho quân đoàn, người cận chiến giỏi nhất."

Nàng không chú ý tới quân hàm trên vai Đường Vũ Lân đã thay đổi, bởi vì lo lắng thái độ của Mã Sơn nên đã vội vàng đi lên ra hiệu cho hắn.

Đường Vũ Lân tiến lên vài bước, mỉm cười nói: "Xin chào, Mã đoàn trưởng." Hắn không hành quân lễ. Trong quân đội, chưa từng có thượng cấp hành quân lễ với hạ cấp.

Mã Sơn sắc mặt âm trầm, "Tiểu tử, ngươi vi phạm quân quy, có biết không? Chuyện này rất nghiêm trọng, lập tức tháo cầu vai xuống cho ta."

"A?" Long Vũ Tuyết nhìn Mã Sơn đột nhiên tức giận lập tức bị doạ giật mình. Lúc này nàng mới ngẩng đầu nhìn bả vai Đường Vũ Lân. Nàng vóc người thấp nên trước đó không chú ý tới. Mã Sơn cao lớn hơn Đường Vũ Lân nên thấy rõ.

"Thiếu, Thiếu tướng?" Long Vũ Tuyết nhìn quân hàm trên vai Đường Vũ Lân thì hoảng sợ biến sắc. Phải biết rằng, trong quân đội, thượng cấp và hạ cấp vô cùng khác biệt. Nếu có người dám tự tiện thay đổi cấp bậc của mình thì chính là trọng tội, nhất định sẽ bị xử phạt nghiêm trọng.

Làm sao lại như vậy? Hắn sao lại hồ đồ như thế? Tại sao lại đeo quân hàm Thiếu tướng, hơn nữa còn ở trước mặt Mã Sơn. Phiền phức lớn rồi.

"Vũ Lân, ngươi hồ đồ rồi sao? Cấp bậc này của ngươi từ đâu đến? Có phải mặc nhầm y phục hay không?" Long Vũ Tuyết vừa nói vừa liên tục nháy mắt với Đường Vũ Lân.

Đường Vũ Lân nghe Mã Sơn quát lớn đã sửng sốt một chút, nhưng lập tức kịp phản ứng. Không phải sao? Hắn mới hơn 20 tuổi đã mang quân hàm Thiếu tướng, điều này thật khiến người ta khó tin. Nhưng sự thật bày ra trước mắt, hắn cũng không thể bác bỏ quân hàm của mình, đúng không?

"Mã đoàn trưởng, hôm nay ta vừa tấn chức Thiếu tướng, là Huyết Thần thứ chín của Huyết Thần Doanh." Vào lúc này, Đường Vũ Lân không thể lùi bước nữa. Quân hàm của hắn cao hơn Mã Sơn một cấp.

Vừa nói, hắn vừa giơ tay lên, để lộ Huyết Thần Hoàn mới thay đổi.

Mã Sơn trừng mắt, "Tiểu tử, ngươi thật to gan, dám giả mạo Huyết Thần. Ta muốn xem một chút, ngươi có bản lĩnh gì mà to gan như vậy. Trước tiên đánh gục ngươi, đưa tới chỗ quân pháp xử lý."

Nói xong, hắn giơ tay lên bắt lấy Đường Vũ Lân.

Long Vũ Tuyết vội vàng xoay người ngăn cản Mã Sơn, lo lắng nói: "Mã đoàn trưởng, ngài đừng tức giận. Nhất định là có hiểu lầm. Vũ Lân, đã xảy ra chuyện gì? Chuyện này sao có thể nói lung tung? Ngươi có phải tu luyện bị tẩu hoả nhập ma, rối loạn tinh thần?"

Đừng nói là Mã Sơn, ngay cả chính nàng cũng không thể tin lời Đường Vũ Lân nói.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net