Chương 1020: Trái tim thứ hai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vòng cổ trên cổ Đường Vũ Lân, miếng lân phiến màu bạc kia cũng trở nên nóng bỏng, toả ra vầng sáng màu bạc nóng rực.

Thời gian trôi qua, Đường Vũ Lân cảm thấy thân thể mình dường như đã bành trướng lớn như thế giới, bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung.

Hoàng Kim Long Thương khẽ run, tiếng vù vù làm hắn có cảm giác thân thể mình sắp phá vỡ trói buộc.

Ý niệm dần trở nên mơ hồ, trong ý thức, vô số cự thú cường đại ngang trời xuất thế, bọn nó bay lượn tung hoành trên bầu trời, hướng về một cung điện không nguy nga lắm, nhưng chống đỡ toàn bộ thế giới.

Tiếng Long ngâm sục sôi vang vọng khắp không trung, các cự thú phía trước lần lượt ngã xuống, những con phía sau phóng về cung điện, vô số thi thể rơi xuống từ trên cao.

Đau đớn mãnh liệt và không cam lòng xuất hiện trong lòng Đường Vũ Lân, hắn dường như mở miệng, phát ra một tiếng Long ngâm đinh tai nhức óc, bao trùm tất cả cự thú bằng một tầng hào quang bảy màu, va chạm càng thêm mãnh liệt.

Đúng lúc này, một tia sáng đỏ như máu từ trong cung điện quét xuống, đại quân cự thú bị bổ ở chính giữa, vô số cự thú trực tiếp hoá thành tro bụi.

Huyết quang lóe lên, ý thức một lần nữa trở nên hắc ám. Sau đó, Đường Vũ Lân chợt nghe thấy xương cốt toàn thân truyền đến một loạt âm thanh liên tiếp như tiếng đậu nổ.

Giống như có một chuỗi pháo nổ chui vào trong cơ thể hắn. Trong từng tiếng nổ, cả người Đường Vũ Lân đều run lên kịch liệt. Khí huyết dao động trong cơ thể cũng trở nên kịch liệt hơn.

Lúc này hình dáng Long hạch đã hoàn toàn thay đổi. Lúc trước nó là tinh thể, lúc này đã biến thành một khối hình cầu, cũng không trong suốt nữa, mà không ngừng lặp lại quá trình co rút và mở rộng.

Mỗi lần co rút và mở rộng, một lượng lớn huyết mạch chi lực đều được nó nuốt vào. Sau khi ánh sáng màu đỏ vàng của tầng phong ấn thứ 10 bị hút vào, nó bị ép chặt và phun ra, sau đó chui vào trong tứ chi bách hải của hắn.

Đây là?

Nhìn qua Long hạch sao lại có điểm giống trái tim vậy?

Nó nhỏ hơn trái tim của Đường Vũ Lân một chút, nhưng nó đập và vận chuyển khí huyết chi lực mạnh hơn trái tim của hắn rất nhiều.

Trái tim thứ hai?

Lúc này trong lòng Đường Vũ Lân đầy chấn động. Nhìn lại hồn hạch, nó cũng thay đổi. Lúc đầu bên trong nó có hình dáng Lam Ngân Thảo, mà lúc này bên trong hồn hạch không thay đổi, nhưng bên ngoài có một con rồng màu vàng cuộn quanh. Nó không giống một pho tượng, mà giống như một con rồng sống đang xoay tròn quanh hồn hạch. Bản thân hồn hạch cũng to hơn một ít, Lam Ngân Thảo bên trong biến thành màu vàng rực rỡ.

Hai hạch tâm vẫn hô ứng lẫn nhau như trước, chỉ khác biệt là, vòng xoáy Âm Dương đã biến mất, nhưng giữa chúng có một năng lượng giống như cầu nối, câu thông với nhau.

Mỗi một đốt xương, từ xương tuỷ đến xương cốt của Đường Vũ Lân đều thay đổi. Trên mặt xương hiện lên một tầng đường vân tinh xảo có màu đỏ vàng, giống như có vô số con rồng nhỏ quay quanh. Long văn như ẩn như hiện, không quá rõ ràng. Nhưng vào lúc này, Đường Vũ Lân cảm giác rõ ràng mình dường như đã không còn là nhân loại thuần túy.

Nơi dung nhập hồn cốt Sơn Long Vương lúc này cũng được bao phủ bởi long văn, khí tức cũng thay đổi một trời một vực. Không chỉ vậy, những năng lượng này còn xông tới sau lưng hắn. Phần xương sau lưng Đường Vũ Lân trở nên tráng kiện hơn, đặc biệt là hai xương sườn, đẩy ra cơ bắp, sau đó chui ra bên ngoài.

Cảm giác thống khổ này có thể tưởng tượng được, Đường Vũ Lân chỉ thấy cả người mình giống như bị xé rách, nhưng hiện tại hắn đã không còn lực để ngăn cản.

Đó là gì? Rốt cuộc cái kia là gì?

Cơn đau dữ dội và huyết mạch chi lực đậm đặc chạy khắp cơ thể. Hắn không khống chế được thân thể của mình, chỉ có thể thủ hộ tinh thần chi hải, không để khí tức hung lệ kia xâm nhập vào thế giới linh hồn của mình.

Mặc dù duy trì tỉnh táo chỉ làm cảm giác thống khổ càng thêm rõ ràng, nhưng hắn không thể không làm như vậy. Một khi xảy ra vấn đề, hắn rất có thể sẽ giống như Long Dược không khống chế được bản thân.

"Phốc!" Phần lưng bị kéo căng ra, da thịt nở ra, hai chiếc xương sườn lớn bị tách ra. Ngay sau đó, Đường Vũ Lân cảm thấy toàn thân chợt nhẹ, một cảm giác khó có thể hình dung xuất hiện.

Đó là sự mở rộng của tứ chi, một kiểu giãn ra rất thoải mái. Một đôi long dực màu đỏ vàng trải ra sau lưng hắn và từ từ mở rộng.

Huyết mạch chi lực dường như tìm được cửa ra, nhanh chóng lan tràn vào đôi long dực còn ẩm ướt. Chẳng mấy chốc, trên long dực bắt đầu sinh trưởng long lân và dần trở nên dày đặc. Long dực tiếp tục mở rộng và cuối cùng thành hình.

Trong nháy mắt khi long dực thành hình, khí tức huyết mạch tràn đầy căn phòng đều trào về phía long dực, bị nó hấp thu. Ý niệm của Đường Vũ Lân truyền vào long dực, hắn có thể cảm nhận được huyết mạch nồng đậm và lực lượng của long dực.

Cánh? Hắn thực sự đã mọc cánh...

Vậy hắn thực sự là con người sao?

Tinh thần Đường Vũ Lân có chút dao động, mà khi long dực xuất hiện, huyết mạch chi lực lúc trước vẫn luôn dao động kịch liệt, mang đến cho hắn đau đớn cuối cùng cũng bắt đầu bình tĩnh lại.

Tinh thần ổn định, Đường Vũ Lân dần tiến vào trạng thái minh tưởng, cảm giác đau đớn cũng dần yếu đi.

Ký túc xá Huyết Thần Doanh có tác dụng ngăn cách năng lượng rất mạnh, chính là vì cân nhắc đến dao động năng lượng khi chín Huyết Thần tu luyện sẽ ảnh hưởng tới bên ngoài.

Hiện tại Đường Vũ Lân đã chuyển đến chỗ của Huyết Cửu nên dù trong phòng xảy ra biến hoá lớn như vậy nhưng bên ngoài không hề cảm giác được.

Không biết qua bao lâu, Đường Vũ Lân mới tỉnh lại từ trong minh tưởng. Khi hắn mở mắt ra chỉ thấy toàn bộ ký túc xá trở nên rõ ràng hơn.

Thân thể khẽ động một cái, toàn thân đều có cảm giác gò bó, dường như có thứ gì đó hạn chế thân thể hắn.

Đường Vũ Lân hơi dùng sức thì cảm giác được vật gì đó bị rách. Hắn cúi đầu nhìn xuống thì kinh hãi phát hiện lồng ngực mình nứt ra.

Không, không phải lồng ngực nứt ra, mà làn da bên ngoài bị nứt, sau đó vết rách lan rộng, hắn cũng có cảm giác thoát ra.

Một lớp da tách khỏi thân thể, Đường Vũ Lân từng chút từng chút xé xuống, để lộ một làn da mới.

Làn da trắng hồng, nhìn rất khoẻ mạnh, bên dưới mơ hồ có vầng sáng màu vàng nhạt chảy xuôi.

Khí tức hung lệ khi đột phá phong ấn đã hoàn toàn biến mất, nếu không phải đôi long dực rất lớn vẫn tồn tại sau lưng thì dường như không có chuyện gì xảy ra.

Đây quả thật là thoát thai hoán cốt! Biến hoá lớn hơn nhiều so với mỗi lần đột phá phong ấn phía trước. Nhưng hắn mọc cánh không phải sẽ trở thành quái vật sao? Giá như có thể thu lại thì tốt.

Trong lòng vừa xuất hiện ý nghĩ này, hai cánh sau lưng tự nhiên thu lại. Đường Vũ Lân cảm thấy ấm áp sau lưng, hai cánh sau khi gấp lại thật sự đã dung nhập vào trong cơ thể hắn, chỉ là hai cây xương sườn đó tráng kiện hơn bình thường một chút.

Cảm giác mừng rỡ tự nhiên sinh ra, Đường Vũ Lân hưng phấn vung vẩy cánh tay. Nhưng khi hắn vung tay lên, trong không khí xuất hiện một tầng quang ảnh màu đỏ vàng, tiếng Long ngâm trầm thấp cũng xuất hiện. Trong lồng ngực, trái tim hình thành từ Long hạch chấn động kịch liệt, dao động khí huyết nồng đậm tức thì lan khắp toàn thân.

Bên ngoài lớp da mới của hắn lập tức phủ một tầng long lân, khác với lúc trước là, long lân bây giờ có hai tầng. Lớp chồng lớp, trông nó dày hơn và cảm giác cứng hơn.

Đường Vũ Lân cẩn thận hạ tay xuống, yên lặng cảm thụ thân thể mình. Sau đó hắn có một cảm giác kỳ lạ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net