Chương 903: Thẩm Tinh lo lắng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong tình huống bình thường, Nhị tự Đấu Khải chỉ cần kim loại Linh Rèn. Có thể dùng hợp kim chế tạo Nhị tự Đấu Khải đã là phượng mao lân giác, đừng nói chi bọn họ dùng hợp kim ba kim loại.

So với Nhất tự Đấu Khải, Nhị tự Đấu Khải sẽ có thăng hoa cực lớn, tác dụng khi sử dụng hợp kim cũng dần được bày ra. Đối với tu vi hiện tại của bọn họ, như vậy đã là đủ rồi.

Đường Vũ Lân rèn hoàn thành một khối Đấu Khải, Diệp Tinh Lan sẽ cầm nó tới một gian tĩnh thất khác để chế tác.

Trình độ rèn cấp Thánh Tượng theo thời gian ngày càng trở nên thuần thục. Đối với Đường Vũ Lân, thăng cấp Đấu Khải cũng có ý nghĩa rất quan trọng với việc rèn của hắn. Với điều kiện tiên quyết không được thất bại, hắn rèn phải hết sức chăm chú. Tuy rằng rèn đã thành thạo, nhưng nó khiến hắn lý giải sâu sắc hơn cảnh giới hiện tại của mình.

Mặc cho bên ngoài long trời lở đất, trong ngọn núi này chỉ có một nhóm người trẻ tuổi đang nỗ lực hết mình hoàn thiện bản thân.

--------------------

Minh Đô.

Đây là thủ phủ của Liên bang Đấu La, từng là thành thị đệ nhị đại lục, đứng sau thành Sử Lai Khắc. Mà khi thành Sử Lai Khắc bị phá huỷ, nơi này đã trở thành thành thị đệ nhất đại lục.

Những ngày gần đây, bầu không khí ở Minh Đô rất khẩn trương.

Thành Sử Lai Khắc bị huỷ là chuyện không thể giấu giếm dân chúng. Đối với Tà Hồn Sư, bọn họ hận nhất là Học Viện Sử Lai Khắc áp chế bọn họ vô số năm, tiếp theo là Đấu giả Đấu Hồn Đường của Đường Môn không ngừng tiêu diệt bọn họ trên toàn đại lục.

Như vậy, xếp thứ ba là ai? Không hề nghi ngờ chính là thủ đô Minh Đô của Đấu La Đại Lục.

Sau trận khủng bố kia, có không ít dân chúng lựa chọn chuyển đến nông thôn hoặc tiểu thành. Bọn họ lo lắng cho an toàn của mình, đồng thời cũng lo lắng cục diện chính trị trước mắt.

Nghị viện Liên bang tuyên bố giải tán, Chính phủ ở trong trạng thái tạm thời bị tê liệt. Tiếp theo chính là cải tổ nghị viện, đồng thời tiến hành truy quét quy mô lớn và trả thù Tà Hồn Sư.

Thánh Linh Giáo dường như đã sớm dự đoán được tình huống này nên sau trận tập kích kia, toàn bộ đột ngột mai danh ẩn tích, một chút dấu vết cũng không để lại. Vì vậy, mặc dù quân đội Liên bang toàn lực tìm kiếm nhưng chỉ thu được rất ít.

Việc tổ chức lại nghị viện rốt cuộc đã hoàn thành sau ba tháng. Không hề nghi ngờ, phái chủ chiến đã chiếm thế thượng phong. Trong đó, Chiến Thần Điện đã lấy được 7 ghế, chỗ ngồi của quân đội đã tăng lên một phần ba.

Sau khi nghị viện xây dựng lại thì ban hành nhiều pháp lệnh, chính sách không khoan nhượng nhằm vào Thánh Linh Giáo được thông qua, một khi phát hiện Tà Hồn Sư thì bất kỳ ai cũng có quyền giết chết. Sau khi xác nhận thì có thể nhận được giải thưởng từ Liên bang, những người cung cấp thông tin cũng sẽ được thưởng.

Đồng thời, nghị viện quyết định tăng cường đầu tư cho Chiến Thần Điện và mở rộng quân đội để thực hiện một loạt các hoạt động nhằm vào Thánh Linh Giáo sau đó.

Còn có một chuyện quan trọng nhất, chính là an dân.

Nghị viện Liên bang cho phép quân đội mang theo máy dò xét tiên tiến nhất tiến vào các thành phố, quét kỹ từng góc để đảm bảo không có nguy hiểm tiềm ẩn nào tồn tại.

Sau nhiều biện pháp, nửa năm sau khi thành Sử Lai Khắc nổ lớn, thế cục Đấu La Đại Lục mới dần ổn định lại. Chỉ có thành Sử Lai Khắc vẫn là một hố sâu cực lớn như trước.

Khiến người khác ngạc nhiên là, sau nổ lớn, Đường Môn cũng không có quá nhiều phản ứng, ngược lại các cửa hàng Đường Môn ở các thành phố lớn lần lượt đóng cửa. Công ty khoa học kỹ thuật Huyễn Thế Đường Môn trực thuộc Đường Môn cũng tạm ngừng hoạt động. Tất cả đều trở nên yên lặng. Đó từng là tông môn cường đại nhất trên đại lục, dường như nó đã bị đả kích quá nghiêm trọng nên chưa gượng dậy nổi.

Đây là điều đa số mọi người đều không muốn thấy. Cũng có một ít học viên tốt nghiệp Học Viện Sử Lai Khắc đã tuyên bố rõ ràng sẽ báo thù cho học viện, muốn xây dựng lại học viện.

Cũng có một số người đề xuất với nghị viện mới thành lập muốn xây dựng lại Học Viện Sử Lai Khắc, nhưng trước mắt Liên bang tạm thời không có quyết định này. Trong thời gian ngắn bọn họ dường như chẳng quan tâm đến bên này. Khu vực thuộc về thành Sử Lai Khắc ban đầu vẫn là một hố sâu cực lớn.

"Tỷ, ngươi nói lần này Liên bang thực sự sẽ để Học Viện Sử Lai Khắc xây dựng lại sao?" Thẩm Tỉnh hỏi tỷ tỷ của mình.

Lần này Thẩm Nguyệt được quân đội đẩy lên phía trước, với tư cách là một trong những tướng lĩnh quan trọng và còn trẻ trong quân đội, nàng đủ tư cách làm nghị viên sau cuộc bầu cử lại nghị viện. Đồng thời, nàng được điều động lại về quân đội, đảm nhiệm chức vụ quan trọng.

Thẩm Nguyệt cau mày lại, "Rất khó. Hơn nữa, Học Viện Sử Lai Khắc xây dựng lại thì có thể làm gì? Sử Lai Khắc không còn căn cơ, Hải Thần Các đã không còn. Sử Lai Khắc xây dựng lại cũng không còn là học viện đệ nhất trên đại lục."

Mặc dù vị Trung tướng này xuất thân từ Học viện hồn sư Hoàng Gia Nhật Nguyệt, xem như là đối đầu với Học Viện Sử Lai Khắc, nhưng khi biết học viện đệ nhất đại lục biến mất, trong lòng nàng cũng buồn vô cớ.

Từ ý nào đó mà nói, thành Sử Lai Khắc là một trong những biểu tượng của Đấu La Đại Lục. Đối với Chính phủ, một nơi trung lập và độc lập như vậy quả thực là một cái gai trong mắt, nhưng đối với dân chúng và nhiều thế lực khác, nó là một biểu tượng quan trọng duy trì nền dân chủ.

Hiện tại không còn Sử Lai Khắc, Chính phủ Liên bang chắc chắn sẽ khống chế dễ dàng hơn, nhưng đồng thời, giám sát và hạn chế sẽ giảm đi đáng kể. Đối với sự phát triển lâu dài thì cũng không phải là chuyện tốt.

Bản thân Thẩm Nguyệt không thuộc phải chủ chiến, nàng thuộc phái đối địch chủ trương bảo vệ đại lục và chống lại ngoại bang. Cuộc tập kích khủng bố chưa từng có này khiến phái chủ chiến thượng vị, nhưng phái đối địch cũng nhân cơ hội này lấy được một ít lãnh địa. Nàng chính là bị phái đối địch đẩy lên.

Thẩm Nguyệt trong lòng có chút lo lắng. Sau khi phái chủ chiến chiếm thế thượng phong, thế cục đại lục chỉ sợ sẽ không ổn định. Thân là cao tầng trong quân đội, nàng đương nhiên biết rõ có rất nhiều thanh âm thống nhất tinh cầu. Về Hồn Đạo khoa học kỹ thuật, Đấu La Đại Lục vẫn luôn dẫn đầu.

Thẩm Tinh nhìn tỷ tỷ nhíu mày, lòng nàng cũng bay lên bầu trời. Trong đầu nàng còn ghi nhớ sâu sắc khuôn mặt ấy. Nàng vĩnh viễn không quên được gia hoả luôn xuất hiện xuất hiện trong giấc mơ của mình hầu như mỗi ngày.

Hắn đã chết sao? Chết trong nổ lớn? Mình thậm chí đã mất đi cơ hội trả thù hắn.

Không biết vì sao, trong lòng nàng cũng rất khổ sở. Gần đây, nàng luôn trong trạng thái phi thường không tốt.

--------------------

Một nam một nữ, tay nắm tay đi trên đường phố. Bọn họ có dáng người cân xứng, tướng mạo hết sức bình thường. Người thanh niên cao hơn một mét chín, lưng ong eo thon, lưng dài vai rộng. Thiếu nữ có dáng người mảnh mai, đôi chân dài đặc biệt dễ thu hút ánh nhìn của mọi người. Chỉ là làn da hơi ảm đạm, tướng mạo hết sức bình thường.

"Đến rồi." Thanh niên chỉ vào quán trà trước mặt rồi kéo thiếu nữ đi vào.

Thiếu nữ vừa mở miệng muốn nói gì đó nhưng cuối cùng cũng nhịn được, lại không tự chủ mà bĩu môi, dường như là đang bất mãn.

Đi vào quán trà, lập tức có nhân viên đến nghênh đón.

"Hai vị là?"

Thanh niên nhẹ gật đầu, nói: "Chúng ta muốn uống Đại hồng bào."

Ánh mắt nhân viên khẽ động: "Muốn ngâm mấy phút?"

Thanh niên nói: "Ba phút vừa vặn, nhiều quá sẽ nhạt nhẽo."

"Được, mời hai vị đi theo ta." Nói xong, nhân viên quay người đi lên lầu.

Thanh niên và thiếu nữ đi theo sau, lên lầu.

Nhân viên không có mở miệng, chỉ mang bọn họ lên lầu hai, đi thẳng tới cuối hành lang. Hắn đột nhiên ấn nhẹ vào tường, vách tường nứt ra, để lộ một cánh cửa.

Nhân viên làm thủ thế mời, thanh niên kéo thiếu nữ đi vào.

Bên trong là một phòng trà, ở đó đã có một người ngồi. Hắn đang ngồi khoanh chân trên bồ đoàn sau bàn và pha trà.

"Ngồi đi." Hắn bình tĩnh nói.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net