Chương 951: Tích luỹ công huân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu chỉ dùng thiên tài địa bảo để nâng cao thể chất thật sự là quá lãng phí.

Long Vũ Tuyết cầm súng đứng phía sau hắn, nhìn bả vai rộng lớn của hắn, ổn định đánh chết Phệ Tích, nàng lập tức yên tâm. Dù khi chiến đấu thực tế, hắn cũng không luống cuống, rõ ràng là có không ít kinh nghiệm chiến đấu. Không tệ!

Đường Vũ Lân nhìn thoáng qua Huyết Thần Hoàn, đánh chết ba đầu Phệ Tích mang lại cho hắn 30 công huân. Phệ Tích rõ ràng có giá trị hơn tứ trảo biên bức.

Đường Vũ Lân tiếp tục đi về phía trước, Phệ Tích không ngừng lao về phía hắn, nhưng chúng liên tục hoá thành công huân và năng lượng của hắn. Đi qua một đoạn khoảng 500 mét, Đường Vũ Lân ở phía trước đánh chết hơn 40 con Phệ Tích, thu được mấy trăm công huân. Đây có thể coi là số tiền đầu tiên của hắn rồi.

Long Vũ Tuyết đi theo sau hắn, càng xem càng khiếp sợ. Khi đối mặt với Phệ Tích, Đường Vũ Lân thể hiện ra sức chiến đấu phi thường ổn định. Hơn nữa, thứ hắn đâm không phải là mắt của Phệ Tích, mà là đầu. Đầu Phệ Tích phi thường cứng, đủ để so sánh với hợp kim. Nhưng trước mặt Hoàng Kim Long Thương, nó giống như đậu hũ, cơ bản không thể chống cự.

Quả nhiên năng lực thực chiến rất mạnh!

Long Vũ Tuyết dần yên lòng, hai người cũng đi tới nút giao thứ hai trong thông đạo.

Nút giao này lớn hơn cái trước, có một hang động đường kính 50 mét, năng lượng không gian xung quanh rất mạnh.

Mới đi đến cửa, Đường Vũ Lân đã nhìn thấy một con mắt màu xám trắng đầy tĩnh mịch.

Đó là một con Phệ Tích rất lớn. So với các con Phệ Tích trước đó, nó lớn hơn gấp 10 lần, dài hơn 7 mét, toàn thân được bao phủ bởi lớp vảy xám. Khi nó hô hấp, những chiếc vảy xám không ngừng mở ra lại khép vào, ngoài ra có một luồng khí màu xám nhạt thoát ra dưới lớp vảy.

"Cẩn thận, đây là Phệ Tích cỡ lớn cấp độ cao hơn nhiều. Làn sương nó phun ra sẽ hoá thành sương mù hoặc áo giáp, thiên biến vạn hoá. Cố gắng đừng để nó tới gần." Long Vũ Tuyết trầm giọng nhắc nhở.

Thân hình Đường Vũ Lân lóe lên, Hoàng Kim Long Thương chỉ phía trước, đồng thời, Hoàng Kim Long Thể phóng thích, long lân màu vàng bao trùm toàn thân, đôi tay cũng hoá thành Kim Long Trảo. Hai tròng mắt lóe lên ánh sáng vàng.

Phệ Tích cỡ lớn gầm nhẹ một tiếng, sương mù dưới lớp vảy bỗng trở nên dày đặc hơn. Sương mù bay nhanh về phía trước, thấy Hoàng Kim Long Thương của Đường Vũ Lân đâm xuyên qua, nó đột nhiên đông lại, vừa hay ôm trọn Hoàng Kim Long Thương ở trong đó.

Đường Vũ Lân cảm thấy Hoàng Kim Long Thương trầm xuống, giống như bị mắc kẹt trong vũng bùn. Cùng lúc đó, sương mù dày đặc màu xám tiếp tục trào về phía hắn, như muốn hoàn toàn bao phủ hắn.

Đúng lúc này, theo một tiếng nổ vang, Phệ Tích cỡ lớn nổi giận gầm lên một tiếng. Sương mù dày đặc xung quanh đột nhiên tán loạn hơn một nửa. Thân thể khổng lồ của nó cũng bay lên.

Không cần nhìn Đường Vũ Lân cũng biết, đây là thành công của Long Vũ Tuyết. Cận chiến ngăn cản, viễn trình sát thương, đây là hình thức chiến đấu tiêu chuẩn trong quân đội.

Đường Vũ Lân giơ tay lên vẫy vẫy, ý bảo mình không có vấn đề, Hoàng Kim Long Thương trong tay run lên. Dưới kim quang mãnh liệt, sương mù màu xám đã nổ tung. Ánh sáng vàng lóe lên, Hoàng Kim Long Thương đã đâm xuyên qua đầu Phệ Tích.

Lập tức, một luồng năng lượng lớn hơn nhiều so với khi đánh chết Phệ Tích bình thường truyền vào người hắn. Con Phệ Tích kia cũng hư hoá, nhìn qua là luồng khí màu xám biến mất không còn tung tích.

Nơi này đúng là một địa điểm tốt để tu luyện. Đường Vũ Lân thầm khen trong lòng.

Lúc này, Long Vũ Tuyết đã đi tới bên cạnh hắn, "Cẩn thận một chút, không được liều lĩnh. Sinh vật Thâm Uyên không thể phán đoán theo lẽ thường, đôi khi, đối thủ nhìn qua nhỏ yếu nhưng lại gây ra phiền toái rất lớn."

"Được." Đường Vũ Lân gật đầu, nói: "Ngươi không cần gấp gáp ra tay. Khi xác định ta nguy hiểm thì ngươi ra tay cũng không muộn."

Long Vũ Tuyết hừ một tiếng, "Không biết tốt xấu."

Đường Vũ Lân bật cười, nữ nhân a! Hắn sao có thể không nhìn ra, Long Vũ Tuyết rất háo thắng, mơ hồ có ý muốn so sánh với mình.

Nhìn qua Huyết Thần Hoàn của mình, giá trị công huân tăng thêm 50.

Đối với Đường Vũ Lân, bây giờ hắn chỉ thấy số lượng sinh vật Thâm Uyên trong thông đạo nhỏ này có hơi ít.

Tiếp tục đi về phía trước và đi vào hành lang tiếp theo. Nhưng trong khoảnh khắc Đường Vũ Lân muốn đi vào hành lang thì phát sinh báo động.

Hắn có tinh thần lực Linh Uyên Cảnh, cảm giác mạnh hơn người bình thường rất nhiều. Không chút do dự, hắn đâm Hoàng Kim Long Thương ra ngoài. Trong tiếng Long ngâm trầm thấp, một con Kim Long lượn vòng lên, nối tiếp Hoàng Kim Long Thương lao về phía trước. Chính là Kim Long Kinh Thiên.

Mặc dù hơi vội vàng, nhưng với trình độ thuần phục Kim Long Kinh Thiên, Đường Vũ Lân vẫn phát huy ra được ít nhất 70% uy năng của nó.

"Oanh ----" Trong tiếng nổ vang, một thân ảnh bị chấn vào sâu bên trong hành lang. Đường Vũ Lân chỉ mơ hồ thấy được đôi mắt đỏ như máu.

Thân hình lóe lên, hắn nhảy vào trong hành lang. Hoàng Kim Long Thể phóng thích, ánh mắt Đường Vũ Lân sáng như điện.

Đi vào hành lang mới nhìn rõ, đó là một sinh vật vô cùng kỳ quái. Toàn thân có sáu móng vuốt, thân hình nhìn giống như con thoi. Hắn lập tức nhận ra đây là Lục Trảo Ma mà Long Vũ Tuyết từng nói đến. Nó là loại hồn thú rất giỏi ẩn nấp và đánh lén.

Lực phòng ngự của Lục Trảo Ma tương đối cường hãn, mặc dù bị một thương của Đường Vũ Lân đánh lui, nhìn qua nó cũng không bị thương gì. Sáu móng vuốt dài và sắc bén đâm xuống mặt đất. Ngay sau đó, dưới chân Đường Vũ Lân, một mảng đột thứ lớn và dày đặc chui ra.

Mỗi cây đột thứ đều rất sắc bén, nhìn rất mảnh nhưng rất nguy hiểm. Hơn nữa phía trên còn có khí tức huỷ diệt mãnh liệt.

"Phốc phốc phốc!" Trong tiếng nổ liên tiếp, đôi mắt đỏ rực của Lục Trảo Ma bỗng co rút lại.

Công kích của nó trúng mục tiêu, nhưng người kia đứng ở đó, thanh âm truyền đến lại là tiếng đột thứ phá toái. Đường Vũ Lân không hề né tránh, mà đột thứ kia không thể đâm rách phòng ngự Hoàng Kim Long Thể.

Hừ lạnh một tiếng, chân phải Đường Vũ Lân đột nhiên đạp xuống đất, "oanh" một tiếng lớn, toàn bộ đột thứ xung quanh hắn đều vỡ nát. Ngay sau đó, Hoàng Kim Long Thương bay ra, kim quang lóe lên, Lục Trảo Ma bị hắn chấn bay lập tức bị đính trên mặt đất.

Hoàng Kim Long Thương dâng lên các vầng sáng vàng liên tiếp, khi trở lại trong tay Đường Vũ Lân, nó đã truyền tới năng lượng hấp thu được.

Nhìn Long thương hai đầu trong tay, Đường Vũ Lân không khỏi tán thưởng từ đáy lòng. Có nó, hắn có thể chiến đấu trong thời gian rất dài.

Năng lượng này không chỉ bổ sung cho khí huyết chi lực của hắn, mà còn cả hồn lực của hắn nữa.

Lấy chiến tranh nuôi chiến tranh, Đường Vũ Lân hiện tại đã thấy được đến Quân đoàn Huyết Thần không phải là chuyện thống khổ, ngược lại là đại kỳ ngộ đối với mình.

Cho đến lúc này, Long Vũ Tuyết mới đi vào hành lang, vừa hay nhìn thấy Lục Trảo Ma chết dưới Hoàng Kim Long Thương của Đường Vũ Lân. Nàng cũng có thể đối phó với Lục Trảo Ma, nhưng nàng am hiểu tấn công từ xa, cần phải treo lên đánh mới được. Mà Lục Trảo Ma có lực phòng ngự rất mạnh, phải chiến đấu một thời gian mới có thể đánh chết nó.

Giơ ngón cái lên với Đường Vũ Lân, Long Vũ Tuyết nói: "Cảm giác như thế nào?"

Đường Vũ Lân nhoẻn miệng cười, "Không quá đã nghiền."

Long Vũ Tuyết liếc mắt, "Còn không đã nghiền, ngươi còn muốn như thế nào? Ta cảnh cáo ngươi, phàm là người chết nhanh đều rất tự đại. Không được tự phụ, trước kia thiên tài đến quân đoàn không ít, nhưng có thể sống sót thì mới là thiên tài chân chính."

"Ừm, ta hiểu. Tiếp tục đi." Đường Vũ Lân đi nhanh về phía trước.

Long Vũ Tuyết đi sau hắn, nhìn bả vai rộng lớn, lưng cao thẳng tắp, một thân áo trắng cầm trường thương màu vàng, nàng không khỏi ngẩn người. Trong mơ hồ, nàng cảm thấy chàng trai trước mắt rất giống người yêu tương lai mà nàng tưởng tượng vô số lần trong đầu.

Nhưng cùng lúc đó, lời nói của phụ thân cũng xuất hiện trong đầu nàng. Hắn đúng là vô cùng ưu tú, nhưng đồng thời, trách nhiệm của hắn cũng hoàn toàn khác với người bình thường.

Nếu có thể, nàng thà rằng hắn ít ưu tú hơn một chút.

Đường Vũ Lân tất nhiên không biết tâm tư của Long Vũ Tuyết, hắn liên tục đáng chết sinh vật Thâm Uyên và thu được lợi ích, Đường Vũ Lân chiến ý dạt dào đi nhanh về phía trước.

Bằng vào Tử Cực Ma Đồng quan sát và tinh thần lực nhạy cảm, hắn lần lượt giết chết vài con sinh vật Thâm Uyên. Năng lượng hấp thu không quá nhiều, nhưng rốt cuộc cũng là chuyện tốt. Bổ sung tiêu hao cho bản thân là không có vấn đề.

Đi đến nút giao tiếp theo mất nhiều thời gian hơn trước, bởi vì dọc theo con đường này, sinh vật Thâm Uyên có thực lực mạnh hơn Phệ Tích lúc đầu không ít.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net