Chương 959: Ngón tay cực lớn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đường Vũ Lân nghe y nói như vậy mà không khỏi hít sâu một hơi!

14 vị Tam tự Đấu Khải Sư? Chiến lực này tuy không bằng Học Viện Sử Lai Khắc lúc trước, nhưng trên đại lục cũng cực kỳ khủng bố. Chiến Thần Điện của Liên bang cũng chỉ có 18 vị Chiến Thần a! Mặc dù không biết thực lực của các Chiến Thần, nhưng e rằng đa số cũng chỉ là Tam tự Đấu Khải Sư.

Nói cách khác, nội tình của Quân đoàn Huyết Thần không khác mấy với Chiến Thần Điện. Khó trách bọn họ có thể không quan tâm đến thân phận của mình, khó trách Đa Tình Đấu La lại đưa mình tới nơi này. Nếu mình có thể được Quân đoàn Huyết Thần ủng hộ, vậy tương lai sẽ có hy vọng phục hưng học viện.

Giang Ngũ Nguyệt và Đường Vũ Lân đã tới phía trước, các chiến sĩ tự nhiên tách ra, nhường đường cho bọn họ.

Giang Ngũ Nguyệt phát ra một tiếng gào thét, thân thể nhanh chóng biến lớn, ngang nhiên lao vào. Phương thức chiến đấu của y cực kỳ ngang ngược bá đạo, Nhị tự Đấu Khải phụ thể, hai nắm đấm là vũ khí tốt nhất của y. Mỗi công kích hạ gục một con Ba An.

Đường Vũ Lân theo sát phía sau. Được Nhị tự Đấu Khải tăng phúc, hắn đã cao hơn 2,5 mét. Hai cánh sau lưng dang rộng, Hoàng Kim Long Thương đồng thời đánh ra. Nó đã làm các Phệ Tích đang lao đến tan xác.

Cùng lúc đó, cổ tay hắn chấn động, Hoàng Kim Long Thương huyễn hoá ra trăm ngàn đạo thương mang. Một mảng lớn tứ trảo biên bức phía trước bị thương mang thôn phệ, hoá thành khí lưu bị Hoàng Kim Long Thương hấp thu.

Lần nữa hấp thu năng lượng sinh vật Thâm Uyên, lần này Đường Vũ Lân lại thấy khác biệt. Lúc đầu hấp thu năng lượng của tứ trảo biên bức khá rõ ràng, nhưng lần này cảm thấy chỉ có một ít khí lưu tràn vào. Ánh sáng xung quanh Long hạch khẽ nhấp nháy, bản thân Long hạch không có động tĩnh gì.

Đây là yêu cầu năng lượng cao hơn hay nhiều hơn? Đường Vũ Lân không biết rõ, nhưng đang ở trên chiến trường, hắn không có nhiều thời gian suy nghĩ.

Lúc này, bị hoả lực ở phía sau hạn chế, sinh vật Thâm Uyên có thể lao đến trước tiểu đoàn cận chiến mặc dù không ít, nhưng phần lớn đều bị thương.

Bên cạnh có đồng đội, mình chỉ cần tấn công về phía trước, cảm giác này rất tuyệt vời. Không cần để ý đến các thứ khác, chỉ cần thoải mái thi triển.

Chân phải đạp trên mặt đất, một vầng sáng màu vàng lan về phía trước, chính là Kim Long Hám Địa.

Hai con Ba An lao tới Giang Ngũ Nguyệt lập tức khựng lại, thế công rõ ràng thu liễm. Hai tấm thuẫn gần đó đánh tới, ngăn bọn nó lại.

Thân hình Giang Ngũ Nguyệt lóe lên, trong hai tay xuất hiện hai thanh đại chuỳ, song chùy vung vẩy.

"Ầm ---" Một Ba An bị đánh bay, con còn lại bị tám Kim Long từ Kim Long Hám Địa trùng kích, bị đánh trở lại vào phạm vi của hoả lực viễn trình.

Lần này thi triển Kim Long Hám Địa, Đường Vũ Lân có cảm nhận hoàn toàn khác. Khi hắn sử dụng Kim Long Cửu Thức, Long hạch lấp lánh ánh sáng, khí huyết chi lực bạo tăng, uy lực Kim Long Hám Địa ít nhất tăng lên gấp đôi.

Đổi lại là trước kia, Kim Long Cửu Thức chắc chắn không thể đánh bay Ba An mạnh mẽ trong một va chạm như vậy.

"Ngang ----" Hoàng Kim Long Hống!

Một đầu rồng lớn màu vàng chui ra từ trong người Đường Vũ Lân, sau đó bao phủ cả người hắn, tiếng Long ngâm rất lớn truyền khắp toàn trường, thậm chí lấn át cả tiếng hoả lực phát nổ.

Mấy con sinh vật Thâm Uyên tương đối nhỏ yếu ở gần bị một tiếng Hoàng Kim Long Hống trực tiếp chấn vỡ, hoá thành khí lưu bay về. Ngay cả sinh vật Thâm Uyên mạnh hơn đều chậm lại, áp lực của tiểu đoàn cận chiến bỗng giảm xuống, để bọn họ có cơ hội để thở dốc.

Ánh mắt của vị Huyết Thần trên không trung không khỏi nhìn về phía chiến trường.

Tiểu đoàn cận chiến có không ít Đấu Khải Sư, nhưng Nhị tự Đấu Khải Sư thì không nhiều. Đường Vũ Lân và Giang Ngũ Nguyệt ở cùng nhau, đôi cánh sau lưng bọn họ rất dễ gây chú ý.

Nhìn đầu rồng lớn màu vàng đang gào thét kia, ánh mắt vị Huyết Thần này khẽ nhúc nhích.

Sau đó bên tai hắn vang lên một thanh âm, hắn khẽ gật đầu. Đối với Đường Vũ Lân quan tâm nhiều hơn.

"Rống ----" Một tiếng gầm giận dữ vang lên từ thông đạo Thâm Uyên. Một luồng khí màu xám trắng tuôn ra, ngăn cản năng lượng công kích tầm xa. Ngay sau đó, một ánh sáng màu xám trắng bỗng hiện ra, mục tiêu chính là Đường Vũ Lân.

Đó là cái gì?

Đường Vũ Lân chỉ thấy ý thức của mình trong nháy mắt đã đông lại. Điều này cũng xảy ra với huyết dịch của hắn. Hắn hoảng sợ nhìn thấy từ trong thông đạo Thâm Uyên vươn ra một ngón tay. Đó là một ngón tay khổng lồ có đường kính hơn chục mét. Móng tay màu trắng và gần như trong suốt. Tuy rằng cả ngón tay rất dày nhưng lại khiến người ta có cảm nhận hết sức thon dài.

Chỉ trong nháy mắt, ngón tay kia đã đến trước mặt.

Đúng lúc này, một đạo ngân quang từ trên trời giáng xuống. Ánh sáng rực rỡ như khai thiên tích địa.

Đao mang cực lớn dài hơn mười mét chém vào ngón tay khổng lồ kia, phát ra một tiếng đinh tai nhức óc. Các chiến sĩ tiểu đoàn cận chiến gần như đồng thời lùi xuống. Phần lớn sinh vật Thâm Uyên xung quanh cũng tan tác vì vụ nổ kinh khủng này.

Người Đường Vũ Lân chợt nhẹ, cảm giác hít thở không thông biến mất, hắn vội vàng lùi về phía sau, trên mặt cũng hoảng sợ mà biến sắc.

Che trước người hắn là vị Tam tự Đấu Khải Sư kia. Vũ khí của hắn là một thanh đại đao, mỗi đao chém ra đều là đao mang cực lớn. Tu vi Phong Hào Đấu La, cộng thêm Tam tự Đấu Khải tăng phúc, mười mấy đao liên tiếp trảm xuống ngón tay cực lớn.

Ngón tay chậm rãi uốn cong, sau đó búng ra, một đạo ánh sáng trắng đánh lên người Tam tự Đấu Khải Sư.

Tam tự Đấu Khải Sư bay ngược ra, hắn miễn cưỡng điều chỉnh bay nghiêng, hung hăng va vào vách động, toàn thân đều bị khảm vào đó.

Nhưng ngón tay cực lớn cũng run rẩy, cực kỳ không cam lòng rụt trở về.

Lúc này sắc mặt Đường Vũ Lân đã trắng xám, nhìn Giang Ngũ Nguyệt vẻ mặt khó coi ở bên cạnh, "Đây là cái gì?"

"Ta cũng không biết." Giang Ngũ Nguyệt cũng hoảng sợ, lúc trước y cũng có cảm giác hít thở không thông và tuyệt vọng. Tuy không rõ ràng như Đường Vũ Lân, nhưng y hoàn toàn có thể khẳng định, nếu ngón tay kia chỉ vào chính mình thì mình chắc chắn phải chết.

Khoé miệng Đường Vũ Lân giật giật, cảm giác vui sướng vì tu luyện ra Long hạch không còn lại chút gì. So với cường giả chân chính, hắn vẫn còn quá nhỏ bé.

"Không cần nhụt chí, đó là Thâm Uyên Quân Vương trực tiếp công kích. Có thể dẫn động Thâm Uyên Quân Vương vượt giới ra tay với ngươi, ngươi đã đủ để tự hào rồi." Bên tai vang lên thanh âm trầm thấp. Ngân quang lóe lên, vị Tam tự Đấu Khải Sư kia đã xuất hiện trên đỉnh đầu bọn họ. Không hề nghi ngờ, giọng nói đó là từ hắn truyền đến.

Đường Vũ Lân gật đầu với vị ân nhân này, Hoàng Kim Long Thương trong tay lần nữa triển khai, tiếp tục chiến đấu với sinh vật Thâm Uyên.

Long hạch cung cấp nguồn năng lượng khổng lồ cuồn cuộn không dứt, bị Thâm Uyên Quân Vương kích thích, Đường Vũ Lân lại sử dụng Kim Long Cuồng Bạo Lĩnh Vực.

Lúc đầu lĩnh vực chỉ có tác dụng trong đường kính 50 mét, được Long hạch tăng lên, nó đã đạt tới đường kính 120 mét, hơn 200 cường giả bên mình được bao phủ trong đó. Trong nhất thời, bọn họ đột ngột xông lên, áp bách sinh vật Thâm Uyên lùi lại về phía sau.

Khoảng cách với sinh vật Thâm Uyên càng nhỏ, công kích tầm xa càng có hiệu quả. Trong thời gian ngắn, số lượng sinh vật Thâm Uyên thương vong tăng lên rất nhiều lần.

Sự tăng lên của Giang Ngũ Nguyệt là rõ ràng nhất. Kim Long Cuồng Bạo Lĩnh Vực không chỉ có diện tích bao phủ lớn, hiệu quả tăng lên cũng mạnh. Giang Ngũ Nguyệt thậm chí cảm thấy bên trong lĩnh vực, tu vi của mình trực tiếp tăng lên. Dường như sâu trong huyết mạch có thứ gì đó thức tỉnh, đôi cự chuỳ vung lên vung xuống như chỗ không người. Ngay cả Ba An cũng rất khó ngăn cản bộ pháp của y.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net