Chương 966: Luận công ban thưởng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ngươi còn trẻ, ta biết ngươi rất nóng lòng phục hưng Học Viện Sử Lai Khắc và Đường Môn, nhưng đó không phải chuyện nhất thời. Điều ngươi cần bây giờ là tích luỹ và lắng đọng nhiều hơn, để có thực lực đủ cường đại. Ngươi yên tâm, Học Viện Sử Lai Khắc mặc dù đã vẫn lạc, nhưng nội tình Sử Lai Khắc không bị xoá đi dễ dàng như vậy. Ngươi có đủ thời gian để tăng lên và tích luỹ. Tang Hâm đưa ngươi tới đây cũng là vì thế. Hiện tại bên ngoài hỗn loạn, chúng ta cũng cần phải sắp xếp lại, đồng thời chúng ta cũng đang chờ cơ hội thích hợp. Mọi thứ ngươi tích luỹ hôm nay là chuẩn bị cho tương lai bộc phát."

"Vâng." Đường Vũ Lân cung kính gật đầu.

Rời khỏi Huyết Thần Doanh, Huyết Thần Hoàn của Đường Vũ Lân đã thay đổi. So với trước, trên Huyết Thần Hoàn mới có hoa văn hình hoa hồng màu đỏ tươi. Trên thân, rễ hoa hồng đều đầy gai. Đây là biểu tượng của Huyết Thần Doanh. Bắt đầu từ giờ phút này, hắn đã là nhân viên ngoài biên chế của Huyết Thần Doanh rồi.

Nhưng hắn cũng được yêu cầu, từ giờ trở đi, không có sự đồng ý của Huyết Nhất, hắn không thể tiến vào thông đạo Thâm Uyên tham chiến.

Có lẽ sự xuất hiện của Đường Vũ Lân khiến vị diện Thâm Uyên trở tay không kịp, phần năng lượng Thâm Uyên bị hút đi dù không quá nhiều nhưng cuối cùng không trở về. Thời gian Thâm Uyên triều tịch lần này so với bình thường thì ngắn hơn nhiều, chỉ có bảy ngày đã hoàn toàn kết thúc, cũng không có sinh vật Thâm Uyên cường đại hơn xuất hiện.

Đường Vũ Lân không có xuất hiện trên chiến trường nữa, nhân dịp Thâm Uyên triều tịch diễn ra, hắn đã bế quan trong thời gian ngắn, chủ yếu là tiêu hoá thu hoạch sau khi có được Long hạch, và củng cố Long hạch.

Lúc đầu Long hạch nhỏ như móng tay cái, bây giờ nó đã lớn như một con mắt rồng, toả ra ánh sáng màu vàng. Theo hô hấp của Đường Vũ Lân, nó tự nhiên điều khiển khí huyết trong cơ thể hoạt động, tức là cho dù không chủ động tu luyện, khí huyết trong cơ thể vẫn luôn nuôi dưỡng cơ thể hắn theo phương thức tu luyện.

Đồng thời, trong quá trình bế quan, Đường Vũ Lân phát hiện thân thể mình cũng sinh ra biến hoá kỳ diệu sau khi Long hạch xuất hiện, giống như là đã thức tỉnh. Theo nhịp thở của hắn, cơ thể tự nhiên hấp thu thiên địa linh khí trong không khí. Dường như hắn là một vật chứa, không ngừng bỏ đi cái cũ và tiếp nhận cái mới, hấp thu tất cả linh khí trong thiên địa, chắt lọc tinh hoa và vứt bỏ tạp chất, sau đó hoà nhập vào bản thân.

Giống như hồn sư có hồn hạch, sau khi có được Long hạch, thân thể hắn đã tiến vào một cảnh giới hoàn toàn mới. Đầu tiên và trực tiếp nhất là cảm giác thèm ăn của hắn đã giảm xuống rất nhiều. Hắn không phải ăn nhiều thức ăn để bổ sung năng lượng nữa. Dù chỉ thở dường như cũng đủ để duy trì tiêu hao thân thể mỗi ngày của hắn.

Thứ hai là, phong ấn Kim Long Vương thứ 10 dường như đã mỏng đi. Đây chỉ là cảm giác, phong ấn đương nhiên không có khả năng tự mỏng đi. Hắn hiểu, đây là mình đã có đủ thực lực phá vỡ phong ấn nên tình huống này mới xuất hiện.

Nhưng hiện tại hắn không hề nóng nảy, phong ấn Kim Long Vương phía sau sẽ càng nguy hiểm hơn, có thể tích luỹ càng nhiều càng tốt. Dù bây giờ có thể đột phá phong ấn thứ 10, nhưng tầng thứ 11 thì sao? Tầng thứ 12 đây? Không ai có thể nói trước điều gì sẽ xảy ra.

Do đó, khi Đường Vũ Lân bế quan, hắn cũng khống chế khí huyết chi lực của mình tốt hơn, không dễ dàng chạm vào phong ấn. Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, hắn sẽ không dễ dàng đi thử.

Lần bế quan này đã nâng cao tu vi của hắn, hồn lực đã đạt cấp 59. Khoảng cách đến Hồn Đế chỉ còn một bước ngắn.

Từ khi Lam Ngân Thảo thức tỉnh thành Lam Ngân Hoàng, sau vài năm tích luỹ trong Long cốc, bây giờ tốc độ tu luyện của hắn tăng lên đáng kể. Điều khiến Đường Vũ Lân hài lòng nhất là hắn không cảm thấy có bình cảnh nào. Chỉ cần hắn tích luỹ đầy đủ và tiếp tục tăng lên như thế này, hắn chắc chắn rằng trước 30 tuổi, mình có thể tu luyện tới cấp Phong Hào Đấu La.

"Bang bang bang!" Tiếng đập cửa vang lên.

Đường Vũ Lân đang ngồi minh tưởng đứng dậy đi mở cửa, bên ngoài chính là Long Vũ Tuyết.

"Trưởng quan." Đường Vũ Lân vội vàng mời nàng vào.

Long Vũ Tuyết có vẻ tinh thần rất tốt. Rõ ràng nàng đã tham gia chiến đấu, Thâm Uyên triều tịch tuy nguy hiểm nhưng cũng là kỳ ngộ, là cơ hội tốt nhất để tích luỹ công huân và tăng lên quân hàm, Long Vũ Tuyết tất nhiên sẽ không bỏ qua.

"Ngày đó ngươi không trở về sau khi được Bát Huyết Thần mang đi, làm sao vậy? Vì sao không tham gia chiến đấu? Về sau ta có nghe nói, hình như là cấp trên ra lệnh không có ngươi tham chiến hả?" Long Vũ Tuyết đi thẳng vào vấn đề.

Đường Vũ Lân nói: "Có thể là vì Hoàng Kim Long Thương của ta, Huyết Thần Doanh có chỗ cân nhắc nên mới không để ta tham chiến."

Long Vũ Tuyết nghi ngờ nói: "Đi, ta dẫn ngươi tới bộ phận tác chiến, đi luận công ban thưởng."

"A?" Đường Vũ Lân kinh ngạc nhìn nàng, "Luận công ban thưởng là có ý gì?"

Long Vũ Tuyết cười nói: "Đương nhiên là chuyện tốt. Khi chiến đấu, Huyết Thần Hoàn sẽ tự động ghi chép công huân chúng ta đạt được khi đánh chết sinh vật Thâm Uyên, sau khi đại chiến sẽ có một số biện pháp đền bù. Nói một cách đơn giản, cận chiến ở phía trước nên công kích tầm xa mới có thể yên tâm phát ra. Vì vậy, sau khi đại chiến, chiến sĩ công kích tầm xa sẽ đền bù một số công huân cho chiến sĩ cận chiến. Quân đoàn đương nhiên có hệ số ban thưởng. Lúc ấy ngươi tham gia cận chiến, trong trận đấu đầu tiên còn có biểu hiện ưu tú như vậy, nhất định sẽ có ban thưởng thêm. Theo ta thấy, với công huân của ngươi bây giờ đã đủ tăng lên Trung uý rồi. Ngươi thật may mắn, vừa mới đến bao lâu đã gặp Thâm Uyên triều tịch, triều tịch lần này còn rất dễ đối phó, chỉ có bảy ngày ngắn ngủi."

Công huân? Đường Vũ Lân đúng là đã quên chuyện này, nhưng tất nhiên đó là chuyện tốt.

Đi theo Long Vũ Tuyết vào bộ phận tác chiến, các chiến sĩ đều dùng Huyết Thần Hoàn của mình nhận công huân và tiến hành nghi thức trao quân hàm. Chỉ cần công huân đạt tiêu chuẩn thì có thể tấn chức. Sau mỗi lần Thâm Uyên triều tịch đều có rất nhiều chiến sĩ tăng lên quân hàm.

Đường Vũ Lân đi theo sau Long Vũ Tuyết, xếp hàng phía sau.

Phía trước tiến hành vô cùng nhanh, có hơn 10 vị cao tầng chịu trách nhiệm trao quân hàm. Nhìn thấy nhiều người phía trước có thêm ngôi sao vàng trên vai, Đường Vũ Lân không khỏi có chút hâm mộ và chờ mong.

Theo lời của Long Vũ Tuyết, cấp bậc của mình có thể tăng lên Trung uý rồi. Đó là một gạch hai sao, tiến thêm một bước về phía Thiếu tá.

Những ngày này, mỗi ngày hắn đều dành thời gian gọi điện cho Cổ Nguyệt Na, hỏi thăm tình huống của nàng. Ngoài việc nói rằng nàng rất nhớ hắn, Cổ Nguyệt Na phi thường ỷ lại vào hắn. Nếu không phải vì tòng quân, Đường Vũ Lân thật muốn chạy nhanh tới tìm nàng. Tăng lên quân hàm trở nên rất quan trọng.

Rốt cuộc đã đến lượt Long Vũ Tuyết.

Long Vũ Tuyết đưa tới Huyết Thần Hoàn của mình, đi qua dụng cụ quét hình đặc biệt, vị Đại tá trước mặt mỉm cười, nói: "Vũ Tuyết, lần này biểu hiện không tệ, thật khiến cho ba ba ngươi nở mày nở mặt. Chiến dịch lần này, ngươi đạt được công huân là 9710, theo quy tắc, chiến sĩ công kích tầm xa chuyển một phần công huân sang cho cận chiến, sẽ trừ đi của ngươi 3100 công huân, còn lại 6610 công huân. Cộng thêm tích luỹ trước đây của ngươi, chúc mừng ngươi, ngươi có thể tăng lên quân hàm Trung tá."

Long Vũ Tuyết mặc dù đã đoán trước được tình huống của mình, nhưng vẫn vui vẻ ra mặt. Tấn thăng Trung tá trước 30 tuổi không dễ dàng chút nào.

Nghiêm, hành lễ. Đi lên phía trước tiến hành trao quân hàm.

Phía sau nàng chính là Đường Vũ Lân. Đường Vũ Lân đưa tới Huyết Thần Hoàn của mình.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net