Chương 973: Khống chế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ừm, cũng tạm được, ít nhất không quá yếu.

Trong lòng vừa phán đoán, hắn vừa mở tên lửa đẩy.

Tên lửa đẩy nằm sau lưng cơ giáp, có thể giúp cơ giáp phi hành, gia tốc...

Nói chung, tốc độ của cơ giáp cận chiến nhanh hơn cơ giáp viễn trình một ít. Đừng nhìn cơ giáp cận chiến có thể tích lớn, nhưng nó lại nhẹ hơn. Bởi vì nó không giống cơ giáp viễn trình, phải mang theo Hồn Đạo ắc-quy khổng lồ để bảo trì công kích từ xa.

Bên này Đường Vũ Lân vừa mở tên lửa đẩy, bên kia đối phương cũng phát động tên lửa đẩy. Nếu Đường Vũ Lân chậm một bước thì đã trực tiếp bị đụng phải.

Hai thân ảnh gần như giao nhau rồi lần nữa kéo dài khoảng cách. Mà lần này, song phương đều bay lên không trung.

Cơ giáp cận chiến phản ứng rất nhanh, ngay sau khi không đánh trúng Đường Vũ Lân, trọng kiếm trong tay đã vung ra ngoài.

Trọng kiếm vẽ ra một đường ánh sáng đen trên không trung, trong chớp mắt đã đuổi kịp Đường Vũ Lân, người vừa kết thúc tên lửa đẩy khiến tốc độ chậm lại. Dù là khống chế thời cơ hay độ chính xác, công kích của cơ giáp cận chiến có thể nói là tuyệt vời.

Thật mạnh!

Đường Vũ Lân kinh ngạc, nhưng phản ứng của hắn cũng không chậm. Theo quy tắc Cơ Giáp chiến, nếu cơ giáp bị phá huỷ, dù hồn sư trong cơ giáp còn sức chiến đấu thì vẫn thua.

Khẽ cong eo, cơ giáp viễn trình của Đường Vũ Lân làm ra một động tác quỷ dị, cả người lật nghiêng trên không trung, đồng thời dùng báng súng giơ lên đỉnh đầu, đẩy chuôi trọng kiếm kia ra.

Đúng lúc này, cơ giáp cận chiến gia tốc lần hai, bay vụt đến chỗ Đường Vũ Lân.

"Bùm, bùm, bùm, bùm, bùm, bùm!" Sáu tia sáng gần như đồng thời bắn ra.

Thân thể Đường Vũ Lân mất cân bằng, trong quá trình lật nghiêng, hắn đã phát động Hồn Đạo pháo trong tay.

Sáu viên đạn trông như cánh hoa mai, rất đẹp, và chúng đã chặn kín con đường duy nhất của cơ giáp cận chiến.

Hắn không bắn pháo ngay khi lật người, mà khi đối phương dùng tên lửa đẩy lần thứ hai hắn mới bắn ra. Bởi vì trong quá trình gia tốc, cơ giáp cận chiến rất khó thay đổi phương hướng. Nếu cưỡng ép thay đổi thì chẵng những cơ giáp chịu trùng kích thật lớn, mà hồn sư bên trong cũng chịu một tác động lớn. Chỉ có thao tác cực tinh chuẩn và cường độ cơ giáp đủ mạnh mới có thể thay đổi phương hướng trong tình huống này.

Cơ giáp cận chiến không thay đổi phương hướng mà lựa chọn cứng chọi cứng.

Uy lực của Hồn Đạo pháo viễn trình không thể phá được vòng phòng hộ của cơ giáp cận chiến trong vài phát bắn. Trong quá trình gia tốc, thân thể nó hơi nghiêng, tránh được 4 trong 6 viên đạn, chỉ còn 2 viên trúng vòng phòng hộ của mình.

Trong tiếng nổ vang, cơ giáp dừng lại một chút trên không, dù sao lực trùng kích vẫn còn đó. Mà Đường Vũ Lân nhân cơ hội này lần nữa kéo giãn khoảng cách.

Sau khi dừng lại, cơ giáp cận chiến không vội xông lên, mà lao xuống mặt đất, nhặt kiếm của mình lên.

Cơ giáp cận chiến không có vũ khí sẽ chịu thiệt khi đối mặt với cơ giáp viễn trình ngang cấp. Công kích một lần sáu phát pháo vừa rồi của Đường Vũ Lân, và lựa chọn thời điểm tấn công đã khiến vị Cơ Giáp Sư trong cơ giáp cận chiến hiểu được người trước mặt không phải là quả hồng mềm, và không dễ đối phó như hắn tưởng tượng.

"Bùm ----" Một viên đạn bắn ra vô cùng tinh chuẩn, mục tiêu không phải cơ giáp, mà là thanh kiếm trên mặt đất.

Viên đạn phát nổ ở chuôi kiếm, trọng kiếm bị bắn bật ngược lên, xuất hiện trên không trung. Sau đó ba phát đạn xuất hiện trước mặt cơ giáp cận chiến theo hình tam giác, ngăn nó đuổi theo trọng kiếm.

Cơ giáp cận chiến hừ lạnh một tiếng, thân hình di chuyển xuống dưới, tránh được ba viên đạn, nhưng trọng kiếm đã bay lên không trung hàng chục mét.

Cơ giáp của Đường Vũ Lân gia tốc trên không trung, đến trước trọng kiếm kia, tay trái nắm lấy trọng kiếm kia.

Không thể không nói, kinh nghiệm của cơ giáp cận chiến rất phong phú. Thấy Đường Vũ Lân đi bắt trọng kiếm, nó phóng người lên, không chút do dự mở ra tên lửa đẩy, hơn nữa lần này là toàn lực ứng phó. Mục tiêu chính là trọng kiếm. Dù phải liều mạng chịu mấy pháo, nó cũng phải cầm về kiếm của mình. Mà bây giờ Đường Vũ Lân đang lao về hướng đó. Ở khoảng cách gần, cơ giáp cận chiến càng có lợi hơn.

Song phương đều đang phát động tên lửa đẩy, Đường Vũ Lân hiển nhiên vượt lên trước một bước, đã đến trước trọng kiếm kia.

Đúng lúc này, cơ giáp cận chiến đột nhiên toả sáng, vô số băng chuỳ hình thành xung quanh nó, ào ào hướng về phía Đường Vũ Lân.

Rốt cuộc không nhịn được rồi?

Khoé miệng Đường Vũ Lân nở nụ cười nhàn nhạt.

Một Cơ Giáp Sư đỉnh cấp đa số đều là hồn sư, hồn sư có hồn kỹ, hồn sư chọn cơ giáp cận chiến tất nhiên là cơ giáp phải phù hợp với năng lực của bản thân. Vị Cơ Giáp Sư cận chiến này rốt cuộc không nhịn được mà phóng thích hồn kỹ rồi. Trong Cơ Giáp chiến, ở tình huống bình thường, ai phóng thích hồn kỹ trước liền rơi xuống hạ phong, bởi vì sẽ bị đối phương biết được võ hồn là gì.

Băng chùy ngưng tụ, công kích bao trùm.

Công kích của Đường Vũ Lân không thay đổi, cũng không có phóng thích võ hồn của mình. Tay trái bắt lấy trọng kiếm. Sau đó, trọng kiếm vung ra một tầng kiếm ảnh trên không trung.

Kiếm quang ba thước, không tính là cường hãn. Nhưng lại chính xác chém vào từng băng chuỳ. Trên không bị chém ra thành một mảng lớn băng vụ.

Theo tiếng nổ liên tiếp, mười viên đạn pháo chui ra khỏi băng vụ, trong chớp mắt xông lên bao trùm cơ giáp cận chiến.

Có băng vụ che giấu, cơ giáp cận chiến không nhìn thấy Đường Vũ Lân xuất thủ như thế nào. Mà mục đích nó phát ra băng vụ chính là vì muốn trì hoãn Đường Vũ Lân, để mình có thể tiếp cận hắn.

Nhưng hắn không nghĩ tới là, sau khi bắt lấy trọng kiếm, Đường Vũ Lân không có ý kéo giãn khoảng cách, lấy kiếm phá băng chùy, ở khoảng cách gần, Hồn Đạo pháo trong tay phải dùng tốc độ nhanh nhất bắn ra 10 phát đạn.

Cơ giáp cận chiến gần như bị trúng đạn hoàn toàn. Trong tiếng nổ dữ dội, 10 viên đạn lần lượt nổ tung, ép nó từ trên không đập xuống. Năng lượng của vòng phòng hộ cận chiến giảm tới 80%.

Lúc này, Đường Vũ Lân mới xoay người chạy về phía xa, kéo giãn khoảng cách một lần nữa. Đồng thời cũng cho Hồn Đạo pháo của mình có thời gian làm lạnh.

Cơ giáp cận chiến rơi xuống đất, lúc này nó cảm thấy thật biệt khuất. Đây cũng là cảm giác của tất cả cơ giáp cận chiến khi không thể tới gần cơ giáp viễn trình.

Từ cách Đường Vũ Lân dùng kiếm vừa rồi có thể thấy đối phương không chỉ giỏi cơ giáp viễn trình, nếu trọng kiếm rơi vào tay hắn, hắn có thể coi là nửa Cơ Giáp Sư cận chiến. Mà năng lượng vòng phòng hộ cơ giáp của y đã giảm rất nhiều, toàn diện rơi xuống hạ phong.

Không xuống tay nhiều lắm, Đường Vũ Lân vui mừng trong lòng.

Hắn học khống chế cơ giáp ở Đường Môn, chủ yếu tập trung vào công kích tầm xa. Bởi vì hắn là người am hiểu cận chiến, nếu có cơ giáp, viễn trình đương nhiên là lựa chọn duy nhất của hắn.

Vì hắn chưa từng sử dụng cơ giáp cao cấp nên cơ giáp tiêu chuẩn này rất dễ sử dụng. Cảm giác chung là không tệ.

Khoảng cách giữa hai bên lại kéo dài ra trăm mét, Đường Vũ Lân khởi động Hồn Đạo pháo, ba giây đã qua, hắn có thể liên tục bắn ra 10 lần.

Đường Môn dạy học cơ giáp viễn trình tuyệt đối là tốt nhất hiện nay. Hai vạn năm trước, tổ tiên Đường Môn Đường Tam dựa vào thủ pháp ám khí cực hạn, cùng với nhiều loại ám khí được phát minh về sau đã khiến Đường Môn đứng đầu thiên hạ.

Do đó, nếu nói về tinh thông công kích từ xa, Đường Môn tuyệt đối được coi là hạng nhất. Đường Vũ Lân không luyện tập nhiều về cơ giáp, nhưng hắn lại có thiên phú được trời ưu ái.

Đầu tiên, với tư cách là một Cơ Giáp Sư, tố chất thân thể hắn tuyệt đối là siêu cấp, hắn có thể chịu đựng được những trùng kích mà hồn sư bình thường không thể chịu được.

Thứ hai, hắn có tinh thần lực Linh Uyên Cảnh. Tinh thần lực rất quan trọng đối với khống chế cơ giáp.

Sau một hồi làm quen, hắn ngày càng có cảm giác rồi.

"Nhận thua." Cơ giáp đối diện hoá thành một tia sáng rồi biến mất. Hàng chữ trên đầu Đường Vũ Lân biến thành 2 thắng 0 thua. Kết quả Hồn Sư chiến và Cơ Giáp chiến là chồng lên nhau.

Cái gì? Đây là nhận thua? Còn chưa đánh xong mà!

Đường Vũ Lân không khỏi im lặng. Sao có thể nhận thua như vậy? 2000 đồng đó, ngươi có thể có trách nhiệm một chút được không? Hắn vừa mới có cảm giác quen thuộc, thật sự là không biết suy nghĩ.

Dù hắn nghĩ như thế nào, trong quang mang lóe lên, hắn đã bị truyền tống ra ngoài, một lần nữa trở về quảng trường.

Thật lãng phí! 2000 đồng đấy. Trở về hỏi Huyết Nhất một chút xem có được tài trợ không.

Sau hai lần thử nghiệm, Đường Vũ Lân lựa chọn rời khỏi Tinh Đấu Chiến Võng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net