Chương 974: Thanh toán? Ngươi nghĩ thật nhiều!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn có một khoang thuyền Tinh Đấu, hắn có thể ra vào bất cứ lúc nào mình muốn nên sau khi đánh xong với Giang Ngũ Nguyệt, hắn nhớ Cổ Nguyệt Na và quyết định gọi cho nàng.

Ra khỏi khoang thuyền Tinh Đấu, vận động cơ thể một chút. Đồ vật này khá tốt, tuy rằng đơn sơ nhưng không có cảm giác khó chịu.

Cầm lấy Hồn Đạo máy truyền tin của mình, Đường Vũ Lân kết nối với bộ tăng tín hiệu mà hắn nhịn đau mua được bằng công huân, sau đó mới bấm số của Cổ Nguyệt Na. Không có bộ tăng tín hiệu thì không thể kết nối với bên ngoài. Nhưng mỗi lần sử dụng đều phải trả phí và có thể bị quân đoàn nghe lén, để tránh trường hợp tiết lộ bí mật quân sự.

May mắn, đồ vật này được đổi bằng công huân rèn trước đó.

Đã thông.

"Tút tút, tút tút, tút tút!"

Không ai nhấc máy? Nàng đi đâu rồi?

Đường Vũ Lân liên tục gọi hai lần, đều không có người nhấc máy. Điều này khiến hắn lo lắng.

Mặc dù Cổ Nguyệt Na có thực lực cường hãn, nhưng sau khi mất trí nhớ, nàng hoàn toàn không biết sử dụng nó.

Phải làm sao bây giờ? Đường Vũ Lân lúc này không có biện pháp rời khỏi quân đoàn.

Cuối cùng, sau lần gọi thứ sáu, bên kia đã tiếp nhận.

"Ba ba!" Âm thanh cao hứng bừng bừng của Cổ Nguyệt Na từ đầu bên kia truyền đến.

"Cổ Nguyệt, nàng đi đâu vậy?" Đường Vũ Lân không nhịn được mà có chút trách cứ trong giọng nói.

Cổ Nguyệt Na lại làm như không nghe thấy, cười nói: "Ta đi chơi, ăn thịt nướng. Ăn ngon lắm, đại thúc thịt nướng còn tính cho ta một nửa tiền. Ăn rất ngon."

Đường Vũ Lân nhịn không được nói: "Về sau đi ra ngoài chơi cũng phải cầm Hồn Đạo máy truyền tin, không tìm thấy nàng, ta sẽ lo lắng."

"Ừ được rồi. Ba ba, lúc nào ngươi về gặp ta?" Trong thanh âm của Cổ Nguyệt Na tràn đầy chờ đợi.

Đường Vũ Lân nói: "Ta đang tham gia một cuộc thi, nếu đạt được thành tích tốt thì có thể về tìm nàng rồi. Thi đấu hai ngày nữa sẽ bắt đầu, dự kiến sẽ mất hơn một tháng. Sau khi thi đấu kết thúc, ta sẽ về gặp nàng."

"Lâu như vậy?" Giọng nói Cổ Nguyệt Na lập tức đầy uỷ khuất.

"Cổ Nguyệt nghe lời, chờ một chút là được rồi. Về sau mỗi ngày ta đều gọi cho ngươi, được không?"

"Ừ ừ, được rồi. Vậy ta ở chỗ này chờ ngươi. Ba ba, khi ngươi về nhớ nói trước cho ta biết, tránh ta lại chạy ra ngoài chơi."

"Được, ta nhất định sẽ nói cho nàng biết."

Nghe thanh âm của nàng, Đường Vũ Lân cảm giác đặc biệt thoả mãn. Kỳ thật, mỗi lần bấm Hồn Đạo máy truyền tin, trong lòng hắn đều lo lắng, có phải nàng đã khôi phục trí nhớ dưới tác dụng của Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc hay không.

Vừa lo lắng vừa chờ đợi, tâm tình của hắn rất mâu thuẫn. Lúc trước Cổ Nguyệt Na không nhận điện thoại, hắn sợ nhất là nàng đã khôi phục trí nhớ và rời đi.

Chỉ khi nghe được thanh âm của nàng, hắn mới có thể an tâm.

--------------------

"Cái gì? Ngươi không tham gia Thi đấu khiêu chiến Tinh Đấu Chiến Võng toàn Liên bang? Vì sao? Đây là một cơ hội tốt. Ngươi phải biết, đề cử Truyền Linh Sứ dự bị của ngươi đã đến cấp cao nhất, chỉ cần ngươi đạt được thành tích tốt ở cuộc thi này thì nhất định có thể thông qua. Với thực lực của ngươi thì không có vấn đề gì. Vì sao lại không tham gia?"

"Thực xin lỗi, lão sư. Ta chỉ không muốn tham gia, không tại sao cả. Ta tin rằng bằng vào thực lực của mình, ta cũng có thể lấy được vị trí Truyền Linh Sứ dự bị. Về phía Tháp chủ, phiền ngài giúp ta giải thích một chút. Chỉ cần nói rằng ta muốn bế quan, trùng kích Hồn Thánh?"

"Ngươi sắp trùng kích cảnh giới Hồn Thánh? Thật sự?"

"Vâng, cũng sắp rồi. Ta muốn muốn bế quan một thời gian. Lão sư, làm phiền ngài."

"Được, nếu ngươi có thể trùng kích cấp Hồn Thánh thì sẽ khác. Ta xem ai dám nói nhảm. Cố gắng lên!"

--------------------

"Thanh toán? Ngươi nghĩ thật nhiều! Chút tiền ấy ngươi còn không có? Ngươi không phải là Đoán Tạo Sư cấp Thánh Tượng sao?" Huyết Nhất có chút cạn lời nhìn Đường Vũ Lân trước mặt. Hắn không bao giờ nghĩ rằng tiểu tử này muốn gặp mình để nói chuyện như vậy.

Đường Vũ Lân vẻ mặt xoắn xuýt nói: "Nhưng thật sự rất đắt mà. Ta đại diện cho Quân đoàn Huyết Thần dự thi, chẳng lẽ không nên có tài trợ sao?"

"Tiểu tử ngươi keo kiệt như thế nào?" Huyết Nhất nhịn không được cười lên, không nghĩ tới tiểu tử này còn là tiểu quỷ keo kiệt.

Đường Vũ Lân vội vàng cười nói: "Không phải là ta keo kiệt. Thật sự là ta không có tiền. Ngài xem, lúc đầu ta là một học sinh nghèo, tu luyện, rèn, có cái nào không cần tiền? Bây giờ ta đúng là Đoán Tạo Sư cấp Thánh Tượng, nhưng Thánh Tượng cũng không dư tiền a! Ta không có thời gian rèn kiếm tiền. Trong quân đoàn chúng ta, rèn chỉ có thể đổi công huân. Công huân còn không được tăng lên quân hàm, nghe nói đây là quy định dành riêng cho ta. Ngài nói xem, vậy ta rèn có ý nghĩa gì?"

Sau một hồi suy nghĩ, Huyết Nhất nói: "Quân đoàn Huyết Thần không có khái niệm tiền bạc, nhưng công huân rèn dù không thể tăng lên quân hàm nhưng vẫn có thể đổi thành tiền. Như vậy đi, theo tình huống bình thường, ta giúp ngươi đổi công huân rèn thành tiền Liên bang, tỷ lệ quy đổi là 1:100, tự ngươi tính toán đi."

Một đổi một trăm? Đường Vũ Lân lập tức cảm thấy thiệt thòi.

"Đây không phải quá thấp sao? Nếu ở bên ngoài, Thánh Tượng ra tay một lần ít nhất cũng là 1800 vạn. Nhiệm vụ ta nhận cũng chỉ có 1000, 2000 công huân. Nếu là Hồn Rèn thì cũng chỉ 1, 2 vạn công huân mà thôi, đổi được có mấy trăm vạn tiền Liên bang..."

"Không muốn thì thôi, ngươi tự nghĩ biện pháp đi." Huyết Nhất phất tay như đuổi ruồi.

"Đừng! Ta trả không được sao?" Đường Vũ Lân vội vàng cười nói. Dùng công huân còn dư đổi một ít tiền Liên bang cũng khá tốt. Trên thực tế, hắn không thiếu tiền. Tương đối mà nói, dùng công huân đổi lấy một số tài nguyên hiếm thì tốt hơn.

Hắn đã xem qua chỗ quân nhu, các kim loại hiếm đều rất đầy đủ, hơn nữa còn có một số đồ tốt bên ngoài không thấy được. Những thứ này đều có thể dùng công huân để đổi. Cho nên, ai có thể nói công huân là vô dụng?

từ Huyết Thần Doanh trở về, Đường Vũ Lân trực tiếp đến phòng làm việc của mình. Hắn không vội vàng tham gia Thi đấu khiêu chiến Tinh Đấu Chiến Võng toàn Liên bang, còn hai ngày nữa mới phải tham dự. Chỉ là thi đấu khu vực, ít nhất mấy vòng đầu tiên không có vấn đề quá lớn. Nếu quả thật đụng phải cường giả biến thái, đó là chuyện không có cách nào khác.

Hắn nhất định sẽ toàn lực ứng phó, cố gắng sớm ngày đạt được quân hàm Thiếu tá. Đồng thời, hắn cũng đặt ra cho mình một kế hoạch.

Lúc trước Mục Dã đã từng nói với hắn, Đấu Khải và cơ giáp không xung đột. Đấu Khải Sư đỉnh cấp cũng sẽ có cơ giáp thuộc về mình, chỉ là có rất ít Đấu Khải Sư đỉnh cấp cũng là Cơ Giáp Sư đỉnh cấp.

Lúc trước, Mục Dã chọn sai phương hướng, đem tất cả tinh lực của mình đặt trên cơ giáp, rốt cuộc thành tựu Cơ Giáp Sư cấp Thần, nhưng hắn đã bỏ lỡ thời gian đẹp nhất để tu luyện Đấu Khải nên đã mất đi cơ hội có được Tứ tự Đấu Khải.

Tình huống bây giờ của Đường Vũ Lân tốt hơn nhiều. Hắn mới hơn 20 tuổi, đã là Nhị tự Đấu Khải Sư rồi, hơn nữa chỉ cần tu vi đột phá Lục Hoàn, hắn có thể thử bắt đầu rèn kim loại cho Tam tự Đấu Khải của mình. Dù sao, bây giờ hắn đã là Thánh Tượng, và hắn có nội tình. Chỉ cần tích luỹ vài năm, trở thành Tam tự Đấu Khải Sư không có vấn đề gì.

Ở phương diện cơ giáp, bởi vì lúc trước không có đủ thời gian và tài nguyên nên hắn không quá để ý. Bây giờ hắn đã quyết định muốn chế tạo một cơ giáp thích hợp cho mình. Hơn nữa, trực tiếp tới trình độ Hắc cấp. Đồng thời, hắn muốn nó giống như Đấu Khải, có khả năng tấn thăng trong tương lai.

Việc này đòi hỏi nhiều tài nguyên, kim loại là một phần, rèn do chính hắn làm mới là tốt nhất. Đồng thời phải nghiên cứu về pháp trận, bao gồm thiết kế cơ giáp. Có rất nhiều thứ cần chính hắn học tập.

Không phải hắn không muốn nhờ người khác giúp, mà đôi giày có thoải mái hay không chỉ có chân mới biết rõ. Thiết kế cơ giáp không phức tạp như Đấu Khải, bởi vì Đấu Khải phải dung nhập vào trong cơ thể, mà cơ giáp có thể tích lớn, thiết kế dễ dàng hơn nhiều và cũng dễ sửa chữa hơn. Do đó, Đường Vũ Lân quyết định, tự chế tạo cơ giáp cho mình.

Tài nguyên để chế tạo cơ giáp tất nhiên là dùng công huân để đổi. Vì vậy, hắn cần nhiều công huân hơn nữa mới được.

Trước khi đến Huyết Thần Doanh, hắn đã nhận được điện của Long Vũ Tuyết, nói trong quân đoàn có một vị Tam tự Đấu Khải Sư muốn tới sửa Đấu Khải, cần hắn hỗ trợ.

Khi Đường Vũ Lân nhìn thấy Từ Vĩ Đào thì không khỏi kinh hãi. Hắn không còn là người vừa mới tới Quân đoàn Huyết Thần nên còn lơ mơ. Hắn nhận ra vị trước mắt này là Sư trưởng một trong hai sư đoàn của Quân đoàn Huyết Thần, là một trong 14 người quyền lực nhất quân đoàn. Phong Hào Đấu La cấp Tam tự Đấu Khải Sư.

Long Vũ Tuyết đứng bên cạnh Từ Vĩ Đào, nháy mắt nhìn hắn một cái.

Đường Vũ Lân vội đứng nghiêm, cúi chào: "Xin chào trưởng quan!"

Từ Vĩ Đào vẻ mặt ôn hoà vỗ vai Đường Vũ Lân, "Ngươi đã là một thành viên của Huyết Thần Doanh, cho nên không bị quân hàm quản lý nữa. Vì vậy, ngươi gọi ta lão Từ là được."

Lão, lão Từ?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net